Chả kịp nói gì nó đa chạy thẳng ra ngoài trời. dang rộng hai cánh tay và hét lên thích thú. Ngửa mặt nên trời đón những hạt mưa mùa thu lành lạnh. Nhưng nó thích cái cảm giác này. Còn hắn cứ đứng nhìn nó mãi. Rồi lại bất chợt cầm điện thoại lên chụp một kiểu ảnh của một con bé hâm hâm, tắm mưa mùa thu. Được nửa tiếng, hắn thấy hơi lo, gọi nó vào:

- Ê. Vào đi, nửa tiếng rồi.

- Ừm._ nó chạy vào _ grừ grừ lạnh thật _ nó xoa hai bàn tay vào nhau.

- Lạnh còn thích tắm.

- …. Run …. Run.

- Lạnh lắm không.

- Có.

- Trèo tường ra với tôi.

- Hả, bây giờ á.

- Ừ.

- LÀm gì.

- Trông xe.

- Khoá rồi mà.

- thế có đi không. Một là trèo, hai là chạy đường vòng cô chọn đi.

- Ashiiiiiiiiiiiiiiii.

- Hay là không giám trèo

- Sý. Anh đã trèo bằng tôi chưa.

Sau một hồi hì hục, 2 người cũng bật sang được tường bên kia. Tóc nó ướt hết, nước cứ chảy chảy xuống cổ áo. Giật mình hắn quay mặt đi, mở cốp xe, vất cho nó cái áo đồng phục thể dục:

- Nài.

- Làm gì.

- Lau tóc, lau người đi, con gái con đứa, không biết gì cả.

- Hử. Biết gì cơ.

- Không có gì. Nhanh nên tôi chở về, dù gì người cũng ướt rồi.

- Nhưng anh đâu có ướt.

- chứ không đứng đây đến bao giờ nó tanh mưa, xong nước mưa nó ngấm về lại ốm.

- Cũng được.

- Lên xe.

- Ừ. _ nó leo lên.

- Ôm chắc vào.

- Không ôm

- Không ôm ngã đừng bảo tôi không nói trước.

- Ừ thì ôm. _ Nó vươn người về đằng trước. ôm hắn, hờ hờ.

Hắn lao xe về phía trước. Tốc độ. Lúc đầu nó hét nên vì sợ, vì rát khi mưa cứ liên tiếp đập mặt đó. Sau, quen rồi nó cứ dang tay ra cản gió.:

- Ngã giờ.

- Không sao

Nói thế thôi nhưng nó vẫn để một tân vòng lên trước, ôm hắn thật chặt, Hắn nhìn xuống, mỉm cười. Rồi bỗng nhiên tim lại đập thình thịch, một lần nữa loạn nhịp không rõ lí do.