Độc Tôn Tam Giới

Chương 1921: Thúy Hoa Hiên chủ

̉.

Giang Trần nhẹ gật đầu, lập tức lại truy vấn mấy vấn đề, đem thủ pháp liên lạc, còn có một chút địa phương phải chú ý, đều hỏi thanh thanh sở sở.

Sau khi hỏi xong, người nọ nhịn không được nói:

- Bằng hữu, ta rất phối hợp ngươi. Ngươi sẽ không...

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Đã là tay sai của Xích Đỉnh hoàng thất, ta không giết ngươi, tự có người khác tới giết ngươi.

Người nọ nghe vậy, sắc mặt đại biến, vừa rồi hắn cũng không có nghĩ kỹ. Giờ phút này mới giật mình biết rõ, thiên địa thệ ước của đối phương vậy mà dấu diếm Huyền Cơ.

Giang Trần búng tay một cái, trực tiếp triệu hồi Phệ Kim Thử Vương.

- Lão Kim, lần này Phệ Kim Thử nhất tộc ngươi lập công không nhỏ. Người này, tính toán thưởng ban cho Phệ Kim Thử nhất tộc các ngươi.

Phệ Kim Thử Vương nghe vậy đại hỉ.

Hoàng cảnh cường giả, đây chính là đại bổ a.

Phệ Kim Thử nhất tộc không có gì không ăn, không có gì không thể gặm. Hoàng cảnh nhị trọng này, bất kể là huyết nhục, hay gân cốt, kia đều là vật đại bổ.

Giang Trần cũng không có nhàn rỗi, lập tức thi triển Dịch Dung Thuật, đem mình trang phục thành bộ dạng người này.

Không đến một phút đồng hồ, hết thảy liền chuẩn bị sẵn sàng.

Mà lúc này, Phệ Kim Thử nhất tộc cũng hoàn thành bữa ăn ngon. Phệ Kim Thử Vương nịnh nọt cười nói:

- Trần thiếu, cái này thật sự là ngủ gật đụng phải chiếu manh a. Kể từ đó, ngươi liền có thể nhẹ nhõm thông qua trận pháp kia rồi.

Giang Trần gật gật đầu:

- Lần này công lao của ngươi không nhỏ, quay đầu lại nếu như có cơ hội, còn có khao thưởng.

Trang phục thành bộ dáng người nọ, Giang Trần nghênh ngang, không bao lâu liền đi tới biên giới trận pháp mà Trương lão trấn thủ, hết thảy thủ pháp liên lạc cùng ám hiệu chắp đầu, Giang Trần đều hỏi thập phần cẩn thận.

Trương lão kia căn bản không nghi ngờ gì, trực tiếp để hắn vào bên trong trận pháp.

- Ngươi đi vào trước, tìm một chỗ che dấu. Chờ tất cả mọi người đến, ta sẽ phát ra mật lệnh tập hợp. Nhớ kỹ, đừng có chạy lung tung. Lần này vào, không chỉ là cường giả hoàng thất. Còn có Xích Ly Tông, Thiên Ưng tông, Vạn Phật Tông mấy Tam phẩm tông môn kia.

Trương lão khuyên bảo.

Giang Trần âm thầm buồn cười, nhưng lại thành thành thật thật gật đầu, tỏ vẻ phục tùng.

- Đi thôi.

Trương lão triệt tiêu một góc trận pháp, thả Giang Trần đi vào.

Giang Trần tuyệt đối không thể tưởng được, trận pháp mà trước kia mình vô kế khả thi, sẽ nhẹ nhàng hỗn vào như vậy.

Về phần Trương lão dặn dò, Giang Trần tự nhiên sẽ không để ý. Hắn hiện tại chỉ có một ý niệm, là sớm tìm được Vệ Hạnh Nhi, cứu Vệ Hạnh Nhi ra.

Đương nhiên, trừ lần đó ra, Giang Trần còn ý định cẩn thận điều tra một phen, nhìn xem bảo vật tạo thành Đại Địa Mạch Động đến cùng là cái gì.

Hiện tại hắn đang cần một bảo vật Thổ thuộc tính. Nếu có thể thuận tay cướp bảo vật này đi, cái kia không thể nghi ngờ là thiên đại thu hoạch.

Lướt qua trận pháp, Giang Trần cũng không có đắc ý quên hình.

Hắn biết rõ, người của hoàng thất chỉ là một cỗ thế lực nhìn chằm chằm vào Thúy Hoa Hiên chủ. Còn có ba Tam phẩm tông môn khác, đồng dạng nhìn chằm chằm vào Thúy Hoa Hiên chủ.

Giang Trần hắn có thể thông qua Trương lão tiến vào trong trận pháp, những người khác, đồng dạng có thể thông qua nội ứng của bọn họ, tiến vào trong trận pháp này.

- Thúy Hoa Hiên chủ thật sự là thông minh cả đời, hồ đồ nhất thời a. Hắn cho là có tiền, có thể mời động bốn hộ pháp này. Lại không nghĩ rằng, những hộ pháp kia, cả đám đều đang tính toán hắn.

Trong lúc nhất thời, cách nhìn của Giang Trần đối với Thúy Hoa Hiên chủ cũng hạ thấp trên phạm vi lớn.

Chính như Giang Trần đoán, ven đường quả nhiên đã để vào không ít người. Tuy cả đám đều che dấu vô cùng ẩn nấp.

Nhưng mà thần thức của Giang Trần cường đại cỡ nào, đừng nói là cường giả Hoàng cảnh, coi như là cường giả Đại Đế, chỉ cần không phải che dấu đặc biệt tốt, cũng khó trốn khỏi pháp nhãn của Giang Trần.

Nhưng mà Giang Trần biết rõ, những người này chắc sẽ không ra tay với hắn.

Dù sao, hiện tại ai cũng không muốn bạo lộ mình.

Giang Trần rất nhanh liền tìm đến một nơi ẩn nấp, phát động rất nhiều Phệ Kim Thử, bắt đầu triển khai tìm tòi toàn bộ phương vị. Đồng thời hắn cũng thi triển truy tung thuật, tìm kiếm tung tích của Vệ Hạnh Nhi.

Rất nhanh, Giang Trần liền định vị đến vị trí đại khái của Vệ Hạnh Nhi.

Quả nhiên như Phệ Kim Thử Vương nói, ở chỗ sâu trong núi lớn này, vậy mà thật sự có một hạ động rộng rãi, cực kỳ u ám.

Giang Trần cũng không có vội vã lẻn vào, mà phái rất nhiều Phệ Kim Thử đến dò đường.

Phệ Kim Thử nhất tộc am hiểu nhất loại sự tình dưới mặt đất này. Rất nhanh, Phệ Kim Thử nhất tộc liền mang về rất nhiều tin tức.

Thế giới dưới mặt đất kia, dĩ nhiên là một hạ thành.

Trong thế giới này, thật giống như một thành thị, có đủ loại kiến trúc kỳ kỳ quái quái, tạo hình kỳ lạ, phong cách quỷ dị.

Giang Trần ở dưới sự dẫn dắt của Phệ Kim Thử Vương, rất nhanh liền tiến nhập thành thị dưới mặt đất này. Nhìn những kiến trúc kỳ kỳ quái quái kia, hẳn là thời đại phi thường cổ xưa.

- Trần thiếu, nơi này rất quỷ dị a. Thúy Hoa Hiên chủ kia, như thế nào chọn ở loại địa phương này đột phá? Xem ra nhất định là có vấn đề.

Phệ Kim Thử Vương nói.

- Trước mặc kệ nhiều như vậy, tìm được Vệ Hạnh Nhi rồi nói sau.

Giang Trần có dự cảm, mình cách Vệ Hạnh Nhi đã càng ngày càng gần.

- Trần thiếu, có phát hiện.

Đột nhiên, Phệ Kim Thử nhất tộc lại có tình báo mới.

- Bên này có một khu lao ngục, giam giữ rất nhiều nữ tử, tổng số khoảng chừng trên trăm cái.

- Những cô gái này, đều rất trẻ tuổi.

- Tìm được Vệ Hạnh Nhi rồi. Bất quá bên người nàng có người trông coi.

Trong lúc nhất thời, các loại tin tức không ngừng truyền đến.

- Đi, đi xem một chút.

Ở trong thế giới dưới lòng đất, ưu thế của Giang Trần là phi thường rõ ràng. Một là có Phệ Kim Thử Vương mở đường cho hắn, hai là Băng Hỏa Yêu Liên cũng cực kỳ am hiểu hoạt động này.

Rất nhanh, Giang Trần liền lặn xuống khu vực giam giữ Vệ Hạnh Nhi. Giờ phút này, trên chân Vệ Hạnh Nhi mang xiềng xích trầm trọng, thần sắc đờ đẫn.

Mà cách nàng không xa, dĩ nhiên là một cái tế đàn.

Bốn phía tế đàn, bài trí đủ loại phương tiện kỳ quái, cho người một loại cảm giác cực kỳ âm trầm quỷ dị.

Mà Thúy Hoa Hiên chủ, thì ngồi xếp bằng ở bên cạnh tế đàn kia, biểu lộ giống như cười mà không phải cười, tựa hồ lâm vào minh tưởng, cho người một loại cảm giác thập phần kỳ quái.

- Thôi Vũ, nhiều năm như vậy, ngươi rốt cục lộ ra nguyên hình đi à nha? Nuôi ta nhiều năm như vậy, chính là vì dẫn ta tới loại địa phương quỷ quái này?

Ngữ khí của Vệ Hạnh Nhi tràn ngập trào phúng, nói với Thúy Hoa Hiên chủ.

Thúy Hoa Hiên chủ tên là Thôi Vũ, giờ phút này mí mắt hơi động, biểu lộ đờ đẫn:

- Vệ Hạnh Nhi, bản Hiên chủ thừa nhận, ngươi có chút bổn sự. Chỉ tiếc, số mệnh của ngươi không tốt. Không sai, ta nuôi dưỡng ngươi nhiều năm như vậy, chính là vì mang ngươi tới nơi này. Tới đây, ý nghĩa tánh mạng của ngươi sẽ tìm được thăng hoa