Nhã Thanh sau khi nhờ cha mẹ nuôi trông Đối Đối, nàng nhanh chóng hóa trang rồi lần theo dấu vết của nửa tấm bản đồ, chạy một mạch đến nơi của đoàn người ông béo. Ông ta cũng đi nhanh thật, mới mấy canh giờ mà đã đến khu rừng rậm này rồi, thấy đoàn người của ông ta vẫn nguyên vẹn thì biết chưa có chuyện gì xảy ra, đoàn người của nam nhân béo này có hai mươi lăm người, võ công cũng thuộc hàng cao thủ, có một người đế cấp. Vận nội công thăm dò, Nhã Thanh biết được xung quanh có ba tốp người, và một người đi một mình, người đó nàng không dò ra cấp độ thế nào, nhưng nàng biết hắn là ai, chính là...Cố Tử Phong, hắn đang núp trên một cành cây phía đối diện nàng. Một tốp mười hai người, cũng đứng đối diện nàng, gần với Cố Tử Phong, núp phía bên phải đoàn người nam nhân béo, có một cao thủ tôn cấp cấp một, hai cao thủ đế cấp, còn lại là tông cấp, thấp nhất là tông cấp cấp sáu. Tốp thứ hai có đến gần năm mươi người, nhưng toàn là râu tôm, cao nhất chỉ là tông cấp cấp năm, có lẽ mấy người này là muốn đi nạp mạng, đừng gần sát nàng, phía bên trái đoàn người. Tốp thứ ba gồm bảy người, tốp này là đáng gờm nhất, đi phía sau đoàn người, có một cao thủ tôn cấp cấp hai, sáu người còn lại đều là đế cấp, dẫn đầu đám người này là Dương tiểu thư xinh đẹp của chúng ta. Ai da, trong này ai cũng có mục đích hết, chỉ có nàng là đơn thuần cướp đồ thôi.

Đang trong suy nghĩ, bỗng có tiếng động nhẹ phát ra, Nhã Thanh nép mình quan sát, là người của tốp râu tôm, hắn ta đang...ách, đang đi tè, cơ mà tướng đi tè của hắn thật xấu, mà áo quần của nhóm râu tôm này cũng thật đặc biệt, chơi một màu vàng chói lóa, chắc là sợ bị nhầm lẫn đây. Nhìn tên đó một hồi, trong đầu Nhã Thanh lóe lên một cái, nàng nhẹ nhàng như lông tơ, nhanh chóng đến bên người tên râu tôm đó, mặc kệ hắn ta đang đi tè, nàng chỉ một búng nhẹ, tên đó hồn liền rời khỏi xác. Trước khi hắn ngã xuống, nàng nhanh chóng nắm lấy quần áo, nhẹ nhàng đặt hắn xuống đất, sau đó làm công cuộc cởi đồ, lấy đồ và mang đồ, hóa trang và điều chỉnh khí tức cho giống với tên đó. Lấy một chút axit rắc lên người hắn ta, thân thể người nam nhân dần dần bị ăn mòn, nếu có người ở đó thì chắc chắn người đó sẽ tự hỏi 'người đã chết, sao của quý còn đứng thẳng nhỉ?'.

Nhã Thanh sau khi trà trộn vào đám người râu tôm thì có chút khó chịu, trên người nàng bây giờ mang một lần ba bộ đồ, ba cái mặt nạ nên có chút nóng, may mà dồ mỏng, còn không nàng đã chết ngạt rồi. Khó chịu thì khó chịu nhưng nàng vẫn phải đứng nghiêm túc nghe tên dẫn đầu ra hiệu lệnh, hắn ta nói chúng ta người đông thế mạnh nên bây giờ chỉ cần một mạch xông thẳng ra là được. Nhã Thanh nàng nghe xong thì kêu trời, tại sao người ngu ngốc thế này lại được bầu làm đội trưởng trời, thế này thì chỉ có chạy ra chịu chết thôi, nhưng mà như thế thì đúng ý nàng rồi.

Đội râu tôm rốt cuộc cũng phát động lao ra, tạo thành một thế hỗn loạn, không ai nhận ra ai, cũng may màu áo có khác biệt lớn, đoàn người ông béo là màu đỏ, còn đoàn râu tôm là màu vàng, nên dễ phân biệt. Nhã Thanh lẫn vào giữa trận hỗn chiến, giết chết người mà nàng đã chấm trước, xoa một ít axit có lợi cho da lên mặt hắn, rồi cố ý để một người râu tôm to lớn bị giết đè lên người, sau đó nhanh chóng cởi lớp áo quần thứ nhất, lộ ra một bộ đồ màu đỏ của đoàn người ông béo, khí tức cũng bị điều chỉnh thành người nàng mới giết. Lách mình một cái đứng dậy tiếp tục chiến đấu, nhưng người bị giết đổi lại là bọn râu tôm.

Đội râu tôm chỉ trong một loáng bị giết sạch không còn một mống. Nhã Thanh nàng thì tiếp tục đi theo đội ông béo. Số người chết của đội ông béo không quá năm người, bị thương cũng chỉ một vài người. Xe ngựa chở ông béo vẫn nguyên xi, Nhã Thanh trước khi trận hỗn loạn được dẹp bớt đã nhanh chóng lẻn vào, nhẹ nhàng giết chết ba người ngồi trong xe không một tiếng động. Ba người trong đó bao gồm ông béo và hai cô gái ngực lớn quyến rũ...