Độc Tôn Tam Giới

Chương 2367: Khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp (1)

Loại lựa chọn này cũng khó mà chọn được.

Trong lòng Giang Trần tràn ngập nghi hoặc, Thánh nhất tông thượng cổ? Hạo nhiên chính khí? Cương trực, công chính? Chú ý tâm tính? Nghe quả thực rất tốt. Nếu như thực sự tốt như vậy vì sao nhất định phải chặt đứt tục duyên? Chuyện như vậy, quả thực là hạo nhiên chính khí sao?

Giang Trần cảm thấy rất là mâu thuẫn.

Theo lý thuyết mà nói, nếu như bí cảnh này thực sự là thánh địa của Thánh Nhất tông thượng cổ, quả thực là chuyện tốt.

Thế nhưng mà nếu như thực sự là Thánh Nhất tông mà nói, sẽ dùng thủ đoạn gần như bức hiếp, làm cho người ta chặt đứt tục duyên như vậy sao?

Kiếp trước Giang Trần là nhi tử Thiên Đế Chư thiên, Chư Thiên đại thế giới có bao người có thể hiểu đại đạo hơn hắn? Hiểu Thiên đạo hơn hắn?

Phụ thân Thiên Đế kiếp trước cũng không nói tới chém đứt tục duyên, chặt đứt cái này, chặt đứt cái kia.

Đạo pháp tự nhiên, nếu như cố gắng chặt đứt cái gì đó, vậy không khỏi quá mức đông cứng. Như vậy chưa chắc đã là đại đạo ghê gớm gì.

Giang Trần dùng hệ thống tri thức kiếp trước của hắn, cảm thấy một phen dặn dò nhìn như thâm trầm, thế nhưng khắp nơi đều lộ ra quỷ dị, lộ ra sơ hở.

Đương nhiên, hiện tại những người có mặt ở đây đều không có tri thức như hắn. Hắn có thể lý trí tỉnh táo, không có nghĩa là những người khác cũng có thể lý trí suy nghĩ vấn đề này như hắn.

- Nhớ kỹ, tâm thành thì linh. Các ngươi lúc thông qua chúng sinh chi môn này, chúng si chi tướng, trong lòng các ngươi suy nghĩ cái gì đều bị hiểu rõ.

Thanh âm kia tiếp tục nhàn nhạt vang lên:

- Tốt, ta cho các ngươi thời gian một phút đồng hồ suy nghĩ. Sau một phút, người không có nói chuyện đều sẽ bị tống ra khỏi bí cảnh.

Câu nói cuối cùng lại khiến cho những người có mặt lúc này bạo động.

Thời gian một phút đồng hồ cũng không bao lâu. Đây là muốn đánh cho mọi người không kịp trở tay, tiến thoái lưỡng nan.

Tiến lên thì phải chặt đứt tục duyên và quan hệ với tông môn hiện tại. Loại lựa chọn này nếu như không phải là người quyết đoán, tuyệt đối sẽ không làm được.

Giang Trần lại có chút không tin.

Hắn luôn nhìn chằm chằm vào những sơ hở này.

Nếu như bí cảnh này truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay, như vậy tại sao lại còn người sống? Đương nhiên, Giang Trần cũng không thể võ đoán bác bỏ điểm này.

Dù sao loại chuyện như vậy trong Lưu Ly vương tháp cũng có. Nhân vật thời kỳ thượng cổ bị phong ấn, thông qua một ít thủ đoạn đặc thù, quả thực có khả năng tồn tại cho tới ngày nay.

Nhưng mà loại phương thức còn sống này kỳ thực so với chết cũng không có gì khác nhau.

Bọn họ không có cách nào nhúc nhích, không có cách nào giải trừ phong ấn. Không có cách nào đi ra hoạt động, chỉ có thể bảo trì một chút thần thức, bảo trì một chút thanh tỉnh.

Loại tình huống trước mắt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Giang Trần nhìn không thấu huyền cơ bên trong, đã không nhìn thấu, như vậy biện pháp tốt nhất chính là lặng lẽ theo dõi kỳ biến.

Lựa chọn gian nan như vậy quả thực làm khó rất nhiều người.

Đây tuyệt đối là vấn đề nhằm thẳng vào bản tâm mọi người. Muốn nhận được truyền thừa từ bí cảnh này nhất định phải chặt đứt quan hệ vốn có. Chuyện này không thể quoa loa được.

Những người này không có mấy người là tán tu. Trái lại toàn bộ đều là người của đại tông môn, thế lực lớn.

Muốn bọn họ chặt đứt tục duyên, đây quả thực là chuyện cười lớn nhất năm nay.

Bọn họ lần này tới đây là vì lợi ích tông môn, nếu như vì vậy mà lại chặt đứt quna hệ với thế lực, tông môn mình, thấy thế nào cũng đều cảm thấy cực kỳ vớ vẩn.

Giang Trần không có chút biểu hiện nào.

Hắn muốn nhìn một chút, dưới loại tình huống này, những cự đầu các tông môn này sẽ làm sao.

Long Phách Tương của Thiên Long phái cười dữ tợn, nói:

- Các ngươi từ từ suy nghĩ, Long mỗ ta đi trước một bước.

Long Phách Tương kia nói xong, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp nhảy vào một đạo lưu ly kính.

Lưu Ly kính này kỳ thực cũng không phải là thực thể, mà chỉ là cảnh tượng hư ảo. Thân thể Long Phách Tương chui vào giữa chúng sinh chi môn, lập tức bị một đạo gợn sóng trong suốt giống như vòng xoáy trực tiếp nuốt vào.

Sưu...

Thân thể của Long Phách Tương kia lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Có người thứ nhất, rất nhanh có người thứ hai. Những người khác trong Thiên Long phái căn bản không chút do dự, nhao nhao xông lên phía trước.

Sưu Sưu Sưu...

Từng đạo thân ảnh tiến vào, giống như một hòn đá ném xuống biển cả, xa ngút ngàn dặm không có tin tức, căn bản không biết trôi nổi tới đâu.

....

Rất nhanh đã có một đống lớn người không ngừng xông vào bên trong.

Hiển nhiên mặc dù đối mặt với lựa chọn gian nan như vậy, những người này vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định. Đối mặt với hấp dẫn lớn như vậy, không có gì là không thể chặt đứt.

Nan đề thoáng cái để lại cho Vân Lan đại đế.

Hắn cũng nhìn ra được, Long Phách Tương kia sau khi tiến vào, người bên này, bất kể là Thiên Hà cung cũng tốt, Thiên Âm tự cũng tốt, Bất Diệt Thiên Đô cũng vậy, cả đám đều kích động. Hiển nhiên tất cả mọi người lúc này đều cảm thấy tim đập thình thích.

Đây chính là thánh địa thượng cổ a. Bỏ qua loại cơ duyên như vậy mà trở về, cho dù trung thành và tận tâm với tông môn thì sao chứ?

Bỏ qua cơ hội vạn năm cũng khó có được này, đời này bọn họ còn có thể xoay người sao?

- Vân Lan đạo huynh, làm sao bây giờ?

Một cường giả THiên Hà cung nhíu mày hỏi. Hiển nhiên bọn họ đều đang đợi quyết định cuối cùng của Vân Lan đại đế.

Vân Lan đại đế kỳ thực lúc này cũng đang do dự vô cùng.

Chuyện này liên lụy thực sự quá lớn, trong lúc nhất thời hắn cũng không thể đưa ra lựa chọn quyết đoán.

Chặt đứt tục duyên cũng có nghĩa là Vân Lan đại đế hắn một đao chém đôi với Đan Hỏa thành. Phải biết rằng loại thế lực đỉnh cấp như Đan Hỏa thành ở trong cương vực nhân loại là tồn tại như lông phượng sừng lân.

Nếu như chặt đứt tục duyên với Đan Hỏa thành, trừ phi trong bí cảnh này nhận được truyền thừa thượng cổ chính thức. Đủ để cho hắn đền bù việc chặt đứt tục duyên.

Nếu không mà nói, một bước này một khi bước ra, có nghĩa là không còn đường quay về.

- Vân Lan đạo huynh, tâm không hung ác, không vững. Cương vực nhân loại hiện tại là lúc phá cục. Chúng ta không cần bảo thủ a.

- Vân Lan đạo huynh, nếu như đây thực sự là truyền thừa thượng cổ, chúng ta, cho dù là chặt đứt với tục duyên, cũng có thể bằng vào truyền thừa trong bí cảnh này tự lập môn hộ.

- Nói không chừng, đến lúc đó tông môn do chúng ta tạo thành mới chính là cường đại nhất cương vực nhân loại thì sao?

Mỗi người đều có dã tâm.

Mà một khi dã tâm bạo phát ra, đều trở nên điên cuồng.

Những đại đế của các tông môn này, giờ phút này đã đứng ngồi không yên, nhao nhao khích lệ Vân Lan đại đế kia. Rất hiển nhiên, cả đám nhìn thấy Long Phách Tương nhanh chân tới trước, bọn họ đều lo lắng vô cùng.

Kỳ thực lúc nay tim Vân Lan đại đế cũng đang đập thình thịch, chỉ là thứ hắn thiếu chính là dũng khí quyết định hiện tại.