- Ô!

Một tiếng cự long gào thét vang lên, âm thanh long ngâm vang vọng thiên địa, long tức đáng sợ như mưa bão bao phủ toàn bộ Thần Huyền tông.

- Không tốt!

Thời điểm tiếng cự long vang vọng, trưởng lão Thần Huyền tông cũng hoảng sợ.

Thời điểm tiếng chuông vạng đại điện, trong đại điện xuất hiện một con Hoàng Kim cự long, Hoàng Kim cự long chiếm giữ cổ điện và há miệng gào thét, tiếng long ngâm vang vọng cửu thiên thập địa, chấn nhiếp thập phương.

- Không!

Từng tiếng thét chói tai vang lên, con Hoàng Kim cự long kia gào thét, không biết bao nhiêu đệ tử phun máu tươi.

Rất nhiều đệ tử đứng bên ngoài đại điện không chịu nổi và ngất đi.

Chỉ trong nháy mắt, một đám đệ tử nằm lộn xộn trước cổ điện, tất cả bọn họ đều bị Hoàng Kim cự long gào thét sinh ra chấn động và ngất đi.

Thời điểm Hoàng Kim cự long gào thét, tiếng long ngâm chấn nhiếp toàn bộ Thần Huyền tông, cường đại như Bình Thoa Ông, Thiên Thủ Bồ Vương, Thừa Sơn Nhạc Vương... Bọn họ cũng biến sắc.

Cho dù trưởng lão và các hộ pháp chủ trì khảo hạch thì không cần nhiều lời, bọn họ bị long ngâm trùng kích đầu óc choáng váng.

Về phần các đệ tử, bọn họ bị âm thanh chấn động phun máu tươi đầy đất, tất cả đều ngất xỉu.

Cũng biết trôi qua bao lâu, các đệ tử ngất xỉu tỉnh lại.

Thời điểm bọn họ đứng dậy, phát hiện bên người bọn họ còn rất nhiều đệ tử đang nằm, rất nhiều đệ tử đang hôn mê, sau đó bọn họ chậm rãi bò dậy và nhìn khắp bốn phía, bọn họ cảm thấy đầu óc đau đớn.

Bọn họ cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ nhớ rõ, trước khi bọn họ ngất xỉu, Lý Thất Dạ nổi điên, hắn dùng dùi đánh mạnh vào Hoàng Chung, cuối cùng Hoàng Chung xuất hiện một con Hoàng Kim cự long, con Hoàng Kim cự long xuất hiện và gầm lên giận dữ, cũng làm bọn họ bất tỉnh.

Các đệ tử tỉnh lại đang tìm kiếm Lý Thất Dạ.

Lúc này, tất cả mọi người phát hiện, cửa đại điện đã đóng lại, các vị trưởng lão đã rời đi, ánh mắt mọi người tìm kiếm và nhìn thấy Lý Thất Dạ.

Bên hông đại điện, dưới một gốc cây già, Cung Thiên Nguyệt ngồi ở chỗ kia, Lý Thất Dạ đang nằm ngủ tại đó, hắn lại nằm trên đùi ngọc của Cung Thiên Nguyệt và ngủ rất ngon.

Lý Thất Dạ gối đầu lên đùi ngọc của Cung Thiên Nguyệt, cũng không biết hắn bất tỉnh hay đang ngủ, bởi vì mọi người vừa mới tỉnh lại.

Về phần Cung Thiên Nguyệt, vẻ mặt nàng lạnh lùng ngồi tại đó, tùy ý mặc kệ Lý Thất Dạ tựa vào đùi của nàng, nàng chỉ nâng đầu Lý Thất Dạ lên mà thôi.

Bọn họ làm ra động tác thân mật như thế, thân mật giống như tình lữ đang yêu nhau.

Nhìn thấy việc này, tất cả mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, về phần đệ tử ái mộ Cung Thiên Nguyệt càng tức giận.

Sau khi rất nhiều đệ tử tỉnh lại, tất cả mọi người nhìn thấy Chiến Hổ và Hoàng Trữ ngồi dưới đất, thần thái bất thiện, ánh mắt Hoàng Trữ lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, mà Chiến Hổ rất tức giận, ánh mắt như muốn nuốt sống Lý Thất Dạ.

Bọn họ đều bị tiếng long ngâm của Hoàng Kim cự long trùng kích, suýt chút nữa bị âm thanh đánh bay, nếu không phải bọn họ cơ linh, có lẽ bọn họ đã trọng thương tại chỗ.

Tất cả đều là Lý Thất Dạ hại, nếu như không phải Lý Thất Dạ gỗ Hoàng Chung lung tung sẽ không xảy ra chuyện này!

- Ta, ta đang ở đâu? Phát sinh chuyện gì?

Vào lúc đó, không ít đệ tử liên tục tỉnh lại, bọn họ nhìn chung quanh và phát hiện mình nằm dưới đất, bọn họ còn chưa tỉnh táo lại trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không nhớ mình bị tiếng long ngâm làm bất tỉnh.

- Khảo hạch chấm dứt?

Rất nhiều đệ tử không biết mình hôn mê bao lâu.

- Còn chưa.

Rốt cục có một vị trưởng lão đi ra nói một câu.

- Này, này, đã xảy ra chuyện gì?

Có đệ tử hỏi thăm trưởng lão:

- Tại sao xảy ra chuyện này?

- Long thần, Hoàng Kim Long thần!

Vẻ mặt trưởng lão rất quỷ dị, hắn nhìn Lý Thất Dạ, há miệng muốn nói nhưng hắn lắc đầu im lặng.

Trên thực tế, không chỉ có một vị trưởng lão như thế, các trưởng lão chủ trì khảo hạch và Thúy Điểu phong Trương Việt, tất cả đều cảm thấy quỷ dị.

Trên thực tế, chuyện như vậy chưa từng xảy ra, một đầu Hoàng Kim cự long, đây là việc chưa từng xuất hiện, nhưng khi Lý Thất Dạ gõ loạn một hồi lại xuất hiện Hoàng Kim cự long.

Con Hoàng Kim cự long này rất tức giận khi bị đánh thức, cho nên nó gầm lên giận dữ, cũng làm không biết bao nhiêu đệ tử bất tỉnh.

- Long thần, Hoàng Kim Long thần!

Sau khi nghe câu này, không ít đệ tử hoảng sợ quát to một tiếng.

Vào lúc đó, không biết bao nhiêu đệ tử nhìn sang Lý Thất Dạ, có đệ tử lén suy đoán:

- Chẳng lẽ, chẳng lẽ hắn chọc giận Hoàng Kim Long thần!

Nghĩ đến trong đại điện xuất hiện Hoàng Kim cự long gầm lên giận dữ, không ít đệ tử cảm thấy sợ hãi.

- Nhất định là thế.

Những đệ tử kia tức giận không nhỏ, bọn họ xem Lý Thất Dạ gối đầu lên đùi ngọc của Cung Thiên Nguyệt, bọn họ càng giận dữ, lập tức nói:

- Nhất định là hắn gõ loạn thần khí tông ta, chọc giận Hoàng Kim Thần Long!

- Hoàng Kim Thần Long thức tỉnh, giận chó đánh mèo lên chúng ta!

Một đệ tử khác ý đồ đổ lỗi lên người Lý Thất Dạ, lớn tiếng nói:

- Chính là hắn, chính là Lý Thất Dạ, là hắn chọc giận thần long.

Ở đây có không biết bao nhiêu đệ tử ghen ghét Lý Thất Dạ, không biết bao nhiêu đệ tử thù hận Lý Thất Dạ.

Huống chi, các đệ tử đều nhìn thấy chuyện xảy ra, chính là Lý Thất Dạ gõ loạn kinh động Hoàng Kim Thần Long, chính là Lý Thất Dạ khinh nhờn Hoàng Kim Thần Long.

- Chính hắn khinh nhờn Hoàng Kim Thần Long, chọc Hoàng Kim Thần Long tức giận.

Sau khi nghe một ít đệ tử thổi gió, tình cảm quần chúng xúc động, không ít đệ tử liên tục nhìn hằm hằm vào Lý Thất Dạ.

Lúc này Lý Thất Dạ gối đầu lên đùi Cung Thiên Nguyệt, đối với Hoàng Trữ mà nói, đây là hình ảnh cực kỳ chướng mắt, trong lòng hắn bộc phát lửa giận ngập trời.

- Chính ngươi muốn tìm cái chết, đừng có hại chết chúng ta.

Hoàng Trữ lạnh lùng nói:

- Ngươi làm xằng làm bậy, tổn hại đồ vật của tổ sư, khinh nhờn Hoàng Kim Thần Long, đây là tội lớn!

Vào lúc đó, Hoàng Trữ mượn cơ hội diệt trừ Lý Thất Dạ.

- Đúng vậy, khinh nhờn tổ vật, Hoàng Kim Thần Long giận dữ, đây là bất kính với tổ sư, hắn muốn giết hại đồng môn, người như vậy nên trục xuất khỏi Thần Huyền tông, vĩnh viễn không nhận ngươi.

Trong đám người có đệ tử giựt giây, cũng bắt đầu lên tiếng ồn ào.

- Chỉ trục xuất hắn ra khỏi tông thì quá tiện nghi cho hắn.

Có đệ tử Yêu tộc dụng tâm càng ác độc, nói ra:

- Hoàng Kim Thần Long giận dữ, cần dùng hắn tế long, dùng mạng hắn an ủi Hoàng Kim Thần Long, dẹp loạn lửa giận của long thần.

- Thần long chính là thần thú của Yêu tộc chúng ta, cho dù là kẻ nào cũng không được khinh nhờn!

Lúc này, Chiến Hổ cũng đứng ra nói chuyện, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ:

- Tội lớn như thế, nên phán!

Chiến Hổ vốn có thù hận với Lý Thất Dạ, huống chi, hiện tại hắn cảm thấy Lý Thất Dạ đã là họa lớn trong lòng, cho nên trong lòng hắn đã có suy nghĩ diệt trừ Lý Thất Dạ.

- Đúng vậy, bắt lấy hắn, cầm hắn hỏi tội.

Có một ít đệ tử dụng tâm kín đáo cổ động mọi người.

- Bắt hắn tế long để bình ổn cơn giận của Hoàng Kim Thần Long.

Trong khoảng thời gian ngắn, không ít đệ tử đều lớn tiếng kêu gọi, tình cảm quần chúng oán giận, không biết bao nhiêu đệ tử muốn diệt trừ Lý Thất Dạ.

- Câm miệng!

Thời điểm rất nhiều đệ tử muốn bắt Lý Thất Dạ hỏi tội, Cung Thiên Nghiệt đang cúi đầu nhìn Lý Thất Dạ đã ngẩng đầu lên, gương mặt lạnh lẽo, nàng quát một tiếng thật lớn:

- Một đám ngu xuẩn, phế vật!

Cung Thiên Nguyệt lên tiếng quát mắng như sấm sét, uy hiếp nhân tâm, các đệ tử chung quanh đều lui về phía sau vài bước

Thực lực Tam Muội Chân Thân đã áp chế tất cả đệ tử ở đây, trong hàng đệ tử trẻ tuổi, không người nào là địch thủ! Khi Cung Thiên Nguyệt giận dữ, các đệ tử ở đây đều sợ hãi.

- Sư muội, ngươi cũng nhìn thấy, là hắn khinh nhờn tổ khí, đây là tội lớn, chớ có bao che hắn.

Sắc mặt Hoàng Trữ hết sức khó coi, Cung Thiên Nguyệt ba lần bốn lượt bao che Lý Thất Dạ, lại thân mật với Lý Thất Dạ như vậy, nội tâm của hắn tức giận phát điên.

Chiến Hổ cũng muốn mượn cơ hội làm khó dễ, hắn gật đầu, trầm giọng nói:

- Chúng ta không thể bỏ mặc hắn làm xằng làm bậy, nếu hắn vi phạm tông quy, như vậy nhất định phải bắt lại!

Chiến Hổ cũng cảm nhận được Lý Thất Dạ uy hiếp, hắn muốn bắt giữ Lý Thất Dạ.

- Bồng!

Một âm thanh vang lên, Cung Thiên Nguyệt xuất ra một chỉ, Tam Muội Chân Hỏa bộc phát, nhiệt độ cao tăng vọt có thể đốt cháy tất cả.

- Hai người các ngươi không phục, vậy thì cùng lên đi.

Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng nói:

- Ta một tay cũng có thể đánh gục các ngươi!

Bá đạo, lăng lệ ác liệt, đây là Cung Thiên Nguyệt, đệ nhất thiên tài của Thần Huyền tông, cũng không phải hư danh nói chơi.

Cung Thiên Nguyệt vừa nói ra lời này, sắc mặt Hoàng Trữ và Chiến Hổ khó coi tới cực điểm, đặc biệt là Hoàng Trữ, lửa giận đang thiêu đốt trái tim của hắn.

Nhưng mặc kệ bọn họ tức giận như thế nào, bất mãn như thế nào, bọn họ đều không thể làm gì, Cung Thiên Nguyệt nói không sai.

Chiến Hổ là Vương Giả Phách Thể, Hoàng Trữ là Chân Nhân Bảo Thân, nhưng hai người bọn họ cộng lại cũng kém xa Cung Thiên Nguyệt với thực lực Tam Muội Chân Thân, nàng có thể dùng một tay đánh gục bọn họ.