Lôi Khế Nhĩ khoảng bảy hay tám tuổi thì được gia đình Ngải Đức nhận nuôi, Lý Ngang lúc đó 15 tuổi, dù là con nuôi nhưng mọi người trong gia đình ai cũng quan tâm cậu, còn cho cậu gia nhập hội đàn. Không vì lí do cậu nhỏ tuổi mà loại trừ, Lý Ngang đối cậu cực kì chiếu cố.

Tuy rằng bọn họ một người tên là Lôi Khế Nhĩ, một người tên là Lý Ngang.

Lý Ngang giống như bầu trời của cậu, đi đâu đều đưa cậu đi cùng, ngay cả khóa đàn violon, cũng bức cậu cùng học. Bảy – tám tuổi mới tiếp xúc đàn violon là chậm rồi, Lôi Khế Nhĩ bỏ ra rất nhiều thời gian chăm chỉ luyện tập mới miễn miễn cưỡng cưỡng học giỏi doremi, trong khi anh trai của cậu đã có thể dễ dàng kéo đàn tấu khúc nhạc mùa xuân của Vivaldi.

Lôi Khế Nhĩ rất muốn đuổi theo anh cậu, nhưng bọn họ trình độ chênh lệch quá xa, khiến cậu theo không kịp.

Lý Ngang với cậu mà nói chính là một mục tiêu xa xôi, cậu không muốn bị bỏ qua, cho nên không ngừng đuổi theo mới được.

Nhưng anh cậu cho tới bây giờ không coi cậu là một đối thủ đáng gờm nên không hề đặt cậu trong tầm mắt, chỉ nghĩ muốn trông nom, săn sóc cậu, y đối với cậu cực kì cực kì tốt. Có phúc cùng hưởng, bất kể ai cho y kẹo, y đều vì cậu để dành lại một phần.

Cậu ấn tượng rất sâu, có một lần dì của Lý Ngang cho y một hộp socola cao cấp, Lý Ngang không muốn ăn một mình, đem socola mang về nhà, chia cho cậu ăn chung. Nhưng mà lúc ấy là ban ngày thời tiết rất nóng, y đem socola đặt ở túi quần, mang về đến nhà, socola bị chảy ra hết. Không chỉ có đem quần làm bẩn, chỉ có giấy gói là còn nguyên vẹn. Cậu còn nhớ rõ Lý Ngang lúc ấy bộ dáng buồn rầu, socola chảy ra thành kem, không biết nên làm sao chia ra ăn. Lôi Khế Nhĩ nhìn, cũng thực tiếc socola, nắm lấy tay anh cậu liếm phần socola dính trên đó, hương vị hơi hơi đắng lại ngọt ngào. Sau đó Lý Ngang cũng liếm rảnh tay của y, hai người cũng là anh một hơi em một hơi đem socola chia nhau ăn.

Nhà Ngải Đức không có phòng khách (ở đây là nói phòng dành cho khách khi tới thăm nhà có phòng để ngủ), cho nên cậu cùng Lý Ngang sử dụng một phòng, một chiếc giường. Vốn ba mẹ Lý Ngang tính mua giường mới nhưng Lý Ngang cảm thấy giường đủ cho hai người ngủ rồi không cần mua làm gì. Cho nên bình thường hai người luôn ngủ cùng một chỗ, thời giam thấm thoát trôi qua thật nhanh, dần dần Lôi Khế Nhĩ trưởng thành, tay chân đều phát triển đâm ra một chiếc giường không đủ cho hai người nằm ngủ.

Đến giai đoạn phát tiển (tuổi dậy thì), thật sự thống khổ, khung xương phát triển nửa đêm ngủ cũng thấy đau nhức, Lý Ngang phải ôm cậu, trấn an cậu, có khi phải pha một ly sửa nóng hoặc ly ca cao nóng cho cậu uống. Không hề có một câu oán trách hay cáu giận, phải biết rằng anh cậu Lý Ngang cũng không phải là ăn chay lớn lên, tính tình y cùng âm nhạc của y giống nhau, phong cách mãnh liệt, có chút xấc láo, làm theo ý mình, tính tình táo bạo. Lôi Khế Nhĩ có đôi khi nghĩ y đúng là duy ngã độc tôn, nhưng vì cậu mà y phải nhẫn nại, tính tình cũng tốt hơn, cậu thật sự có phúc mới nhận được sự ưu ái từ y.

Nhưng anh cậu chính là rất cưng chiều cậu. Bất luận cậu muốn hay không muốn, y chính là cưng chiều cậu như vậy, bảo vệ cậu lớn lên.

Đây cũng không phải là thái độ đối xử bình thường của anh trai với em trai, Lôi Khế Nhĩ còn không rõ cảm xúc ái muội như vậy rốt cuộc là ý tứ gì, một lần vào sáng sớm mơ mơ màng màng, đột nhiên đã hiểu.

Cậu cảm thấy được dục vọng anh cậu để ngay mông của mình, động tác phi thường ma sát rất nhỏ. Lôi Khế Nhĩ nghĩ muốn che miêng lại, đem tiếng thét chói tai sắp trào ra áp chế xuống.

Cậu biết hành vi như vậy đại biểu cho việc gì, bạn học cùng lớp đều thảo luận vấn đề này rồi, tuy rằng tỉnh tỉnh mê mê, nhưng cậu dù ít hay nhiều cũng hiểu được.

Lúc ấy cậu 13 tuổi, anh cậu 20 tuổi. Cậu cho tới bây giờ chưa thấy qua anh cậu cùng người nào kết giao, bất luận nam nữ cũng chưa gặp qua. Anh cậu phần lớn thời gian đều dành cho cậu, ngày tiếp nối đêm, mỗi phút mỗi giây đều chiếu cố cậu.

Hành vi như vậy là mong muốn đáp ứng, hoặc là vì Lý Ngang yêu cậu? Cậu đã lo lắng một thời gian dài vì vấn đề này.

Cậu càng sợ hãi. Cậu phát hiện chính mình đối với những hành vi vụng trộm của Lý Ngang cảm thấy sung sướng, cũng là lần đầu tiên ý thức được chính mình đối với người mà cậu gọi là anh hai có cảm tình đặc biệt.

Hành vi ma sát như vậy, một tuần sẽ phát sinh bốn lần, cơ hồ đều vào lúc sáng sớm.

Lôi Khế Nhĩ điên cuồng muốn đáp lại y.

Nếu anh yêu em, em cũng sẽ trăm phần trăm yêu anh.

Vào buổi sáng nọ, Lý Ngang vẫn tiếp tục hành vi như vậy, Lôi Khế Nhĩ mạnh dạn xoay người đối mặt Lý Ngang. Cậu cảm thấy đáy mắt anh cậu hiện lên một tia kinh ngạc cùng kích động, Lôi Khế Nhĩ rất sợ y né ra, cho nên tiến lên, hôn môi anh cậu, mang lòng tuyệt vọng hôn môi. Nếu Lý Ngang lùi lại, như vậy bọn họ ngay cả anh em cũng chưa chắc làm được.

Lần đầu tiên là cậu chủ động, cậu quyến rũ Lý Ngang, là cậu đem tầng tầng lớp lớp những ái muội không rõ kia xé mở.

Lý Ngang phản ứng lại, cuồng bạo đáp lại nụ hôn của cậu, như là muốn đem cậu thô lỗ ăn sạch, rõ ràng rất đau, nhưng cậu lại cảm động muốn khóc.

Sao lại lo như vậy, em yêu anh. Cho dù anh là anh trai của em.

Sau khi hôn, Lý Ngang bắt đầu lạnh nhật cậu, có đoạn thời gian cơ hồ đối đãi lạnh lùng, thậm chí có khi sẽ không về nhà. Lôi Khế Nhĩ từng chịu đựng y đối đãi với cậu như vậy, khổ sở ăn cơm cũng không nổi, tinh thần cũng rất kém. Nếu Lý Ngang về muộn, cậu sẽ đứng chờ ở trước cửa, đợi anh cậu trở về.

Có đôi khi, cậu rất chán nản.

Anh cậu không trở về nhà, cậu chỉ có thể ở nhà chờ, giống như bảo vệ cứ đứng canh ở trước cửa.

Trong nhà thấy vậy, khuyên cậu không cần chờ cửa, nhưng cậu vẫn muốn chờ.