Có Mony trợ giúp, tình trạng của Lâm Tái cũng tốt hơn không ít, nhưng từng miếng vảy vẫn tróc ra… Lục Vũ cảm thấy vô cùng thống khổ, còn Lâm Tái, sợ là càng thống khổ hơn đi.
Toàn bộ căn phòng bị đuôi Lâm Tái vùng vẫy lung tung, mà vết máu càng ngày càng nhiều!
Lục Vũ bị mùi máu tươi trong phòng kích thích mà lui lại mấy bước, còn Caroline đã ôm khung cửa mà nôn mửa.
Vẻ mặt Mony ngưng trọng, đem năng lượng của mình lần lượt rót vào thân thể Lâm Tái, nhưng dù vậy, tình trạng của Lâm Tái cũng không thể chuyển biến tốt đẹp.
“Dì Caroline, rốt cuộc Lâm Tái bị gì vậy?” Lục Vũ chỉ cảm thấy toàn thân của mình đều đau nhức, còn có cảm giác sắp mất đi thứ quan trọng nhất của mình, lập tức nhịn không được mà hỏi Caroline bên cạnh, nhưng đối phương lại lắc lắc đầu, cũng không biết Lâm Tái bị gì.
Mony ngay cả thời gian giải thích cũng không có, Caroline lại không biết gì nhiều, Lục Vũ cũng chỉ có thể đứng chờ trước cửa.
Trong khi tâm tình của mọi người đều không tốt, thì chỉ có Tiểu Hắc vẻ mặt thèm nhỏ dãi mà nhìn tình huống trong phòng. “Ác ác” mà kêu, Lục Vũ suy đoán, có lẽ vảy và máu của Lâm Tái, chính là thứ khiến nó thèm nhỏ dãi… →.→”
Biểu hiện của Tiểu Hắc thực dọa người, ngược lại biểu hiện của Tiểu Hồng thì tốt hơn nhiều. Sau khi đi vào Thần Thú điện, nó gặp lại em gái mình, một tiểu Phượng Hoàng tên là Trường Xuyến, hiện giờ hai con Phượng Hoàng này, kéo cái đuôi thật dài mà đứng trên nóc nhà, vừa líu ríu, vừa quan sát tình huống trong phòng.
Mony và Lâm Tái vẫn duy trì trạng thái như vậy cả ngày, thậm chí những trưởng lão khác của Thần Thú điện cũng đến xem.
Năng lực cường đại của nhân loại là ma pháp, thông qua rèn luyện tinh thần lực, dẫn dắt ma pháp nguyên tố trong không khí để phát động công kích, thú nhân lại không phải như thế.
Thú nhân tộc, trời sinh có tinh thần lực kém hơn nhân loại, nên bọn họ đã nghĩ đến một phương pháp khác để đạt được năng lượng — ma thú.
Bọn họ sẽ dùng rất nhiều rất nhiều công phu để bồi dưỡng tình cảm với ma thú đi theo mình, sau đó thông qua bí pháp có thể lợi dụng ma thú lực lượng. Hơn nữa, thú nhân và ma thú hợp tác phát huy ra lực lượng, có thể mạnh hơn pháp thánh nhân loại rất nhiều. Một thú nhân có được thánh cấp ma thú, bình thường đều có thể trốn thoát khỏi tay pháp thần! Mà ba thú nhân có được thánh cấp ma thú hợp tác với nhau, liền có thể đánh ngang tay với pháp thần!
Phải biết, tại nhân loại đế quốc, cho dù là năm pháp thánh hợp tác với nhau, cũng không dám cam đoan có thể bất phân thắng bại với một vị pháp thần!
Thú nhân tộc ngoại trừ Phượng Hoàng, cũng không có thần cấp ma thú nào khác, nhưng cũng bởi vì có Phượng Hoàng, nên bọn họ cũng có không ít thánh cấp ma thú, mười tám vị trưởng lão của Thú nhân tộc thường trú tại Thần Thú điện đều sở hữu thánh cấp ma thú.
Những người này phi thường cung kính đối với Caroline cùng Mony, mà đối với Lục Vũ, ngay từ đầu cũng không thèm liếc mắt một cái, nhưng sau khi bọn họ biết Lục Vũ là bạn lữ của Lâm Tái, thái độ liền hoàn toàn thay đổi.
(trở mặt nhanh dễ sợ:v)“Đại tế ti, Lâm Tái các hạ làm sao vậy?” Một vị trưởng lão Hổ nhân tộc đi tới bên cạnh Caroline, cung kính hỏi han, hắn lớn lên dị thường cao lớn, thân cao khoảng hai thước rưỡi, trên tay hắn còn có móng vuốt sắc bén, ngũ quan khác hẳn với nhân loại, nhìn rất giống lão hổ tinh trong 《 Tây du ký 》.
“Mẹ ta nói Lâm Tái chuẩn bị tiến hóa hình thái hoàn toàn…” Caroline trả lời, cuộc sống trước kia của nàng vô cùng tự do, muốn làm cái gì thì làm cái đó, bởi vì bản thân không thích đọc sách mà điển tịch của bộ tộc Nagas lại rất nhiều, cho nên nàng hoàn toàn không chú ý đến những…
“Hình thái hoàn toàn, đó là cái gì?” Trưởng lão Hổ nhân tộc tự nhận học thức uyên bác, nhưng cũng hoàn toàn không biết gì về chuyện này, mà những trưởng lão khác thì vẻ mặt mờ mịt.
Tình huống như vậy, Caroline càng thêm lo lắng, thậm chí Lục Vũ cũng bắt đầu trở nên nôn nóng.
Hiện tại trong mắt những thú nhân này, Lục Vũ đã ngồi vững trên ngôi vị bạn lữ Lâm Tái rồi. Lâm Tái phát sinh chuyện như vậy là bởi vì ăn đồ của hắn… Nếu cuối cùng Lâm Tái thật sự xảy ra chuyện, hắn sẽ ra sao đây?
Hơn nữa, cho dù không nói chuyện này, có lẽ là tác dụng của Thần Thú đan, hiện tại hắn cảm thấy Lâm Tái là người quan trọng nhất của hắn, hắn chia sẻ thống khổ với Lâm Tái, còn nhịn không được mà lo lắng cho Lâm Tái, cho dù là hình ảnh trong kí ức, tất cả đều là điểm tốt của Lâm Tái!
Những trưởng lão Thú nhân tộc đưa tới rất nhiều đồ ăn, Caroline lại hoàn toàn ăn không vô, Lục Vũ ăn cũng không nhiều, cuối cùng, tất cả thức ăn còn lại đều vào bụng Tiểu Hắc. Mặc dù nó rất thích ăn những thứ ẩn chứa năng lượng, nhưng rõ ràng nó cũng rất thích những đồ ăn tràn đầy hương vị như vậy. (mặc kệ tất cả, Tiểu Hắc cứ ăn ăn ăn ←.←)
Trưa hôm sau, Mony đột nhiên dừng động tác của mình, sau đó, vẻ mặt tiều tụy mà ngồi tại chỗ: “Caroline, ngươi vận chuyển năng lượng cho Lâm Tái đi, bất quá ngươi đang mang thai, không thể quá sức!” Trong cơ thể bà hiện tại, mặc kệ là năng lượng hay là tinh thần lực, đều hoàn toàn khô kiệt, nhưng Lâm Tái giống như một cái động không đáy, cần năng lượng với số lượng khổng lồ để lấp đầy…
“Ta đã biết!” Tình trạng của Caroline cũng không tốt lắm, nhưng con trai của mình gặp chuyện không may, nàng cũng phải cố gắng hết sức, đứng bên người Lâm Tái, bắt đầu vận chuyển năng lượng kim sắc tự thân vào cơ thể Lâm Tái.
Mony thấy thế, lúc này nhắm hai mắt lại, qua một hồi lâu, nghỉ ngơi khoảng hai giờ, mở to mắt, vẻ mặt phức tạp.
“Đại trưởng lão, Lâm Tái các hạ rốt cuộc là làm sao vậy?” Những trưởng lão Thú nhân tộc vẫn lo lắng chờ đợi nhịn không được mở miệng hỏi.
Mony chần chờ một chút, sau đó mới nói: “Các vị trưởng lão, không biết các ngươi có nghe đến thú hóa hoàn toàn không?”
“Thú hóa hoàn toàn?” Vài vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, có người mở miệng: “Nghe nói khi thần thú vĩ đại còn ở Thần Thú điện, thú nhân có thể thú hóa hoàn toàn. Sau khi thú hóa hoàn toàn, thực lực sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ, nhưng từ khi thần thú rời khỏi nơi này, thú nhân cũng không còn có thể thú hóa hoàn toàn nữa.”
“Đúng vậy, không chỉ có thú nhân không thể thú hóa hoàn toàn, mà ngay cả bộ tộc Nagas chúng ta cũng không thể biến trở về hình thái hoàn toàn… Nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, ta thấy tình huống của Lâm Tái, giống như là tiến hóa thành hình thái hoàn toàn!” Mony vừa kích động vừa lo lắng, cho đến hiện tại đã qua nhiều năm như vậy, cho dù gen của Nagas bộ tộc rất mạnh, trải qua nhiều đời đã suy thoái rất nhiều, Lâm Tái muốn tiến hóa thành hình thái hoàn toàn, cần phải có rất nhiều năng lượng, theo lý cũng phải nghĩ biện pháp chiết xuất huyết thống mới được!
Nhưng, bộ tộc Nagas hiện tại đã không giống với thời thần thú còn tọa trấn mà có hơn trăm tộc nhân, bà cùng Caroline đều là nữ tính, căn bản không tính là cường đại, nên cũng không biết được nhiều chuyện…
“Đại trưởng lão!” Vài vị trưởng lão Thú nhân tộc lại không biết lo lắng của Mony, tất cả đều mang vẻ mặt kích động: “Bộ tộc Nagas là con của thần thú, nếu bộ tộc Nagas tiến hóa thành hình thái hoàn toàn, như vậy có phải giống với thần thú hay không?”
Phía sau Thần Thú điện, một pho tượng thần thú phi thường hùng vĩ đứng sừng sững ở đó, cũng chính là tín ngưỡng tối thượng của thú nhân, nếu Lâm Tái thật sự có thể tiến hóa đến hình thái hoàn toàn, vậy có phải nói lên, Thú nhân tộc sẽ huy hoàng một lần nữa hay không?
“Tình huống hiện tại, ta và Caroline căn bản không có biện pháp cung cấp đầy đủ năng lượng cho Lâm Tái, nếu Lâm Tái cứ tiếp tục như thế, thì kết quả cuối cùng chính là nổ tan xác mà chết! Hơn nữa, cho dù hắn có đầy đủ năng lượng, thì huyết thống của nó cũng không đủ tinh thuần…” Mony mở miệng, sau đó mới nhìn hướng về phía Lục Vũ: “Hughes, lúc trước ngươi cho Lâm Tái ăn cái gì vậy? Tại sao vật kia lại có thể dẫn động huyết mạch tôn quý nhất trong cơ thể Lâm Tái? Ngươi còn có vật này không?” Mony cũng vừa mới nghĩ đến chuyện này, nếu trong tay Lục Vũ còn có vật này, cho Lâm Tái tiếp tục ăn, thì có thể hoàn thành tiến hóa hay không?
“Bà Mony, thực xin lỗi, đó là vật mà sư phụ ta cho ta, giúp Tiểu Hắc tiến hóa, ta cũng không biết đó là cái gì, cũng chỉ có một viên mà thôi.” Lục Vũ trả lời, vị sư phụ kia của hắn, cũng không phải là một đan sư lành nghề, cho nên bên trong nhẫn không gian, mặc dù có một ít đan dược, nhưng phần lớn đều là khôi phục linh lực thể lực, về phần Thần Thú đan, cũng chỉ có một viên như vậy.
“Không, ngươi không cần phải xin lỗi, vật như vậy, cũng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.” Mony đứng lên, tuy bà vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng cũng không thể để con gái mình đang mang thai quá mức mệt nhọc.
Sau khi Caroline được thế chỗ, liền không kiềm chế được mà nôn mửa.
Lục Vũ rất ít khi quan tâm đến chuyện phụ nữ mang thai sinh nở, lúc trước chị hắn mang thai, hắn mới chú ý một chút, khi đó chị hắn được báo trước là sanh non nên phải nằm viện dưỡng thai, cả ngày nằm ở trên giường không thể động đậy! Mà Caroline như vậy, sẽ không thương tổn đến đứa bé trong bụng chứ?
Không suy nghĩ nhiều, Lục Vũ lấy ra một viên đan dược có thể khôi phục tinh lực đưa cho Caroline.
Caroline xuất hồ ý liêu mà tín nhiệm Lục Vũ, sau khi Lục Vũ đưa cho nàng, nàng không chút nghĩ ngợi liền nuốt xuống: “Thứ này so với lúc trước Kha Đức Nhạc cho ta còn tốt hơn… Nhân loại thật sự rất thần kỳ.”
“Dì Caroline, ngươi nghỉ ngơi nhiều một chút đi.” Lục Vũ mở miệng, hiện tại vảy trên người Lâm Tái đã bị tróc ra không ít, nhưng chính vì vậy, hắn thoạt nhìn càng thêm đáng sợ.
Miệng vết thương chưa kịp khép lại hồng nhạt huyết nhục mơ hồ, chỉ cần nhìn thấy, liền có thể tưởng tượng được Lâm Tái đang phải chịu đựng những gì! Hơn nữa, đối với Lục Vũ mà nói, những thứ này, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được!
Thời gian Caroline nghỉ ngơi cũng không dài, có lẽ là Lục Vũ cho nàng đan dược, nên một giờ sau liền khôi phục không ít, sau đó thay cho Mony.
“Hughes, thứ ngươi vừa cho Caroline, cho ta một chút đi!” Mony ngồi xuống dưới, liền mở miệng nói.
Lục Vũ dĩ nhiên không keo kiệt, rất nhanh lấy ra một chai đan dược cho Mony.
Mony cùng Caroline thay phiên nhau vận chuyển năng lượng cho Lâm Tái, duy trì gần nửa tháng.
Lục Vũ tận mắt nhìn thấy hai người phụ nữ vì sinh mệnh của Lâm Tái mà không ngừng cố gắng, thậm chí không dám nghỉ ngơi, thản nhiên sinh ra một cỗ kính nể, nhưng đến lúc này, kính nể cũng vô dụng, bởi vì tình trạng của Lâm Tái, ngày càng nguy hiểm!
Lúc đầu, Lục Vũ còn không biết, theo như lời Mony thì Lâm Tái muốn tiến hóa thành hình thái hoàn toàn rốt cuộc là chuyện gì. Nhưng hiện tại nhìn thấy Lâm Tái đang quay cuồng trong phòng ngày càng giống với rồng Trung Quốc, hắn cũng nhận ra — Lâm Tái muốn hóa rồng sao?
Nhân loại hóa rồng, câu chuyện huyền huyễn như vậy lại phát sinh ngay trước mắt mình. Ngay từ đầu, Lục Vũ cho rằng việc không đáng lo đến bây giờ lại có chút chờ mong, tâm tính cũng thay đổi rất nhiều, nhưng dù vậy, đan dược dần dần hết hiệu lực, khí tức trên người Lâm Tái cũng dần dần suy yếu, hình như Lâm Tái sắp thất bại!
“Bà Mony, Lâm Tái… Thật sự chống đỡ không nổi nữa sao?” Hiện tại Lâm Tái hẳn là rất thống khổ, Lục Vũ thông qua cảm giác tự thân mà có thể cảm nhận rõ ràng, nửa tháng qua, chưa hề có một lần thống khổ ngừng lại.
“Ta không biết.” Vẻ mặt Mony rất tiều tụy, năng lượng Lâm Tái cần để tiến hóa có lẽ đã đủ rồi, nhưng những năm gần đây bộ tộc Nagas kết hôn cùng thú nhân, thậm chí Lâm Tái lại có huyết thống của nhân loại, cho dù hắn có cơ hội tiến hóa thành hình thái hoàn toàn, thì điều kiện bẩm sinh của hắn lại quá yếu.
Lại nói tiếp, nếu Lục Vũ không cho các nàng những bình đan dược, có lẽ các nàng đã sớm chống đỡ không nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Tái chết đi!
“Bà Mony, có thể dùng năng lượng của người khác vận chuyển cho Lâm Tái không? Hoặc là cắn nuốt tinh hạch giống như Tiểu Hắc?” Lục Vũ liếc mắt một cái liền thấy Tiểu Hắc đang ngồi xổm một bên gặm tinh hạch. (←.← sống chết mặc bây)
Mony cũng lắc lắc đầu: “Năng lượng của bộ tộc Nagas, chính là năng lượng quang minh nhất trên thế giới này, năng lượng này cũng không thể thay thế, ví dụ như năng lượng trong cơ thể ngươi đi, nếu thật sự truyền cho Lâm Tái, cũng chỉ khiến cho hắn đau đớn thêm mà thôi!”
“Nhưng…” Tình trạng của Mony rất tệ, tình trạng của Caroline còn tệ hơn!
“Nếu lúc đầu Lâm Tái có huyết thống Nagas tinh thuần thì tốt rồi…” Mony mở miệng, còn chưa nói xong, lại đột nhiên kinh hô lên: “Caroline!”
Caroline đang vận chuyển năng lượng cho Lâm Tái, đột nhiên té xỉu!
Đối với cường giả của bộ tộc Nagas mà nói, không có khả năng té xỉu, nếu Caroline té xỉu, chứng tỏ nàng đã không chống đỡ nổi nữa!
Tuy Lâm Tái cũng là tộc nhân trân quý của bộ tộc Nagas, nhưng hiện tại Caroline đại biểu cho hai tộc nhân của bộ tộc Nagas! Mony quyết định thật nhanh, ôm lấy Caroline đi ra ngoài: “Hughes, ngươi ở trong này quan sát Lâm Tái, tiếp theo, phải hoàn toàn dựa vào bản thân nó rồi!”
Hấp thụ năng lượng gần nửa tháng, theo lý thì hiện tại Lâm Tái đã có đủ năng lượng để tiến hóa rồi, cho dù các nàng tiếp tục vận chuyển năng lượng cho Lâm Tái, cũng không có lợi ích gì … Hiện tại, mọi chuyện cũng chỉ nghe theo mệnh trời mà thôi.
Mony mang theo Caroline rời đi, mà những trưởng lão Thú nhân tộc lại tụ tập tại Thần Thú điện cầu nguyện, hiện giờ bên cạnh Lâm Tái, chỉ còn lại một mình Lục Vũ.
Mony cùng Caroline đi mất, Tiểu Hắc lập tức chạy đến bên cạnh Lâm Tái, nhưng lúc này, nó cũng không dám cắn vảy nữa, ngoan ngoãn mà vươn đầu lưỡi liếm liếm những vết máu trên vảy, cuối cùng liếm sạch vết máu xong liền đi qua một bên đứng. Sau này nó mạnh lên, nhất định sẽ có thể ăn cái vảy này!
Rồng, đây chính là rồng nha!
Là người Trung Quốc, tự xưng là truyền nhân của rồng, nên Lục Vũ rất có hảo cảm với rồng, mà sau khi Lâm Tái ăn Thần Thú đan có ẩn chứa tâm huyết của hắn, ràng buộc đối phương dành cho hắn càng thêm rõ ràng.
Hiện giờ Lâm Tái rất khó chịu, Lục Vũ cũng biết điều này chứng tỏ Lâm Tái vẫn còn sống, nếu Lâm Tái không còn cảm giác, thì… Lục Vũ đột nhiên phát hiện, hắn chỉ cần nghĩ đến kết quả như thế liền cảm thấy hốt hoảng trong lòng, nếu Lâm Tái không ăn Thần Thú đan, chắc có lẽ cũng không có tâm ý tương thông với hắn đâu nhỉ?
Lục Vũ nghĩ nghĩ, hít sâu một hơi, liền đi vào Hệ thống vị diện giao dịch, sau đó bắt đầu cẩn thận tìm kiếm những đồ vật mà vị sư phụ tiện nghi của hắn để lại.
Đan dược gần như hao hết hoàn toàn, chỉ còn lại một ít đan dược có thể chống đỡ tâm ma, mà pháp bảo thì vô dụng …
Ánh mắt Lục Vũ vừa chuyển, đột nhiên thấy được một cái chai bên cạnh, trong cái chai kia, chính là viên Tái Sinh đan còn lại.
Tái Sinh đan có thể loại bỏ tạp chất trong cơ thể, người sử dụng sẽ có được thể chất tốt nhất, lúc trước hắn từng ăn một viên, ám thương trong cơ thể đều khôi phục, kinh mạch cũng phát triển…
Lúc trước, Lục Vũ dự định đem viên Tái Sinh đan này chia làm, rồi cho cha mẹ hắn ăn, dù sao, hắn cũng nhờ Khương Đào cho cha mẹ hắn ăn không ít đan dược dưỡng thân, nhưng Tái Sinh đan có thể làm cho người sử dụng có được thể chất tu chân tốt nhất…
Thật ra Lục Vũ cũng biết, cha mẹ hắn đã lớn tuổi, cũng bắt đầu lãnh tiền hưu, cho dù ăn Tái Sinh đan, cũng không thể tu chân ở một nơi như Trái đất được, nhưng dù sao cũng là cha mẹ hắn, hắn muốn cho bọn họ những thứ tốt nhất, mà Lâm Tái…
Lục Vũ không thể không thừa nhận, nhiều khi, Lâm Tái rất tốt với hắn, lúc trước Caroline mới xuất hiện, khi bọn họ đều cho rằng nàng muốn đả thương hắn, Lâm Tái thậm chí còn giúp hắn đỡ một kích…
Hiện tại, lại mở mắt trừng trừng nhìn một con rồng chết trước mặt mình, còn là một con rồng sống chung với hắn một khoảng thời gian khá dài nữa chứ!
Coi như ta nợ ngươi! Rốt cuộc Lục Vũ cầm Tái Sinh đan trong tay rời khỏi Hệ thống vị diện giao dịch, đi tới bên người Lâm Tái.
Đã quyết định, liền nghĩ đến những chỗ tốt, nếu cứu sống Lâm Tái, đại khái mình sẽ có một con rồng làm hậu thuẫn … Như vậy cũng rất tốt, không phải sao?
Lục Vũ cắn răng một cái, nhét Tái Sinh đan vào miệng Lâm Tái.
Đan dược trân quý như vậy đều cho Lâm Tái ăn, nhưng mình sẽ không lỗ vốn đâu nhỏ? Lục Vũ nhìn con rồng nằm bẹp dí trên giường, hình như không còn sức để cử động nữa, liền đem những miếng vảy của đối phương tróc ra được Tiểu Hắc liếm khô queo cất vào nhẫn không gian của mình — những thứ này ngay cả Tiểu Hắc cắn cũng không xi nhê, nhất định là có tác dụng đặc biệt!
Lục Vũ vừa thu thập vảy, vừa chú ý tình trạng của Lâm Tái, Thần Thú đan cùng Tái Sinh đan đều cho Lâm Tái ăn, nếu Lâm Tái còn không sống nổi… Vậy hắn tổn thất rất lớn đó!