Hiện giờ Lâm Tái có thể nói là bận tối mặt tối mũi, hắn phải ra ngoài chúc phúc cho người không nói, buổi tối còn phải trở về thử luyện đan, sau đó thất bại vài lần…
Bất quá, lực phòng ngự của rồng quả nhiên rất mạnh, tuy lò luyện đan nổ mạnh nhiều lần, nhưng hắn vẫn lông tóc vô thương, thậm chí mỗi buổi sáng, còn có thần thái sáng láng mà đi ra ngoài chúc phúc cho các thú nhân.
Đương nhiên, bởi vì mở ra trận pháp Thú thần để lại, Lâm Tái gọi là chúc phúc, nhưng thật ra là đứng giữa không trung làm dáng Long thần mà thôi, nhiều ngày như vậy, dưới sự trợ giúp của Mony mà mấy chuyện đùa giỡn trên không trung, hắn ngược lại đều học được.
Lâm Tái vội vàng luyện đan, Lục Vũ lại vội vàng tu luyện.
Nếu vẫn là hắn của ngày hôm qua, khẳng định hắn sẽ không cố gắng tu luyện như vậy, nhưng hiện giờ bên cạnh đều là cường giả, ngay cả Lâm Tái cũng thành rồng, hắn liền biến thành người có thực lực kém cõi nhất Thần Thú điện, dưới tình huống như thế, hắn đương nhiên có cảm giác nguy cơ, sau đó liều mạng tu luyện!
Hấp thu đầy đủ linh lực, Lục Vũ hít sâu một hơi, sau đó tiến vào Hệ thống vị diện giao dịch.
Lâm Tái vẫn rất cố gắng, cho nên mấy ngày nay, thảo dược mà Lâm Tái nhận biết còn nhiều hơn hắn gấp mấy lần, chính vì vậy, bọn họ đột nhiên phát hiện, thì ra trong rừng rậm phụ cận Thần Thú điện, khắp nơi đều là bảo bối!
Cửu Tìm quả có thể ngộ mà không thể cầu, Lục Vũ cùng Lâm Tái cũng không tìm kiếm loại đồ vật quý hiếm này, nhưng những dược liệu trung cấp cao cấp khác bọn họ tìm được không ít, hơn nữa những dược liệu này có số năm rất cao!
Trừ lần đó ra, Caroline cùng Mony cũng cho hắn một ít thứ tốt, thời gian Thần Thú điện tồn tại còn lâu hơn Ma sư pháp công hội, đã từng có Thần thú cư trú nữa, tuy rằng mấy năm gần đây có chút xuống dốc, nhưng thật lâu thật lâu trước kia vẫn tích lũy không ít thứ tốt, hiện tại trong tay Lục Vũ, có không ít thứ tốt như vậy.
Có nhiều thứ tốt như vậy, Lục Vũ đương nhiên sẽ không lãng phí, sau khi để lại một phần chính mình dùng, liền lấy một ít giao dịch với người khác, đổi lấy không ít điểm năng lượng còn có một ít thứ tốt, mà trong đó, hắn tính toán lấy một ít đan dược cho cha mẹ mình dùng.
Đan dược bồi dưỡng thân thể cho phàm nhân, dược liệu sử dụng cũng không nhiều lắm, giá cả cũng tiện nghi, Lục Vũ một lần trao đổi hơn mười cân, một viên đan to cỡ hạt đậu xanh, nghe nói chỉ cần mỗi ngày ăn một viên, có thể tiêu độc dưỡng thân, rất tốt cho phàm nhân!
“Khương Đào, ngươi có ở đó không?” Lục Vũ liên lạc với Khương Đào, muốn đưa đan dược cho cha mẹ, hắn phải thông qua Khương Đào.
“Ở đây! Lục Vũ, vài ngày không gặp ngươi a!” Khương Đào vừa dứt tiếng, liền xuất hiện trên màn hình.
Khi hắn vừa có được Hệ thống vị diện giao dịch, hắn chỉ là con gà mờ không biết gì cả, nhưng hiện tại có Lục Vũ lôi kéo, liền trở nên rất tốt.
“Mấy ngày nay rất bận, đúng rồi, mấy thứ này ngươi và Hughes, còn có cha mẹ ta cùng nhau chia ra sử dụng, ngươi cũng có thể cho người thân của ngươi một ít, mỗi ngày ăn một viên là được rồi.” Lục Vũ đem túi Càn Khôn trong tay đặt vào khay giao dịch.
“Đó là cái gì? Túi Càn Khôn hả?” Khương Đào lập tức hứng thú.
“Đúng vậy, cái gói to này cũng cho ngươi luôn.” Lục Vũ trả lời, nếu là hắn của ngày hôm qua, khẳng định sẽ cảm thấy túi Càn Khôn thực thần kỳ, nhưng hiện tại hắn đã có thể giao dịch với người của vị diện tu chân, thứ này cũng không tính là gì.
“Người anh em, ngươi thật sự là người tốt a! Yên tâm, cha mẹ ngươi cũng chính là cha mẹ ta, ta khẳng định sẽ chăm sóc bọn họ thật tốt!” Khương Đào lập tức mở miệng.
“Tiến triển nhanh như vậy? Ngươi đã xem cha mẹ ta thành cha mẹ ngươi rồi à?” Lục Vũ trêu đùa.
“Ngươi nói cái gì vậy?” Khương Đào cứng ngắc một chút, hỏi ngược lại.
Chẳng lẽ mình đã đoán sai? Lục Vũ nhớ tới trước đó vài ngày nhìn thấy Khương Đào cùng Hughes hỗ động, lại cảm thấy mình không hề đoán sai: “Không phải thường thường ngươi cứ luôn miệng ‘Hughes nhà ta’ hay sao? Ta nghĩ bọn ngươi cũng đã xác định quan hệ luôn rồi.”
“Cái gì, người anh em, ta biết ngươi thích đàn ông, nhưng không phải ai cũng thích đàn ông nhé!” Khương Đào lập tức mở miệng, tuy Hughes hơi có chút thuộc tính đồng chí, nhưng hắn thật sự không nhìn ra đối phương là đồng tính.
“Ngươi không thể chấp nhận đàn ông sao? Vậy ngươi đối Hughes cũng quá tốt rồi đi?” Lục Vũ hỏi, lại nói tiếp, nếu không biết được người hại mình lúc trước hiện giờ đã nhận được trừng phạt thích đáng, thì có lẽ hiện tại hắn cũng không thể trấn định mà đàm luận chuyện này như vậy.
“Không phải ta a, ta thấy Hughes cũng không cảm thấy hứng thú với đàn ông a!” Khương Đào nhớ tới cảnh tượng lúc trước Hughes không chút do dự lấy côn điện chích người, đã cảm thấy toàn thân run lên, nói thật, không lâu trước đó hắn nằm mơ, còn mơ thấy mình khinh bạc Hughes kết quả bị đối phương nướng khét đen!
(Bị ám ảnh hơi nặng:v)“Ai nói Hughes không có hứng thú với đàn ông? Bằng không Black thì sao?” Lục Vũ mở miệng.
“Black? Ta lúc trước cũng nghe thấy Hughes nhắc tới tên này không ít, người này là ai?” Khương Đào lập tức hỏi han.
Lục Vũ cũng không giấu diếm, liền đem mọi chuyện về Black kể lại kỹ càng tỉ mỉ.
Sắc mặt Khương Đào thay đổi, cuối cùng, nghiến răng nghiến lợi mà mở miệng: “Lục Vũ, con rối nguyền rủa lần trước ngươi cho ta thật linh nghiệm a! Chỗ đó của tên kia vô cùng đau đớn, cho đến bây giờ cũng không có ai tra ra nguyên nhân a… Ngươi cảm thấy, có nên mua thêm một cái để nguyền rủa tên Black kia không?”
“Ý kiến hay!” Lục Vũ trả lời, đột nhiên cũng hưng trí lên.
Sau khi nói chuyện với Khương Đào, Khương Đào hứng thú hừng hực mà rời khỏi, còn Lục Vũ, lại cầm gương cẩn thận nhìn nhìn bộ dáng của mình.
Lúc đầu linh hồn trao đổi, hắn có chút không thích ứng, cảm thấy đây không phải thân thể của mình, luôn muốn đổi trở về, nhưng hiện tại, hắn ở thế giới này ràng buộc càng ngày càng nhiều, cũng bởi vì vậy, hắn không bao giờ muốn trao đổi thân xác với Hughes nữa.
Nếu hắn cùng Hughes thật sự đổi trở lại… Lục Vũ không muốn nghĩ đến giả thiết này.
Mấy ngày nay, Lục Vũ có thể cảm giác rõ ràng, Lâm Tái càng ngày càng ân cần với hắn, nếu lúc đầu hắn cho rằng Lâm Tái ân cần với mình là vì tác dụng của Thần Thú đan, nhưng hiện tại thì khác.
Trưởng lão Thú nhân tộc trong Thần Thú điện, mỗi người đều có ma thú, những ma thú này luôn kề vai sát cánh với bọn họ, tình cảm vô cùng thân thiết gần gũi, nhưng ánh mắt ma thú nhìn trưởng lão, hoàn toàn khác với ánh mắt Lâm Tái nhìn hắn, loại ánh mắt này, hắn đã từng nhìn thấy qua.
Nhưng lúc hắn nằm bệnh viện người kia hoàn toàn không quan tâm, Lâm Tái lại không như vậy…
Đang nghĩ tới Lâm Tái, Lục Vũ đột nhiên lại thấy có người liên hệ với mình, mà người kia, chính là lão giả đã nhận long lân của hắn để luyện chế đại kiếm.
“Xin chào, tiểu tử kia, thanh đại kiếm của ngươi đã luyện chế xong rồi.” Lão giả kia xuất hiện trên màn hình, lấy ra một thanh đại kiếm lóng lánh kim quang.
Đại kiếm kim quang lóe lóe, một mặt khắc rồng, một mặt khắc phượng, khí phách nói không nên lời luôn.
“Cảm ơn.” Lục Vũ mở miệng, thanh kiếm này hắn nhìn thấy liền rất thích, nhưng hắn biết rõ, vật như vậy, Lâm Tái dùng mới thích hợp nhất.
“Không cần cảm ơn, ta cũng không phải cho không ngươi.” Lão giả kia lên tiếng: “Sau này ngươi muốn dược liệu hay luyện chế đồ vật này nọ, cứ tìm ta.”
“Vậy sau này ta sẽ làm phiền người rồi!” Lục Vũ cười cười với đối phương, sau đó nhận lấy thanh đại kiếm kia, lại nói: “Tiền bối, ta có mấy vấn đề muốn hỏi người một chút.”
“Ngươi có vấn đề gì? Hỏi đi, nếu ta biết, ta sẽ nói cho ngươi.” Lão giả kia mở miệng, đối với thương nhân vị diện mà nói, tin tức luôn sẽ bù đắp cho nhau, cho nên lão biết rõ, Lục Vũ tuy hiện tại thực lực rất thấp, nhưng tiềm lực vô cùng.
“Ta muốn hỏi tác dụng của Thần Thú đan, còn có, rồng…” Lục Vũ nhíu mày, đối với tình huống của Lâm Tái, ngược lại nhất thời không biết nên hỏi như thế nào mới được đây.
“Ngươi có thể lấy được long lân do ấu long thay vảy… Là bởi vì ngươi đem Thần Thú đan cho một con ấu long ăn?” Lão giả kia cũng đoán được không ít, cũng âm thầm cảm thán tiền nhiệm chủ nhân Số 1 để lại không ít đồ tốt a.
“Đúng vậy.” Lục Vũ lập tức gật gật đầu.
“Có lẽ ngươi không biết đi, Thần Thú đan nguyên vật liệu chính là một viên nội đan của một loại rắn hung ác, loại rắn này cũng là hậu đại của rồng, chỉ cần có đủ thời gian, là có thể hóa rồng, cho nên Thần Thú đan rất tốt đối với long tộc có huyết thống không thuần khiết!” Lão giả kia trả lời.
“Trách không được!” Lục Vũ mở miệng, lại nói: “Hiện tại ta tâm linh tương thông với con rồng kia, điểm này cũng không kỳ quái đi?”
“Đương nhiên không, các ngươi tâm linh tương thông, có chuyện gì đối phương đều có thể biết, hơn nữa, con rồng kia còn nảy sinh tình cảm sâu đậm với ngươi nữa…” Lão giả kia trả lời, không thể không thừa nhận người đối diện có vận khí rất tốt.
“Tiền bối, hiện tại là như vậy, ta muốn con rồng kia học luyện đan, nhưng có lẽ hắn còn quá nhỏ, nên không thể khống chế ngọn lửa bổn mạng của mình.”
“Rồng và nhân loại bất đồng, lực lượng của bọn họ, cần có thời gian tích lũy. Nhưng có công pháp thích hợp, vẫn có thể cho bọn họ tiến hành tu luyện. Nếu muốn luyện đan, tốt nhất chính là tu luyện công pháp hỏa thuộc tính. Nếu trong tay ngươi không có, thì chỗ này của ta có một ít.” Lão giả kia lên tiếng, trước đó giao dịch cùng Lục Vũ, lão cũng nhìn ra được, Lục Vũ không phải là người sẽ lấy không đồ của người khác, dưới tình huống như thế, lão cũng không ngại dùng công pháp trong tay mà trao đổi một ít thứ tốt cùng đối phương.
“Cám ơn, nhưng công pháp loại này, ta cũng có.” Lục Vũ mở miệng, sau đó lấy ra vài cọng thảo dược gần đây Lâm Tái hái được: “Tiền bối, những thảo dược này chúng ta tạm thời không dùng đến, thậm chí còn chưa có biện pháp xử lý, nên ta muốn dùng nó đổi một lò luyện đan phổ thông với người.”
Lò luyện đan mà Lục Vũ muốn đổi, giá trị kém hơn thảo dược của hắn, nhưng số thảo dược này tạm thời vô dụng, lò luyện đan cần thiết hơn, coi như dùng số thảo dược này tạo mối quan hệ với đối phương đi.
Chờ đến khi Lục Vũ rời khỏi Hệ thống vị diện giao dịch, Lâm Tái cùng Mony còn ở bên ngoài chúc phúc cho thú nhân, Caroline có lẽ là đang ngủ, mà những trưởng lão Thú nhân tộc, cũng không tới quấy rầy hắn đâu.
Một mình an an tĩnh tĩnh ngồi trong chốc lát, Lục Vũ mới lấy ra thanh đại kiếm kia và một cái ngọc giản, cái ngọc giản này là hắn vừa dùng tinh thần lực của mình sao chép, bên trong là nửa bộ công pháp, chính là quyển 《 Thiên Dương bí quyết 》.
Tuy Lâm Tái cùng hắn đã ở chung một khoảng không ngắn, hắn cũng có hảo cảm với đối phương, nhưng hiện tại, hắn vẫn không xác định mình nên đem hai thứ này giao cho Lâm Tái hay không.
Khi Lâm Tái chưa ăn Thần Thú đan, hắn có thể cảm giác được Lâm Tái có hảo cảm với mình, nhưng vẫn không thể tin tưởng đối phương. Còn hiện giờ Lâm Tái đã ăn Thần Thú đan, hắn có thể cảm giác được suy nghĩ đối phương, tình huống liền thay đổi.
Hắn biết Lâm Tái hoàn toàn không có ác ý với hắn, thậm chí dị thường trên người hắn, Lâm Tái còn giúp hắn che giấu trước mặt Mony cùng Caroline… Như vậy, hắn cũng nên tín nhiệm Lâm Tái một lần đi?
Hơn nữa, nửa bộ 《 Thiên Dương bí quyết 》, hẳn là có thể khiến cho Lâm Tái tu luyện rất lâu, không bằng đến lúc đó hãy quyết định nên đưa nửa bộ còn lại cho đối phương hay không… Quyết định xong, Lục Vũ cảm thấy thoải mái rất nhiều.
Sau khi Lâm Tái biến thành rồng, không thể mặc quần áo, tuy Mony vẫn luôn tỏ vẻ không để ý nhìn cháu ngoại mình biến thân, nhưng Lâm Tái vẫn không cho đối phương nhìn thấy, cho nên khi Lâm Tái trở về, vẫn là hình rồng.
Hiện tại hắn đang học cách bay, nhưng một con rồng mới sinh ra hơn hai mươi năm mà nói, hắn thật sự rất khó khống chế năng lượng trong cơ thể mình, cũng bởi vậy nên không thể bay, dưới tình huống như thế, hắn đương nhiên chỉ có thể lắc lắc thân mình bò tới!
“Rống! Rống rống!” Đi đến cửa phòng Lục Vũ, Lâm Tái liền rống lên.
“Ngươi đã trở lại?” Lục Vũ từ bên trong phòng đi ra, nhìn thấy con rồng kim quang lòe lòe trên mặt đất… Thật sự là tổn hại hình tượng của rồng a!
Còn có, suy nghĩ muốn dụ dỗ mình của đối phương truyền tới là chuyện gì nữa đây?
Ném một bộ quần áo cho Lâm Tái, sau đó nhìn Lâm Tái luống cuống tay chân mà mặc quần áo, Lục Vũ rốt cục mở miệng: “Sau khi ngươi mặc quần áo xong thì vào phòng ta, ta có đồ muốn cho ngươi.”
“Ta đã mặc xong rồi!” Lâm Tái lập tức mở miệng: “Hughes, ngươi có cái gì cho ta vậy?”
Lục Vũ lúc này mới nhớ tới, tuy trước kia hắn đã từng nói với Lâm Tái mình tên là Lục Vũ, nhưng khi đó hắn đang giả trang sư phụ của mình, mà sau khi Lâm Tái phát hiện thân phận của hắn, giống với mọi người vẫn luôn gọi hắn là Hughes: “Sau này nếu không có người khác, ngươi gọi ta là Lục Vũ đi.”
“Lục Vũ? Ngươi thích tên này sao?” Lâm Tái hỏi han, đột nhiên nhớ tới, lúc trước mình luôn đi theo phía sau mà xum xoe “Lục Vũ các hạ”.
“Ừm.” Lục Vũ mở miệng, chưa từng giải thích gì nhiều, mặc kệ thế nào, hiện tại, hắn sẽ không cho Lâm Tái biết sự tồn tại của Hệ thống vị diện giao dịch.
“Ta cũng thích tên này, nhiều người gọi ngươi Hughes như vậy, chỉ có mình ta gọi ngươi là Lục Vũ, thật tốt!” Lâm Tái đi theo Lục Vũ vào phòng, sau đó ánh mắt lập tức bị một thanh đại kiếm kim quang lòe lòe hấp dẫn, thanh đại kiếm kia tựa hồ trời sinh nên thuộc về hắn …
“Thế nào? Thanh kiếm này không tồi chứ hả?” Lục Vũ hỏi, nhìn biểu tình của Lâm Tái, hắn chỉ biết đối phương rất thích thanh kiếm này.
“Đương nhiên rất tốt, hình khắc mặt trên chính là phượng hoàng sao?” Lâm Tái cầm kiếm lên, lại phát hiện một mặt khác dĩ nhiên là khắc bộ dáng của mình, lập tức càng đắc ý.
“Một mặt chính là phượng hoàng, một mặt khác là… Thần thú.” Lục Vũ mở miệng, lại nói: “Thanh kiếm này dùng long lân lúc trước ngươi thay ra làm, cho ngươi dùng là thích hợp nhất.”
“Trách không được ta cảm thấy nó giống như một bộ phận của cơ thể ta vậy! Lục Vũ, mấy ngày nay ngươi chế tạo thanh kiếm này sao?” Lâm Tái cầm kiếm trong tay, hưng phấn mà mở miệng hỏi, chỉ cần vừa nghĩ tới Lục Vũ mấy ngày nay vội vàng làm lễ vật cho mình, trong lòng hắn liền nhịn không được mà mềm nhũn, thậm chí Lục Vũ đem long lân cứng rắn làm thành một thanh kiếm như thế nào cũng không hiếu kỳ.
Lâm Tái vui sướng, Lục Vũ đương nhiên cảm giác được, thấy ánh mắt Lâm Tái nhìn mình, hắn nhịn không được liền nghĩ đến cảnh tượng một con rồng đang quắc quắc đuôi với hắn…
“Chỉ cần ngươi thích thì tốt rồi.” Lục Vũ đem hình tượng trong đầu vứt rụng, lại không trả lời vấn đề của đối phương, dù sao thanh kiếm này cũng không phải hắn làm.
“Đương nhiên rất thích! Ngày mai ta lấy thanh kiếm này đi chúc phúc cho thú nhân thế nào?” Lúc này, Lâm Tái tính toán cầm thanh kiếm này đi khoe khoang với bà ngoại cùng mẫu thân của mình một chút, hình như long lân khi các nàng thay ra lúc trước vẫn còn cất giữ không có làm gì đi?
“Ta nhớ ngươi đùa giỡn trên không trung đều là nhờ bà Mony trợ giúp đi? Còn có móng vuốt của ngươi, ngươi cầm thanh kiếm này bằng cách nào? Cũng đừng có rớt xuống…” Hiện giờ đại tuyết kim sắc chúc phúc cho thú nhân là trận pháp lúc trước Thần thú lưu lại, cho nên Mony cùng Lâm Tái hai người thoải mái không ít, chỉ cần làm dáng trên đầu mấy thú nhân thành kính lễ bái kia là được rồi, nếu lúc này thanh kiếm này rớt xuống, có lẽ sẽ rơi trúng vài thú nhân đi?
“Ai! Ta quên cái này nữa.” Lâm Tái thử quơ quơ hai cái, sau đó vẻ mặt buồn bực.
Lục Vũ thấy biểu tình buồn bực của Lâm Tái, không hề muốn cảm nhận cảm xúc tiêu cực của đối phương: “Ngoại trừ thanh kiếm này, ta còn có một vật đặc biệt muốn cho ngươi.”
“Là cái gì?” Lâm Tái vừa hỏi xong, liền nhìn thấy Lục Vũ lấy ra một cái ngọc giản: “Là phương pháp luyện đan sao? Ta sẽ nghiêm túc học tập!” Hắn tin tưởng, hắn nhất định sẽ trở thành một luyện đan sư! Đến lúc đó hắn sẽ luyện chế rất nhiều đan dược, cho Lục Vũ ăn như đường đậu!
“Cái này không có liên quan đến luyện đan, mà là một bộ công pháp, cứ tu luyện chung với ta.” Lục Vũ mở miệng, phương pháp tu luyện của hắn hoàn toàn bất đồng với ma pháp sư, điểm này Lâm Tái đã sớm biết.
“Như vậy a! Thật tốt!” Lâm Tái lập tức cười tủm tỉm mà nhận lấy cái ngọc giản kia, sau khi xem qua, ánh mắt lập tức sáng lên.
“Thật ra tu chân giả luyện đan, tốt nhất là tu luyện công pháp hỏa thuộc tính, nhưng ngươi trời sinh có thể khống chế ngọn lửa bổn mạng, cái này không cần, ta nghĩ hiện giờ, bộ công pháp này rất thích hợp với ngươi.” Năng lượng cùng thể chất của bộ tộc Nagas Lục Vũ cũng biết một ít, nếu như nói hắc ám ma pháp sư thể chất thiên về âm tính, thì bộ tộc Nagas hoàn toàn là dương tính, lại nói tiếp, Kha Đức Nhạc không phải là một hắc ám ma pháp sư sao? Chẳng lẽ là vì âm dương điều hòa, Caroline mới có thể mau con như vậy? Nếu suy xét kỹ lại, bọn họ là vì âm dương điều hòa mà hấp dẫn lẫn nhau sao?
Lâm Tái phi thường cao hứng, nóng lòng muốn đi khoe khoang với bà ngoại và mẹ một chút, Lục Vũ đương nhiên cũng cảm giác đến ý nghĩ cùng cảm xúc của hắn, lập tức nói: “Khi ngươi sử dụng đại kiếm, người khác chắc chắn sẽ nhìn thấy, đi ra ngoài khoe khoang một chút cũng không sao, nhưng bộ công pháp kia, thì không được cho người khác biết.”
“Ừm!” Lâm Tái nghĩ đến Lục Vũ có đủ loại thần kỳ, liền gật gật đầu, hắn cũng không muốn mang đến phiền toái cho Lục Vũ.
Sau khi Lâm Tái học thuộc 《 Thiên Dương bí quyết 》, mới rời khỏi phòng Lục Vũ, lúc này, trời đã gần sáng, mà trưởng lão Thú nhân tộc phụ trách nấu cơm cho bọn hắn, cũng đã chuẩn bị xong.
Lâm Tái đi ở phía trước, khiêng thanh đại kiếm, còn xoay tới xoay lui cho mọi người có thể thấy rõ hình ảnh long phượng được khắc trên đó. (→.→)
“Đây là cái gì vậy? Ngươi lấy đâu ra thế?” Mony vừa tiến đến, liền thấy được đại kiếm trong tay Lâm Tái, không chút nghĩ ngợi, liền đoạt lại đây.
Tạm thời không nói đến độ sắc bén và độ cứng rắn của thanh kiếm này, hình ảnh long phượng được khắc ở mặt trên vô cùng sống động. Mỗi cái vảy trên mình con rồng kia đều được khắc rất tỉ mỉ, ánh mắt dùng bảo thạch khảm nạm trông rất chân thật giống như tùy thời đều có thể xông ra. Con phượng hoàng kia cũng được khắc họa vô cùng tinh tế, Mony vuốt hoa văn mặt trên, ánh mắt đều sáng lên.
Cái này còn chưa tính, khi bà phóng ra một ít năng lượng thăm dò thanh kiếm này, thế nhưng lại xuất hiện một đạo kiếm khí, khiến cho sàn nhà cứng rắn lưu lại một vết chém thật dài! Vũ khí ma pháp sao? Nhưng thứ này lại không giống ma pháp… Mony hận không thể mở thanh kiếm ra để xem!
“Bà ngoại, đây là dùng long lân của ta làm thành kiếm đó!” Lâm Tái đắc ý mở miệng, lại nói: “Là Hughes làm cho ta.”
“Dùng long lân của ngươi làm kiếm? Bảo sao lại cứng rắn như vậy… Lâm Tái, lấy thực lực bây giờ cảu ngươi, hoàn toàn không dùng được thứ tốt như vậy, không bằng cho ta đi!” Mony hoàn toàn luyến tiếc buông thanh kiếm trong tay.
“Bà ngoại, đây là dùng long lân của ta mà làm đó! Hughes làm cho ta đó!” Lâm Tái lập tức đoạt lại thanh kiếm trong tay Mony, nhưng cho dù như thế, ánh mắt của Mony và Caroline, vẫn dính chặt vào thanh kiếm.
“Chiêm chiếp!” Sao khi đến Thần Thú điện, không biết tại sao Tiểu Hồng lại bắt đầu học tiếng chim hót, nó đang xoay quanh bên cạnh Lâm Tái, nhìn chằm chằm thanh kiếm trong tay Lâm Tái, khi Lâm Tái lật sang mặt có hình rồng, nó lập tức phẫn nộ kêu to lên, làm bộ muốn đi mổ tóc Lâm Tái.
Cuối cùng, Lâm Tái cùng Mony phải đi chúc phúc cho thú nhân, mà thanh kiếm kia, thì bị Caroline năn nỉ mượn xem, như thế đồng thời, hai tiểu phượng hoàng được Thần Thú điện sủng ái yêu thương, lại rất yêu thích thanh kiếm này, cả ngày đều lượn qua lượn lại bên người Caroline.
Cuối cùng, hình như phòng Caroline, bị sụp? Dùng long lân luyện chế pháp bảo, kết quả rất chất lượng nha.
Tối hôm đó, Lục Vũ đang ngủ say, cửa phòng bị mở ra, đứng bên ngoài đúng là Caroline cùng Mony.
Hai người bọn họ đều khiêng một cái túi lớn, mở ra liền thấy, bên trong kim quang lòe lòe — vảy.