Cự chưởng màu đen khí thế như cầu vồng, thẳng đến kiếm trận hình tròn.
Ba người Trần Oánh chau mày, đồng thời bấm niệm pháp quyết.
Kiếm trận hình tròn lập tức toả ra linh quang chói mắt, mười chín thanh phi kiếm hợp làm một thể, hóa thành một thanh tam sắc phi kiếm to lớn vô cùng, chém về phía bàn tay màu đen.
Tiếng nổ mạnh ầm ầm, bàn tay màu đen bị Kình Thiên Cự Kiếm chém thành hai nửa, một vòng sáng màu máu quét ra, lướt qua Kình Thiên Cự Kiếm.
Kình Thiên Cự Kiếm linh quang ảm đạm xuống, lung lay sắp đổ.
"Huyết Chi Pháp Tắc! Hợp kích chi thuật!"
Trần Oánh kinh ngạc nói.
Nếu như biết là Huyết pháp tắc, nàng tuyệt đối sẽ không dùng bổn mạng phi kiếm để đối kháng.
Một mình Diệp Hải Đường cũng có thể thi triển hợp kích thuật? Điều này cũng quá kỳ quái.
"Cho bọn họ kiến thức thuật hợp kích chính thức!"
Trần Oánh nói xong, tay phải đại phóng kim quang, chém một cái về phía hư không đối diện. Một đạo kiếm quang màu vàng quét ra, thẳng đến đối diện.
Bàn tay Trần Lỗi và Dương Kiệt phân biệt sáng lên một đạo hoàng quang cùng một đạo hồng quang, đồng thời chém về phía hư không một cái. Một đạo kiếm quang màu vàng cùng một đạo kiếm quang màu đỏ quét ra, ba đạo kiếm quang hợp thành một thể, thẳng đến Vương Anh Kiệt và Diệp Hải Đường.
Ba người bọn họ nắm giữ thuật hợp kích, đây là con át chủ bài lớn nhất của bọn họ.
Những nơi kiếm quang ba màu đi qua, mặt đất sụp xuống, dấy lên lửa lớn hừng hực, hư không vỡ ra, thanh thế doạ người.
Cùng lúc đó, cự kiếm kình thiên thẳng đến Vương Anh Kiệt.
Diệp Hải Đường có tiên khí thượng phẩm, Vương Anh kiệt chưa hẳn đã có tiên khí thượng phẩm!
Bên ngoài thân Vương Anh kiệt toả ra một vòng sáng năm màu, đồng thời nắm đấm phải hiện ra một đoàn ngũ sắc linh quang, đánh ra một quyền, một cự quyền ngũ sắc lóe lên, nghênh đón kiếm quang ba màu.
Hắn mở tám khiếu, nắm giữ tám loại lực lượng pháp tắc, kiếm quang ba màu chỉ là ba loại lực lượng pháp tắc.
Ngũ sắc cự quyền va chạm cùng tam sắc kiếm quang, cái sau giống như đậu hũ, trong nháy mắt tán loạn, ngũ sắc cự quyền bay thẳng đến ba người Trần Oánh.
Cự kiếm kình thiên va chạm với vòng sáng ngũ sắc, tốc độ chậm lại, bất quá rất nhanh, kiếm quang đại phóng, vòng sáng ngũ sắc trong nháy mắt vỡ nát.
Vương Anh kiệt trốn vào lòng đất không thấy, kình thiên cự kiếm ở trên mặt đất, mặt đất nứt ra, xuất hiện một khe hở to lớn.
Một vòng sáng màu máu cuốn tới, nhanh chóng xẹt qua Kình Thiên Cự Kiếm, Kình Thiên Cự Kiếm bốc lên một trận khói xanh, bảo quang ảm đạm xuống, một quỷ trảo màu đen vừa hiện ra, bắt lấy Kình Thiên Cự Kiếm.
"Hắn độn địa tới rồi."
Trần Lỗi nhíu mày nói. Bọn hắn không có tu luyện thành Chân Linh đỉnh phong, nếu như được Vương Anh Kiệt cận thân, vậy thì phiền toái rồi.
"Độn địa trước mặt chúng ta, muốn chết!"
Ba người Trần Uế nhao nhao huy động tay phải, đập xuống mặt đất, ba đạo kiếm quang lăng lệ quét ra, trong nháy mắt hợp làm một thể, chém xuống mặt đất.
Mặt đất sáng lên một trận kim quang chói mắt, biến thành màu vàng, giống như được chế tạo từ vàng, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, chiếu ra một trận kim quang.
"Kim Chi Pháp Tắc!"
Lông mày Trần Oánh nhíu lại, không để vào mắt.
Tam sắc kiếm quang trảm trên mặt đất, truyền ra một tiếng kim loại giao kích trầm đục, mặt đất không lưu lại chút dấu vết nào.
"Không có khả năng! Chúng ta thi triển hợp kích thuật cũng không làm gì được Kim Chi Pháp Tắc? Pháp Tắc viên mãn?"
Mặt Dương Kiệt tràn đầy vẻ khó tin, nếu như Vương Anh Kiệt tu luyện pháp tắc tới viên mãn, quả thật có thể ngăn cản chiêu hợp kích của bọn họ. Nhưng Vương Anh Kiệt chỉ là Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ, không biến thái như vậy chứ! Vậy thì đã tu luyện pháp tắc tới viên mãn rồi?
Nếu như không phải pháp tắc viên mãn, chẳng lẽ là thượng phẩm tiên khí?
Hắn không kịp nghĩ nhiều, cự quyền năm màu đập tới, hư không bị phá nát, xuất hiện rất nhiều vết rách.
"Lại là thuật hợp kích?"
Trần Oánh kinh nghi bất định, Diệp Hải Đường và Vương Anh kiệt đều nắm giữ thuật hợp kích?
Bọn hắn muốn tránh đi, mặt đất sinh ra một cỗ trọng lực cường đại, giam cầm bọn hắn ngay tại chỗ.
Trần Oánh vội vàng tế ra một tấm thuẫn màu vàng chắn trước người, cự quyền năm màu nện lên tấm thuẫn màu vàng. Tấm thuẫn màu vàng lập tức lõm xuống, có thể nhìn thấy rõ ràng một quyền ấn, xuất hiện lượng lớn vết rách, rất nhanh liền bị nghiền nát.
Trần Oánh có chút đau lòng, một kích của trung phẩm Tiên khí đã bị hủy diệt, thần thông của Vương Anh kiệt mạnh mẽ như vậy sao?
Bốn hạt châu màu sắc khác nhau bay vụt đến, hiện ra thanh hồng lam kim, tựa hồ đối ứng Mộc Hỏa Thủy Kim, khuyết thiếu thổ.
Kiếm quang bên ngoài thân ba người đại phóng, một màn sáng ba màu hiển hiện, bảo vệ bọn họ, mặt ngoài màn sáng ba màu có một ít hình phi kiếm đồ án.
Ngũ sắc cự quyền đánh lên màn sáng ba màu, truyền ra một trận trầm đục, màn sáng ba màu hơi lắc lư, vô số đạo kiếm quang lăng lệ quét ra, chém cho cự quyền năm màu nát bấy.
Trần Lỗi tế ra một bức tranh lập lòe ánh sáng màu vàng, vẽ trên đó là một sa mạc, bên cạnh có một hàng chữ... Hoàng Sa đồ.
Bảo vật trung phẩm Tiên Khí này chuyên dùng để vây khốn địch nhân, bốn hạt châu chỉ là trung phẩm Tiên khí, vây khốn chúng không thành vấn đề.
"Mau!"
Trần Lỗi quát nhẹ một tiếng, bấm pháp quyết, Hoàng Sa Đồ lập tức đại phóng hoàng quang, hình thể tăng vọt, phun ra một cỗ hào quang màu vàng, chụp vào bốn hạt châu màu sắc khác nhau.
Hạt châu màu xanh xoay tròn, tỏa ra ánh sáng màu xanh chói mắt va chạm với hào quang màu vàng, hào quang màu vàng xuất hiện dấu hiệu tán loạn.
Vô số đất cát màu vàng từ Hoàng Sa Đồ bay ra, ngưng tụ thành một đại thủ màu vàng, một phát bắt được bốn hạt châu, cuốn về trong Hoàng Sa Đồ.
Trên mặt Trần Lỗi lộ ra vẻ đắc ý, đang muốn nói gì đó thì Hoàng Sa Đồ kịch liệt đung đưa, xuất hiện rất nhiều vết rách, chia năm xẻ bảy, cứ như vậy mà hỏng bét.
Bốn hạt châu màu sắc khác nhau bay ra, trong nháy mắt đã đến trước mặt bọn họ.
Tay phải Trần Oánh tỏa ra một vòng sáng màu trắng, hư không và mặt đất nhanh chóng kết băng, tầng băng nhanh chóng khuếch tán.
Băng Chi Pháp Tắc đại thành, băng phong bế bốn kiện trung phẩm Tiên Khí một lát cũng không thành vấn đề.
Hạt châu màu đỏ quay tít một vòng, tách ra một mảng lớn hào quang màu đỏ, đón lấy vòng sáng màu trắng.
Vòng sáng màu trắng giống như gặp phải khắc tinh, trong nháy mắt tán loạn.
"Không tốt, là Tiên khí trung phẩm luyện vào Hồng Mông Linh Bảo."
Trần Oánh kinh hô, trong lòng hối hận, ngoài kinh ngạc ra thì còn sợ hãi.
Vương Anh Kiệt lại có một bộ Tiên khí trung phẩm luyện được Hồng Mông Linh Bảo, tin tức này nếu truyền ra ngoài, không có Thái Ất Kim Tiên nào mà không động tâm.
Bốn viên châu màu sắc khác nhau đánh lên màn sáng ba màu, màn sáng ba màu giống như hồ giấy, trong nháy mắt bị nghiền nát, bốn viên châu xuyên thủng đầu bọn họ, thân thể bọn họ mềm nhũn, ngã xuống, ba nguyên anh vừa mới ly thể, một tòa tháp lớn lấp lánh hắc quang từ trên trời giáng xuống, trên thân tháp có thể nhìn thấy rất nhiều quỷ ảnh, có thể nghe được một trận tiếng quỷ khóc "Ô ô".
Thần sắc ba nguyên anh chợt bừng tỉnh, cự tháp màu đen buông xuống một mảnh hào quang màu đen, thu chúng vào trong cự tháp màu đen.
Vương Anh Kiệt từ lòng đất chui ra, trên tay nắm một viên châu màu vàng, chính là bằng vào viên châu màu vàng này. Ba người Trần Oánh thi triển thuật hợp kích cũng không làm gì được y.
Hắn lấy từ trên thi thể ra ba vòng tay trữ vật, thiêu hủy thi thể, thu hồi phi kiếm của bọn họ.
"Đi thôi! Chúng ta rời khỏi nơi này trước, về phường thị rồi hãy nói."
Diệp Hải Đường nói, bấm pháp quyết, cự tháp màu đen nhanh chóng thu nhỏ lại, bay trở về ống tay áo nàng.
Bọn họ dọc theo đường trở về, rời khỏi nơi này.