Ở rể?

Diệp Trường Thanh nghe đến từ này thì có chút bất ngờ, hai người còn đang trong giai đoạn tiếp xúc và tìm hiểu lẫn nhau.

Sao lại đột nhiên nói đến chuyện ở rể? Nhưng không khí lúc này không thích hợp để hỏi. Anh đành tạm thời nhịn.

Mọi người có mặt đều nhìn về phía Diệp Trường Thanh, muốn xem phản ứng của anh.

Bởi vì hai từ này đối với đàn ông mà nói chính là sỉ nhục. Nhưng không thấy vẻ gì khác thường trên mặt Diệp Trường Thanh.

Mọi người đều rất kinh ngạc, một người tặng đồng hồ bản giới hạn đầu tiên trên thế giới lại không hề có phản ứng gì.

Triệu Thu Sơn chờ mãi, thấy Diệp Trường Thanh không có phản ứng gì, có chút thất vọng.

Lấy thân phận phụ nữ để công kích Triệu Thu Yên, xem ra không có tác dụng.

Bây giờ anh ta chỉ còn cách tung ra tuyệt chiêu cuối cùng: “Cho dù em không gả ra ngoài, thì em cũng chỉ là một người phụ nữ.”

“Các tập đoàn hợp tác với nhà họ Triệu chúng ta đã rất bất mãn với em rồi.”

“Nếu bọn họ không hợp tác với nhà họ Triệu nữa, thì rất nhiều dự án của chúng ta sẽ bị đình trệ.”

“Em gánh vác được trách nhiệm này sao?”

Triệu Thu Yên càng ngày càng tự tin: “Ai nói bọn họ bất mãn với em, những gì em nghe được lại khác với anh đấy.”

“Em nghe nói rất nhiều tập đoàn hợp tác đều rất hài lòng với em còn muốn ký hợp đồng thêm các dự án khác.”

Triệu Thu Sơn cười lạnh trong lòng, thật là quá kiêu ngạo, làm chủ tịch có mấy ngày mà không biết mình là ai rồi.

Có hai tập đoàn hợp tác quan trọng nhất, đó là nhà họ Lưu và nhà họ Vương.

Anh ta đã thương lượng xong với Lưu Thụy rồi, còn Vương Trung Nhạc, chủ nhà họ Vương thì lại là bạn học với ba anh ta.

Bây giờ anh ta nằm chắc phần thắng: “Nói bậy, sao em lại có thể nói ra những lời dối trá đến thế, sự thật có phải như vậy đâu!”

“Hôm kia anh gặp người phụ trách nhà họ Lưu, họ bảo với anh là tuyệt đối không hợp tác với em.”

“Người phụ trách nhà họ Vương thì hơi bận, mặc dù anh chưa gặp được người đó, nhưng họ đã bày tỏ sự bất mãn với em từ lâu rồi.”

Rất nhiều họ hàng bạn bè đều thấy hai người đã bắt đầu đấu khẩu gay gắt, thậm chí còn lôi cả đối tác hợp tác vào.

Đều nhận ra mâu thuẫn của hai người đã không thể hòa giải được. Bọn họ đều im lặng nhìn.

Triệu Thu Yên lạnh lùng nhìn Triệu Thu Sơn: “Ý của anh là em nói dối phải không.”

“Hôm nay có rất nhiều họ hàng bạn bè và đối tác ở đây, em tuyên bố luôn, nếu bọn họ không ủng hộ em làm việc.”

“Em sẽ từ chức chủ tịch, nhường lại cho anh làm.”

“Nhưng nếu bọn họ ủng hộ em làm việc thì sao?”

Triệu Thu Sơn không ngờ Triệu Thu Diêm lại tự mình tuyên bố như vậy, đúng là đi mòn gót sắt cũng chẳng thấy, lúc tìm được lại không mất chút công sức.

nào!

Anh ta không chút do dự tuyên bố: “Nếu bọn họ ủng hộ em làm việc, anh sẽ không bao giờ tranh chức chủ tịch với em nữa!”

“Nhưng điều này là không thể, người bọn họ ủng hộ là anh.” “Em từ chức đi." “Sau này anh sẽ là chủ tịch của Tập đoàn Phong Niên.”

Triệu Thu Yên nhìn xung quanh, nhưng ánh mắt cô ấy lại dừng ở Lưu Thụy, lên tiếng: “Em không tin, em chưa nghe chính miệng bọn họ nói.”