Chiếc xe màu đen lái nổ máy phóng nhanh ra khỏi tòa biệt thự đến thẳng bệnh viện Phansico cách đây hơn mười cây số...

Trước cổng bệnh viện một nữ nhân đang mặc trên người một chiếc đầm bầu đang hạnh phúc mỉm cười.. nụ cười dịu dàng mềm mại nếu bỏ qua vẻ đắc ý lóe qua trong mắt cô... Hải Nhiên Vi vén lên mái tóc xanh rêu suông dài qua sau tai rồi đưa tay trái xoa lấy cái bụng nhỏ vẫn chưa lớn dần...

Đôi mắt long lanh màu nâu đầy vẻ đắc ý cùng kiêu ngạo... đây sẽ là hài tử của Hiên Viên gia... cho dù có không phải đi chăng nữa... chỉ cần Thần thừa nhận thì nó sẽ mãi mãi mang họ Hiên Viên cao quý... chỉ cần hài tử được sinh ra... cô sẽ chính thức trở thành Hiên Viên phu nhân của tập đoàn tài chính Polunios.

Nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi... đôi gò má hồng hào cùng khuôn mặt trái xoan thon nhỏ khiến cô trở nên càng thêm xinh đẹp... dưới ánh mặt trời Hải Nhiên Vi trông như một đóa hoa bạch liên thuần khiết mềm mại..

Hiên Viên Thần đỗ xe lại bên đường rồi mở cửa nhanh chóng bước xuống... đến gần cô hắn chợt thất thần rồi nụ cười hạnh phúc nở trên gương mặt cương nghị..

“Nhiên Vi~”

Hải Nhiên Vi nghe được tiếng kêu khẽ ngẩng đầu nhìn phía nam nhân đang đứng gần đó.. khuôn mặt ôn nhu cùng mái tóc màu hạt dẻ dưới gió khẽ bay... thân mình hoàn mỹ đang sủng nịch nhìn phía cô.

“Thần. Ngươi đã đến.” Hải Nhiên Vi vội vàng đứng dậy đi từng bước cẩn thận về phía người đàn ông của mình.. bàn tay mềm mại đặt lên bàn tay rắn chắt to lớn của hắn khiến cô cảm thấy an tâm hơn bao giờ khác...

Hiên Viên Thần vòng tay qua ôm vòng eo nhỏ của cô rồi ôn nhu dẫn cô đi lại phía xe...giọng nói nhỏ nhẹ khẽ trách cứ nhưng vẫn không thể bỏ qua vẻ cưng chìu..

“Muốn đi khám có thể bảo ta đi cùng.. Nhiên Vi. Đừng khiến ta phải lo lắng.” ôm thân hình bé bỏng vào lòng hắn mới cảm thấy yên tâm. Ban nãy khi nghe cô nói đang ở bệnh viện hắn đã rất lo lắng.. lo cho cả cô cùng hài tử của mình.. bất quá sau đó biết cô đi khám thai hắn mới thoáng yên tâm...

Hải Nhiên Vi dựa đầu vào vai hắn ngoan ngoãn gật đầu... rồi ngẩng đầu hôn hôn cằm hắn tỏ vẻ xin lỗi...

Chiếc xe lăn bánh trên con đường Luppo xinh đẹp chạy thẳng vào đường cao tốc Sehan tiến vào trung tâm thành phố...

......

Công ty Sandin mà Mộng Điệp sắp sửa làm việc là công ty con của tập đoàn tài chính PW toàn cầu. Tập đoàn PW từ khi thành lập cho đến nay đã hơn hai trăm năm dài đằng đẵng, là một tập đoàn đa quốc gia...tuy nhiên phần chuyên nghiệp chính là các nước ở lục địa Polumia và ở khu lục địa Bookie. Ở Seaperia Bookie đại lục cũng có chi nhánh nhưng không mạnh bằng những nơi khác.

Vì mỗi đại lục cách nhau rất xa lại có một tấm khí dày ngăn lại... nên việc từ đại lục này sang đại lục khác rất khó khăn cùng tốn kém... cũng vì vậy mà giữa các đại lục có sự khác nhau rõ rệch...

Nếu như ở đại lục Bookie nam nhiều nữ thiếu thì ở đại lục Summerli tỉ lệ nam nữ lại rất cân bằng và nữ nhiều nam thiếu là ở đại lục Pomulia..

Cũng vì điều đó mà các chủng tộc cùng phương hướng phát triển đều hoàn toàn khác nhau.

Tập đoàn PW chuyên kinh doanh về nhà hàng, khách sạn và siêu thị về phần những mảng khác như bất động sản, dầu mỏ đá quý chỉ là những phần nhỏ không ảnh hưởng nhiều đến nền tảng chính.

Nổi bật về lợi nhuận là những khu khách sạn dưới đáy đại dương ở Seaperia ở đại lục Bookie... những phòng ở xinh đẹp có thể nhìn thẳng ra biển lớn...

Từ hai trăm năm trước vị chủ tịch đã thành lập tập đoàn PW từ hai bàn tay trắng...khi đó ông được xem là một trong 4 truyền kỳ trong giới kinh doanh lúc bấy giờ.

Quý ngài Peter William. Người đã thành lập tập đoàn PW đã mất gần 100 năm.....nhưng những đứa con thiên tài của ông đã đưa thành tựu của ông lên một tầm cao mới trở thành một tập đoàn đa quốc gia như bây giờ.

Bối Ngọc Nhi vừa lái xe vừa giới thiệu cho cô biết về nơi cô sắp làm việc. Giọng nói tự hào của cô nàng khiến Mộng Điệp rất buồn cười. Một nhân viên rất nhiệt tình a...

Nhìn gương mặt đầy sức sống của cô bạn mới quen Mộng Điệp chợt nhớ tới sáng nay mà cảm thấy vừa buồn cười lại vừa ấm lòng.

......

6h15 sáng.

Đang trong giấc ngủ Mộng Điệp bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa... đôi mắt màu tím khẽ mê man mông lung nhìn phía trần nhà bằng gỗ.. được chốc lát sau thì tiêu cự mới dần rõ ràng...

Thòng hai chân xuống giường Mộng Điệp mới ra ngoài mở cửa... những cơn gió lạnh thấu xương khiến cô chợt rùng mình... bả vai nhỏ run rẩy lợi hại... khuôn mặt trắng bệch dọa người...

Có vẻ như cái thân thể yếu ớt này của cô không thể chịu được lạnh... bàn tay run run từ từ mở ra cánh cửa gỗ khô cằn...

“Ngọc Nhi... Ngươi tới rồi.” Nụ cười ấm áp của Mộng Điệp khiến đang co ro ngoài trời Bối Ngọc Nhi chợt sững sờ... bất quá chứng kiến khuôn mặt trắng bệch của cô cùng giọng nói run rẩy vì lạnh Ngọc Nhi vẻ mặt trách cứ rồi nhanh chóng đi vào nhà...