Dị Giới Ký

Chương 14: Lời Tiên Đoán Và Quyết ĐỊnh Của Nữ Vương

-“Xin cho lão thần nói đôi lời được không?”-Một lão xà nhân tộc chậm rãi mở cửa tiến vào, bên cạnh có hai thiếu niên đỡ lấy hắn.

-“Ngươi tu luyện Thiên Cơ bàn?”-Dao Tuyết có phần ngạc nhiên khi thấy lão giả.

-“Dao nữ vương mắt sáng như đuốc, lão thần đúng là tu luyện môn kỳ công đó.”-Lão giả đầy cung kính nói.

-“Ngươi cả đời này chưa từng nhìn trộm thiên cơ sao? Vậy thì tu luyện làm gì cơ chứ?”-Cơ Diễm lên tiếng hỏi.

-“Để kéo dài tuổi thọ chứng kiến xà nhân tộc khởi quật.”-Lão giả ánh mắt nhìn thẳng về phía Vô Tà rồi thu hồi lại-“Cách lão thần chục đời về trước, một vị tiền bối đó đã sơ thấy hai lối cho xà nhân tộc. Sau đó nhiều đời chỉ lấy tương lai đó làm mục đích duy nhất liên tục nhòm ngó thiên cơ mù mịt. Đến đời trước đã đoán ra và lệnh cho thần sống thật lâu có thể rồi giúp nữ vương đi vào đúng chính đạo tránh chọn sai hướng mà xà tộc diệt vong.”

-“Lời tiên đoán đó là gì?”-Vô Tà đầy tò mò hỏi.

-“Lửa xanh bừng cháy, tiền nhân trở về, gặp điều khó quyết, nên gật chớ lắc.”-Lão giả chậm rãi nói một câu-“Thanh Liên địa tâm hỏa bùng lên cháy tại chính thành ứng với nhất niệm. Hai vị tiền bối và nữ vương từ vạn năm trước trở về tộc, nhị niệm. Gặp điều khó quyết là chuyện yêu cầu nghi thức đặt tên, tam niệm cũng đã ứng. Lão thần chỉ nói thế, chuyện là do nữ vương quyết định lão thần không có quyền lên tiếng.”

-“Hừ, được rồi ta đồng ý với ngươi lập nghi thức đặt tên với...”-Nữ vương Medusa hừ lạnh một tiếng.

-“Với cả nàng nữa.”-Vô Tà cười chen vào câu nói của nữ vương Medusa.

-“Ngươi đang thách thức ta?”

-“Tùy nàng nghĩ sao thì nghĩ, ta sẽ ở đây thêm ba ngày. Nàng chậm rãi suy nghĩ cho kỹ đi.”-Vô Tà tiến ra ngoài cửa, bên ngoài có đợi sẵn một mỹ nữ xà nhân.

-“Quân vương, để nô tỳ dẫn người về phòng.”-Nàng đầy lễ phép hành lễ.

-“Ta?”-Vô Tà kinh ngạc chỉ vào mình.

-“Dạ, đúng vậy.”-Mỹ nữ xà nhân nhẹ gật đầu một cái.

-“Khi ta ngất đi có chuyện gì xảy ra vậy?”-Vô Tà quay qua Cơ Diễm hỏi.

-“Cũng chỉ là xưng hô anh thế nào thôi chứ không có gì.”

-“Mà khi nãy là sao? Chuyện của nữ vương Medusa.”-Cơ Diễm lên tiếng hỏi.

-“Không biết em nghe về chứng Đa nhân cách chưa?”

-“Chưa từng nghe qua.”-Cơ Diễm lắc đầu nói.

-“Song hồn nhất thể, tất nhiên không phải là do ai đó nhập hồn vào mà là do cơ thể nàng tự sinh ra một linh hồn khác.”-Vô Tà chậm rãi vừa đi vừa giải thích.

-“Trên đời còn có chuyện như thế, cả hai không cắn nuốt nhau sao?”

-“Điều này ta cũng không rõ, cả hai đều phù hợp tối đa với cơ thể nên có thể không cắn nuốt được nhau, cũng có thể cả hai không làm được điều đó.”-Vô Tà nhún vai nói.

-“Vậy tại sao lại sinh ra một linh hồn khác như thế?”

-“Có thể do vừa sinh ra đã thế. Về phần nữ vương Medusa có thể giải thích như thế này, nàng có thể vẫn bình thường đến khi nàng bắt đầu lên làm nữ vương. Lúc đó tính cách ngây thơ đã không phù hợp để làm nữ hoàng nên đeo lên một chiếc mặt nạ lạnh lùng dần nó biến thành một nhân cách khác. Cũng có thể nàng gặp một cú sốc cực lớn khiến linh hồn ban đầu rơi vào ngủ say...... Nói chung có rất nhiều nguyên nhân sản sinh ra một linh hồn mới.”

-“Vậy luân hồi thì sao? Có thật chứ?”-Cơ Diễm tùy ý hỏi một câu.

-“Ta cũng không biết, mọi thứ về linh đều vượt qua sự hiểu biết của nhân loại.”-Vô Tà lắc lắc đầu, hắn bị sét đánh không biết được là do chết đi hay do chuyển giao linh nữa.

-“Vậy hồn tộc thì sao?”

-“Sao lại hỏi ta, chúng có thể là một loại tộc nào đó đặc biệt có thể ảnh hưởng đến linh hồn.”-Vô Tà nhún vai nói-“Chẳng phải hai em là linh hồn sao... Không hai em không phải linh hồn thể.”

Vô Tà giật mình nói.

-“Hahaha, chứ anh nói bọn em là thuộc thể loại nào?”

-“Cơ thể thực chất nhưng do tác động của hai thanh kiếm mà thôi.”-Vô Tà hơi suy đoán một chút, hắn cảm nhận như thế-“Qua một thời gian mới biết được, có thể hai em lại tụ thành cơ thể một lần nữa thì sao.”

-“Hy vọng vậy.”-Cơ Diễm và Dao Tuyết đều tỏ ra hy vọng điều Vô Tà nói là thật.

...

...

...

Ba ngày thời gian nhanh chóng trôi qua một cách nhanh chóng.

Tiểu Y Tiên trong đoạn thời gian này chứng tỏ được thiên phú của mình, dần điều khiển được ngọn độc hỏa trong cơ thể. Cảnh giới liên tục đột phá khiến Vô Tà nhìn mà ghen tị vãi cả ra, hắn mất hàng ối năm mới lên được Đấu Giả ấy thế mà Tiểu Y Tiên đã gần đột phá tới rồi. Vô Tà thì chẳng tu luyện được, hắn vẫn đang bị nội thương do đòn đánh bữa trước của nữ vương Medusa trong lúc xấu hổ.

-“ Y Tiên, nàng chuẩn bị đồ đi, chúng ta chuẩn bị lên đường.”-Đã là ngày thứ ba nên hắn cũng không ở lại nữa mà quyết định ra về, ở khu vực của nhân loại sẽ dễ dàng mua sắm và hoạt động hơn.

-“ Được.”-Tiểu Y Tiên gật đầu một cái-“ Vậy chúng ta cũng đi thôi, ta cũng không có gì để chuẩn bị cả. Mà ghé lại chỗ Thanh Sơn trấn được không?”

-“ Nàng quên gì ở đó sao?”-Vô Tà tò mò hỏi.

-“ Ta có một ma thú phi hành ở đó, ta đi không báo nó biết sợ nó đang lo lắng.”-Tiểu Y Tiên ngại ngùng nói, lúc đó do mừng quá nên nàng quên đi luôn.

-“ Được. Cơ Diễm, em đưa đệ tử của em đi kìa.”-Vô Tà gọi Cơ Diễm một tiếng.

-“ Vậy cũng được, em có thể cảm nhận được anh mà.”-Cơ Diễm nghĩ một chút rồi gật nhẹ đầu một cái.

-“ Đi đường nhớ cẩn thận.”-Vô Tà dặn dò một câu, rồi hướng đến cung điện của nữ vương Medusa, hắn muốn báo nàng một tiếng.

...

...

-“Ngươi thật sự có thể giải quyết lời nguyền của xà nhân tộc?”-Nữ vương Medusa lạnh lùng nói.

-“ Chắc chắn, ta có thể giải quyết.”-Vô Tà gật đầu đầy chắc chắn nói-“ Vậy là nàng đồng ý điều kiện của ta?”

-“ Đúng vậy. Sau khi ngươi giải quyết lời nguyền nghi thức sẽ bắt đầu luôn.”

-“ Nghi thức trước, giải nguyền sau. Nếu không đến lúc đó nàng không chịu thì ta làm sao đây.”

-“ Ta không gian xảo giống nhân loại các ngươi.”-Nữ vương Medusa lạnh lùng nói.

-“ Nhưng ta không tin được chứ?”-Vô Tà nheo mắt lại nói-“ Ngay cả bản thân ta còn chưa tin nữa, nói chi tin người ngoài. Đến lúc thực sự xảy ra, ta biết nên làm thế nào đây, đánh cũng không đánh lại.”

-“ Ta không tin tưởng nhân loại các ngươi.”-Nữ vương Medusa phất tay một cái.

-“ Giờ nàng cũng chỉ có lựa chọn tin thôi chứ đâu còn lựa chọn nào khác.”

-“ Ngươi đang uy hiếp bản vương!”

-“ Chớ nói thế, ta nào dám uy hiếp nàng cơ chứ. Nhưng sự thật là thế mà, nàng không còn bất cứ lựa chọn gì, hay một lá bài nào để trao đổi công bằng với ta cả.”-Vô Tà trong lòng bật cười nhưng vẫn cố giữ nét mặt nghiêm túc, có mỗi câu đe dọa đó mà nàng dùng hoài thật quá ngây thơ mà.

-“ Đừng bắt nạt nàng ta nữa.”-Nữ vương Medusa bỗng đầy giận dỗi như một thiếu nữ.

-“ Tiểu mỹ nữ à, đây là nói oan cho ta. Xà nhân tộc có hay không ta cũng không hề có một chút ảnh hưởng nào cả. Là ta tới có ý muốn giúp đỡ nhưng nàng thấy đấy nàng ta không chịu cho ta một cái bảo đảm. Nếu chuyện ta lộ ra thì ta chết không nhắm mắt nha.”

-“ Nhưng.....”

-“ Nàng ta sợ ta gây bất lợi cho xà nhân tộc nhưng nên nhớ nếu ta muốn gây bất lợi thì chỉ cần lúc trước đợi nàng cháy thành hư vô rồi.”

-“Hừ, ngươi lợi dụng ta để hấp thu dị hỏa còn tỏ ra là cứu ta.”-Nữ vương Medusa lại trở về lại vẻ lạnh lùng.

-“Tùy nàng nghĩ sao thì nghĩ vậy. Nếu nàng đã không đồng ý, ta cũng đến đây chào từ biệt.”-Vô Tà không giải thích làm gì, mặc kệ nàng ta nghĩ sao thì nghĩ.

-“Khoan...khoan đã.”-Nữ vương Medusa trở lại giọng ngây thơ gọi Vô Tà lại-“Nàng ta đồng ý thực hiện nghi thức trước.”

-“Nhưng ta thì ngược lại, từ chối!”-Vô Tà cười nói, hắn đâu có cầu gì ở xà nhân tộc đâu-“Nàng ta năm lần bảy lượt từ chối, chống đối vậy thì ta cũng đâu có mặt dày mà đi giúp làm gì. Dao Tuyết đi nào!”

-“Dao Tuyết nữ vương nói giúp một tiếng đi.”-Nữ vương Medusa quay về phía Dao Tuyết.

-“Hay anh giúp một chút đi, dù sao em cũng không muốn nhìn xà nhân tộc bị hủy diệt.”-Dao Tuyết nhẹ nhàng tiến đến bên cạnh Vô Tà nhẹ giọng nói.

-“Được rồi, nếu em đã nói thì đành thế thôi.”-Vô Tà dừng bước trầm ngâm suy nghĩ một lúc liền gật đầu, Dao Tuyết sẽ đồng hành với hắn mãi về sau nếu thật sự bỏ qua lời nàng thì lúc đó tuy nàng không nói nhưng khó nhìn mặt nhau lắm. Vả lại nữ vương Medusa tính cách ngây thơ kia có phần dễ thương mà.

-“Nếu đã vậy chúng ta bắt đầu nghi thức luôn đi.”-Dao Tuyết lên tiếng.

-“Ngay tại đây sao?”-Vô Tà ngạc nhiên, từ nghi thức nghe đao to búa lớn nên hắn cứ tưởng là phải chuẩn bị mấy ngày mới thực hiện được.

-“Chứ anh nghĩ ở đâu?”-Dao Tuyết không hiểu ý của Vô Tà.

-“Nghi thức diễn ra như thế nào? Cần những gì vậy?”-Vô Tà lên tiếng hỏi.

-“Cần một xà nhân làm chứng vậy là đủ rồi.”-Dao Tuyết đơn giản trả lời hắn.

-“Đơn giản vậy thôi sao?”

-“Đúng là vậy.”-Dao Tuyết gật nhẹ đầu-“Anh trao ra hai giọt máu, chúng ta bắt đầu nghi thức luôn.”

-“Khoan đã, anh vẫn chưa nghĩ ra cái tên nào cho hai nàng cả.”-Vô Tà vội nói, hắn tưởng có mấy ngày chuẩn bị để đặt tên cơ.

-“Anh cứ kiếm đại một cái tên nào là được rồi.”-Nữ vương Medusa liền lên tiếng-“Tên cũng chỉ là cái để gọi thôi mà, lấy tên nào mà không được.”

-“Thế giờ anh cho mấy cái tên Đại Miêu, Đại Cẩu thì thế nào đây.”-Vô Tà bật cười nói, hắn đảm bảo nếu nàng đồng ý hắn đi ngược đầu xuống dưới đất.

-“Chuyện này... chuyện này, anh cứ chậm rãi kiếm một cái tên nào hay đi.”-Nữ vương Medusa phản ứng giống hệt Vô Tà dự đoán.

-“Phải thế mới đúng chứ.”-Vô Tà gật đầu hài lòng, cái tên coi vậy chứ quan trọng lắm, ai không tin cứ bảo họ lấy cái tên A Miêu, A Cẩu xem họ phản ứng thế nào.