Lâm Tu vội vàng nói:

- Chuyện này do công tử an bài.

- Đúng vậy a, công tử an bài đi, chúng ta đều nghe ngươi.

Những người khác cũng phụ họa theo.

Không đề cập tới đám người Thần Dạ đáng sợ, chỉ riêng quan hệ cuản hắn và U Nhi cũng khiến mọi người tín nhiệm, bọn họ có quan hệ bằng hữu, chẳng lẽ nàng kia lại hại Thần Dạ?

Nghe vậy Thần Dạ cũng không chối từ.

Hơi trầm tư một lát, Thần Dạ nói ra:

- Ở đây tổng cộng có mười hai cao thủ Tôn Huyền, bắt đầu từ hai bằng hữu của ta trước, Huyền Vũ, ngươi đi theo Trạc Ly tiền bối cùng Tử Huyên. Còn mười cao thủ Tôn Huyền còn lại, các ngươi an bài riêng, thủ hộ hai bên và phía trước, cao thủ Hoàng Huyền thì theo sát cao thủ Tôn Huyền, tùy thời xuất lực, người chưa đạt tới Hoàng Huyền phải cẩn thận và trợ giúp, cam đoan các cao thủ Tôn Huyền không tiêu hao quá nhiều.

- Đây là điểm thứ nhất! Thứ hai, đan dược bổ sung huyền khí trong tay các vị còn bao nhiêu, thời điểm này không nên tư tàng, lưu một ít trong tay thủ hộ, còn lại tất cả đều giao cho cao thủ Tôn Huyền, mà các ngươi cũng nhớ kỹ, không nên keo kiệt sử dụng đan dược, chỉ cần tiêu hao hết một ít thì cứ sử dụng đan dược.

Nói xong Thần Dạ bàn tay bắn ra mười ba bình ngọc, sau đó bắn qua phía bọn người Tử Huyên.

Tử Huyên, Trạc Ly cùng Huyền Vũ còn không biết là cái gì, sau khi đám người Lâm Tu nhìn thấy đan dược, sắc mặt biến hóa, những đan dược này mặc dù là ở Thính Nhất Lâu các thế lực cũng là kỳ trân không nhiều.

- Tất cả mọi người chúng ta xếp thành hình tròn, đẩy mạnh từng bước tiến vào trong, trong quá trình này, cho dù phát sinh chuyện gì, tất cả mọi người nhớ kỹ, trận hình không thể loạn, hơn nữa dù cho có người bị thương nặng cũng không thể trách cứ lẫn nhau, càng thêm không thể buông tha cho đồng bọn, nếu như phát hiện tình huống này, đừng trách ta trở mặt vô tình.

- Vâng, công tử yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không!

Trận thế lớn đi tới trước như vậy, không hề nghi ngờ phía trước sẽ có áp lực lớn nhất, áp lực này người trẻ tuổi áo xanh không do dự đưa cho bằng hữu của hắn, lập tức lấy đan dược trân quý ra, cử động này đã đi vào nội tâm của mọi người, cảm giác Thần Dạ bá đạo cũng biến mất.

Người đi phía sau không cần lo lắng bị ném bỏ, khó trách hắn và đồng bạn của mình vẫn bảo trì thần bí và cường đại, bọn họ vẫn cam nguyện đi theo hắn.

Trong đám người không thiếu người thông minh, nhất là đối với Thần Dạ quen thuộc đám người Lâm Tu của Thính Nhất Lâu, bọn họ trong lòng có suy nghĩ khác.

- Trạc Ly tiền bối, Tử Huyên, đại hoàng tử, các ngươi cẩn thận một chút!

- Ngươi thì sao?

Nhìn qua Thần Dạ, Tử Huyên lúc này mới nhớ tới tất cả an bài này không có hắn.

Thần Dạ cười cười, nói:

- Ta sẽ khống chế toàn cục.

Nghe lời này tâm thần của mọi người rung động, tuy đi phía trước áp lực to lớn, có thể khống chế toàn cục thì càng không nghi ngờ mệt mỏi và nguy hiểm hơn, cơ bản là có sơ suất gì, Thần Dạ hắn là người phải trong thời gian ngắn giải quyết chúng, nhiệm vụ này quá nặng!

- Công tử, chuyện toàn cục giao cho ta.

Trạc Ly nói.

Cao thủ Tôn Huyền khác cũng nói như vậy, bắt đầu từ lúc này, bọn họ đã không có phòng bị và nghi kỵ, nhưng mà, chỉ cần có Thần Dạ thì cứ buông chúng ra, mà có Thần Dạ thì có thể hợp tác chân thành.

- Không có việc gì, năng lực của ta, ngươi còn chưa tin sao?

Thần Dạ nhìn qua phía Trạc Ly cười cười, chợt quát nhẹ:

- Lên đường đi!

- Vậy thì tốt, nếu như ta phát giác được trạng thái của công tử giảm mạnh, ta nhất địng thay téế ngươi.

Trạc Ly nói xong, quay người về phía trước, đi nhanh lên.

- Ngươi cẩn thận một chút!

Tử Huyên biết rõ nàng không thể khuyên Thần Dạ, bởi vì cũng không có khuyên hắn, cùng Huyền Vũ đi nhanh theo Trạc Ly.

Người ở đây đều là cao thủ, không cần mài hợp cùng tập luyện, thời điểm đám người Tử Huyên đi phía trước, tiến về phía trận nhãn, tất cả mọi người đều cực kỳ tự giác đi theo sát phía sau.

Mười cao thủ Tôn Huyền dẫn theo rất nhiều Hoàng Huyền, chia làm trái phỉa và phía sau, cùng với nhiều cao thủ kết nối với ba người Tử Huyên phía trước, tạo thành một viên trận lớn tiến về phía trước.

Oanh!

Chỗ mọi người vừa đứng dường như là khu vực an toàn, sau khi mọi người rời khỏi khu vực an toàn này, một hồi sấm sét oanh minh, đột nhiên nổ vang giữa không trung.

Khí tức nguy hiểm từ bốn phương tám hướng ập tới.

.

- Mọi người coi chừng, đợt công kích đầu tiên đã tới.

- Không có việc gì, giao cho ta là tốt rồi!

Giữa không trung phía trên, Thần Dạ tự tin cười cười, nếu như thứ khác trùng kích, hắn còn có thể ngưng trọng, nhưng nếu là lôi điện thì hắn không sợ.

Thần Dạ tự tin, làm cho mọi người nhẹ nhõm đi nhiều.

Lúc này lôi điện xoay tròn, nháy mắt qua đi, không gian vặn vẹo, vô số đạo lôi điện giống như mưa to, đan xen vào nhau, tỏa ra khí tức hủy diệt.

Oanh!

Lôi điện phô thiên cái địa ập tới, thanh thế vô cùng to lớn, cả phiến không gian này biến hình vặn vẹo, không khí như nổ tung lên, thậm chí không gian màu trắng như biến hóa khác thường.

Thế công mênh mông như vậy, làm cho tất cả mọi người sắc mặt biến đổi, nhưng mà còn không có đợi đến mọi người ra tay, chỉ thấy một đạo hào quang từ trong miệng Thần Dạ bắn ra ngoài, lóe lên sau đó xuất hiện gần lôi điện cuồng bạo.

Hào quang màu bạc khởi động, làm cho mọi người nhìn rõ trong đó chính là một viên châu nhỏ như con mắt, hạt châu này tỏa ra khí tức lôi đình.

- Lôi đan, nhìn ngươi rồi!

Thần Dạ khẽ cười một tiếng, lôi đan bộc phát hào quang màu bạc vạn trượng, quét sạch lôi điện chung quanh.

Rồi sau đó mọi người kinh ngạc nhìn thấy, những lôi điện phong bạo kia bị hấp thu sạch sẽ.

Rầm rầm!

Trong lôi vân phía chân trời, lôi đình lại trút xuống như mưa, nhưng mà không có lôi điện này thoát khỏi hào quang màu bạc hấp thu. Trạng cảnh như vậy tiếp tục thêm vài phút, dường như biết rõ không làm gì được đám người, vì vậy lôi vân khổng lồ kia cũng nhanh chóng tán đi, thiên địa trắng xóa lần nữa, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Thần Dạ vẫy tay một cái, lôi đan nhanh chóng quay về.

Vừa vào thân thể, toàn thân Thần Dạ rung động, một đạo lực lượng lôi điện tinh thuần từ trong lôi điện hiện ra, giống như long mạch chạy trong người của hắn, sau đó bị huyền khí vây quanh, luyện hóa, sau đó quay về đan điền.

Thân thể Thần Dạ đã là Bách Chiến Quyết đại thành, hơn nữa cũng không biết chịu đựng qua bao nhiêu lần tập kích cường đại, lực lượng lôi đình tuy bá đạo, nhưng không có ảnh hưởng Thần Dạ nửa phần, hắn nhìn qua mọi người cười nói:

- Tiếp tục đi tới!

- Vâng!

Mọi người đồng thanh đáp, có thể nhìn thấy những người này đối với Thần Dạ đã không phải là kiêng kị, mà là kính sợ cùng bội phục, trong nhận thức của bọn họ, mặc dù là chủ nhân bốn thế lực lớn, bốn cao thủ bá chủ của phía nam trung vực cũng không thể làm được chuyện như Thần Dạ vừa làm, cho dù hắn là mượn ngoại vật.

Lôi đình chi lực vừa tán đi, có lẽ không có quá nhanh sẽ có công kích tiếp theo, bởi vậy mọi người tốc độ nhanh hơn không ít.