Thần sắc của Thần Dạ không thay đổi chút nào, như cũ đạm mạc nói:

- Có thể ta quên mất, bất quá ngươi tựa hồ cũng quên mất lời mà ta đã nói!

Nghe vậy, thần sắc của người trẻ tuổi hơi ngẩn ra, một lát sau cười to:

- Rất tốt, người biết kiên trì mới có thể ở trên con đường võ đạo đột phá không ngừng, chỉ là Thần Dạ, ta cảm thấy được ngươi bây giờ, tinh lực hẳn là đặt ở nơi khác nhiều một chút thì tốt hơn, đừng đến lúc đó lại hối hận!

- Hối hận?

Thần Dạ nhướng mày, không khỏi nắm chặt lấy bàn tay mềm mại của Tử Huyên, lời này của hắn chỉ là cái ý tứ gì?

Người trẻ tuổi cười nhạt một tiếng, tiếp tục nói:

- Tà Đế điện ẩn giấu nhiều năm, hôm nay nguyên khí đã phục hồi như cũ, sợ rằng không cần thời gian bao lâu bọn họ sẽ lần nữa tái hiện ở trong phiến thiên địa này. Đến lúc đó tất cả người trong thiên hạ này bao gồm các ngươi ở bên trong đều là mục tiêu mà Tà Đế điện chinh phục.

- Thần Dạ, tồn tại của tứ đại siêu cấp thế lực qua nhiều năm như vậy vốn là kiềm chế Tà Đế điện, nếu như không, tốc độ phục hồi như cũ của Tà Đế điện ít nhất sẽ là trước đó đã lâu, điểm này không thể bỏ qua công lao của bọn họ. Mặc dù cũng đã làm rất nhiều chuyện làm cho người ta không thể tha thứ, nhưng Thần Dạ điện nếu như xâm phạm thế gian này ở quy mô lớn, không thể nghi ngờ tứ đại siêu cấp thế lực sẽ là chủ lực ngăn cản.

Người trẻ tuổi nói:

- Tổ chim bị phá, còn có thể có trứng nguyên vẹn hay không? Thần Dạ, ngươi cho dù không vì mình cũng phải vì người bên cạnh mà suy nghĩ, tiềm lực của ngươi tuy kinh người nhưng thời gian cũng không đủ, hết thảy đều chỉ là thất vọng. Những người bọn họ mặc dù rất không chịu nổi nhưng cuối cùng cũng có thể vì ngươi mà lấy được một chút thời gian, từ phương diện này mà nói, ngươi phải cảm tạ bọn họ!

- Cảm tạ?

Thần Dạ lạnh lùng cười một tiếng, hắn cho tới bây giờ cũng không phải là một người đem hi vọng cùng con đường phía trước giao vào trong tay người không tin tưởng được, có lẽ bởi vì xuất hiện của Tà Đế điện, Thiên, Liễu nhị tộc sẽ thu liễm rất nhiều, thậm chí tạm thời đồng tâm đồng đức ứng phó khó khăn, nhưng Thần Dạ cũng tin tưởng chỉ cần có môt cơ hội đả kích đối với nhóm người mình liền sẽ theo đó mà đến!

Bởi vì trong lòng người của Thiên, Liễu nhị tộc biết rất rõ ràng, chuyện phát sinh rồi chỉ có thể tạm thời quên đi, lại không thể vĩnh viễn quên mất được, cho dù là Thần Dạ cùng tất cả người của Dạ Minh có thể để xuống ân oán, bọn họ cũng sẽ không đem ân oán để xuống.

Cao cao tại thượng nhiều năm như vậy, Thiên, Liễu nhị tộc tuyệt đối không muốn nhìn đến một cái thế lực càng thêm cường đại, giống như núi lớn mà vượt qua đứng thẳng ở trên đầu của bọn họ.

Đế, Mộc hai tộc nếu không phải cùng Dạ Minh hôm nay có quan hệ tốt đẹp, tin tưởng bọn họ cũng là không muốn thấy Dạ Minh phát triển an toàn.

Cho nên tin tưởng những người này, Thần Dạ thà tình nguyện tin tưởng chính mình hơn!

Tà Đế điện thì như thế nào, Thần Dạ hắn cũng không phải là người cổ hủ, nếu thế không thể làm, thiên địa sâu rộng, hắn cũng không tin tìm một cái địa phương ẩn cư cũng sẽ không có.

Mặc dù không có chỗ như thế, Cổ Đế điện cùng Thiên Đao hôm nay cũng đầy đủ mở ra một cái không gian không người nào biết tới cho mình, có hay không Thiên, Liễu nhị tộc vì mình trì hoãn thời gian thì một chút cũng không trọng yếu!

Bất quá người trẻ tuổi đã nói những lời như vậy, ngược lại tựa hồ chứng minh hắn cùng với Tà Đế điện không có quan hệ quá lớn.

Người trẻ tuổi lắc đầu, trong con mắt dần hiện ra một tia bất đắc dĩ, hiển nhiên hắn đối với suy nghĩ trong lòng của Thần Dạ vô cùng rõ ràng, sau khi trầm mặc một lát, nói:

- Thần Dạ, ngươi đã kiên trì như thế, ta cũng không nên nói thêm cái gì, bất quá ta muốn nói một cái điều kiện, hi vọng ngươi đáp ứng!

Lời nói truyền ra, bao gồm đám người Tử Huyên đều là có chút động dung, người trẻ tuổi kia cường đại như thế, hắn muốn làm cái gì, tin tưởng trong thiên địa này còn không có người có thể đem hắn ngăn cản, thế nhưng đối với Thần Dạ, thái độ lại khách khí như vậy?

Ở trong lòng đám người Liễu Phá Phong, vẻ hoảng sợ càng thêm nồng đậm!

Người trẻ tuổi vừa xuất hiện liền là ngăn cả uy nghiêm của Huyền Đê,s nguyên tưởng rằng hắn ngay cả không phải là bằng hữu thì cũng sẽ không phải là địch nhân. Chuyện phát triển sau đó lại càng một lần để cho đám người Liễu Phá Phong trong lòng có ý mừng rỡ.

Bọn họ vô cùng khát vọng Diệp Thước cùng Tử Huyên kia, cho tới Thần Dạ xuất hiện cuois cùng có thể mạo phạm người trẻ tuổi này, mà không khách khí ở những người này bày ra cũng là để cho đám người Liễu Phá Phong rất vui lòng nhìn thấy.

Chỉ cần song phương động thủ, tất cả người của Dạ Minh liền không một ai may mắn thoát khỏi, như vậy thiên hạ này tuy có người trẻ tuổi duy ngã độc tôn, hai tộc bọn họ có thể sẽ không hoành hành ngang ngược nhiều giống như trước, nhưng người trẻ tuổi kia tuyệt đối sẽ không giống như những người của Dạ Minh, thời khắc đều có một thanh lợi kiếm treo ở trên đỉnh đầu bọn hắn.

Không có nhiều uy hiếp, Thiên, Liễu nhị tộc như cũ có thể phát triển rất tốt.

Mà bây giờ người trẻ tuổi đối với Thần Dạ gần như là một loại ngữ khí thương lượng, điều này làm cho đám người Liễu Phá Phong trong nháy mắt ngã vào trong hầm băng, nguyen lai là ở trong mắt người trẻ tuổi kia có thể người nào cũng là con kiến hôi, nhưng Thần Dạ nhất định không phải.

Mặc dù không rõ ràng lắm người trẻ tuổi kia tại sao phải đối với Thần Dạ khách khí như vậy, nhưng điểm này cũng là không thể nghi ngờ.

Lấy thực lực cường đại của người trẻ tuổi, không cần đối với bất kỳ người nào có điều kiêng kỵ, thậm chí là khách khí.

- Điều kiện gì?

Thần Dạ nhướng mày, sau khi im lặng một lát lại hỏi. Cũng không bức quá chặt, mặc dù trong lòng mơ hồ biết rõ người trẻ tuổi tại sao muốn khách khí đối với hắn, nhưng biết rõ thì biết rõ, lại không thể đem cái này làm thành lợi thế ngang hàng nói chuyện.

Thực lực mới quyết định hết thảy, những vật khác đều không thể đại biểu thực lực!

Người trẻ tuổi thản nhiên nói:

- Trước mở ra Đế Hoàng cung, sau khi các ngươi từ Đế Hoàng cung đi ra, ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện, nếu đến lúc đó ngươi vẫn muốn liều lĩnh giết chóc, ta cũng chỉ có thể tùy ngươi!

Tâm thần của đám người Liễu Phá Phong trở nên run rẩy tột đỉnh, có Liễu Phá Phong ở đây, Dạ Minh không đủ gây sợ hãi, nhưng thiên tính vạn tính không có tính đến, trong Dạ Minh này lại có một người thừa kế của Huyền Đế, hơn nữa còn có uy áp năng lượng của Huyền Đế.

Không có Liễu Phá Phong, mặc dù hai đại siêu cấp thế lực liên thủ, đầy đủ là mười vị Thiên Huyền cao thủ, nhưng nói thật ở sau hành trình Đế Hoàng cung, bọn họ thật không có tự tin có thể ngăn cản Ngao Thiên.

Thiên Huyền thất trọng đỉnh phong, một bước xa liền là bước vào Thiên Huyền bát trọng, mà môt bước này đám người Liễu Phá Phong cũng tin tưởng chỉ cần để cho Ngao Thiên ở trong Đế Hoàng cung tu luyện một lần, nhất định có thể tấn thăng!