Nguyên Mẫu Thiên Tôn gật đầu, nói:

- Tuy chúng ta là Thiên Tôn nhưng dựa vào cái gì quyết định sống chết của bọn họ?

Thanh Liên Tiên Tôn cười phá lên, đáy mắt giấu tia kinh hoàng.

Thanh Liên Tiên Tôn nói:

- Nguyên Thủy Thiên Tôn, nếu đệ tử môn hạ của ta đánh vào Đại La Thiên thì Thiên Tôn có khởi động Đại La Thiên không?

Giang Nam lắc đầu:

- Miễn các vị đạo hữu không nhúng tay vào thì ta sẽ không can thiệp.

Thanh Liên Tiên Tôn yên lòng, cười nói:

- Nếu hai vị Thiên Tôn đã nói vậy thì ta cũng không ý kiến, đành giơ tay đồng ý. Đế Lân, ngươi thấy sao?

Đế Lân gật đầu, nói:

- Cứ làm theo các đạo hữu nói, sinh tử môn hạ của chúng ta do chính bọn họ đi giành.

Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn đồng ý ngay, bởi vì cường giả môn hạ Đế và Tôn lớp lớp. Mặc dù trong nhiều lần đại chiến hao tổn nhiều Đạo Quân nhưng đến nay phe Đế và Tôn vẫn mạnh nhất trong ba phái hệ.

Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn có sáu mươi hai Đạo Quân Đạo Tôn. Đạo Quân Đạo Tôn dưới tay có bốn mươi lăm người, cộng thêm con rồng to, Thiên Phi Đạo Tôn mới chỉ được bốn mươi bảy người.

Đạo Quân Đạo Tôn phe Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn tuy liên tục bị hao tổn nhưng có hơn một trăm bốn mươi bốn người sống sót. Dù Giang Nam, Vô Cực Thiên Tôn hợp tá cũng thua xa thế lực môn hạ của Đế và Tôn.

Tiên Quân, Thiên Quân dưới tay Đế và Tôn thì càng là nhiều không đếm xuể.

Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân là người khai sáng thời đại tiên đạo, chiếm cứ thiên địa chính thống, kêu một cái là trăm người theo. Cường giả tập hợp dới tay Đế và Tôn không tầm thường.

Đạo Không Thiên Tôn hắng giọng, gật đầu:

- Nếu thế thì cứ làm theo lời Nguyên Thủy Thiên Tôn, các vị đạo hữu đi.

Vô Cực Thiên Tôn mỉm cười nói:

- Ta cũng không có ý kiến.

Sáu Thiên Tôn họp xong Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân cùng đi.

Vô Cực Thiên Tôn nhìn Giang Nam, cười nói:

- Thiên Tôn, hai nhà chúng ta thế yếu, đặc biệt thế lực Đại La Thiên yếu nhất. Nếu hai nhà chúng ta hợp sức thì có phần thắng lớn hơn, nếu xé lẻ sẽ bị đánh bại từng người.

Giang Nam gật gù:

- Ta sớm có ý này, nhưng ta không tin Vô Cực đạo hữu, Đạo Không đạo hữu.

Nét mặt Đạo Không Thiên Tôn sa sầm, hừ mạnh.

Vô Cực Thiên Tôn cười to bảo:

- Ta cũng không tin Thiên Tôn, sợ bị đâm dao sau lưng. Nhưng bây giờ đại thế thúc đẩy, hai nhà chúng ta phải hợp sức đối kháng Đế và Tôn. Thanh Liên, Đế Lân sẽ xuống tay với Đại La Thiên trước, trừ bỏ các ngươi. Nếu các ngươi thất bại thì mục tiêu tiếp theo là chúng ta, nên ý của ta là...

Giang Nam nghiêng người, cười nói:

- Ý của Vô Cực Thiên Tôn là dời Vô Cực thánh địa tới gần Đại La Thiên, hai nhà phối hợp tác chiến?

Vô Cực Thiên Tôn vỗ tay:

- Ý tưởng quân tử không hẹn mà giống nhau, Thiên Tôn và ta quả nhiên là quân tử, bằng phẳng lỗi lạc, chung ý tưởng.

Giang Nam cười lớn:

- Lời Vô Cực đạo hữu nói trúng ý ta!

Hai người vỗ tay thề. Giang Nam, Nguyên Mẫu Thiên Tôn từ biệt. Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn đưa tiễn.

Vô Cực Thiên Tôn cười tủm tỉm:

- Hai vị đạo hữu, chốc nữa Vô Cực thánh địa sẽ dời đến gần Đại La Thiên chấn nhiếp Thanh Liên và Đế Lân, khiến bọn họ không dám rục rịch.

Giang Nam cười nheo mắt nói:

- Xin chờ tin lành.

Nguyên Mẫu Thiên Tôn hừ mạnh, cùng Giang Nam đi xa rồi mới nói:

- Vô Cực Thiên Tôn không có ý tốt, chẳng biết chơi trò gì, phải đề phòng. Sau khi đối phó Thanh Liên, Đế Lân xong bọn họ sẽ đột kích Đại La Thiên, tấn công chúng ta!

Giang Nam cười nói:

- Hắn biết tập kích chẳng lẽ chúng ta ngu? Hiện giờ Vô Cực Thiên Tôn không còn đường lui, không có khả năng hợp tác với Đế và Tôn. Chỉ có liên minh với Đại La Thiên Vô Cực Thiên Tôn mới có hy vọng chiến thắng Đế và Tôn. Vô Cực thánh địa cách Đại La Thiên càng gần thì ta càng yên tâm, cách xa mới làm ta bất an. Ta chỉ sợ ngoài miệng hắn nói dễ nghe rồi lại không chịu dến giúp ta.

Nguyên Mẫu Thiên Tôn trố mắt, thật lâu sau lắc đầu, nói:

- Hèn gì ta không đối phó Vô Cực được, chỉ có cái tên mặt dày mày dạn như ngươi mới là đối thủ của kiêu hùng Vô Cực.

Giang Nam, Nguyên Mẫu Thiên Tôn quay về Đại La Thiên, chưa ngồi nóng ghế thì thấy trong thánh địa do Thế Giới thụ, hồng mông thanh liên hình thành các Đạo Quân Đạo Tôn thống lĩnh đại quân thẳng tiến Đại La Thiên.

Ba thánh địa có ân oán với nhau, nhưng nặng nhất là phe Đại La Thiên với Thanh Liên Tiên Tôn. Lần này phe Thanh Liên Tiên Tôn rầm rộ kéo đến, định san bằng Đại La Thiên trước.

Thanh Liên Tiên Tôn không sợ Đại La Thiên và Vô Cực thánh địa hợp tác, dù hai nhà liên minh thì thực lực vẫn yếu hơn bọn họ.

Trong Đại La Thiên, các Đạo Quân Đạo Tôn sửa sang con long giao mã. Thiên Quân, Tiên Quân tự phong thủ mỗi cửa trong Đại La Thiên, sẵn sàng đón quân địch.

Các đại quân không ngừng sáp sát, sát khí đằng đằng, cờ bay phấp phới. Đại quân tiênp hong là tiên ma đại quân do Phục Sá giáo chủ thống lĩnh. Đạo Quân Đạo Tôn, Tiên Quân, Thiên Quân đầy rẫy. Tiên Tôn thống lĩnh tiên ma con long giao mã là một trận, mấy trăm Tiên Quân hợp thành một trận thế lớn, Thiên Quân dẫn đầu.

Trăm Thiên Quân là một tòa đại trận, Đạo Quân dẫn đầu.

Trong đại quân có vô số tiên thành, tiên bảo, bích lũy, tiên xa, tiên hà, tiên hải, lâu thuyền, chiến hạm lớn. Nhìn từ xa bóng đen đông nghẹt, rất kinh người.

Phục Sá giáo chủ tàon thân khoác giáp sỉa bước đến trước đại quân trận, người biến to lớn vĩ đại hét hướng Đại La Thiên:

- Đại La Thiên bội bạc tín nghĩa, tu luyện tiên đạo lại bái vào môn hạ Nguyên Thủy Thiên Tôn tà ma, tàn sát đồng đạo!

- Thái Nhất làn ghĩa nữ của tà ma Nguyên Thủy tàn sát Thiên Linh Đạo Mẫu. Thiên Linh là tỷ tỷ kết bái của nàng, Thái Nhất làm chuyện độc ác, bất nhân bất nghĩa. Bái tà ma Nguyên Thủy làm phụ thân, bất trung bất hiếu. - Tiên tổ Quân Đạo Tôn mưu sát Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, rơi vào ma đạo, xấu hổ làm tiên tổ, vô liêm sỉ!

- Hôm nay ta dẫn đại quân đến chinh phạt thứ bất nhân bất nghĩa bất trung bất hiếu vô liêm sỉ, tru tà ma, trả lại thiên địa an bình!

- Chúng sinh trong Đại La Thiên nghe đây, lập tức mở cổng ra thành đầu hàng, bỏ gian tà theo chính nghĩa. Làm vậy còn giữ được mạng sống, nếu không hàng sẽ chém không tha!

Phục Sá giáo chủ uy phong lẫm lẫm, đọc hết hịch văn chinh phạt, trong thiên địa Vân Liên tiên triều đạo âm của gã. Đạo âm vang dội tụng hịch văn mấy lần, tiên thành, Đại La Thiên phía đối diện lặng ngắt như tờ.

Đột nhiên trong tiên thành phía đối diện có một con rồng to mập mạp nhảy lên tường thành, phun nước miếng hướng Phục Sá giáo chủ.

- Phi!

Nước miếng từ trên trời giáng xuống như biển tiên đổ ngược, nhấn chìm Phục Sá giáo chủ. May mắn Phục Sá giáo chủ là Đạo Tôn, thân thể vĩ đại vô song, chỉ bị long tiên bao phủ đến ngực, nhưng mặt gã dính đầy nước.