Như thế là bình thường.
Đối mặt với lực lượng mạnh mẽ trùng kích vào, sinh mệnh lực cùng linh hồn lực của Lộc Thánh Tôn song song đã bị chấn động, thương thế không nhẹ. Nhưng hắn vẫn không thể lui. Vào thời điểm Đảo Xuyên giãy dụa thoát khỏi không gian lực, một lần nữa hắn lại giơ cao đại đao lên, trên thân đao không ngừng phát ra đao khí trắng bạc.
Đây cũng là đao cương do huyền khí tạo thanh. Đao pháp ở Huyền Huyền đại lục tu hành tới mức cực hạn mới có thể xuất ra hiện tượng kỳ lạ tới bực này! Mà loại lực lượng này cũng đủ để khiến cho linh hồn thánh anh dưới đao cương hoàn toàn hủy diệt.
Cũng với sinh mệnh không gian lực tương thông chính là một loại thiêu đốt tính mạng cùng linh hồn lực của mình, một loại đả kích mà linh hồn lực khó có thể chịu đựng.
Lộc Thánh Tôn ban đầu chọn phương thức này liều mạng là bởi vì hắn biết, chỉ cần mình có chút mềm lòng, thì vị Chí Tôn thiên nhẫn này trong nháy mắt có thể chạy ra xa.
Đã biết lần thứ nhất tuy rằng mình thành công đả thương hắn, dùng thân mình mạnh mẽ dùng Hoành Đao khí trực tiếp làm nát vụt lục phủ ngũ tạng của hắn, nhưng đối với Chí Tôn thiên nhẫn có tu vi Thánh Tôn mà nói, vết thương tuy rằng trầm trọng nhưng không ảnh hưởng tới sinh mạng của hắn.
Chỉ cần cho hắn nghỉ ngơi khôi phục nguyên khí một lát thực lực cũng sẽ không có chút tổn thất nào. Sự khôi phục sức khỏe của cao thủ cấp bậc Thánh Tôn khó mà thường nhân có thể tưởng tượng nổi. Thậm chí chỉ cần đầu còn trên cổ, thân thể phía dưới đi đời thì hắn vẫn có thể khôi phục lại như cũ. Đây chính là năng lực đánh sợ của cường giả cấp bậc Thánh Tôn, gần như là bất tử.
Cho nên nhất định phải rèn sắt khi còn nóng.
Chỉ một biện pháp là làm cho hắn hoàn toàn tan biến thì mới có thể an tâm. Mà hiện giờ ta có thể nói là đã nắm quyền chủ động, đây chính là một cơ hội tốt nhất để giết chết hắn.
Đảo Xuyên rống to giận dữ. Lục phủ ngũ tạng của hăn toàn bộ đã lộ ra bên ngoài, theo tiếng rống giận suy yếu của hắn mà run lên, bốn con mắt đồng thời ứ máu.
Hắn đã đoán được Lộc Thánh Tôn rõ ràng là đang tính cách đồng quy vu tận với mình!
Tình hình bây giờ, đối phương đánh lén thành công, một đao đã phá hủy toàn bộ lục phủ ngũ tạng của hắn. Cho dù hắn có thi triển ẩn sát thuật cũng đã hữu tâm vô lực, khó có thể thi triển. Nếu không thể giết chết đối phương chỉ sợ hắn có chết cũng khó mà nhắm mắt.
Ngay cả mình có hai Thánh Tôn, nhưng nếu bị đối phương quấn chặt như vậy thì cũng chỉ có con đường chết mà thôi! Chứ đừng nói hiện giờ bản thân mình đã bị trọng thương. Nếu như toàn lực chạy trốn tốc độ so ra cũng kém đối phương, quả thực không thể tránh khỏi sự đuổi giết của đối phương.
Đảo Xuyên nghĩ tới đây không khỏi có ý nghĩ ác độc. Nếu nhưu ta nhất định phải chết vậy ngươi với ta cùng nhau lên đường.
Miệng rít một tiếng, hai thanh trường đao hung hăng hướng về phía Lộc Thánh Tôn vọt tới.
Trên mũi đao của hắn đồng dạng cũng chính là đao cương huyền khí màu trắng bạc.
Hai người hiện giờ đều có cùng một suy nghĩ là: muốn chết, ta sẽ cho ngươi thần hình câu giệt. Không chút lưu tình!
Theo thanh âm ba thanh trường đao giao chiến, sắc mặt hai người ngày càng tái nhợt. Hai bên đồng dạng đều là đang thiêu đốt sinh mệnh lực cùng linh hồn lực, vô luận là ai cũng sẽ cảm giác không thoải mái.
Lộc Thánh Tôn cười ha ha một tiếng, đột nhiên lắn mình một cái xuất hiện bên cạnh Đảo Xuyên, dứt khoát bổ một đao xuống.
Đảo Xuyên trong lòng thầm cười lạnh một tiếng, hai thanh đao đồng thời phóng ra! Một thanh đâm vào đan điền của Lộc Thánh Tôn, thanh còn lại đâm vào trái tim của hắn. Đây cũng là cách tấn công duy nhất mà hắn có thể làm được.
Bởi vì hắn chính là hai thân cùng một thể. Nếu đồng thời phát động tấn công so với Lộc Thánh Tôn đương nhiên là sắc bén hơn. Đảo Xuyên chắc chắn Lộc Thánh Tôn không dám đánh bừa. Bởi thương thế của hắn rất nặng, có thể nói là lo hôm nay không biết ngày mai. Lộc Thánh Tôn tuy rằng cũng bởi vì thi triển sinh mệnh không gian lực là tiêu hao rất nhiều sinh mệnh lực, nhưng so với hắn thì tuyệt đối không giống nhau. Hiện tại hắn dùng phương pháp đồng quy vu tận đối với Lộc Thánh Tôn mà nói tuyệt đối là mất nhiều hơn được.
Ngay cả Lộc Thánh Tôn ngay từ đầu đã có tâm tư cùng hắn đồng quy vu tận hiện giờ nhất định cũng không chịu! Bởi vì trận chiến này hắn đã chiếm được ưu thế tuyệt đối.
Mà trận chiến giữa cường giả Thánh Tôn chỉ cần đối phương chùn bước, thì đã tạo cho đối phương một cơ hội cực kỳ quý giá. Hiện tại không gian đã bị Lộc Thánh Tôn phong tỏa nhưng hắn đã tính sai rồi.
Một nước cờ sai, hỏng cả bàn cờ!
Lộc Thánh Tôn đối mặt với hai cây đao đang vọt tới chẳng những không có né tránh mà ngược lại đem bộ ngực của mình nghênh đón. Đại đao trong tay cũng vì thế mà tăng thêm vài phần lực lượng! Giờ phút này toàn bộ tu vi suốt đời của Lộc Thánh Tôn đều được ngưng tụ trên thân đao.
Đao cương huyền khí trên thân đao giao động mãnh liệt cơ hồ như muốn cháy lên.
Đảo Xuyên kinh hoảng kêu to. Hai đao của hắn trong thời khắc sắp chạm vào thân thể Lộc Thánh Tôn rốt cuộc hắn đã biết mình đoán sai rồi. Đối phương không như mình suy đoán mà lựa chọn phương thức cùng mình đồng quy vu tận. Chính bản thân mình mưu toan cùng hắn dùng vết thương đổi vết thương nhưng rổt cuộc tính toán này hoàn toàn không có ý nghĩa.
Nghĩ đến đây hắn nào còn tâm tư công kích đối phương, chỉ một mực cấp tốc lui lại về phía sau giữ lại một mạng.
Một đao của Lộc Thánh Tôn vẫn như trước không đổi hướng tiến về phía hắn.
"Xuy" một tiếng, đao nhọn trong tay nữ thể Đảo Xuyên hung hăng đâm vào trái tim của Lộc Thánh Tôn, một thước cũng không lệch. Sau đó lại
"Xuy" một tiếng, lại một thanh đao khác cũng đâm vào đan điền Lộc Thánh Tôn, chuẩn xác như thanh đao trước.
Hai thanh đao này một mạch đâm vào dễ dàng không có chút trở ngại, giống như là đang cắt vào miếng thịt heo vậy. Vút một tiếng đâm từ trước ra đằng sau.
Huyền khí trong thân thể Lộc Thánh Tôn đột nhiên bộc phát. Bịch một tiếng máu tươi trong người Lộc Thánh Tôn phun ra.
Giơ phút này Lộc Thánh Tôn căn bản sẽ không lưu lại một chút lực lượng gì để phòng hộ cơ thể mình. Tất cả lực lượng của hắn hoàn toàn không có giữ lại mà truyền vào hết bên trong đại đao trên tay.
Mà thân thể Lộc Thánh Tông hiện giờ đã nhào vào người Đảo Xuyên. Trường đao nổi đao cương bạch sắc hung hăng đánh xuống bộ vị hai người.
Vút một tiếng.
Hai thân thể từ một phân thành hai!
Ba thân thể, cơ hồ đều đồng thời từ không trung rơi xuống mặt đất.
Đồng quy vu tận.
Hai thân thể của Đảo Xuyên, xoay tròn trên không trung rút cục mặt đối mặt với nhau. Nhưng trên cả hai khuân mặt đều là vẻ sầu thảm. Ngay trước lúc đó không ngờ mối liên hệ giữa bọn hắn lại bặt vô âm tín.
- Nguyên lai, cảm giác không có gì trói buộc lại thư thái đến vậy!
Nữ thể trên người Đảo Xuyên buồn bã cười, trong ánh mắt không có hận ý, không ngờ lại có chút dịu dàng ôn nhu của nữ giới.
Nam thể trên người Đảo Xuyên bộ mặt ôn hòa mỉm cười, từ không trung chậm rãi rơi xuống. Đôi mắt nhìn chăm chú vào khuân mặt nữ thể, trong mắt có chút ôn nhu:
- Nếu có kiếp sau, nhất định ta sẽ đối xử tối với ngươi, gắn bó với nhau, cả đời không chia lìa.
Nữ thể tựa hồ đỏ mặt, có chút thẹn thùng, nhẹ nhàng vương đôi tay nhỏ bé ra phía trước!
Nam thể cười một tiếng, vươn đôi bàn tay to lớn ra, tự mình nắm tay một cơ thể khác của mình, sít sao nắm chặt.
Hai người đồng thời nhắm mắt lại, cứ như vậy mà tuyệt khí. Ở dưới đao cương huyền khí của Lộc Thánh Tôn Đảo Xuyên đã sớm chết không thể suy trì thêm. Thánh anh căn bản sẽ không kịp ngưng tụ, trực tiếp bị vỡ, tiêu tan, tan biết trong thiên địa!
Bọn hắn cho dù còn một chút hơi thở cuối cùng vẫn còn khát khao được sinh ra, nương tựa vào nhau mà sống. Trên thực tế bọn hắn rõ ràng biết, nguyên thần của bọn hắn đã bị một đao chứa đầy huyền khí của Lộc Thánh tôn làm cho hoàn toàn mất hết sinh cơ.
Bản thân mình nhất định không còn có cơ hội tái sinh nữa!
Nhưng trước khi chết lại có thể thoát khỏi gông cùm cầm tay của đối phương, cho dù chết bọn hắn cũng đã mãn nguyện rồi! Bọn hắn không có gì để tiếc nuối nữa!
Trong lúc này, hai tay gắt gao nắm chặt, được chết ở bên nhau, có hay không kiếp sau đối với bọn hắn không có quan hệ.
Loài dị tộc lưỡng thể này có thể coi là vợ chồng cũng có thể coi là huynh muội. Quan hệ loạn luân, tà môn như vậy không ngờ tình cảm giữa hai cá thể trên người Đảo Xuyên không ngờ lại thâm hậu như vậy.
Bọn hắn mãi đến lúc chết cũng không có quay lại nhìn Lộc Thánh Tôn một cái.
Bản thân mình cái chết đã định sẵn rồi, ngay cả linh hồn của mình một lát sau cũng hóa thành hư vô. Vậy thì người khác chết hay sống, có can hệ gì với ta? Còn về phần cừu hận gì, lý tưởng gì, ước mong gì, tất cả đều là mây khói. Đối với người sắp chết mất hết hi vọng như hắn thì những thứ ấy liệu còn quan trọng sao?
Thật sự không còn quan trọng!
Mà Lộc Thánh Tôn sau khi xác nhận đối phương trúng một đao của mình liền mau chóng dùng Hồi Thiên Đan. Hắn cũng không có tâm tư đi qua xem xét Đảo Xuyên. Đối phương trúng một kích toàn lực của mình, tương đương với một đao đồng quy vu tận, nếu hắn còn sống đó quả thực mới không có đạo lý. Nếu đối phương nhất định phải chết thì đi xem một cỗ thi thể thì có ý nghĩa gì? Thời gian này mau chóng khôi phục thực lực đi giết địch nhân mới là vương đạo.
Cho nên sau khi Lộc Thánh Tôn khôi phục ngay lập tức đứng lên, hướng về phía mấy vị Chí Tôn thiên nhẫn khác bay tới. Thậm chí ngay cả quay đầu hắn cũng chưa từng làm.
Chỉ để lại một tiếng thở dài!
Bản thân mình hiện giờ đến đây chính là liều mạng. Lúc này đến căn bản là không nghĩ tới có cơ hội sống sót quay trở về Thiên Phạt. Như vậy, sống hay chết thì có tính là gì?
Mọi việc hết thảy đều không còn quan trọng nữa rồi, không quan trọng nữa rồi!
Nguyện vọng duy nhất của hắn hiện giờ là trước khi chết kéo theo vài tên dị tộc đi theo. Còn về bọn hắn là người tốt hay kẻ xấu còn quan trọng sao.
Người tốt thì thế nào? Kẻ xấu thì thế nào?
Đây chính là chiến tranh a!
Đây là chiến tranh giữa hai khối đại lục.
Chiến tranh cho tới bây giờ cũng không phân định đúng sai, cũng chỉ là cuộc chiến của quân nhân bảo hộ một thứ gì đó của mình mà thôi.
Ngay cả bản thân mình cũng không tiếc tính mạng để giữ gìn nó, đem toàn lực để bảo vệ nó.
Mà hiện tại mọi sự việc từ đơn giản đến phức tạp, xét cho cùng cuối cùng cũng chỉ chỉ là ngươi chết ta sống mà thôi, sự việc đơn giản chỉ có vậy.
Chỉ như thế mà thôi!
Ở phương hướng khác đột nhiên hiện lên bảy vị Chí Tôn thiên nhẫn cũng đã bị bảy vị Thánh Tôn Thiên Phạt hiện thân chặn đường.
Sau đó, sĩ nhiên lại là một hồi đại chiến sinh tử ngươi chết ta sống!
Cao thủ quyết chiến, sinh tử trong nháy mắt.
Trong đó có ba cặp đã chiến đấu xong, phân ra thắng thua.
Trên phương diện lực lượng có hai vị Thánh Tôn Thiên Phạt bị trọng thương, sau khi dùng Hồi Thiên Đan lại cùng một đối thủ mới ứng chiến.
Mà một vị Thánh Tôn Thiên Phạt khác rút cục cũng không có cơ hội dùng Hồi Thiên Đan đã cùng đối phương đồng quy vu tận. Bởi vì nhìn bị đối phương khóa chặt, không thể đánh lén, bắt buộc phải chuyển sang đối đầu trực diện. Bản thân bị rơi vào thế hạ phong, vào thời khắc mấu chốt vị Thánh Tôn này đã quyết định tự bạo!
Cuối cùng hắn chết cũng kéo theo được một vị Chí Tôn thiên nhẫn dị tộc đi theo, hai người cùng nắm tay nhau rong chơi suối vàng. Lựa chọn của hắn tuy rằng không có lời nhưng chí ít cũng không lỗ vốn.
Trên chiến trường không ngừng vang lên những tiếng nổ mạnh.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.