Kiều Mục vừa gãi chân vừa gõ bàn phím viết một câu chuyện tình yêu đầy nước mắt và vô cùng rối rắm của một cô gái bình thường bị hai Cao Phú Soái tranh đoạt, sau đó phát triển đến chân trời xa xăm.

Quả nhiên khi mình rối rắm nên làm cho người khác rối rắm thì có thể thả lỏng bản thân.