Bắc Thiên Duật ngày hôm nay đến đây cũng chẳng có gì lạ vì Kinh Hoa đã hoàn toà phá sản và hiện tại vụ án đó vẫn luôn là đề tài bàn tán của chính trị.

"Ông nội biết con đến là vì chuyện gì rồi" - Bắc Hinh nhâm nhi tách trà nóng dựa người vào ghế mệt mõi.

"Tập đoàn Kinh Hoa đột ngột xảy ra chuyện hiện tại hung thủ vẫn chưa được xác định là ai cả.

.

người thật sự không liên quan sao" - Bắc Thiên Duật không hề kiên kị mà nói thẳng thừng ra như vậy khiến Bắc phu nhân giật mình.

"Duật Nhi con nói gì vậy" - Bắc phu nhân kích động lập tức chặn miệng hắn nhưng thái độ của Bắc Hinh thì vô cùng thoải mái.

"Không sao, ta biết con sẽ hỏi ta về việc này.

.

chỉ là ta không hiểu con thay vì nghi ngờ ta thì tại sao không điều tra những chủ tịch khác" - Ông rất thư thả uống trà còn dùng điểm tâm vừa dùng vừa nói chuyện với hắn giống như đang trò chuyện bình thường vậy.

"Nếu vậy thì con cũng sẽ tham gia điều tra xem hung thủ ghê gớm thế nào"- Bắc Thiên Duật chậm rãi đứng dậy chỉ thuận miệng nói vài câu rồi chuẩn bị rời đi.

"Ừm!.

ta còn một chuyện, con hãy tham gia bữa tiệc của nhà Vệ Thị đi" - Bắc Hinh nói xong thì đi hẳn lên phòng không nhìn lại giống như chỉ thông báo cho hắn chứ không phải là hỏi ý kiến.

------------------------------------

Ngày diễn ra buổi trình diễn thời trang đắc giá có sự góp mặt không ít những kẻ máu mặt nổi tiếng tại đó với sự đóng góp lớn từ hai tập đoàn lớn đứng đầu Đế Quốc là tập đoàn RM - Vệ Thị và tập đoàn tài chính Nhất Đề - Bắc Thị.

"Xin chào.

.

lâu quá không gặp ngài chủ tịch" - Vệ Uy đi ra lịch thiệp chào hỏi Bắc Hinh chủ tịch, đi cạnh là đứa cháu trai độc nhất Bắc Thiên Duật không ai lại không biết vị thủ lĩnh Bắc Gia trẻ tuổi tài năng này.

"Làm việc với Vệ Thị tôi rất an tâm đấy" - Bắc Hinh chủ tịch quan sát một hồi thì tỏ ý hài lòng vì mọi thứ đều rất hoàn hảo.

"Được ngài và cậu Bắc đại thiếu gia chiếu cố đúng là vinh hạnh của tôi" - Vệ Uy vừa dứt câu thì bên ngoài đã nghe thấy tiếng ồn ào, tâm tính mách bảo không lành ông liền xoay người nhìn lại.

Vệ Điềm thật sự xinh đẹp trong bộ váy trễ vai mang phong cách phương tây độc đáo rất có sáng tạo một trong những thiết kế độc quyền của RM, chỉ với một khuôn mặt yêu mị đã khiến cho các nhà báo vây lấy ngay lập tức còn nổi trội hơn bất kì nhân vật nữ nào ở đây.

Ánh nhìn từ xa của Bắc Thiên Duật xen lẫn nghi vấn sâu xa nào đó hướng về cô.

Người phụ nữ đẹp đến mê người mang một đôi mắt huyền ảo ẩn chứa nhiều bí ẩn khiến người ta không khỏi tò mò muốn áp đảo chiếc nhan sắc mê hoặc đó.

"Cô gái này là.

.

?" - Bắc Hinh chủ tịch chưa từng thấy qua một cô gái nào kiêu kì như vậy thậm chí còn toả ra một phong thái kiêu ngạo sang trọng vô cùng.

"À.

.

con bé là Vệ Điềm, con gái lớn của tôi"- Vệ Uy có hơi ngập ngừng khi Vệ Điềm đứng sát bên cạnh ông ta đúng là muốn ngợp chết với sự quỷ kế của cô.

"Chào ngài, nghe danh chủ tịch đã lâu hôm nay mới được gặp thật là may mắn cho cháu" - Vệ Điềm hiểu rõ lễ nghi nhanh chóng được lòng chủ tịch Bắc Hinh và Bắc phu nhân cũng rất ưa nhìn tỏ vẻ thiện cảm.

"Bắc phu nhân ở ngoài không ngờ còn xinh đẹp hơn cháu nghĩ nhiều.

.

cháu rất vui khi gặp bác" - Vệ Điềm quả là rất cao tay nhanh như vậy đã được lòng nhà họ Bắc đến nỗi Vệ Uy ông còn phải giật mình vì sự thân thiện diễn xuất như một diễn viên chuyên nghiệp.

"Ôi cháu đúng là rất khéo ăn nói"- Bắc phu nhân vui vẻ mỉm cười, cô bé này đúng là rất được lòng người.

Bắc Thiên Duật cũng chẳng mấy quan tâm đến thứ lễ nghi chào hỏi này của các nhà quý tộc nên đã sớm rời khỏi đó đến một bàn rượu khác có mặt đủ bạn bè hắn cũng tham dự.

Ân Giả Dương vẫn thu hút không ít những minh tinh xinh đẹp đằng kia còn chưa kịp tán tỉnh thì đã bị Hạ Khiếu Trình kéo đi sang bàn của Giang Huân Ngôn.

"Đau đấy nhé.

.

" - Ân Giả Dương cọc cằn đối diện với mấy người mặt mày như hòn băng.

"Cậu có tâm trạng quá nhỉ" - Hạ Khiến Trình uống ly rượu vang liếc qua cậu ta nói.

"Đây là tuần lễ thời trang nổi tiếng có rất nhiều nhân vật tham dự thì có thể xảy ra chuyện gì chứ" - Cậu ta vừa nói xong thì uống một ngụm rượu rồi chợt phun hết ra sau khi thấy Vệ Điềm.

"Phụt! cô.

.

cô ta" - Ân Giả Dương hoang mang đặt ly rượu lên bàn còn định tiến về phía Vệ Điềm thì bị Hạ Khiếu Trình kéo lại.

"Này cô ta là đại tiểu thư Vệ Thị không để cậu tán đỗ được đâu" - Hạ Khiếu Trình nghiêm túc làm cho hai người kia cũng bật cười.

"Cậu điên à.

.

cô ta là người mà tôi nói lần đó đấy! tôi từng bị một cô gái chơi xỏ thắng năm mươi nghìn đô chỉ với một ván bài và cô gái đó chính là cô ta" - Ân Giả Dương vừa dứt câu thì Giang Huân Ngôn đơ hết cả mặt ngay cả Hạ Khiếu Trình cũng nhìn về phía cô chỉ có duy nhất một người phong thái thần sắc vẫn giữ vững không thay đổi chính là Bắc Thiên Duật.

.