“Phu nhân cho rằng tôi sẽ để phu nhân rời khỏi pháo đài sao?” Gannon nói thẳng thừng khi thấy Rionna nôn nóng, đi đi lại lại trong sảnh lớn.

Rionna nắm chặt cuộn giấy có niêm phong của Ewan và đức vua, tin tức vừa đưa đến cách đây một tiếng sau khi Simon bị thương nặng quay trở về báo Caelen đã bị bắt giữ.

Quay người về phía Gannon, Rionna biết rằng mình phải thuyết phục được người chỉ huy này nếu không tất cả mọi chuyện sẽ sụp đổ. “Nghĩ đi, Gannon. Nghĩ về điều này đi và anh sẽ thấy ta đúng. Chúng ta không thể chờ thêm được. Cameron sẽ giết Caelen mất. Nếu không cha ta cũng sẽ làm thế. Caelen không phải được sử dụng để làm mồi nhử Lãnh chúa Ewan McCabe đâu. Cha ta gây ra toàn bộ chuyện này, vì đã giao ước với tên quỷ dữ Duncan Cameron. Ông ta đã từng nói đến chuyện này trước đây nhưng ta chỉ nghĩ là ông ta bị mất trí thôi. Sau lễ thành hôn của ta, ông ta thuyết phục ta về cùng phe với mình và phản bội gia tộc của Caelen. Ông ta đã vô cùng giận dữ khi bị ép phải tước bỏ quyền lãnh đạo của mình.

“Bây giờ ta mới nhận ra cha ta không hề có ý định giao lại địa vị lãnh chúa cho Alaric ngay từ lần đầu tiên đề nghị mối liên minh. Ông ta dự định gả ta cho Alaric McCabe và để Alaric trở thành lãnh chúa khi ta sinh ra đứa con đầu lòng. Nhưng tại sao lại phải chờ đợi? Đó là thỏa thuận mà ta chưa bao giờ hiểu được, dù vẫn biết cha ta vẫn do dự trong việc chuyển giao quyền lực lãnh đạo gia tộc. Ta nghĩ ông ta chắc chắn không bao giờ muốn Alaric trở thành lãnh chúa. Có thể, ông ta đã dự định sẽ giết anh ấy sau khi ta có thai. Ông ta sẽ dàn dựng vụ việc như một tai nạn và sau đó Ewan sẽ không bao giờ có thể phá vỡ liên minh nếu ta sinh con của Alaric. Anh ấy sẽ không bao giờ chứng minh được cha ta là nguyên nhân dẫn đến cái chết của Alaric.”

“Điều phu nhân vừa nói thật phức tạp,” Gannon cau mày lên tiếng.

“Ta biết điều đó nghe hơi hoang đường, có thể ta đã tưởng tượng ra tất cả vì quá lo lắng cho Caelen. Ta cần anh đi với tốc độ nhanh nhất đến Neamh Álainn và nói cho Ewan biết kế hoạch của ta. Ta không thể xé niêm phong để xem thông tin bên trong được, vì điều đó sẽ làm hỏng kế hoạch của ta. Nhưng dù nó có chứa chỉ thị gì đi chăng nữa, Ewan cũng sẽ làm khác đi nếu chúng ta có yếu tố bất ngờ.”

Gannon lắc đầu kịch liệt. “Tôi sẽ không để phu nhân lại đâu. Ngài Caelen sẽ moi ruột tôi và ném cho sói ăn nếu tôi để phu nhân tự thực hiện kế hoạch này.”

Hét lên tức tối, Rionna vô cùng giận dữ và hoảng loạn đến mức chỉ muốn thu mình lại, nhắm mắt, bịt tai, giả vờ như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Nhưng mạng sống của Caelen phụ thuộc vào việc nàng có khả năng giải thoát chàng hay không, và để cứu được chàng, nàng chấp nhận đấu với từng người trong gia tộc mình.

“Anh sẽ để cho chàng chết trong lúc chờ anh em chàng triệu tập binh linh và tấn công Cameron ư? Anh nghĩ rằng Caelen đến lúc đó sẽ còn sống ư? Nghĩ đi, Gannon. Cha ta và người của ông ta đang mang theo một người bị thương cho nên hành trình quay trở về lãnh địa của Cameron sẽ bị chậm lại. Nếu bây giờ ta xuất phát và cưỡi ngựa liên tục thì có thể bám theo gót chúng trước khi chúng có thời gian để quyết định số phận của Caelen.”

Gannon vò tay lên đầu và quay đi. “Tôi không thể làm theo yêu cầu của phu nhân được. Làm sao tôi có thể để phu nhân một mình ở lại rồi đến chỗ ngài Ewan để cầu cứu đây? Làm sao tôi có thể đối diện với ngài Caelen nếu có chuyện gì xảy ra với phu nhân và đứa bé đây? Phu nhân đã đánh giá thấp sức mạnh của ngài Caelen rồi. Việc trúng một mũi tên vào lưng không là gì với ngài cả. Lãnh chúa nhất định sẽ sống sót bởi vì còn rất nhiều điều đang chờ đợi ngài ấy.”

Rionna túm lấy cánh tay Gannon cho đến khi anh ta quay lại đối diện nàng. “Có cả người trong gia tộc McDonald sẽ đi cùng ta nhưng chỉ mình ta đi vào lãnh thổ của Cameron thôi. Việc hắn nghĩ ta đi một mình rất quan trọng. Cần phải kéo dài thời gian để Ewan đến kịp. Ta không cần sự cho phép của anh để làm việc này, Gannon. Ta chỉ cần anh giúp sức thôi. Nếu cử người của ta đi, sau tất cả những chuyện đã xảy ra, Ewan sẽ nghĩ đó là trò lừa gạt. Ngài ấy tin tưởng anh và coi anh là thuộc hạ thân tín nhất của ngài ấy, nên mới cử anh đi hỗ trợ em trai mình để Caelen có người thân tín bên cạnh. Đừng phản bội lại niềm tin đó, Gannon. Ta và đứa con sắp chào đời trông cậy vào sự giúp đỡ của anh để cứu chồng ta đấy.”

“Phu nhân làm thế là không công bằng,” Gannon chán chường nói.

“Chẳng có gì là công bằng nếu nó liên quan đến tính mạng của chồng ta,” nàng mạnh mẽ nói. “Ta yêu chàng và sẽ không để chàng đi vào chỗ chết nếu ta có thể làm bất cứ điều gì để ngăn cản việc đó. Ta sẽ chiến đấu với cả cha ta, Duncan Cameron và toàn quân của hắn nếu đó là việc phải làm.”

Vẻ mặt dịu lại, Gannon khẽ nắm lấy cánh tay nàng an ủi. “Caelen thật may mắn. Rất hiếm người đàn ông nào có được người vợ mạnh mẽ đến mức dám đánh đổi cả tính mạng để cứu chồng mình.”

“Vậy anh sẽ làm chứ? Anh sẽ đi Neamh Álainn ngay lập tức chứ?” Gannon thở dài. “Phải, tôi sẽ làm.”

Rionna vòng tay quanh người anh ta và ôm chầm lấy, khiến Gannon hốt hoảng. Anh ta cau mày, cố thoát ra khỏi cái ôm ấy.

“Hy vọng phu nhân sẽ bảo vệ tôi quyết liệt như khi bảo vệ Caelen, vì khi ngài ấy phát hiện được việc tôi để phu nhân làm, ngài ấy sẽ chém đầu tôi đấy.”

“Giờ thì đi đi,” nàng nói. “Ta sẽ tập hợp binh lính ở sân sau và bảo họ những việc phải làm.”

Rionna lo lắng nhìn chằm chằm những chiến binh đang tụ tập, vẻ mặt căng thẳng của họ được chiếu sáng bằng ánh đuốc. Gannon đã cưỡi ngựa lên đường và bà Sarah dang chuẩn bị đồ cho Rionna để nàng có thể xuất phát ngay khi những người đàn ông được thông báo tình hình.

“Ông Simon sẽ sống chứ?”

Nàng không hề nhận ra ai hỏi câu đó, bởi tâm trí mải bận rộn với những việc cần làm trước mắt.

“Ta không biết,” nàng thành thật đáp. “Ông ấy đang được chăm sóc. Nếu Chúa ban phước, ông ấy sẽ sống qua hôm nay và cả những ngày về sau nữa.”

“Ai gây ra chuyện này, thưa phu nhân?”

Nàng hít một hơi thật sâu. “Là cha ta, lãnh chúa cũ của các ngươi. Ông ta đã liên minh với Duncan Cameron và tìm cách giết chồng ta để có thể giành lại quyền lãnh đạo gia tộc này.”

Nàng nín thở chờ đợi phản ứng của họ. Hoàn toàn có khả năng họ sẽ muốn cha nàng trở về vị trí cũ. Dù Caelen đã giành được sự tôn trọng của họ, nhưng Rionna không dám chắc nếu có cơ hội, họ sẽ không quay lưng lại.

“Vậy chúng ta phải làm gì?” Seamus hỏi rồi bước về phía trước, cánh tay lực lưỡng khoanh trước ngực trong lúc nhìn trừng trừng vẻ giận dữ. “Chắc chắn chúng ta không thể bỏ qua nỗi sỉ nhục như thế đối với lãnh chúa của chúng ta được.”

Rionna phải cố gắng lắm mới kìm chế không ôm chầm lấy người chiến binh khổng lồ này và hôn anh ta tới tấp.

“Chúng ta sẽ đến lãnh thổ của Cameron,” nàng nói khi cổ họng không còn nghẹn thít lại. “Gannon đã đi Neamh Álainn để báo tình hình hiện tại cho lãnh chúa Ewan McCabe. Khi chúng ta đến gần lãnh địa của Cameron, tất cả mọi người sẽ lui về sau và chờ lệnh tấn công của ta.”

Những tiếng xì xầm vang lên từ những người đàn ông và Seamus bước về phía bước. “Vậy lúc đó cô sẽ làm gì, thưa phu nhân?”

“Ta sẽ cứu chồng ta,” Rionna nói quả quyết. Nàng có thể không phải là lãnh chúa của gia tộc McDonald, nhưng trong giây phút này, nàng sẽ hạ bất cứ người đàn ông nào dám ngăn cản mình đi cứu Caelen.

“Điều đó sẽ cần đến màn lừa dối lớn nhất trong cuộc đời ta. Có thể Caelen sẽ coi thường ta trước khi mọi chuyện kết thúc, nhưng nếu ta thành công, chàng sẽ sống sót và đó mới là điều quan trọng nhất. Câu hỏi ta đặt ra với các ngươi là: các nguơi có sẵn sàng đứng cạnh ta và mạo hiểm mạng sống của mình để cứu lãnh chúa của mình hay không?”

Lần lượt từng người một bước về phía trước tuyên bố sẽ ủng hộ Rionna thực hiện kế hoạch của nàng.

“Vậy thì bây giờ chúng ta lên đường thôi và phải thật khẩn trương,” Rionna nói. “Chúng ta phải đến nơi trước khi quá muộn.”