Dị Thế Thần Ma

Chương 20: Tân sinh khảo thí.

Thần Ma học viện hôm nay có rất nhiều người tới báo danh, chỉ thấy tại đại môn người ra vào tấp nập, xa xa nhìn lại, đông nghìn nghịt một mảnh, quả thực là một biển người.

Vì hôm nay là một ngày đặc biệt của Thần Ma học viện: “ ngày tân sinh khảo thí”. Trong đội ngũ này có rất nhiều người của nhiều từ khắp nơi trên Thần Ma đại lục tiến đến báo danh, có Nhân tộc, Thần tộc, Ma tộc… thậm chí còn có cả thú nhân tộc, tinh linh tộc cũng tới, ước tính số người đến đây báo danh khảo thí cũng trên năm sáu chục người.

Thần Ma học viện là học viện lớn nhất và cũng là một trong những cái nôi của cường giả Thần Ma đại lục nên việc báo danh khảo thí đông đúc như thế cũng không phải là việc lạ. Bất quá yêu cầu báo danh cũng khá cao, yêu cầu phải đạt Kiếm Sư đối với tu luyện đấu khí và Ma Pháp Sư , Mục Sư đối với tu luyện ma pháp nguyên tố có độ tuổi từ 15 đến 24 cũng biết yêu cầu khắt khe như thế nào. Bởi vì có người cả đời cũng không tấn cấp được Kiếm Sư. Tuy nhiên, chỉ riêng điều đó chưa đủ, muốn trở thành học viên chính thức của học viện cần phải vượt qua tân sinh khảo thí , vốn là cuộc thi dành cho những người đến báo danh vào ban vũ kĩ và ma pháp.

Ngoài ra còn có một số người khác đến báo danh để học luyện kim hoặc dược sư cũng phải thong qua khảo thí…

Hạ Thiên cũng nằm trong nhóm người báo danh này, lúc đầu vốn hắn muốn vào ban vũ kĩ nhưng cuối cùng lại nghĩ tới hắn vẫn thiếu kiến thức về ma pháp nên quyết định báo danh ma pháp. Phí cho mỗi lần khảo thí là 1000 kim tệ, nếu khảo hạch thất bại sẽ không hoàn trả,còn thành công sẽ tính là học phí của năm học đầu.

Tiếp đó, dưới sự dẫn dắt của đạo sư, đám người hoàn thành việc đăng kí liền tới đại sảnh của học viện. Đây là một đại sảnh cực kì rộng lớn,ước chừng có thể chứa hơn ba vạn người.

Trong đại sảnh học viện lúc này có hơn vạn người, toàn bộ nền của đại sảnh rực rỡ ánh sáng của những phiến đá hoa cương được lát dưới chân, ngước lên đỉnh đầu có thể thấy những khối thủy tinh lớn với đầy màu sắc. Toàn bộ gần vạn người khi bước vào đại sảnh đều không biết chê vào đâu được.

Tại phía trước đại sảnh, chính phòng đã bày sẵn một loạt ghế. Ngồi trên ghế là những lão sư của học viện tiến hành khảo thí. Địa điểm tổ chức thi kiểm tra chính là khoảng ngay chính giữa trung tâm.

Vị đạo sư mặc hắc bào kia thoáng cười:

- Địa điểm thi kiểm tra chính là tại trung tâm, những người tới khảo thí nếu thừa nhận được uy áp của cường giả trung cấp Đại Kiếm Sư mà còn đứng trụ được sẽ vượt qua khảo thí và chính thức là tân sinh của học viện.

Tiếp đó, một Đại Kiếm Sư trung cấp bước lên thả ra uy áp. Dù là cường giả tu luyện đấu khí hay ma pháp đều có uy áp như nhau ở mỗi cấp độ tu luyện. Rất nhanh trong đại sảnh từ hơn gần vạn người đã có hơn phân nửa số người dưới uy áp không thừa nhận được phải nằm sấp xuống sát nền đá đại sảnh.Rất nhanh, đã có hơn bảy ngàn người bị loại, số lượng còn lại chỉ hơn hai ngàn người. Điều này cũng không có gì khó tưởng tượng, uy áp của Đại Kiếm Sư trung cấp không phải những Kiếm Sư hay Ma Pháp Sư có thể thừa nhận được. Trong số đó, tất cả đều chật vật chống đỡ, chỉ còn lại hai mươi mấy người thừa thoải mái chống đỡ, hiển nhiên cũng đã đạt tới Đại Kiếm Sư .

Trong đám người đó , Hạ Thiên vô tình nhìn thấy hai huynh đệ Hạ Nhật Minh, Hạ Nhật Thành đang hết sức chống đỡ uy áp kia, Tuy cả hai đã tiến cấp cao cấp ma tộc tương đương Đại Kiếm Sư nhưng chưa được bao lâu nên chống lại uy áp kia khá chật vật. Hắn chỉ cười nhạt, Hạ gia đối với hắn bây giờ chẳng có ý nghĩa gì cả, hắn chỉ coi họ như khách qua đường thôi.

Lại tiếp tục nhìn những người khác, hắn khá kinh ngạc khi thấy Nạp Lan Tử Diễm cũng đang chống lại uy áp một cách chật vật, tiểu ny tử này vốn bị hàn khí nhập thể, tuy hắn không có trực tiếp kiểm tra nhưng nhìn sơ qua cũng biết được do một số triệu chứng bên ngoài mà lại còn có thể kiên trì đến thế ý chí thật đáng khâm phục.

Lúc này hắn bỗng nhìn thấy trong đám người còn trụ được có vài kẻ dưới uy áp mà còn thong đong như không có việc gì, mà đặc biệt nhất là có hai kẻ làm cho hắn cảm thấy rất đặc thù. Thần thức lướt qua đó hắn cảm thấy kinh ngạc, hay kẻ này đều tấn giai Đại Kiếm Sư sơ kì nhưng khí tức ổn định, trước uy áp mà còn thong đong như thế hiển nhiên cảnh giới đã vô cùng vững chắc.

Trong đó có một kẻ khoảng mười bảy mười tám tuổi,luôn ôm khư khư trên tay một thanh kiếm tỏ ra vẻ ôn nhu quý trọng nó, nhưng trên người lại tỏa ra khí chất lạnh lùng đối với người xung quanh làm người khác nhìn thấy liền không nhịn được toát ra một ý nghĩ: “Thằng cha này có khùng không nhỉ, suốt ngày ôm kiếm rồi ra vẻ mặt lạnh lùng nhìn như rằng hắn thể không còn việc gì để quan tâm nên cầm cây kiếm YY tự sướng ” . Thanh kiếm này khác hẳn với những thanh kiếm mà người khác sử dụng,phần lớn người trên đại lục này này đều sử dụng đại kiếm, nhưng thanh kiếm trong tay hắn lại giống y hệt với kiếm của Trung Hoa mà Hạ Thiên nhìn thấy ở kiếp trước.

Kẻ còn lại thì nhìn có vẻ lười nhác. Hắn là một thanh niên ước chừng mười tám, mười chín tuổi mặc một bộ võ phục màu trắng, thoạt nhìn hết sức anh tuấn. Nhưng mái tóc đen trên đầu hắn lại hết sức bù xù, trong tay cầm một bầu rượu trắng đang uống liên tục. Ánh mắt của hắn có một chút đờ đẫn, thỉnh thoảng lại lấy tay che miệng ngáp dài một cái làm như vẻ buồn ngủ khiến người ta nhìn thấy có vẻ chán nản thầm nghĩ : “ Thằng cha này chẳng tốt đẹp gì,suốt ngày say xỉn, ánh mắt đờ đẫn như thể sẽ ngủ gục bất cứ lúc nào,là tiêu chuẩn dân chơi nghiện rượu hạng nặng đây mà…” Đáng khinh hơn là lúc hắn ngáp lại phe phẩy câu đàn hương phiến quạt gió vào trong mồm làm người ta tưởng tượng nếu là hắn bị hôi miệng thì phỏng chừng sẽ làm cho người nơi đây bị hạ gục hết thảy, uy lực chẳng kém với uy áp kia là bao.

Ở cách với kẻ nhìn qua có vẻ lười nhác kia là một thiếu nữ đeo một tấm sa mỏng che kín khuôn mặt, trên người tỏa ra khí chất lạnh lùng phẳng phất như băng tuyết ngàn vạn năm. Tuy không nhìn thấy khuôn mặt nhưng nhìn qua bóng dáng thướt tha yểu điệu đó hắn chắc chắn đây là một băng sơn mỹ nữ. Uy áp dường như không ảnh hưởng tới thiếu nữ đó, khi thần thức thoáng qua thiếu nữ đó, hắn càng giật mình. Không ngờ tu vi thiếu nữ đó lại đạt tới trung cấp đại kiếm sư, tuổi còn trẻ thế mà đạt tới cảnh giới này quả là thiên phú kinh người.

Ngoài ra còn một thiếu nữ khác mặc một bộ trang phục màu đỏ, trước ngực là song phong cao ngất, dáng người tỏa ra khí tức nóng bỏng. Trên khuôn mặt xinh đẹp khiến người ta không nhịn được có vẻ trầm mê, thật là một vẻ đẹp yêu mị mà.

Những khí tức bất đồng nhất thời không khí nơi đây tràn ngập quỷ dị, cũng có chút khôi hài. Nơi thì có kẻ ngây ngô cười nhạt, nơi thì có kẻ lạnh lùng ôm kiếm, cũng có chỗ có kẻ lười nhác uống rượu, băng sơn mỹ nữ cùng yêu mị nữ tử…

Một khắc sau ( khoảng 15 phút) , cuối cùng cũng kết thúc việc khảo thí, số người đạt yêu cầu nhập học chỉ còn lại hơn hai ngàn người. Những kẻ không vượt qua khảo thí thì thất vọng ra về, còn kẻ đạt thì làm thủ tục ở kí túc xá trong học viện.

Hạ Thiên rất nhanh đã làm xong thủ tục rồi rời khỏi đại sảnh đến kí túc xá của học viện xem phòng của mình...

********************************