Đế Tôn

Chương 1948: Thảm thiết (2)

Răng rắc!

Xương đùi phải của hắn bị chấn nát, bạch cốt chỉ còn lại có một chân đứng ở nơi đó, nhưng hai cái cánh tay bạch cốt lại như cũ tử chiến, hắn một tay tế lên Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm, một tay thi triển Nguyên Thủy Đại La ấn, sau đầu thần luân rách rưới chuyển động, các loại thần thông bộc phát.

Ầm ầm...

Tiên vực của hắn bị Tử Tiêu Tiên Vương Cửu Thiên bảo tháp phá vỡ, chấn vỡ hết thảy tiên đạo chi bảo, lực lượng vô biên truyền xuống, chấn vỡ một chân cốt khác của hắn.

Giang Nam gầm lên, đưa tay một ấn đối chiến Cửu Thiên bảo tháp trấn rơi, đồng thời uy năng của Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm tăng vọt, chém rụng đầu lâu của Tử Tiêu Tiên Vương.

Lại một đạo công kích đánh úp lại, đánh nát tay trái của hắn, Lục Đạo tiên thay đổi liên tục động, cắt xuống tay phải của hắn.

Hơn mười tồn tại cổ xưa mà cường đại từ bốn phương tám hướng vọt tới, đem lồng ngực của hắn đánh cho nát bấy, từng bàn tay hướng đầu của hắn đánh tới, muốn đem hắn triệt để hủy diệt!

Tam Giới tất cả mọi người, tâm bay lên cổ họng, nguyên một đám nghẹn ngào kinh hô.

Mà vào lúc này, đột nhiên bên trong đầu lâu Giang Nam, một cổ uy năng kinh khủng tách ra, đem các tồn tại hết thảy đánh bay.

Giang Nam Hỗn Độn Nguyên Thần bay ra, mang theo uy năng vô biên, ầm ầm nhảy vào bên trong Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm.

BA~

Thanh âm đầu lâu vỡ vụn truyền đến, Thiên Đạo Tạo Hóa mà ra Đạo Vương đem đầu của hắn đánh cho nát bấy.

Mà Giang Nam Hỗn Độn Nguyên Thần dĩ nhiên thúc dục Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm, kiếm quang tăng vọt, quét ngang hết thảy, kiếm khí tung hoành, đem các tồn tại chém giết, hủy diệt!

Nhục thể của hắn đã bị đánh phế, Nguyên Thần còn tồn, Nguyên Thần bám vào bên trong chứng đạo kiếm, qua như điện, kiếm quang lóe lên, đầu người rơi xuống đất, mau lẹ vô cùng, so với hắn thời kỳ toàn thịnh cũng không kém chút nào!

- Lần này Thiên Đạo chỉ Tạo Hóa ra bốn trăm sáu mươi tồn tại!

Ở bên trong Tam Giới, vô số con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào đạo kiếm quang sáng chói kia, Hạo Thiếu Quân lẩm bẩm nói:

- Nhanh, nhanh, Đế Huyền cái thằng này, nói không chừng thật có thể thành công...

Nguyên Thần nhập chủ Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm, nhìn như không có bao nhiêu hung hiểm, nhưng trên thực tế so với lúc trước càng thêm nguy hiểm, tuy Giang Nam tu thành Hỗn Độn Nguyên Thần, Nguyên Thần có được sáu bảy thành pháp lực bản thân, nhưng mà Hỗn Độn Nguyên Thần của hắn cũng không vượt ra ngoài phạm trù thần tính.

Lúc trước, Nguyên Thần có thân thể bảo hộ, nấp bên trong Tử Phủ, không bị thương tổn, cũng sẽ không bị lực lượng cường đại truyền lại đến Tử Phủ, mà bây giờ nhục thể của hắn bị hủy, Nguyên Thần nhập chủ chứng đạo kiếm, chứng đạo kiếm lọt vào công kích, lực lượng thế tất sẽ truyền lại đến phía trên nguyên thần của hắn!

Nếu nguyên thần của hắn bị hủy, vậy thì thật là hồn phi phách tán!

- Chỉ còn lại có ba trăm bảy mươi tôn rồi!

- Còn có hai trăm ba mươi mốt tôn!

- Không đến một trăm tôn rồi!

- Còn thừa lại hai Tiên Vương, chỉ cần chịu đựng, sẽ đại hoạch toàn thắng rồi!

...

Ở bên trong Thiên Tán Hoa Cái Hỗn Độn thời không, uy năng của Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm đã không bằng lúc trước, lúc phi hành cũng lung la lung lay, tựa hồ thanh thần kiếm này uống say rượu. Tất cả mọi người thấy một màn như vậy, trong nội tâm đều vô cùng khẩn trương, cái này ý nghĩa Giang Nam Hỗn Độn Nguyên Thần cũng bị trọng thương, cùng hai Tiên Vương chiến đấu càng phát ra lực bất tòng tâm.

Rốt cục, hai đại Tiên Vương ngã vào dưới kiếm, Thiên Đạo không có thể tái tạo tồn tại mới rồi.

Loong coong...

Kiếm quang tiêu tán, Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm kiếm thể xuất hiện, từ giữa không trung trụy lạc, nghiêng nghiêng cắm ở trong Hỗn Độn thời không.

Đại La Thiên Huyền Thiên Kim Khuyết, Thi Hiên Vi đứng dậy, sắc mặt tái nhợt hiện ra một vòng đỏ ửng kích động:

- Bệ hạ... Thắng sao?

Không ai có thể trả lời nàng, ánh mắt mọi người đều gắt gao nhìn xem thanh Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm kia, Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm vẫn không nhúc nhích, đã qua thật lâu, chấn minh rất nhỏ truyền đến, Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm nhẹ nhàng chấn động, biên độ chấn động càng lúc càng lớn, càng ngày càng kịch liệt.

Đột nhiên, một tiếng kiếm minh thanh thúy truyền đến, Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm phóng lên trời, đại phóng dị sắc, Giang Nam Hỗn Độn Nguyên Thần bay ra, Nguyên Thủy đại đạo mênh mông hiện lên, bắt đầu cải tạo nhục thể của hắn!

- Thắng! Thật sự thắng lợi rồi!

Tam Giới Chư Thần một mảnh trầm mặc, đột nhiên vô số tiếng hoan hô vang dội chấn động mây xanh, chấn động Thiên Ngoại, để cho Tam Giới khắp nơi đều vang lên tiếng hoan hô, hoan hô trận thắng lợi lớn lao này!

Nhân định thắng thiên!

Tam Giới Đế Huyền bệ hạ, rốt cục hoàn thành hành động vĩ đại này, chiến thắng Thiên Đạo!

Có Thần Ma lệ nóng doanh tròng, lẩm bẩm nói:

- Bệ hạ lực áp Thiên Đạo, Thiên Đạo cũng thần phục dưới uy nghiêm của bệ hạ, chẳng lẽ sau này chúng ta cũng có hi vọng thành tiên rồi hả?

Mà ở thời điểm bọn hắn hoan hô, ở chỗ sâu trong Hỗn Độn thời không, tồn tại cao ngạo thật lâu chưa từng nhúc nhích kia rốt cục động, một bước phóng ra, liền tới đến trước mặt Giang Nam đang mưu cầu khôi phục thân thể!

Cái tồn tại kia sừng sững, khuôn mặt bao phủ ở trong sương mù, mặc dù là Giang Nam cũng không cách nào thấy rõ, hắn chỉ có thể cảm giác được uy năng vô biên hướng mình đè xuống, cho hắn một loại cảm giác khó có thể chống cự.

- Tam Giới Thiên Đạo, không cách nào Tạo Hóa ra nhân vật bậc này!

Giang Nam ngẩng đầu, nhìn lên vị tồn tại này:

- Đạo hữu, ngươi là ai? Vì sao trốn ở bên trong Thiên Đạo?

- Trốn ở bên trong Thiên Đạo?

Cái khuôn mặt giấu ở trong sương mù kia đột nhiên ha ha nở nụ cười, thanh âm chấn động:

- Địa Ngục Thiên Đạo sớm đã thần phục với ta, đệ tử của ta, ngươi nói ta có tất yếu trốn ở bên trong Thiên Đạo sao?

- Ồ, sao không thấy bệ hạ?

Tam Giới vô số Thần Ma nghi hoặc, nhao nhao ngẩng đầu nhìn Thiên Tán Hoa Cái, khiến cho một phen bạo động không nhỏ, thời điểm tồn tại giấu ở trong sương mù kia hiện thân, không gian trong Thiên Tán Hoa Cái liền đột nhiên ẩn nấp, tính cả Giang Nam chung một chỗ, từ trong mắt tất cả mọi người biến mất.

Bất quá, Giang Nam như trước ở bên trong Thiên Tán Hoa Cái Hỗn Độn thời không, chỉ là Tam Giới Thần Ma nhìn không tới mà thôi.

- Đệ tử?

Trong lòng Giang Nam chấn động, liền biết vị tồn tại giấu ở trong sương mù này rốt cuộc là ai, lúc này cười nói:

- Nguyên lai đạo huynh là sư tôn của Lan Lăng Thần Hoàng, ta tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh cũng là đạo huynh sáng chế, làm cho ta lấy được chỗ ích không nhỏ. Cửu ngưỡng đại danh, cửu ngưỡng đại danh... Xin hỏi đạo huynh xưng hô như thế nào?

Tồn tại giấu ở trong sương mù kia ha ha cười nói:

- Ngươi không thừa nhận là đệ tử của ta? Cũng khó trách, Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ngươi là được từ tay Đông Cực yêu tiên, Đông Cực yêu tiên lại là tiêu diệt Hắc Thiên Ma tôn lấy được Ma Ngục Huyền Thai Kinh, không phải ta tự mình truyền thụ. Bất quá ngươi đã tu luyện công pháp của ta, cái kia liền là đệ tử của ta, điểm ấy ngươi phủ nhận không được.