Quy tắc của thời gian là không chờ đợi một ai.

Rồi cũng đến ngày thủ tục ký hợp đồng của Lộ Tư và Mạc Cao Kì kết hợp với nhau trong dự án dầu mỏ. Nhưng để làm hợp đồng này, Mạc Cao Kì bắt buộc phải đi đến anh Quốc - Nơi cha của Lộ Tư - chủ tịch công ty phía đối tác đang dưỡng bệnh ở đó.

- chủ tịch Mạc, chuyến đi lần này khá dài anh có muốn nói gì tạm biệt với Thượng Sa không. "- Lộ Tư mỉm cười, đôi môi cong lên mang chút vẻ giễu cợt

Mạc Cao Kỳ hắn cũng chẳng buồn quan tâm nay vẫn chăm chú điều chỉnh smartphone của mình, để xem lịch trình công việc chuyển đi. Lần này, Lucy sẽ không đi theo hắn, cô sẽ ở lại Thượng Sa để thay hắn tiếp quản Mạc Thị.

- " Lucy có bất cứ chuyện gì phải báo cáo ngay cho tôi "

- " được ạ"- thư ký cung kính cúi chào, theo sau là dàn vệ sĩ cùng nhau cúi đầu rồi hô to.

- " chủ tịch bảo trọng"

Mạc Cao Kì gật đầu, hắn bước đi tiến thẳng đến con đường phía trước là chiếc máy bay tư nhân của Mạc Thị, đã trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng.

Bước chân của hắn không chậm không nhanh rất ung dung và bình thản, rồi bỗng dừng lại hắn quay đầu nhìn mọi người. Ai cũng sẽ nghĩ hắn chào tạm biệt Thượng Sa nhưng không cái ngoái đầu ấy đại diện cho lời chào tạm biệt khác. Lời chào tạm biệt gửi gắm những con người thân cận của hắn. Mạc Cao Kì đã có rất nhiều những kỷ niệm ở nơi đây. Rất nhanh thôi, Hắn sẽ quay về sau khi hoàn thành công việc của mình.

Trên máy bay, nhiệt độ càng ngày càng càng giảm, khí lạnh bắt đầu hiện một cách rõ rệt hơn, mây mù thật sự đã chê phủ hết thành phố Thượng Sa to lớn, lộng lẫy.

Chuyến bay này sẽ kéo dài khoảng 14 tiếng, thay vì ngồi hưởng thụ hắn sẽ sắp xếp lịch trình về vấn đề công việc, sao cho sớm hoàn thành nhiệm vụ lần này một cách nhanh chóng nhất cis thể.

- " Này đừng làm việc nữa"

- "Đừng Làm Phiền"- Hắn gằn giọng

Lộ Tư thật sự phiền phức. Nhưng cô ta lại là một người phụ nữ thông minh và nhạy bén, trong công việc so với Lucy thì có thể nói là một chín một mười.

- " chúng ta sẽ ở biệt thự"

- " không có chúng ta ở đây"

- " được rồi. Không đùa anh nữa, công ty bên Tôi đã sắp xếp một biệt thự cho anh định cư ở đó trong thời gian làm việc. Yên tâm sẽ có người hầu hạ đầy đủ, an ninh đảm bảo an toàn. Sao, đích thân tôi đã có tâm như vậy, anh liệu có muốn nhận."

- " được thôi nể tình Lộ thị vậy"

- " Mạc Cao Kì, chuyến đi của chúng ta sẽ kéo dài"

Lộ Tư cong môi lên cười, mỗi nụ cười của cô đều rất nham hiểm mang vẻ hưng phấn và cực vui mong chờ điều gì đó sẽ xoay chuyển theo hướng mà cô ta sắp xếp đang đợi hắn ngay trước mắt.

- " Lộ Tư "- hắn ghé sát tai cô.

- " cho biết cô thông minh nhưng đùa ai thì đùa. Đừng đùa tôi "

- " tôi nào đâu có dám, trái lại kẻ mà tôi muốn đùa khéo Hắn còn không biết là mình có liên quan đến tôi cơ"

********

Sau 14 tiếng, cuối cùng chiếc máy bay tư nhân của Mạc Cao Kỳ cũng đáp cánh tại sân bay của anh Quốc ( nước Anh). Theo lịch trình sẽ đi đến London - thủ đô của đất nước xinh đẹp này nhưng thời gian hiện nay đã chuyển về đêm nên Mạc Cao Kì sẽ về nghỉ ngơi tại biệt thự do Lộ Tư sắp đặt.

Dù màn đêm buốn xuống, sự tấp nập, đông vui trên con đường thủ đô không vì thời gian mà giảm đi, ngược lại còn tăng thêm hơn nữa. Ngồi trong xe Bentley Bantala, Chỉ còn tiếng lách cách từ chiếc máy tính của hắn thoát ra. Hắn giờ đây sẽ không quan tâm đến bất kỳ điều khác, trước mắt hắn chỉ có công việc.

Năng suất làm việc của Mạc Cao kỳ thật sự rất lớn, nhất là khi hắn đã tập trung vào một việc gì đó.

bàn tay to lớn tao nhã cẩm ly rượu trắng 92 lên nhâm nhi nhưng ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn vào những con số hiện sáng trên màn hình kia. Ngón tay thon dài di chuyển thoăn thoắt trên bàn phím. Dáng điệu tập trung của hắn lúc này có thể thu hút bất cứ ai nhìn vào. Thật sự là rất quyến rũ và lịch thiệp.

- " thưa Chủ tịch chúng ta đã đến biệt thự do cô Lộ Tư phân phó. "

Biệt thự mà Lộ Tư chuẩn bị là một tòa biệt thự cổ mang chuẩn nét phong tục trước kia của anh Quốc vào thời kỳ phục hưng tại châu Âu khoảng từ năm 1500 đến 1.600, màu chủ đạo chắc chắn là màu xám và đen, bước qua cánh cổng sắt to lớn, những tiếng ken két thay nhau vang lên như muốn nói pên sự tồn tại lâu đời của tòa biệt thự mày. Hai bên đường những khóm hoa hồng vàng mang giống từ Pháp được trồng cẩn thận. Đằng sau là hoa viên rộng lớn với thác nước tượng ác quỷ và thiên thần đang ôm lấy nhau. Mạc Cao Kỳ nhếch cười, tình yêu giữa ác quỷ và thiên thần sao? Đối với người khác sẽ rất lãng mạn, nhưng không hắn cho rằng đó là những thứ viển vông.

Tình yêu này là tội lỗi.

- " Thiếu gia"- Nữ hầu quản gia cúi đầu. Đây chắc hẳn là những người hầu giao Lộ Tư phân phó.

- " Mời người dùng bữa tối ạ "

- "Ta không đói"

- " để chuẩn bị cho lịch trình dày đặc vào ngày mai, ta nghĩ người vẫn nên ăn thì hơn.

- " biết rồi người vào trước đi"

Bà gật đầu đám hầu theo sau cũng biết ý mà lui xuống. Bữa tối của hắn chắc chắn cũng mang kiểu của nước Anh với bánh mì phết bơ, pasta và gà quay. Những món ăn này.....

- " Tại sao người không ăn, có phải vì không hợp khẩu vị không"

- " Ta không kĩ tính đến thế"

- " tôi xin hỏi ngài có muốn dùng thêm gì không."

- " rượu là được " - hắn ảm đạm, tao nhã mọi hành động đều toát lên vẻ cao quý của 1 người có quyền có thế.

Vị món ăn ở đây ngon hơn hẳn nghĩ, có khi là được làm bởi tay của một người đầu bếp nổi tiếng hoặc một nữ công gia chánh truyền thống của nước Anh. Nhưng so với nó hẳn rất thích những món ăn ở biệt thụ của hắn hơn. Đã lâu rồi chính xác là khoảng hơn 3 tháng hắn không có trở về biệt thự của mình. Kể từ khi chuyện đó xảy ra..... theo sự suy nghĩ trong vô thức, hắn ngẩng đầu nhìn sang ghế bên cạnh, hắn lại đang mong chờ điều gì.

Thật viển vông.

- " tôi xong rồi"

- " Vâng thiếu gia, để tôi dẫn Người lên phòng của ngài"

- " quản gia người chỉ cần dẫn ta có thể tự lên " - câu nói vừa cất lên, ánh mắt bà hơi nhăn lại dù chỉ trong tích tắc nhưng nói không thế nào thoát khỏi ánh mắt sắc bén của Mạc Cao Kỳ.

- " Xin thiếu gia hãy đồng ý, chúng tôi chỉ làm theo lệnh của cô Lộ Tư"

- " được thôi, ta không làm khó các ngươi nữa, còn không nhanh dẫn lối"

- " thiếu gia thông cảm vì biệt thự này xây đã lâu, nên kiến trúc của nó khá là rộng lớn, chúng tôi làm vậy để tốt cho ngài"

- " ta đâu có ý kiến"

Gậy ông đập lưng ông, quản gia càng giải thích, hắn càng biết thừa Lộ Tư đang cố che giấu cái gì. Quá lộ liễu,hoặc có thể là cô ta cố tình làm vậy để hắn để tâm quan tâm tới những điều mà cô ta đang làm và cố sắp xếp theo kế hoạch của mình. Khả năng mách bảo hắn rằng trong căn nhà này không chỉ có mình hắn, chắc chắn là có người khác nữa.

Căn phòng mà Lộ Tư sắp xếp cho hắn không cần nói cũng biết nó rộng lớn đến nhường nào, thiết kế rất bắt mắt các chi tiết của anh Quốc thời năm phục hưng 1.500 1.600 chắc chắn là hình ảnh các đứa trẻ thiên thần và các sứ mẹ Thần Thoại.

Giường gỗ được khắc tạo hoa văn rất tinh tế, bàn tay của người nghệ sĩ này hẳn là rất khéo léo. Với chiếc đèn ngủ bên góc phòng, nhỏ vài giọt hương lựu cả trong đêm làm đầu óc người ta cảm thấy hật thư giãn và xóa bỏ bao muộn phiền.

Xoạt...m từng trang sách theo bàn tay của hắn lật qua, Lật lại. Đôi mắt hổ phách tĩnh lặng như làn nước mùa thu đang chăm chú đọc những nét chữ nhỏ nhắn.

Cộc cộc....

- " vào đi "

- " Thiếu gia, tôi mang trà lên cho người, liệu có phiền không "

- " để ở bàn"

- " Vâng xin người hỏi người có cần gì nữa không?"

- " đừng làm phiền khi ta đọc sách"

- " Nếu có việc gì cần sai bảo ngày chỉ cần ấn cái nút màu đỏ bên cạnh giường là được"

- " ít ra mọi việc ở đây Tôi có thể tự làm được " - hắn không việc mình bị phụ thuộc vào nhiều người. Việc hắn làm được hắn sẽ tự làm.

- " chúc thiếu gia ngủ ngon"

***********

Tết của các bạn thế nào???

Ôi bạn đây rồi

Em tìm bạn mãi

Một năm tài lộc

Một năm thành công

Hơn nhiều năm trước

Rước mọi điều may

Quả là quá hay

Hai không hai mốt.

Au đang có í định để cảnh H đúng vào 0h giao thừa, được không nhỉ??