Hôm nay là một ngày đẹp trời.Từng tia nắng xuyên qua kẽ lá đến bên cửa sổ phòng nó.Đã 8h nhưng nó vẫn ngủ,chợt có tiếng điện thoại kêu
-alo! Mẹ ạ con đây
- h này con còn chưa chịu dậy hả mèo nhỏ của mẹ
- hnay con được nghỉ học mà cho con ngủ xíu đi
- không được dậy ngay! Thu dọn hành lý về nước bố mẹ có chuyện muốn nói với con
- aaaaaa! Sao con phải vê ạ
- nhanh! Nghe lời xíu đi
Nói rồi mẹ nó cúp máy.Nó uể oải bước xuống giường thì từ ngoài cửa Hạ Dương đã hét rất lớn
- Lệ Băng bà dậy chưa hả?? Hnay tui vs bà cùng về Việt Nam
- Biết rồi khổ lắm nói mãi
- mau mau thu dọn hành lí đi
Đến 9:30 mọi thứ đã được chuẩn bị xong nó và cô lên xe ra sân bay để thực hiện chuyến bay cấp tốc.Cô thì rất háo hức ngược lại nó ghét phải về nước vì bố mẹ nó sẽ quản nó ngày đêm.
- đến giờ lên máy bay rồi các hành khách chuẩn bị
Nó lên máy bay ngồi xuống ghế của mình và bắt đầu ngủ còn cô thì cứ ngồi ăn ( ăn ít thôi ko mà béo đấy ạ)