Một cổng chào khổng lồ cách đó không xa, tản mát ra lực lượng không gian cường đại. Thần thức Vương Trường Sinh mở rộng, không phát hiện người tu tiên khác, cũng không phát hiện cấm chế, chẳng lẽ nơi này là không gian tự môn bài lâu mang theo? Hoặc là nơi khác? Vương Trường Sinh suy nghĩ một chút, bay về phía cổng chào. Xuyên qua cổng chào, hắn cảm thấy hoa mắt, xuất hiện trong mật thất. Hắn lần nữa đi vào cổng chào, xuất hiện trên không một dãy núi màu trắng liên miên không dứt. Xa xa truyền đến một tiếng nổ đinh tai nhức óc, một đoàn ánh lửa màu đỏ cực lớn phóng lên trời. Vương Trường Sinh thu hồi cổng chào, thay đổi dung mạo, bay về phía hỏa quang màu đỏ. Không lâu sau, hắn ngừng lại. Một nam tử bụng phệ và một phụ nhân váy trắng dáng người đầy đặn đang đấu pháp. Hai người đều là Kim Tiên. Bọn họ cảm nhận được khí tức cường đại mà Vương Trường Sinh tản mát ra, vội vàng dừng tay. "Nơi này là nơi nào?" Vương Trường Sinh hỏi. "Bẩm tiền bối, nơi này là đảo Băng Phách." Nam tử bào đỏ trả lời. "Băng Phách Đảo? Đây là Tiên Vực nào? Có bản đồ sao?" Vương Trường Sinh truy vấn. "Càn Hàn Tiên Vực!" Nam tử áo đỏ nói, bay đến trước mặt Vương Trường Sinh, hai tay đưa cho Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh ánh mắt đảo qua, gật đầu, quay trở về theo đường cũ, lấy ra lệnh lâu, đi vào cổng chào, xuất hiện ở trong mật thất. Hắn thí nghiệm nhiều lần, phát hiện cổng chào có thể truyền tống đến các Tiên Vực khác, vị trí không cố định, cổng chào quạt xếp tương đương với một tòa truyền tống trận cỡ lớn, có thể truyền tống đến Tiên Vực khác, so với truyền tống trận ngẫu nhiên cỡ lớn còn lợi hại hơn. Muốn truyền tống đến Tiên Vực khác, cần bố trí hai tòa truyền tống trận cỡ lớn, mỗi lần khởi động đều phải hao tổn vật liệu bày trận đặc thù. Mười phần phiền toái, cổng chào không giống nhau, chỉ cần rót Tiên Nguyên Lực vào, có thể nhẹ nhõm truyền tống đến Tiên Vực khác, lui về rất thuận tiện. "Tùy ý truyền tống đến Tiên Vực khác, gọi là Như Ý Môn đi!" Vương Trường Sinh đặt một cái tên cho cổng chào. Có Như Ý Môn, Vương Trường Sinh muốn đi Tiên Vực khác dễ dàng hơn nhiều. Trước mắt hắn còn không có cách nào nắm giữ toàn bộ công năng của Như Ý Môn, sử dụng nhiều hơn là được. Vương Trường Sinh lấy ra một mặt pháp bàn lam quang lưu chuyển không ngừng, đánh vào một đạo pháp quyết, thanh âm Vương Nhất Hân vang lên: "Lão tổ tông, Tây Môn tam huynh đệ đạt được đồ tốt, muốn hiến cho ngài, có muốn gặp bọn họ một lần không?" "Đồ tốt? Ngươi dẫn bọn hắn tới Thanh Liên phong đi!" Vương Trường Sinh ra lệnh. Từ khi từ biệt ở Đạo Tràng của Thanh Mai Tiên Quân, Vương Trường Sinh chưa từng gặp mặt bọn họ. "Vâng, lão tổ tông." Vương Nhất Hân đáp ứng. Vương Trường Sinh đi ra ngoài, đi tới thạch đình ngồi xuống. Uông Như Yên tiến vào mật thất tu luyện. Cũng không lâu lắm, Vương Nhất Hân mang theo Tây Môn Trí ba huynh đệ tới, bọn họ đều là Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ. "Bái kiến Vương tiền bối." Tây Môn Trí ba huynh đệ đồng thanh nói, thần sắc cung kính. Bọn họ vạn lần không nghĩ tới, tu sĩ Kim Tiên trước kia kết bạn là Thái Hạo Tiên Quân. "Nhiều năm không gặp, các ngươi đã tiến vào hậu kỳ, không tệ." Vương Trường Sinh khen một câu. "Chúng ta lấy được một ít thứ từ trong mộ Vạn Ma, chắc Vương tiền bối sẽ cảm thấy hứng thú." Tây Môn Trí lấy ra một cái Thiên Cơ Hạp, đưa cho Vương Trường Sinh. "Chiếc hộp Thiên Cơ! Các ngươi lấy được từ trong Vạn Ma trủng?" Vương Trường Sinh kinh ngạc nói. Với bản lĩnh của ba người bọn họ, lại không thể giải khai cấm chế. "Hồi bẩm Vương tiền bối, chúng ta đã lấy được trong một động phủ của cổ tu sĩ, Thiên Cơ Hạp bố trí cấm chế Lôi thuộc tính, chúng ta đã thử nhiều lần nhưng vẫn không thể phá được cấm chế." Tây Môn Trí giải thích. Nếu cưỡng ép phá cấm chỉ có thể hủy diệt đồ vật bên trong. "Cấm chế Lôi thuộc tính!" Vương Trường Sinh gật gật đầu, hỏi: "Các ngươi muốn thứ gì, cứ nói đừng ngại." "Vương tiền bối thích là tốt rồi, chúng ta không cần đồ." Tây Môn Trí nói. Bọn họ cũng không biết bên trong Thiên Cơ Hạp là thứ gì, nào dám tùy tiện mở miệng, đồ vật quá quý giá, để Vương Trường Sinh nghĩ lầm bọn họ sẽ giở trò, đồ vật quá bình thường, Thiên Cơ Hạp liền tặng không. "Được rồi! Vậy các ngươi đi xuống trước đi, chờ ta giải khai cấm chế, lấy đồ vật bên trong rồi nói sau, về sự tồn tại của Thiên Cơ Hạp, ta không hy vọng có nhiều người biết, hiểu chưa?" Vương Trường Sinh dặn dò. "Đã rõ." Ba người Tây Môn Trí đáp ứng. Vương Trường Sinh hỏi thăm một chút tình huống tu luyện của bọn họ, Tây Môn Trí tam huynh đệ kẹt ở bình cảnh, còn chưa hóa giải. Vương Trường Sinh đưa ra một ít kiến nghị, có thể hóa giải bình cảnh, xem chính bọn họ. Nói chuyện phiếm một lát, Vương Trường Sinh bảo bọn họ lui ra. Vương Trường Sinh nhìn ra phía ngoài, nói: "Mạnh Bân, vào đây nói chuyện đi!" Vừa dứt lời, Vương Mạnh Bân bay vào. "Sao ngươi lại tới đây?" Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi. "Hải Đường lão tổ trở về Thanh Liên đảo, ta tới rồi." Vương Mạnh Bân giải thích. Hắn thành công mở được khiếu thứ mười, tìm hiểu ra pháp tắc thần hồn, tới Thanh Liên thành, muốn Vương Trường Sinh hỗ trợ tấn thăng phẩm giai của bản mệnh Tiên khí. Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: "Đúng rồi, ngươi đi theo ta." Hắn mang theo Vương Mạnh Bân tiến vào Vạn Linh đồ, xuất hiện ở một thảo nguyên rộng lớn. "Cái Thiên Cơ Hạp này đã bố trí xong cấm chế Lôi thuộc tính, ngươi thử giải khai xem." Vương Trường Sinh lấy ra Thiên Cơ Hạp, đưa cho Vương Mạnh Bân. Bên ngoài thân Vương Mạnh Bân tuôn ra vô số hồ quang điện màu bạc, che mất Thiên Cơ Hạp. Thiên Cơ Hạp lập tức nở rộ ngân quang chói mắt, một màn sáng màu bạc dày đặc hiện ra, bao lại toàn bộ Thiên Cơ Hạp. Vương Mạnh Bân hừ lạnh một tiếng, lòng bàn tay hiện ra một đoàn lôi quang màu bạc chói mắt, che mất màn sáng màu bạc. Một lát sau, ngân sắc lôi quang tán đi, ngân sắc quang mạc cũng biến mất. Vương Mạnh Bân mở hộp ngọc ra, bên trong có một viên thủy tinh cầu màu bạc cùng một vòng tay trữ vật màu bạc. Hắn lấy ra thủy tinh cầu và vòng tay trữ vật màu bạc, đưa vòng tay trữ vật cho Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh tiếp nhận vòng tay trữ vật, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, một mảnh hào quang màu bạc xẹt qua, trên mặt đất nhiều ra một đống lớn đồ vật, Tiên nguyên thạch, Hỗn Độn thú tinh hạch, nguyên liệu luyện khí, tài liệu luyện đan, vân vân. Có một kiện Hồng Mông Linh Bảo, một kiện cực phẩm Tiên Khí Càn Kim Đao, một bộ thượng phẩm Tiên Khí Ngũ Lôi Hoàn, còn có không ít ngọc giản. Vương Mạnh Bân hướng ngân sắc thủy tinh cầu rót vào tiên nguyên lực, thủy tinh cầu sáng lên một đạo ngân quang chói mắt, một đạo ngân quang từ đó bay ra, hóa thành một hư ảnh lão giả mặc ngân bào sắc mặt tái nhợt, cánh tay phải không cánh mà bay. Hư ảnh lão giả áo bạc mở miệng nói: "Lão phu Ngũ Lôi Tiên Tôn, sau đó người ta nhìn thấy viên Hồi ảnh thủy tinh này hẳn là lão phu đã vẫn lạc. Nói ngắn gọn, lão phu tiến vào Vạn Ma trủng tầm bảo, đụng phải Vương thú Đại La Kim Tiên kỳ." Ngũ Lôi Tiên Tôn tiến vào Vạn Ma trủng tầm bảo, đạt được một ít đồ tốt, sau đó đụng phải Vương thú Đại La Kim Tiên kỳ, bị Vương thú thi triển Thần Hồn pháp tắc làm trọng thương thần hồn, nhục thân cũng bị hủy nghiêm trọng, bỏ tất cả tài vật vào Thiên Cơ Hạp, bố trí cấm chế Lôi thuộc tính. Vương Trường Sinh cầm lấy một khối ngọc giản màu xanh, thần thức chìm vào trong đó. Bọn họ tìm đọc nội dung ngọc giản, xem xem có tin tức trọng yếu hay không. "Thất Thải Huyền Xà! Là sinh linh bị Thập Phương Tử Mẫu Tháp vứt bỏ." Trên tay Vương Trường Sinh cầm một khối kim sắc ngọc giản, trên mặt lộ ra vẻ đăm chiêu.