Warn: H ( 18+)

——–

Vào những ngày cuối cùng của mùa thu, vạn vật ở thôn Thác Thủy bắt đầu trở nên tĩnh lặng, cùng nhau chờđón mùa đông rét buốt ùa về.

Hôm nay là ngày kết hôn của Sở Thần và Mạc U. Mấy ngày nay, chuyện này cũng làđề tài mà mọi người lôi ra bàn tán nhiều nhất. Ai cũng biết Mạc U là một á chủng xấu xí nghèo hèn, cho nên tất cảđều bất ngờ với tin y sắp kết hôn. Khi biết phu quân của y là Sở Thần, nam tử anh tuấn dạo gần đây khá nổi danh về tài săn thú dữ, thì mọi người lại càng thêm kinh ngạc. Trong mắt bọn họ, Sở Thần và Mạc U như hai thái cực cách biệt nhau. Bởi vậy rất nhiều người mang tâm tình xem hài kịch muốn đến dự hôn lễ của bọn họ.

Hôn lễ của Sở Thần và Mạc U diễn ra vào lúc xế chiều, trong buổi tiệc rượu đơn giản ấm cúng trừ trưởng thôn làm chủ hôn thì khách mời chỉ có Lạc Ô vàĐiền Ưu. Về phần những người trong thôn muốn đến dự thì phải xem vận may của họ, chỉ cần họ vượt qua được đàn sói hoang trước nhà thì Sở Thần sẽ nhấc ghế mời họ ngồi dùng tiệc, nhưng xem ra chả có ai may mắn cả.

Nghi thức hôn lễ cũng kháđơn giản, sau khi quỳ lạy linh vị phụ mẫu Mạc U, hướng người chứng hôn phát thệ sẽ yêu thương nhau trọn đời, người chứng hôn tuyên bố hai người là phu thê xong là kết thúc nghi lễ, mọi người cùng nhau ngồi vào bàn tiệc.

Trưởng thôn uống rượu mừng của Sở Thần xong liền cáo từ, Sở Thần cũng không giữ lão lại, bốn người bọn họ cùng nhau ăn uống chúc mừng. Tiếng nói cười vang vọng giữa khu rừng, xua tan bớt đi cơn lạnh đang dần đến.

Hôm nay, Sở Thần vàĐiền Ưu không uống quá nhiều rượu bởi vìĐiền Ưu phải chăm sóc Lạc Ôđang mang thai. Hai người bọn họăn xong liền nói lời chúc mừng rồi cáo biệt ra về, chừa lại không gian riêng cho đôi phu phu mới cưới.

.

.

Mạc U tiễn hai người Lạc Ô xong bước vào nhà thì Sở Thần đã dọn dẹp xong hết thảy, nhìn bóng lưng hắn, dưới đáy lòng y chậm rãi dâng lên niềm hạnh phúc. Gặp hắn, được hắn yêu và bây giờđã kết hôn với hắn, tất cảđều quáđỗi hạnh phúc. Ngước nhìn linh vị phụ mẫu, Mạc U nở nụ cười ngọt ngào – cảm tạ hai người đã mang hắn đến bên cạnh con.

Phía sau rơi vào cái ôm ấm áp, Mạc U yên lặng thả người vào lòng Sở Thần, ngoan ngoãn cho hắn ôm.

“Bảo bối, chúng ta đi tắm thôi.”Ôm y một hồi, nhìn bầu trời đã tối đen trước mặt, Sở Thần cúi đầu thấp giọng nói khẽ bên tai Mạc U.

‘Phựt’ một tiếng, Mạc U cảm nhận được dây thần kinh nào đó của y đãđứt đoạn, luống cuống đẩy Sở Thần ra, “Để ta… ta đi nấu nước nóng.” bỏ lại một câu liền vội vã chạy vào trong.

Sở Thần bịđẩy ra, nhìn vật nhỏ nhà mình hai tai đỏ bừng chạy mất hút thì phì cười. Tên Lạc Ô kia chắc lại cho y xem mấy thứ bậy bạ gì nữa rồi, để xem lát nữa y chạy thế nào —

=========H=============

Đổ nước ngập bồn, Mạc U nghĩđến chuyện kế tiếp bất giác lại có chút ngại ngùng, những hình ảnh xấu hổ trên mấy tờ giấy mà Lạc Ôđưa cho y xem bất chợt hiện lên trong đầu. Sau lần thân mật trước, những ngày sau Sở Thần chỉ hôn y chứ không tiến thêm một bước nào nữa. Tự nhủ với bản thân là bọn họđã kết hôn rồi, động phòng là bình thường, bình thường nha~… hức… nhưng y vẫn sợ!!!!! Nghe Lạc Ô nói lần đầu rất đau, mà y lại sợđau nha!!!!! Oaaa…

Mạc U ởđó rối rắm không kịp đề phòng bịđầu sói nào đó vồ lấy nhấc bổng lên, giật mình hét lớn một tiếng

“A… Thần, thả ta xuống.”

Xoay y vài vòng, Sở Thần mới buông y xuống, đợi y đứng vững, hắn mới khẽ cười một tiếng, nói: “Bảo bối, giúp ta cởi y phục ra.” Giọng nói từ tính, trầm thấp, tuyệt không cho phép y cự tuyệt.

“Ơ…” Mạc U mở to mắt nhìn hắn, ngượng ngùng hiện rõ trong đôi ngươi đen tuyền đó.

“Nương tử hầu hạ phu quân là chuyện bình thường, ngoan.” Đầu sói nào đó tiếp tục dụ dỗ

Mạc U đỏ bừng mặt, ngại ngùng nhưng vẫn nghe theo lời Sở Thần, bắt đầu giúp hắn cởi y phục, cả quá trình cúi đầu thật thấp không dám nhìn.

Sở Thần tựa lưng vào thành bồn nhìn vật nhỏ nhà mình cả người đỏửng cứng ngắc đứng xoắn xuýt bên kia, ý xấu nổi lên, hạ thấp giọng nói:

“Bảo bối, tự thoát y phục rồi lại đây, chả lẽ muốn ta hầu hạ ngươi? Hử?”

Cảm giác đêm nay Sở Thần hơi lạ, Mạc U ngẩng đầu nhìn về phía hắn, thấy hắn đang nhướn mày nhìn mình thì hơi hoảng, luống cuống tay chân, ngần ngừđôi chút rồi bắt đầu làm theo.

Đầu sói xấu xa nhìn chằm chằm miếng thịt tươi ngon trước mắt, kiềm chế người anh em phía dưới đang có xu hướng rục rịch lại, thầm nói từ từ rồi sẽ cho mi ăn no. Đêm còn dài, bây giờ chỉ mới là bắt đầu.

Mạc U chậm rãi bước tới gần hắn, cố gắng trấn an bản thân, đó là phu quân của y, là người y yêu, y thuộc về người đó, không việc gì phải sợ, chỉ cần hắn vui y sẽ nguyện ý làm hết thảy, đúng vậy —

Nhẹ nhàng bóp vai cho Sở Thần, nhưng y chỉ vừa xoa bóp vài cái thì cả người đã bị nhấc lên thả vào bồn tắm, y ngồi trong lòng hắn, tựa lưng vào ngực hắn, da thịt liền kề, bộ vị phía dưới của hắn cạ vào mông y. Hơi cứng người một chốc xong lại thả lỏng, y lấy hết can đảm xoay người lại, ngoan ngoãn dùng khăn chà người cho Sở Thần.

Để yên cho y hầu hạ mình, Sở Thần vẫn giữ khuôn mặt không biểu tình nhìn thẳng vào Mạc U, bàn tay khẽ vuốt ve qua lại xương quai xanh tinh tế của y, thấy y rùng người nhưng không né tránh vẫn dịu ngoan tắm rửa cho hắn, đôi mắt bạc tối đi vài phần. Bàn tay chậm rãi vòng ra sau, vờn quanh huyệt động do căng thẳng màđang khép mở kia, không báo động trước bất ngờđâm một ngón tay vào. Chặt quá, Sở Thần nhíu nhíu mày.

Mạc U bịđau ngảúp vào ngực Sở Thần, bấu chặt lấy cánh tay hắn, cả người cứng còng không dám cửđộng. Cảm giác dị vật xâm lấn khiến y khó chịu, cảm nhận được ngón tay Sở Thần đang ngọ ngoạy, bới móc trong đó,  y hít sâu một hơi, nội bích cũng theo đó mà cắn chặt ngón tay Sở Thần.

Vỗ mông y một cái, bảo y thả lỏng, thêm một ngón tay được bỏ vào, rồi số ngón tay tăng thành ba ngón, Sở Thần chậm rãi khuyếch trương cho Mạc U. Dòng nước ấm men theo nhũng ngón tay tràn vào trong mật huyệt, cửa vào chậm rãi được nới rộng ra, tuy vẫn còn rất chặt,  rốt cuộc tìm được điểm mẫn cảm của y, hắn nhấn mạnh vào, hài lòng khi nghe y khẽ hét lên, phân thân bé nhỏ của y cũng hơi ngóc đầu dậy chĩa chĩa vào người Sở Thần.

“Mẫn cảm thật.”

Sở Thần nhếch môi, rút tay ra, nâng cằm Mạc U lên, cúi đầu hôn xuống, trằn trọc dây dưa, cái miệng nhỏ nhắn đầy mật ngọt này hắn ăn bao nhiêu lần vẫn cảm thấy không đủ.

Hôn một hồi, cảm thấy nước giảm dần độấm, Sở Thần đứng dậy bế Mạc U đến giường. Sợ y bị cảm lạnh, Sở Thần lấy khăn lau khô người y rồi nhét người vào chăn, còn mình thì chỉ lau qua loa.

Dưới gầm giường, Sở Thần đã sớm đốt than sưởi ấm, hơi ấm bủa vây khắp căn phòng, Mạc U trùm chăn mở to cặp mắt trong suốt ngước nhìn Sở Thần. Đôi mắt lúc này đã có chút ướt át, bộ dạng như bịức hiếp nom rất đáng thương.

Chôn ý cười vào sâu dưới đáy mắt, Sở Thần ngồi bên cạnh tựa vào thành giường, nhàn nhạt ra lệnh: “Lại đây.”

Ngoan ngoãn bò lại chỗ Sở Thần, Mạc U hiểu ý ngồi lên đùi hắn, vùi đầu vào ngực hắn, lại nghe hắn nói

“Xoay người lại, nhếch mông lên.”

Mặc dù xấu hổ chín cả người, nhưng Mạc U vẫn không hề làm trái ý hắn, xoay người nằm sấp, ngượng ngùng nâng mông lên. Mật huyệt nhỏ nhắn màu hồng nhạt cứ thế phơi bày ra trước mắt Sở Thần, mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Bỗng nhiên y cảm nhận được có gìđó trơn mềm, ươn ướt chui vào mông mình, liếm lộng, thọc xoáy. Cảm giác ngưa ngứa, y vô thức vặn vẹo cơ thể, vật nhỏ phía dưới cũng hơi cương lên rỉ ra một giọt nước.  Mạc U trộm nhìn thử liền sững người, bối rối xoay người lại, đẩy hắn ra, không cho hắn tiếp tục

“Đừng… bẩn lắm, đừng…”

“Ngoan nào, bảo bối lại không nghe lời rồi. ” Không hài lòng nhíu mắt nhìn Mạc U, Sở Thần ra vẻ tức giận —

Mạc U tưởng hắn giận thiệt, có chút ủy khuất mếu mếu, bất ngờ bị Sở Thần kéo lại gần, ngã sấp vào người hắn, vô tình liếc thấy bộ vị khủng bố của hắn. Mặc dù không phải lần đầu nhìn thấy nhưng y vẫn ngạc nhiên với kích thước to lớn của nó.

Và rồi, mông y bị vỗ mạnh một cái — Oaaa đau nha!!! Nước mắt kiềm nén nãy giờ bất chợt trào ra, Mạc U thút thít, cắn môi để không bật ra tiếng nức nở.

Để y khóa ngồi trên người mình, Sở Thần không trêu y nữa, khôi phục bộ dạng thường ngày, vừa cắn lên cổ y vừa nhắc nhở: “Bảo bối, ngươi là của ta, chỉ có ta mới được chạm vào, biết không?” Vừa nói Sở Thần vừa lấy ngón tay cái xoa xoa môi dưới của Mạc U, không cho phép y cắn nó.

“Ừm…ư….Thần~” Mạc U khẽ rên lên một tiếng, bởi vì Sở Thần đã cho thẳng ba ngón tay vào mật huyệt của y. Nơi đó do vừa được khuyếch trương trong nước ấm cộng thêm nước bọt của Sở Thần nên đã trở nên khá mềm mại, ba ngón tay đã ra vào dễ dàng

Đặt Mạc U nằm xuống giường, Sở Thần lấy một cái gối mềm kê dưới lưng y, hắn nằm đè lên, há miệng ngậm lấy viên đậu đỏ trước ngực y, mút mạnh, viên bên kia thì dùng tay xoa nắn, tay còn lại lần xuống phía dưới chậm rãi vuốt ve phân thân đãđộng tình của y.

Ba tầng kích thích khiến Mạc U nhịn không được nức nở, lần này y không dám kiềm lại nữa mà bật ra thành những tiếng rên rỉ ngọt ngào. Sở Thần khẽ tăng lực đạo ở tay, tốc độ càng ngày càng nhanh, rốt cuộc Mạc U nhịn không được hét lên một tiếng, tiết ra trong tay Sở Thần.

Vừa phóng thích xong, Mạc U cả người mềm nhũn, nằm im, ***g ngực phập phồng thở dốc. Bỗng y cảm thấy có gì cứng nóng đến dọa người đang đặt trước huyệt động của mình, gượng chồm dậy nhìn thì kinh hãi. Thứ kia của Sở Thần to khủng khiếp, gân xanh nổi lên cuồn cuộn, cho thấy chủ nhân của nóđã gấp đến cỡ nào. Y che mắt lại, im lặng chờđợi bước kế tiếp.

“Bảo bối, nhìn ta.”

Sở Thần chen vào giữa hai chân Mạc U, lấy tay banh rộng ra, ngay lập tức đẩy phân thân lửa nóng của mình vào.

“Aaa…. Ư…đau…”

Đầu khất vừa tiến vào, Mạc U đãđau đến tái mặt, cảm giác phía sau bị nông ra đau đớn vô cùng, dùđã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng vẫn nhịn không được mà rên lên. Vươn tay kéo cổ Sở Thần xuống, Mạc U chồm người lên hôn hắn, muốn dùng nụ hôn giảm bớt đau đớn.

Biết y đau, nhưng lúc này hắn không thể dừng lại được, Sở Thần dứt khoát từng chút một đâm mạnh vào.

“…..”

Nơi yếu ớt nhất chưa từng bị xâm nhập nay lại như toác ra, không phải đau đớn như bình thường mà là cơn trướng đau đặc thù, Mạc U đau đến mức không thể hét lên thành tiếng, hai tay bấu chặt lớp nệm bông đã trắng bệch, mồ hôi ứa ra khắp trán y, mùi máu tươi tràn vào miệng, hóa ra do quáđau y vôý cắn môi Sở Thần bật máu. Mặc kệ cơn đau, y vươn đầu lưỡi liếm sạch vết máu trên môi hắn.

Sở Thần không động, kiên nhẫn để cho y thích ứng, thái dương hắn cũng đãướt đẫm mồ hôi, cảm giác dục vọng được khít khao bao phủ trong một nơi nóng ẩm cơ hồ khiến hắn phát điên. Bắt lấy cái lưỡi không yên phận kia, Sở Thần cuồng dã hôn y, không ngừng chiếm lấy, thấy đối phương nhiệt tình đáp lại thì càng thêm điên cuồng, quấn lấy nhau, hòa vào nhau.

Qua một hồi, tuy cảm giác đau đớn vẫn còn nhưng thêm vào chút tê dại, phía trong nội bích cũng tiết ra dịch lỏng, Mạc U hơi co rút phía dưới một chút, ngay lập tức cảm nhận được phân thân nóng hổi kia chậm rãi chuyển động ra vào, sau đó là một trận đâm rút mãnh liệt, Mạc U cảm giác mình nhưđang dập dềnh giữa cơn sóng dữ mà Sở Thần là cọc gỗ cứu mạng duy nhất, y bấu mạnh vào lưng Sở Thần, hé môi hô hấp một cách khó khăn, mỗi cú thúc vào của hắn như đánh vỡ linh hồn y, âm thanh rên rỉ tràn ra khỏi khóe môi

“A…ư..chậm….ưm…chậm…..ư….”

Sở Thần cuồng bạo đong đưa eo, được dịch lỏng nội bích tiết ra bôi trơn, ra vào càng thêm thuận lợi.

“Bảo bối, ta là ai?”

“Thần…ưm…là phu quân…ư…sâu quá….A….”

Hai tiếng ‘phu quân’ như chất kích thích, rốt cuộc Sở Thần cũng không thể khắc chếđược nữa, sa vào dục vọng mê loạn.

Thô bạo lật người y lại, hắn dùng tay cốđịnh eo y, phân thân nhắm thẳng tuyến tiền liệt mà xông mạnh vào, đâm tới tận cùng.

“Aaaaa—”

Hét lớn một tiếng, một lần nữa Mạc U bắn ra. Còn cự vật cứng nóng trong người y vẫn không hề có dấu hiệu dừng lại.

Không biết qua bao lâu, thay đổi bao nhiêu tư thế,  Mạc U hiện tại nằm ngửa, hai chân bị hắn kéo đặt lên vai, y đã không thể bắn ra gìđược nữa, ý thức dần trở nên mơ hồ, xụi lơ, mặc Sở Thần xâm chiếm. Cả người y lốm đốm những vết bầm xanh tím, có vài chỗ còn bị cắn rỉ máu, trước ngực bị tàn phá thê thảm, phía sau thì chứa đầy dịch thể, theo động tác ra vào của hắn mà tràn ra ngoà, những tiếng ‘nhóp nhép’ *** mỹ vang lên khắp không gian tĩnh lặng.

Cuối cùng, sau khi nhấp mạnh vài cái, Sở Thần gầm lên một tiếng phóng thích những hạt giống cuối cùng vào sâu trong Mạc U.

Đổập xuống giường, Sở Thần sảng khoái cả người, phân thân vẫn chôn trong cơ thể y, không rút ra, nhìn sang Mạc U, thấy y đã ngất đi từ lúc nào. Sở Thần vuốt ve những dấu vết mình để lại trên cơ thể Mạc U, có chút áy náy, có chút thỏa mãn. Chưa bao giờ hắn điên cuồng nhưđêm nay, yêu thương hôn lên trán Mạc U, ôm y vào lòng, Sở Thần chậm rãi khép mắt lại.

Mạc U đã thuộc về hắn, chân chính là của hắn.

********