Cơm nước xong, Diệp Thiên Nhiên tiếc rẻ đi về. Lý Thiến ở trong phòng bếp rửa chén, Mạnh Ngọc Cương gọi Mạnh Yên vào ngồi trên ghế salon.

"Chuyện gì vậy? Ba." Mạnh Yên đợi hơn hồi lâu, cũng không nghe ba cô nói gì. Đây là muốn phạt ngồi sao?

"Tiểu Yên, con... con..." Mạnh Ngọc Cương muốn nói lại thôi, vô cùng khó xử, lời này nói như thế nào đây? Hôm nay mới phát hiện nói chuyện với con gái lại có hơi khó khăn để mở miệng như thế.

Mạnh Yên không để ý lấy một quả chuối trên khay trà, lột vỏ rồi cắn, "Ba muốn nói gì cứ nói thẳng ra đi."

Mạnh Ngọc Cương do dự hồi lâu, "Con... Con và Thiên Nhiên...Hình như…Quan hệ rất tốt."

Mạnh Yên hồi hộp trong lòng, giọng nói lại hết sức bình tĩnh tự nhiên, "Đúng vậy, quan hệ giữa chúng con vẫn luôn rất tốt, sao vậy?" Càng phải bình tĩnh mới có thể qua mặt người khác.

Ngược lại Mạnh Ngọc Cương giống như bị người ta gặng hỏi, ấp úng hồi lâu cũng không thể nói mấy chữ, "Không có... Không có gì, chỉ là... Chỉ là... Con cũng lớn, không nên không lễ phép làm ầm ĩ với Thiên Nhiên." Lời nói này quá hàm súc.

"Có chuyện gì mà con không biết lớn nhỏ?" Mạnh Yên dứt khoát giả bộ hồ đồ, mở to đôi mắt tràn ngập vô tội hỏi, "Chẳng lẽ con giành đùi gà với anh ấy là không lễ phép?"

"Con... Quên đi." Bây giờ Mạnh Ngọc Cương không có cách nào đành nhìn về gương mặt tươi cười của Mạnh Yên, chỉ có thể nhắc nhở một câu, "Tiểu Yên, con đã đồng ý với ba mẹ, trung học đệ nhị không yêu đương." Có phải ông hiểu lầm? Nếu như vậy càng chất vấn sẽ làm con gái ông tổn thương, vẫn nên quên đi.

"Đương nhiên rồi, ba yên tâm đi." Mạnh Yên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lần này xem như là qua ải trót lọt. Sau này hành động nên cẩn thận một chút, sẽ để lộ sơ hở. "Con biết cân nhắc mà, không vì chuyện khác mà phân tâm, con nhất định sẽ thi đậu đại học."

Mạnh Ngọc Cương hài lòng gật đầu, thành khẩn nói, "Vậy thì tốt, con luôn luôn hiểu chuyện, sẽ không để cho ba mẹ lo lắng."

"Dĩ nhiên, vậy con vào nghỉ ngơi." Mạnh Yên nói xong, ăn xong trái chuối rồi trở về phòng..

Lý Thiến ló đầu ra trong phòng bếp nói, "Chờ một chút, Tiểu Yên. Mẹ có một số việc phải nói, họp gia đình nào."

Vừa nghe lời này, hai cha con cô trao đổi một ánh mắt, thời gian gần đây một nhà ba người đã đồng ý khi gặp chuyện trọng đại sẽ mở cuộc họp gia đình, rồi cùng nhau quyết định. Cách làm dân chủ sẽ tránh khỏi rất nhiều chuyện phiền toái. Cho nên thời gian gần đây người một nhà rất hòa thuận, đây cũng là nguyên nhân quan trọng. Chỉ có những chuyện cần họp gia đình rất ít.

Mạnh Ngọc Cương ngồi cảm thấy hơi căng thẳng, "Xảy ra chuyện gì?"

Trước Lý Thiến rót ba ly trà, đưa cho hai cha con cô, lúc này mới ngồi xuống mở miệng, "Em nghĩ lâu rồi, chuẩn bị mua vài miếng đất làm nhà máy.”

"Có quá mạo hiểm không?" Mạnh Ngọc Cương rất không tán thành nhưng không hoàn toàn phủ nhận, chậm rãi nói, "Em lại chưa từng làm trong nhà máy, đâu có hiểu rõ về nó."

"Chuyện này cũng không có cách nào, những năm gần đây việc buôn bán ở cửa hàng rất tốt, nhưng những xưởng may hợp tác với chúng ta lại có vấn đề, em thấy rất phiền toái." Lý Thiến ủ rũ cau mày, "Cho nên không bằng mình tự mở xưởng may, mình quản lý, vừa đỡ lo vừa đỡ tốn sức lực."

Lý Thiến suy nghĩ việc này đã rất lâu rồi, mấy xưởng may kia không phải là trễ hạn thì đồng phục còn bị lỗi, mỗi việc khiếu nại thôi đã khiến bà kiệt sức.

"Vậy tìm những xưởng may khác." Mạnh Ngọc Cương suy nghĩ một chút đề nghị.

"Cũng như vậy, không phải là người của mình đều có tính toán riêng, cứ dây dưa mãi khiến người ta cảm thấy phiền toái." Lý Thiến cau mày, "Hôm nay tiệm chúng ta đã có quy mô lớn, những chuyện này chúng ta cũng làm được, không cần phải giao cho người ngoài.”

Thời gian gần đây theo đề nghị của Mạnh Yên về vấn đề quần áo, tổng cộng có hai mẫu, tất cả quần áo đều có ký hiệu “Thiến”. Một bộ là kiểu dành cho các thiếu nữ, màu sắc tươi tắn tràn đầy hơi thở thanh xuân. Một bộ này khoảng trên dưới 200 - 300. Một bộ khác dành cho phụ nữ, đoan trang đứng đắn, tràn đầy hơi thở của thành thị. Một bộ quần áo tầm sáu bảy trăm. Giá cả đắt đỏ trong huyện này còn hạn chế, nhưng vẫn có vô số người bon chen, có vài người không thiếu tiền, thiếu chính là phong thái cao quý. Mà có vài người không cam lòng với người khác, có vài người muốn khoe khoang. d/d/l/q/d

Ban đầu lúc Lý Thiến đổi mới rất do dự, bởi vì điều này tương đương sẽ bỏ những mẫu quần áo DIY trước đây. Chẳng qua nhờ Mạnh Yên hết sức khuyên nhủ, bà cũng nhìn vào việc nước ngoài đầu tư, nghĩ thông suốt chỉ có làm như vậy mới có thể từng bước một thiết lập đẳng cấp của mình, xây dựng danh tiếng . Sau lại dứt khoát điều chỉnh phương pháp lần nữa, dùng kiểu dáng của nước ngoài hoặc của Hồng Kông mà làm theo, chú trọng chi tiết và chất lượng.

Ngược lại lại thành công ngoài dự đoán, nhiều khách quen cũ lần đầu tiên đến mua có hơi tiếc rẻ, sau lại cảm thấy rất có phẩm chất, có một bộ quần áo này cũng tự hào với bạn bè. Mà đúng lúc Lý Thiến làm những hoạt động như thẻ VIP v..v.., giữ chân nhiều khách hàng cũ, qua một thời gian, cửa tiệm quần áo của bà càng trở nên tiếng tăm, trở thành cửa hàng thời trang cao cấp nhất.

Mà những khách hàng VIP trong cửa hàng đều là những người tai to mặt lớn, Lý Thiến cũng thuận tiện kết giao quan hệ bạn bè với họ. Có lúc nhờ họ giúp đỡ mà bà cũng dễ dàng hơn, mấy năm này bà buôn bán vô cùng thuận lợi.

Vì vậy Lý Thiến rất đắc ý, mặc dù nâng cao giá thành, nhưng tiền lời lại tăng gấp bội, đồng thời kiếm được nguồn nguyên vật liệu tốt, đây chính là có tiền muốn làm gì cũng được.

"Anh vẫn nghĩ là chúng ta nên cẩn thận, tốt nhất giao cho người khác làm." Mạnh Ngọc Cương lắc đầu không tán thành.

Lý Thiến quay đầu hỏi vẫn không lên tiếng con gái, "Tiểu Yên, con nghĩ sao?" Đứa nhỏ này có mắt thẩm mỹ rất tốt, mỗi một bước đều đi vô cùng chính xác.

Mạnh Yên không nói gì nãy giờ, là đang suy nghĩ các quyết định quan trọng. Nghe Lý Thiến hỏi, cô nhấp hé miệng, "Vậy quy trình kỹ thuật xưởng may thì sao? Phương diện quản lý mẹ có biết không?" Dựa vào việc nhất thời xúc động chưa hẳn giải quyết được vấn đề. ^d_d+l}q{d"

"Vấn đề quy trình mẹ đã nghe ngóng, việc quản lý mẹ cũng tham khảo sách rất nhiều, ngoài ra kinh nghiệm quản lý tiệm mấy năm qua cũng có thể tin tưởng." Lý Thiến cực kỳ tự tin, "Huống chi mẹ có thể tuyển dụng những người trợ lý giỏi giúp chúng ta."

"Nếu như mẹ đã chuẩn bị tốt tâm lý, vậy thì làm đi." Mạnh Yên thầm nói, rất tán thành ý tưởng của mẹ cô. Nếu như đã dám có suy nghĩ lớn thì chuyện mở xưởng may cũng sớm hay muộn thôi, tốt nhất là có dây chuyền, mỗi phân đoạn đều nằm trong kiểm soát của mình. Vừa bớt việc trung gian phức tạp còn có thể kiếm tiền nhiều một chút, cớ gì mà không làm chứ?

"Vẫn nên cẩn thận suy xét lại." Mạnh Ngọc Cương vẫn giữ ý kiến phản đối.

Lý Thiến buồn rầu nhìn chồng, "Em đã nghiên cứu thị trường cũng đã tìm tòi rất nhiều lần." Bản thân ông chỉ có điểm không tốt là quá mức bảo thủ thôi.

Đầu óc Mạnh Ngọc Cương suy nghĩ, đổi góc độ phân tích, "Nhưng mà em bận rộn thì sao đây? Sức em có hạn, vừa phải trông tiệm lại còn kiểm soát xưởng may, như vậy sẽ rất mệt mỏi."

Gương mặt Lý Thiến trông chờ, "Nếu không thì anh giúp em đi? Chúng ta cùng nhau làm?" Nếu như vợ chồng liên thủ, vậy thì càng tốt hơn. d;d"l.q,d?

Mạnh Ngọc Cương lên tiếng từ chối, "Anh và Hải Thiên làm không tệ, không muốn bỏ dở nửa chừng." Ông cũng muốn có sự nghiệp của mình, không muốn dựa vào vợ mình kiếm sống. Mặc dù sân nuôi gà không là gì, tiền cũng kiếm không nhiều như vợ mình, nhưng đó là hoàn toàn thuộc về mình.

"Vậy cũng không có cách nào." Lý Thiến bất lực tựa vào trên ghế sa lon, ngửa đầu suy nghĩ hồi lâu nói, "Như vậy đi, thời gian này Ngân Hoa cũng đã có thể làm việc độc lập. Em định sẽ để cô ấy quản lý mấy cửa hàng. Sau đó còn lại nhờ chị em giúp trông nom, em chỉ cần nắm quyền quản lý cao nhất, sau này có thể chuyên tâm giải quyết việc xưởng may."

Lý Mai là chị em ruột duy nhất của bà, tình hình gia đình chị bà rất nghèo. Thời gian này bà vẫn phải gửi tiền trợ cấp cho chị mình. Kể từ khi mẹ chồng và anh chồng của Lý Mai qua đời, cuộc sống Lý Mai lại nhẹ nhàng hơn, dẫn theo con trai nương tựa vào em gái. Lý Thiến thuê một căn nhà trong huyện cho hai mẹ con họ ở, còn để chị bà làm nhân viên, tuy Lý Mai ăn nói vụng về tính lại hướng nội không thể làm nhân viên, nhưng bà lại tỉ mỉ chu đáo làm thu ngân rất tốt.

Mạnh Ngọc Cương không thoải mái, cứng rắn nói, "Em cũng đã nghĩ xong? Vậy còn thảo luận cái gì?" Đã rõ ràng thì cần gì hỏi ý ông nữa chứ? d*d(l_q\d?

"Ngọc Cương, không phải là em tôn trọng anh sao?" Lý Thiến nhẹ nhàng giải thích, "Một nhà ba người chúng ta cùng thương lượng, nếu mọi người nói không được thì em sẽ từ bỏ suy nghĩ này."

Bề ngoài bà là người phụ nữ mạnh mẽ, ở nhà lại là người mẹ, người vợ dịu dàng, đảm đang.

"Thật sao? Vậy chúng ta cứ theo quy định cũ, bỏ phiếu giải quyết." Nghe lời của vợ, trong lòng ông cũng dễ chịu hơn, "Tán thành giơ tay, không tán thành không cần giơ."

Lý Thiến giơ tay lên, đôi mắt Mạnh Yên đảo tới đảo lui, cũng cười híp mắt giơ tay lên.

Mạnh Ngọc Cương hung hăng trợn mắt nhìn con gái, "Tiểu Yên, con cũng đồng ý để mẹ làm sao, vậy sẽ rất cực khổ." Ông không tán thành điều này vì rủi ro, còn có một nguyên nhân nữa là sợ vợ mình mệt mỏi.

"Ba ba, mọi người nên thừa dịp còn trẻ làm việc mình muốn, con kiên quyết ủng hộ, " Mạnh Yên cười hì hì nhào tới bên cạnh Mạnh Ngọc Cương kéo cánh tay của ông lay động, "Về phần sau này chuyện trong nhà không cần mẹ phải làm, tìm người giúp việc tới quét dọn xử lý việc nhà, để cho mẹ đi làm việc mẹ thích."

"Lúc nào con cũng bênh mẹ." Mạnh Ngọc Cương đành bó tay, bị cô làm nũng một hồi đã sớm không còn tức giận.

"Đâu có?" Giọng Mạnh Yên nũng nịu kéo dài, bắt đầu nịnh bợ, "Lần trước ba nói muốn mua xe con cũng giơ tay, con về phe ba mà."

Việc mua xe Lý Thiến không tán thành, giao hàng cứ dùng xe ba bánh, sao phải bỏ tiền mua xe hơi? Sau cũng mở cuộc họp gia đình, Mạnh Yên cũng ủng hộ Mạnh Ngọc Cương mua xe.

"Tốt lắm, hai phiếu đồng ý một phiếu không, anh cũng không có ý kiến gì nữa." Bị con gái nói như thế, trên mặt Mạnh Ngọc Cương lộ ra nụ cười, "Nhưng mà quan trọng là đừng để bản thân kiệt sức, sức khỏe là quan trọng nhất."

"Biết, em có chừng mực mà." Lý Thiến cũng thoải mái hơn, "Em còn muốn bên cạnh hai cha con lâu dài mà." ^d...d'l}q|d+

Thấy cha mẹ không tranh cãi về việc đó nữa, Mạnh Yên yên tâm hỏi, "Mẹ, có đủ tiền không? Không đủ thì bán đi 1 căn nhà." Cô nhớ mẹ cô nói trong ngân hàng không có bao nhiêu tiền gửi.

"Lần trước bán hết hàng tồn, còn thu hồi không ít tiền hàng, vốn lưu động cũng không ít, sau này nếu như không đủ hãy nói tiếp." Lý Thiến đã sớm có tính toán, cho nên theo bản năng xử lý chút vấn đề.

"Cũng được, đến lúc đó cứ nói với con một tiếng." Mạnh Yên đột nhiên nghĩ tới một chuyện, "Nhưng mà mẹ cũng nên mua vài miếng đất.”

"Tại sao?" Lý Thiến không giải thích được hỏi, "Đủ xây một xưởng may được rồi, không cần lãng phí."

"Tại sao là lãng phí? Sau này đất sẽ có giá." Mạnh Yên nói đơn giản ra lý do của mình, "Chúng ta có thể trở thành nhà đầu tư."

Lý Thiến cúi đầu tính toán một chút, thời gian này tiền kiếm được trừ nguyên liệu bên ngoài, cũng không có làm đầu tư gì khác. Trừ trước kia mua hai cửa hàng bên ngoài, những chi nhánh khác đều thuê nhà."Đây cũng là ý kiến hay." Vốn lưu động để ở trong ngân hàng cũng không dùng gì nhiều.

Lý Thiến được sự ủng hộ của người nhà, bắt đầu nóng lòng làm, bà có quan hệ rất tốt với những khách hàng, lúc này đã có thể nhờ giúp đỡ, bà dùng vốn lưu động mua 50 mẫu đất cách đó không xa, Mạnh Yên bán đi một căn nhà, dùng tiền xây dựng xưởng may. Mà Mạnh Ngọc Cương hễ rảnh rỗi sẽ đi hỗ trợ. Vợ chồng vô cùng bận rộn, cũng không để ý tới con gái, nghe theo ý kiến của con gái nhờ chị Chu 40 tuổi tới nhà nấu cơm giặt quần áo quét dọn phòng, nấu ăn cho Mạnh Yên.