Phía trước truyền tới 1 mùi thơm say lòng người.Một người đàn ông trung niên có vóc dáng lực lưỡng đang đang đứng ở giữa sân. Y dẫm chân lên 1 lẵng hoa đã bị phá hỏng.Mùi hoa thơm phát ra từ những cánh hoa nằm trên mặt đất.Mẫu Đơn ngồi trên mặt đất mắng chửi y với giọng rất đanh đá.Đối phương cười dâm 1 tiếng sau đó đưa tay định túm tóc nàng.
-Là đàn ông mà lại đi bắt nạt đàn bà! Thật không biết xấu hổ!
Tiêu Dực xông tới giữ lấy tay của người đàn ông này. Y có vẻ vừa sợ hãi vừa giận dữ. Y bỗng nhiên điên cuồng hét lên một tiếng, sau đó từ miệng y phun ra một luồng khí độc màu vàng tro về phía tiêu dực.
-Yêu khí!
Tiêu Dực nhướng mày. Hắn bỗng nhiên giật tay của đối phương về bên phải tạo thành 1 thế thái cực thôi thủ rất tiêu chuẩn, sau đó chân hắn chặn trước người của đối phương để tạo thế, người nghiêng qua 1 bên để tránh yêu khí cuốn tới, sau đó thuận thể đẩy đối phương ngã dúi dụi.
-Chị Mẫu Đơn !
Long Nha hoảng hốt xông tới đỡ Mẫu Đơn dậy.
-Muốn chết!
Người đàn ông kia lồm cồm bò dậy,sau đó cơ thể bành trướng tới hơn 2 lần. Không có chút báo hiệu gì trước, y đã biến thành 1 con yêu lang với thân hình to lớn. Con người màu xanh lè như lửa ma trơi,cơ thể hùng vĩ và lực lưỡng đến khủng bố, hàm răng sắc bén như loé sáng,móng vuốt vừa dài vừa cứng như sắt. Y gầm lên 1 tiếng khiến tâm can người ta phải chấn động, sau đó y bật người bắn về phía Tiêu Dực, đôi móng vuốt của y cào loạn lên tạo thành 3 đạo ngân quang xé gió lao tới Tiêu Dực.
-Đừng. . . ! Y không giống chúng tôi đâu. Hoa --đoàn cẩm thốc ( Những cánh hoa tươi đẹp).
Mẫu Đơn trong tình thế cấp bách vội vàng chắp tay. Từ tay của nàng bay lên vô số những cánh hoa thơm bảo vệ lấy Tiêu Dực.Long Nha cũng vội vàng hét lên một tiếng,sau đó hai chân của nàng trong nháy mắt cắm sâu vào trong lòng đất.Mặt đất nứt ra, sau đó có vô số những sợi mây bắn tới người đàn ông đó.
Trong sát na, 2 cô gái này thi triển yêu thuật khiến Tiêu Dực trợn trừng mắt. Tuy rằng trong lòng hắn đã manh nha có suy nghĩ họ là yêu tinh rồi,thế nhưng khi được chính mắt trông thấy, hắn vẫn cảm thấy khó tin.
-Đùng!
Một tiếng nổ lớn vang lên. Thân hình to lớn của yêu lang rất dễ dàng chặt đứt lưới do những sợi dây mây đan thành, thiết trảo bổ xuống xé rách lớp bảo vệ của những cánh hoa.Mắt thấy móng vuốt sắc bén của y sẽ đâm vào đầu của Tiêu Dực, sau đó máu tươi bắn ra,óc rơi lầy đất, trong đôi mắt của yêu lang có ý cười tàn bạo.Thế nhưng thân thể của nó lại khựng lại trong không trung. Hắn cảm thấy khó tin khi chính mắt nhìn thấy cảnh tượng đó, còn bộ thiết trảo của hắn lại bị người đàn ông kia dễ dàng nắm lấy. Đối phương nhỏ như con kiến mà lại có thể dễ dàng nâng lên thân hình bồ tượng của y, cứ như y được làm từ bông vậy.
Vẻ khó tin cũng xuất hiện trong mắt của 2 cô gái.Tiêu Dực cười rất thanh nhã rồi gật đầu với 2 cô gái còn ngây ra chẳng hiểu chuyện gì rồi tự nhiên như không nhẹ nhàng lắc tay khiến thân hình bồ tượng của yêu lang đập thẳng vào 1 bức tường.Yêu lang lúc trước có vẻ rất kiêu ngạo lại gào lên rất đau đớn trong đống đổ nát.Cánh tay vô cùng cường tráng của nó đã bị gập về phía sau.
-Chị Mẫu Đơn này, chị không bị thương chứ!
Tiêu Dực quay đầu nhìn Mẫu Đơn bằng 1 ánh mắt u buồn thâm sâu khiến cho bất cứ cô gái nào cũng phải xiêu lòng, sau đó vô cùng lịch thiệp đi tới bên cạnh của Mẫu Đơn sau đó đưa tay định kéo Mẫu Đơn dậy.
-Anh. . .Anh là ai? . . . Cẩn thận phía sau!
Sắc mặt của Mẫu Đơn trở nên tập trung.Lúc trước khi nhìn thấy yêu lang tập kích Tiêu Dực, nàng rất sợ hắn bị giết nên mới vội vàng ra tay cứu giúp,nhưng mắt thấy yêu lang thường ngày chuyên bắt nạt và khi dễ người khác lại dễ dàng bị người đàn ông này đánh hạ thì sự khiếp sợ trong lòng nàng không cách nào có thể tả được!Thế nhưng vừa định truy hỏi thì nàng nhìn thấy hai quả cầu sáng rực màu xanh lá bắn về phía tiêu dực.Nàng không khỏi quát to một tiếng để cảnh báo Tiêu Dực!
Tiêu Dực nhẹ nhàng xoay người sau đó thuận thế ôm lấy vòng eo thon nhỏ của Mẫu Đơn sau đó hắn dùng bước nhảy xoay người của điệu valse kéo cô gái về phía sau mình, tay kia tuỳ tiện vẩy ra 1 luồng kim quang,sau đó hắn cố tình bước hụt 1 bước rồi buông tay.Mẫu Đơn mất đà ngã về phía sau.Tiêu Dực lại vòng tay ôm lấy Mẫu Đơn đang la hét ầm ĩ vào trong lòng.Lúc này đạo kim quang kia quấn lấy 2 quả cầu lục quang trong không trung tạo thành 1 chữ 'Cấm' rất lớn.
-Đạo thuật! !
Mẫu Đơn kinh hô một tiếng, yêu thú kia cũng nổi giận gầm lên một tiếng tựa như nó đã biết ngày diệt vong của mình đã tới.Nó điên cuồng gầm rú, nhưng luồng kim quang rực rỡ kia bao trùm lấy chúng, sau đó nó sáng rực lên,bóp chúng càng lúc càng chặt hơn.Sau đó bỗng nhiên kim quang bùng nổ.
"Ầm!" một tiếng! 2 luồng pháo hoa rực rỡ bắn lên không trung nở thành hoa sen và mẫu đơn rực rỡ.Từ trên trời rơi xuống 2 thân thể của yêu toàn thân đã bị đốt đen xì. Chúng rơi đánh cái bịch trên mặt đất.Những tiếng rắc rắc do nứt xương vang lên.
-Không làm 2 người sợ chứ?
Tiêu Dực cười rất ưu nhã. Trong đôi mắt có vẻ u buồn thâm sâu của hắn thoáng hiện sự quan tâm và lo lắng. Mẫu Đơn cảm thấy lòng mình rất ấm áp.1 ngọn lửa lòng chưa từng xuất hiện nay lại xuất hiện trong lòng nàng.Thấy thế nào thì ánh mắt của hắn cũng khiến lòng nàng mềm ra.Nàng thực sự muốn ôm người đàn ông này để an ủi hắn.Vì sao nàng trước đây lại không phát hiện đôi mắt của người đàn ông này mê người đến vậy. . . .
-Oa! Tiêu đại ca! Anh thật lợi hại nha!
Long Nha hưng phấn nhào vào lòng của Tiêu Dực.Mẫu Đơn bị nàng đẩy ra khiến lòng nàng bỗng nhiên cảm thấy rất trống trải. Nhưng sau khi nhìn thấy 3 xác yêu thú kia, nàng bỗng nhíu mày.
-Sao vậy? Đừng lo lắng! Chỉ giết chết ba con dã thú hai đầu thôi mà! Chẳng có gì to tát đâu!
Tiêu Dực nhìn nàng rồi cười rất thoải mái.Hắn nhận ra trong mắt nàng vẻ lo sợ và âu lo,ngưng Tiêu Dực muốn kết quả như vậy.Khi ra tay cố gắng chỉ cần dùng 1 chiêu để giải quyết là phương thức chiến đấu của hắn. Luồng kim quang trông có vẻ tiêu sái này là 'Cấm' chú trong đạo gia, là pháo thuật có uy lực lớn nhất hiện nay của hắn. 3 con yêu thú này chỉ là tiểu yêu nên đạo hạnh của chúng còn quá thấp,nên dùng đạo thuật có uy lực lớn nhất để tiêu diệt chúng không chỉ khiến hắn có thể lấy le với những cô gái này mà còn để cảnh báo những thế lực đứng sau đám yêu thú này.Điều này quả thật giúp ích không nhỏ cho kế hoạch của hắn.Hắn không ngờ chúng lại tới vào đúng lúc hắn cần nhất.Tiêu Dực thầm nghĩ vận may của hắn thực sự quá tốt đi! Mọi chuyện tiến hành thuận lợi còn hơn sự tưởng tượng của hắn.
-Chúng chết rồi! Phiền phức to rồi, Tiêu đại ca. . . Ài, thôi không nói nữa! Chúng ta trở về đã!
Mẫu Đơn nhíu mày có vẻ rất nghiêm trọng.Long Nha cũng im lặng không líu ríu nữa, giống như những yêu thú này khiến họ cảm thấy bị uy hiếp không thể nào chống cự được. Đến ngay cả việc vì sao Tiêu Dực lại có bản lĩnh lợi hại như vậy họ cũng không không hỏi.Nhưng Tiêu Dực biết đây là chuyện không thể tránh khỏi.Ít ra thì hắn cũng phá băng được mỗi quan hệ giữa hắn và bọn họ.