Đế Tôn

Chương 2322: Trẫm, trở lại (1)

Giang Nam cười nói:

- Như Linh Lung đạo đồng, yêu cầu đệ tử là phải ăn nhiều, còn là hỗn độn long tổ. Nam Minh, ta chọn sư tôn cho ngươi lợi hại hơn bọn họ, yêu cầu không cao. Đi theo nàng tốt hơn ta gấp trăm lần, nhưng sẽ phải chịu chút cực khổ.

Nam Minh thái tử nhìn Linh Lung đạo đồng, thầm nghĩ:

- Nhóc nhỏ vậy cũng là một cao thủ?

Linh Lung đạo đồng hớn hở, rất là đắc ý.

Giang Nam ra lệnh:

- Lão gia sắp đi xa, mấy ngày nữa mới trở về, các ngươi hãy thông báo những người khác canh giữ tại đây, chờ nghênh đón cố nhân.

Linh Lung đạo đồng vội hỏi:

- Lão gia định đi đâu?

Giang Nam ngừng một lúc:

- Hạ giới.

Vách tường Tiên giới tách ra, các tầng biển sét hiển hiện. Biển sét bị Giang Nam đạp tan, lộ ra con đường đi thông ba giới.

- Bây giờ ta đứng vững trong Tiên giới. Hiên Vi, Triết Nhi, Quân Nhi, Tam Khuyết, Linh Đường, Hoa Trấn Nguyên... Các cố nhân của ta, Đế Huyền về đây!

Giang Nam bước ra một bước, vượt qua vách tường Tiên giới, qua biển sét, đi vào tam giới. Giang Nam mới đặt chân vào tam giới bỗng thiên địa rung lắc dữ dợi, trong Thiên Tán Hoa cái từng đợt thiên đạo sôi sục bị đè cong xếp chồng vào nhau. Tam giới có xu hướng sụp đổ.

Giang Nam giật mình kêu lên:

- Nguy rồi, bây giờ lực lượng của ta quá mạnh, đến nỗi không gian tam giới không chịu nổi. Nếu không giấu bớt khí thế thì tam giới sẽ bị ta đè sụp!

Giang Nam vội thu về khí thế, nhưng nơi hắn đi qua hư không sụp xuống.

khí thế liên tục thu nhỏ, phạm vi sụp đổ cũng giảm bớt, cuối cùng khi Giang Nam giáng xuống Đại La Thiên tam giới thì khí thế đã thu nhỏ mấy chục lần, không còn đè ép tam giới nữa. Chí bảo thiên đạo Thiên Tán Hoa cái trước nay chưa từng có phục hồi lại như thường, không còn run rẩy.

Tuy nhiên toàn bộ sinh linh tam giới cảm nhận áp lực siêu kinh khủng từ trên trời giáng xuống, bao phủ vô số thời không tam giới, cực kỳ nặng nề.

Ánh mắt Giang Nam sâu thẳm đứng trên Đại La Thiên nhìn xuống dưới. Tam giới, ma giới gắn kết, không ngừng lớn mạnh, to hơn lúc Giang Nam rời đi gấp đôi.

Hai vũ trụ hỗ trợ cho nhau, tương sinh tương khắc, một bên là tiên một bên là ma, tiên ma cùng tồn tại, sát phạt nhau, như đồng âm dương giao chiến, cũng là âm dương bổ sung cho nhau.

Giang Nam thở hắt ra, tiên liên giăng đầy trời, bay múa khiến Đại La Thiên trở thành tiên cảnh.

- Trẫm...

Giang Nam thản nhiên nói:

- Trở về!

- Là tồn tại vĩ đại nào giáng trần?

Trong tam giới, vô số đạo tiên quang bay lên, thoáng chốc bầu trời đầy bóng tiên ngước lên nhìn Đại La Thiên.

- Mau nhìn kia, lão tổ tông Tần gia xuất quan!

- Lão tổ thần gia cũng xuất quan!

- Đó là nữ tổ tiên Ứng Long tộc, một thế gia vọng tộc cổ xưa, nàng cũng xuất quan!

- Đó là... Phụ tông chủ cổ xưa nhất Tinh nguyệt thần tông, lão quái vật có trước tam giới.

- Thật nhiều lão quái vật có trước tam giới chẳng biết chui từ đâu ra!

Tam giới chấn động, nhiều tiên nhân trẻ thấy có tồn tại lạ giáng xuống Đại La Thiên dẫn đến rúng động, khiến nhiều đại thế lực cổ xưa, các lão quái vật nổi tiếng khắp thiên hạ bé quan không ra nay tập thể lộ mặt.

Những lão quái vật này toàn là tồn tại có từ một trăm ba bốn mươi vạn năm trước, là nhóm tiên nhân đầu tiên sau khi tam giới sinh ra nên được gọi là tiên gia lão tổ. Bình thường rất khó gặp tồn tại như thế, chỉ có Tử Tiêu cung Đại La Thiên triệu kiến hay tam giới và ma giới đại chiến bọn họ mới lộ mặt.

Lão tổ tông Tần gia ngồi trong xe tiên cực kỳ hoa lệ, nhiều mỹ nhân làm bạn, vẫn giống như trước kia.

Lão tổ tông Tần gia tay trái chống chân, cười nói với lão tổ Thần gia:

- Thần Tiềm, không ngờ chúng ta đã biến thành thần thoại trong tam giới.

Lão tổ Thần gia nhìn lão tổ tông Tần gia ma xát ra cục đất đặt dưới mũi ngửi, lại móc mũi, không biết nên nói cái gì. Hai nhà đều là thế gia tiên đạo, hai tiên nhân cổ xưa mau chóng thành đạo, cưới vợ sinh con, khai chi tán diệp, biến thành tiên gia lão tổ.

Lão tổ Thần gia ngước nhìn Đại La Thiên, thản nhiên nói:

- Hắn hạ giới, ngàn năm qua đi rốt cuộc hắn hạ giới.

- Tiểu tử còn cổ xưa hơn chúng ta chắc chắn sẽ càng hơn phấn khởi.

Xe của lão tổ tông Tần gia chạy tới Đại La Thiên, lão cười nói:

- Mấy tên kia đều chờ ngày hôm nay, đợi ngày hắn trở về đưa chúng ta đi thế giới càng rộng lớn hơn.

Tiếng động lớn hơn vang lên, các tiên đạo dại đế thống trị ba mươi ba tầng trời, mười tám tầng địa ngục, các tòa thiên đình giới nhân gian dẫn dắt văn võ bá quan chạy tới Đại La Thiên. Thanh thế to lớn, trên bầu trời ly long bay lượn, thải phượng điều khiển phi hồng, đế xe đế giá che rợp trời.

Đại đế giới nhân gian uy nghiêm trầm ổn họ Tịch, nữ đế Tử Tiêu Thiên họ nhạc. Đại đế Trường Phong Thiên có con mắt to thích rình rập bốn phía. Có Thế Tôn phật môn trang nghiêm tự xưng tam đức. Có Tố Thiên Đế cư ngụ ở Bồng Lai tiên đảo. Có Lan Lăng đại đế ẩn cư tại trong địa ngục.

Ly Châu tổ tiên rất cổ xưa, Tương Ngạn đại đế thống ngự tiên binh tiên tướng trong thiên hạ. Kim Đế mạnh nhất giáo chủ, và Trấn Nguyên tiên tổ ẩn cư ở giới nhân gian. Có đại đế tiên gia họ Lộ. Liên Nguyệt nữ đế. Nữ tiên đế Linh Tuyết cư ngụ tại Thiên Đô. Đại đế họ Bộ ở Tiên Đô. Nữ đế Quách thị ở Phong Đô. Đại đế họ Nguyệt ở Đế Đô.

Có Trấn Thiên, Hoang Tổ, Linh Đạo, Nguyên Quân, Hoằng Tổ, Vạn Thánh, Thất Diệp, Hoa Thanh Nghiên, Bắc Đô Tuyền, Ma La Thập, Quỷ Bà Thiên, các lão quái vật cực kỳ cổ xưa từ đâu bay lên Đại La Thiên.

- Đại đế đang kêu gọi chúng ta!

Có người khóc, có người cười.

- Đại đế đã trở về, đang kêu gọi chúng ta!

Bọn họ ra từ rừng sâu, từ đế tọa đại điện cung vàng dát ngọc, từ hiển thánh đàn thượng cao cao, từ phố phường.

Đại đế của bọn họ, đại đế độc nhất vô nhị trở về, đang kêu gọi họ.

Lúc này tam giới, trong thiên địa đã không còn thần, chỉ có tiên. Nhưng có người dùng thanh âm tang thương hát lên thần cổ khúc, hành khúc, cổ xưa mà hào hùng.

Ai gõ vang thần chung, thức tỉnh tiên thần ngủ say.

Ai giơ cờ lớn tái hiện phong độ hơn năm ngàn vạn ănm của bọn họ.

Ai nổi trống ca hát, dùng máu, nước mắt, xương cốt chúng sinh cầu mệnh.

Ai phổ nhạc này, bài bi ca thần ma chết trận.

Ai dùng tiên âm cũng khó hát vang giai điệu, đây la đoạn kết thần tohịa.

Là gia gióng lên mộ cổ, chôn vùi ký ức thần thoại cuối cùng...

* * *

Các tồn tại cổ xưa trải qua tai kiếp, qua hoàng hôn chư thần. Bọn họ lần lượt thức tỉnh, thức dậy ký ức bị chôn vùi. Đế của bọn họ đã trở về, dòng máu hóa tiên đang sôi trào đốt cháy thần dũng thần võ.

Sao có thể quên đoạn thời gian máu và nước mắt dữ dội kia? Làm sao quên ngày tháng cùng hắn sóng vai chiến đấu? Có thể nào quên những khuôn mặt quen thuộc nằm xuống?

Lúc trước bọn họ quên, nhưng người kia trở về, ký ức chôn sâu trở lại, thức tỉnh.

Trong thiên địa tam giới đã không còn thần, trừ người đó!

Hắn là vị tần duy nhất!