Đây là lần đầu tiên trừ bỏ lúc sinh ra, Thanh Việt có dịp nhìn gần sinh mẫu của bé như vậy, Cẩn quý phi—— Tuyết Cơ • Hách Lí, xinh đẹp như tiên tử giáng trần lại dính yêu mị của đám nữ nhân bình thường.

Thanh Việt phát hiện hóa ra nữ nhân này cùng bộ dáng trong kí ức có chút chênh lệch.

Lúc đó Thanh Việt mới chào đời, còn chưa ngăn chặn được sức mạnh của Huyết Ma, thần trí còn chưa rõ ràng, hơn nữa Tuyết Cơ • Hách Lí vì mới sinh xong nên vô cùng suy yếu, lại bị kinh hách nên sắc mặt vô cùng khó coi.

Vì thế lúc này Thanh Việt nhìn thấy Tuyết Cơ • Hách Lí mới phát hiện đây là một nữ nhân phi thường xinh đẹp, gương mặt có vài điểm tương tự như bé.

Tuyết Cơ • Hách Lí so với Đông Lệ Nhã trấn định hơn rất nhiều, im lặng nghe Tương Linh • Âu Lí Tư lên án.

Nghe thấy người Vu Sư mà nàng tự mình mang táng, lúc nàng rời đi lại bị Tương Tương Linh • Âu Lí Tư đào ra cư nhiên còn chưa tắt thở, Vu Sư kia trước khi chết đã dạy cho Tương Linh • Âu Lí Tư một vu thuật, không những làm đứa nhỏ của nàng sống lại, sau khi luyện thành vu thuật còn có thể tùy theo ý nàng mà trả thù.

Chỉ có nghe tới lúc này, hàng mi màu tím đẹp như cánh bướm của Tuyết Cơ • Hách Lí mới khẽ rung động vài cái, lập tức khôi phục bình tĩnh.

“Nói xong chưa?”

Tuyết Cơ • Hách Lí mang theo ánh mắt trào phúng cùng đối mặt với ánh mắt oán hận khắc cốt ghi tâm của Tương Linh • Âu Lí Tư.

“Nói lâu như vậy cũng chỉ là lời nói một bên của ngươi mà thôi.”

“Lời nói một bên sao? Chứng cớ đương nhiên là có, ở bên nghĩa trang, dưới gốc đại thụ bám đầy mạn đằng, chính là nơi các ngươi mai táng Vu Sư kia, nếu bệ hạ không tin, có thể bảo người đào ra nhìn một cái.”

“Thật sự đào ra thì thế nào?” Giọng nói Tuyết Cơ • Hách Lí mang theo chế giễu nồng đậm.

“Đào ra thì……”

“Được cái gì?” Tuyết Cơ • Hách Lí đánh gãy lời Tương Linh • Âu Lí Tư, nói tiếp: “Trừ ngươi ra, còn ai thấy là ta làm? Cho dù nơi đó thật sự có thi thể của Vu Sư, chúng ta cũng có thể nói là do ngươi bí mật triệu nàng vào hậu cung.

Dù sao, sử dụng loại vu thuật tà ác này cũng chỉ có mình ngươi mà thôi! Sau khi nàng giúp ngươi hoàn thành, vì không muốn để ai biết tới chuyện này, đã bị ngươi giết người diệt khẩu, chôn ở đó.

Ngươi cư nhiên không biết xấu hổ, âm mưu bị vạch trần, cư nhiên còn dám lợi dụng khối thi cốt này mà nói dối, ý đồ hãm hại ta cùng Ngọc quý phi, nói gì mà ta hãm hại tỷ tỷ ngươi cùng hài tử của nàng, vật chứng đâu? Nhân chứng đâu?

Thực sự là nữ nhân tâm địa độc ác! Không chỉ giết hại tử tự của bệ hạ, còn muốn oan uổng nhóm phi tử của ngài!”

“Ngươi……….”

Tương Linh • Âu Lí Tư bị chọc tức tới trắng bệch, ngay cả hô hấp cũng dồn dập hơn, run rẩy quỷ ở nơi đó, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.

Tuyết Cơ • Hách Lí cùng Đông Lệ Nhã liếc mắt nhìn nhau, đó đó mang theo chút đắc ý cùng khinh thường nhìn Tương Linh • Âu Lí Tư, khóe miệng mang theo ý cười trào phúng, giống như đang cười nhạo Tương Linh • Âu Lí Tư ngu xuẩn không biết tự lượng sức.

Bất quá rất nhanh, Tương Linh • Âu Lí Tư đột nhiên mỉm cười, dùng ánh mắt đồng dạng nhìn các nàng.

“Khanh khách ~~~ Cẩn quý phi quả nhiên có tài hùng biện a, một khi đã vậy, thỉnh Cẩn quý phi cùng mọi người giải thích chuyện kế tiếp ta muốn nói đi, nếu Cẩn quý phi còn có thể mang hết chứng cứ phạm tội đổ lên đầu ta, khanh khách ~~~”

Tương Linh • Âu Lí Tư  nhìn Tuyết Cơ • Hách Lí cười ‘khanh khách’ không ngừng, Tuyết Cơ • Hách Lí nghe tới mức dựng tóc gáy, có dự cảm bất hảo.

“Ta vừa rồi đã nói qua, tỷ tỷ của ta cùng hài tử của nàng chết vì các ngươi dùng huyết chú hãm hại.

Huyết vu chú là một loại nguyền rủa, nó cần máu của người nguyền rủa làm chất dẫn mới có thể thành công, nói vậy, hai vị quý phi rất rõ điểm này đi, vì thế lúc lấy máu đã tự lấy của mình đi?”

“Nói bậy!”

“Đều là lời nói một phía của ngươi mà thôi, cho dù thứ kia cần máu của người nguyền rủa làm chất dẫn thì có quan hệ gì với chúng ta, dựa vào cái gì mà nói là chúng ta!”

Ngữ khí Tuyết Cơ • Hách Lí cùng Đông Lệ Nhã tuy vẫn còn rất kiên định, nhưng cơ thể đã bắt đầu run rẩy rất nhỏ, dự cảm bất an trong lòng càng tăng nhiều hơn.

“Khanh khách ~~~ kỳ thật dùng huyết vu chú giết người cũng không phải không lưu lại chút manh mối nào.”

Tương Linh • Âu Lí Tư không để ý tới các nàng, nói tiếp.

“Người chết vì huyết vu chú, chỉ cần nhỏ một vài giọt máu của người nguyền rủa lên, thi cốt sẽ lập tức phát sinh biến hóa.”

“Cái gì?!!!” Đông Lệ Nhã sợ tới mức kinh hô, ngay cả Tuyết Cơ • Hách Lí cũng trắng bệch lui ra sau vài bước.

“Khanh khách ~~~” Nhìn phản ứng của các nàng, Tương Linh • Âu Lí Tư càng cười suồng sã hơn.

“Có phải các ngươi hay không, chỉ cần đem máu của các ngươi nhỏ lên thi cốt tỷ tỷ ta cùng hài tử của nàng, vừa thấy là biết!”

“Bệ hạ, việc này quan hệ trọng đại, nô tì thấy nên sai người mang thi cốt tới, để hai vị quý phi rửa sạch oan khuất a!”

Hoàng hậu —— Di Giai • Lai Đặc, hướng Hoàng Phủ Ngạo đề nghị.

“Trẫm đã giao chuyện này cho hoàng hậu xử trí, liền theo ý hoàng hậu đi.”

“Tạ ơn bệ hạ.”

Hoàng hậu —— Di Giai • Lai Đặc lúc này không dấu được vui mừng, bị áp chế nhiều năm như vậy, cuối cùng nàng cũng có cơ hội xoay trở.

Chuyện này nếu là thật, nàng không những có thể thay Đông Lệ Nhã chưởng quản hậu cung, hơn nữa hài tử được bệ hạ sủng ái nhất—— Hoàng Phủ Thanh Việt, vì bị sinh mẫu là Tuyết Cơ • Hách Lí liên lụy, cho dù bệ hạ đau hắn, không truy cứu việc này cũng rất khó chặn miệng của tất cả mọi người.

Trong lúc hoàng hậu sai người mang thi cốt tới, Đông Lệ Nhã đã mất kiên nhẫn trước, ‘đông’ một tiếng quỳ xuống đất.

“Bệ hạ, Nhã nhi nhất thời hồ đồ, cầu bệ hạ tha thứ cho Nhã nhi đi.”

“Nhất thời hồ đồ?” Hoàng Phủ Ngạo không ừ hử gì nhướng mi.

“Đúng vậy, bệ hạ, Nhã nhi bị Tuyết Cơ • Hách Lí xúi giục, là nàng ta dẫn Ma Vu Sư kia vào, không liên quan tới Nhã nhi a!” Đông Lệ Nhã đổ hết tội danh lên đầu Tuyết Cơ • Hách Lí.

“Bệ hạ, là Ngọc quý phi muốn trừ bỏ những cung phi của bệ hạ có thể sinh hoàng tử, công chúa, nô tì làm vậy cũng chỉ dựa theo phân phó của Ngọc quý phi mà thôi, cầu bệ hạ khai ân.”

Tuyết Cơ • Hách Lí thấy Đông Lệ Nhã đã thừa nhận, biết đại thế đã mất, vội vàng tái mặt quỳ xuống đất thỉnh tội.

“Hừ! Hai vị quý phi thực to gan!”

Hoàng hậu —— Di Giai • Lai Đặc lúc này cũng xuất ra uy nghiêm hoàng hậu, tức giận lớn tiếng nói.

“Bệ hạ, người là Tuyết Cơ • Hách Lí mang vào cung, hết thảy đều là ý nàng ta a!” Đông Lệ Nhã cố biện giải cho mình.

“Hừ, không phải có Ngọc quý phi quyền to làm chỗ dựa, ta làm sao dám?” Tuyết Cơ • Hách Lí lập tức phản bác.

“Khanh khách ~~~ nhận rồi, các ngươi rốt cuộc đã thừa nhận, khanh khách ~~~ bệ hạ ngươi xem đi, là các nàng, các nàng hại chết tỷ tỷ ta cùng hài tử!” Tương Linh • Âu Lí Tư lại điên cuồng cười phá lên.

“Việt nhi, Việt nhi, cứu cứu mẫu phi a, mẫu phi biết trước kia có lỗi với ngươi, mẫu phi cũng thực tự trách, Việt nhi giúp mẫu phi cầu xin bệ hạ đi, Việt nhi, mẫu phi sau này nhất định hảo hảo bồi thường ngươi, Việt nhi!” Tuyết Cơ • Hách Lí nhìn Thanh Việt đang ngồi trên cao với Hoàng Phủ Ngạo.

Đối xử với hài tử này như vậy là chuyện sai lầm nhất cuộc đời nàng, nếu nàng tốt với nó hơn một chút, như vậy người có quyền thế cao nhất hậu cung hiện giờ không phải nàng sao, nàng cũng đâu cần phải vì bỡ đợ Đông Lệ Nhã mà làm việc này.

Tuyết Cơ • Hách Lí không ngừng khóc lóc, cầu xin, mong chờ hài tử này có một tia quyến luyến với mẫu thân, như vậy nàng còn có một cơ hội.

“Việt nhi………”

“Không được bảo ta Việt nhi!” Đây là câu đầu tiên Thanh Việt nói ra.

Nữ nhân này tuy kêu bé là Việt nhi, nói mình biết sai, nói sau này sẽ hảo hảo bồi thường bè, nhưng Thanh Việt có thể nhìn rất rõ, ánh mắt nhìn bé vẫn như trước, không hề có chút cảm tình.

Nữ nhân như vậy làm Thanh Việt thực khó chịu.

Hoàng Phủ Ngạo cũng cảm giác được Thanh Việt chán ghét nàng, nhẹ nhàng vỗ lưng bé, nhìn ba nữ nhân loạn thành một đoàn bên dưới, bất mãn nhíu mi.

“Đem các nàng dẫn ra ngoài, giam lại, Tạp Ân cùng Vô Nhai tới thẩm vấn.”

……..

Hoàn Chương 81.