Đế Bá

Chương 4477: Phượng Hoàng Khải Thế

Hỏa tổ thản nhiên, đám người Kiếm Thánh im lặng, trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ không mở miệng.

- Chúng ta nên chấm dứt đi.

Hỏa tổ nói:

- Chấp niệm trăm ngàn vạn năm cũng nên biến mất, từ đó về sau, bụi về với bụi, đất về với đất, chuyện trên trần thế đã không liên quan tới chúng ta.

- Giết!

Khai Thiên Đao Tổ thét dài một tiếng, mười phần trực tiếp, hắn cầm trường đao tiến lên.

Keng!

Tiếng đao minh sinh ra, vào lúc này, trường đao đã chém vào cổ Hỏa tổ, muốn dùng một đao cắt đầu Hỏa tổ.

Một đao chém xuống, có đi không về, cánh cửa mở ra, đao này của Khai Thiên Đao Tổ lộ ra xu thế ngọc đá cùng nát, một đao này mang theo tất cả lực lượng của hắn, một đao chỉ có tuyệt sát, không thấy máu không vào vỏ.

Thử nghĩ xem, Thủy tổ liều mình chém một đao, đó là chuyện đáng sợ cỡ nào, một đao như thế không chỉ chém đứt ngôi sao, có thể chặt đứt vạn thế, một đao chỉ có tuyệt sát, không phải địch chết chính là ta mất mạng.

Một đao kia tràn ngập ý chí của Khai Thiên Đao Tổ, nó mang theo ý chí có đi không về, một đao không thành công thì thành nhân, cho nên khi chém ra đao này, Khai Thiên Đao Tổ không có phòng ngự, hắn mở rộng tất cả phòng ngự, tất cả lực lượng và ý chí của hắn đều tập trung vào một đao kia.

Xùy!

Tiếng kiếm phá không bay đi, kiếm quang lóe sáng, mặc dù Khai Thiên Đao Tổ động thủ đầu tiên, một đao tuyệt sát, nhưng kiếm của Kiếm Thánh có tốc độ nhanh hơn, một kiếm đâm sang, siêu việt thời gian, vượt qua vạn cổ, một kiếm lưu lại vết thương vạn thế không thể xóa nhòa.

Một kiếm khủng bố lướt qua, uy lực rất đáng sợ, làm người ta không rét mà run, vết kiếm khắc sâu vào thời gian, trăm ngàn vạn năm qua đi, vết kiếm có thể in dấu trên dòng sông thời gian, trăm ngàn vạn năm sau, hậu nhân nhìn thấy vết kiếm này, thậm chí còn có thể bị vết kiếm gây thương tích.

Trong tiếng xé gió, kiếm quang lướt qua, chỉ trong nháy mắt đã đánh vào mi tâm Hỏa tổ, một kiếm tuyệt luân như thế, đã không có gì nhanh hơn nó, một kiếm trí mạng, mặc kệ ngươi là tồn tại mạnh thế nào cũng khó thoát khỏi một kiếm này, mặc kệ ngươi có bảo vật cứng rắn ra sao, đều có thể bị đục thủng.

Một đao tuyệt sát, một kiếm cực hạn, một đao một kiếm, có thể nói là một kích trí mạng, phối hợp như thế, có thể quét ngang cửu thiên thập địa, vô địch vạn cổ.

Vào lúc này, tiếng “ông” vang lên, thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ biến thành tia sáng chói mắt, so với vừa rồi, thần nguyệt còn sáng hơn trước nhiều lần, Thần Nguyệt Thủy tổ già nua hơn trước, tóc trắng xoá, thân thể còng xuống.

Vì vây khốn Hỏa tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ đã rót toàn bộ chân huyết vào thần nguyệt, bọn họ muốn dùng một kích mạnh nhất đời mình tiêu diệt Hỏa tổ.

Ánh trắng chiếu rọi, thời gian biến thành vũng bùn, Hỏa tổ bị ánh trăng bao phủ, hắn như rơi vào trong vũng bùn, ngay cả bước đi cũng khó khăn, mọi cử động đều rất chậm.

Có thể nói, Hỏa tổ rất mạnh, đổi lại những người khác, một khi bị thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ tập trung vây khốn, chỉ sợ sẽ biến thành bức tranh, vĩnh viễn bị vây khốn trong không gian này, thậm chí sẽ cố định vĩnh viễn tại chỗ.

Mặc dù ánh trăng không thể khóa Hỏa tổ, thời gian như hóa thành một vũng bùn cũng làm Hỏa tổ cất bước gian nan.

Vào lúc này, Hỏa tổ bị vây khốn trong vũng bùn thời gian, nhúc nhích khó khăn, đao kiếm đã tới gần, một kích tuyệt sát, trí mạng, trong khốn cảnh như thế, đổi thành người khác đã sớm bị chém giết

Nhưng Hỏa tổ đối mặt với thời khắc sinh tử, hắn vẫn thong dong cầm lấy Phượng Hoàng lô.

Đùng!

Tiếng nổ vang lên, vào thời khắc sinh tử, Phượng Hoàng lô phun ra tà hỏa ngập trời, lúc Phượng Hoàng lô phun tà hỏa ra ngoài, nó lại không giống bình thường, tà hỏa mang theo màu kim loại sáng bóng, hỏa diễm ngập trời giống như kim loại đúc thành, lại mang theo lực lượng vô thượng. 

Lúc tà hỏa ập tới, không chỉ đốt thiên địa không còn một mảnh, hơn nữa không chỉ thiêu đốt thiên địa, nó cũng cải tạo thiên địa, đây là việc không thể tưởng tượng nổi.

Thời điểm Phượng Hoàng lô bộc phát tà hỏa vô tận, nó làm rung chuyển thời gian, lúc này, thời gian biến thành vũng bùn cũng bị đốt cháy sạch sẽ.

Khi thời gian biến mất, khu vực chung quanh Hỏa tổ xuất hiện lỗ thủng, không có nhân quả, không trong luân hồi, càng không có không gian và thời gian, hắn đã nhảy ra khỏi thế giới này.

- Thu!

Tiếng phượng hoàng kêu vang, Phượng Hoàng lô giương hai cánh ra và hóa thành phượng hoàng, đó là một con phượng hoàng còn lớn hơn cả thiên địa.

Thời điểm phượng hoàng giương cánh, không gian nứt vỡ triệt để, không gian chung quanh phượng hoàng cũng tan vỡ.

Phường hoàng đập cánh bay lên, tiếng kêu của nó thanh thúy dễ nghe, vào lúc hỏa diễm của nó bộc phát lại mang theo sinh cơ vô hạn. Thời điểm phượng hoàng xé nát thế gian, dường như nó lại khai sáng thế giới hoàn toàn mới, tạo nên vô số sinh mệnh.

Khi phượng hoàng bay lên, nó giống như một chỉnh thể thuộc về thế giới, nó không chỉ là nguồn gốc của vật chất, thậm chó thời gian, không gian, nhân quả, luân hồi… Tất cả đều nằm trong một vòng luân hồi to lớn.

Thời điểm phượng hoàng giương cánh bay đi, ý nghĩa một thời đại hoàn toàn mới xuất hiện, một kỷ nguyên hoàn toàn mới mở ra, đây là thế giới thuộc về Hỏa tổ, cũng là thời đại của Hỏa tổ.

Phượng Hoàng lô oanh kích đưa tiễn thời đại cũ, một lần nữa tạo nên thời đại hoàn toàn mới.

Dưới uy thế một chiêu này, nó đã chôn vùi thời đại cũ, mở ra một thời đại mới, đây là đòn công kích tuyệt sát mà đáng sợ.

- Phượng Hoàng Khải Thế!

Nhìn thấy tuyệt chiêu trước mặt, sắc mặt đám người Hoàng Tôn Chân Đế thay đổi, hít thở dồn dập, bọn họ từng nghe qua chiêu thức truyền kỳ của Hỏa tổ, trong thời đại của hắn, một chiêu này đã từng uy hiếp toàn bộ thời đại, không biết bao nhiêu thế hệ vô địch nghe tin đã sợ vỡ mật.

Phượng Hoàng Khải Thế, lúc chiêu này xuất hiện, nó như mở ra thời gian, không gian, nhân quả… Tất cả đều biến thành quá khứ, hơn nữa mọi thứ trong nơi này đều do Hỏa tổ khống chế, đều là hắn chế tạo ra.

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, thiên địa bị xé nứt, vạn đạo bị cải tạo, dưới vụ nổ, máu tươi bay tung tóe, thời điểm ánh sáng tan hết, tất cả mọi người nhìn thấy Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ đều bị đánh bay, hơn nữa đều thừa nhận thương thế rất nặng.

Thương thế của Khai Thiên Đao Tổ nặng nhất, thân thể của hắn bị cánh phượng hoàng quét trúng,  lồng ngực hắn nát bấy, một lỗ thủng lớn xuất hiện trên ngực, toàn bộ lồng ngực nứt vỡ hoàn toàn.

Dưới một kích như thế, có thể nói, nửa người trên của Khai Thiên Đao Tổ bị phá thành mảnh nhỏ, hắn còn có thể chèo chống thân thể đứng lên đã là chuyện khó tin.

Kiếm Thánh bay ra xa, toàn thân đều là vết thương, thân thể của hắn bị cánh phượng hoàng quét trúng, lưu lại trăm ngàn vết thương như vết kiếm, thân thể Kiếm Thánh như bị  trăm ngàn thanh kiếm chém qua, nếu không phải kiếm đạo của hắn đủ mạnh, có thể ngăn cản chém giết vừa rồi, chỉ sợ hắn đã sớm chết đi.

Trong ba người, thương thế nhẹ nhất chính là Thần Nguyệt Thủy tổ, nhưng Thần Nguyệt Thủy tổ bị đánh bay, hắn không ngừng ho khan và thân thể còng xuống, hắn lúc này như ngọn nến trong gió, tùy thời sẽ dập tắt.

Thần Nguyệt Thủy tổ tổn hao quá nhiều chân huyết, thân thể của hắn sắp chết héo, một kích thần nguyệt vừa rồi, cho dù Hỏa tổ không giết hắn, hắn cũng sẽ hao hết chân huyết mà biến thành thây khô.

Sau một kích, đám người Kiếm Thánh đã thất bại, cho dù ba người dốc toàn lực cũng không phải đối thủ của Hỏa tổ, Hỏa tổ quá cường đại, hắn với tư cách là một trong thập đại Thủy tổ, hắn thật sự có thể quét ngang tất cả Thủy tổ cấp Tiên Thống.

- Tất cả nên biến mất.

Lúc đám người Kiếm Thánh bị đánh bay, Hỏa tổ lại ra tay lần nữa, Phượng Hoàng lô mở ra, hỏa diễm bộc phát ngập trời.

Oanh, oanh, oanh…

Từng tiến nổ vang lên, thiên địa như gào thét, hỏa diễm lao tới giống như cự thú thôn phệ vạn vật, hỏa diễm cao ngàn vạn trượng, nó như sóng lớn thao thao bất tuyệt, có thể hủy diệt tất cả.

Keng!

Đối mặt với hỏa diễm đánh tới, đám người Kiếm Thánh thét dài, kiếm đạo kéo ngang, lưỡi đao ngập trời, muốn ngăn trở hỏa diễm hung tàn.

Cho dù đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ phòng ngự như thế nào, khi bị hỏa diễm bao phủ, bọn họ có tâm nhưng không có lực.

- Không tốt!

Nhìn thấy đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ bị hỏa diễm thôn phệ, đám người Thánh Sương Chân Đế cũng biến sắc, cùng quát to một tiếng, bọn họ đều biết, đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ không thể ngăn cản nhiều hỏa diễm như thế, cũng làm thân thể cháy sạch sẽ.

Nhưng đám ngườiThánh Sương Chân Đế lại bất lực, cho dù bọn họ xông lên, nguyện ý trợ giúp đám người Kiếm Thánh một tay nhưng cũng không làm nên chuyện gì, sẽ bị đốt thành tro bụi trong nháy mắt.

Tranh, tranh, tranh...

Trong thời khắc sinh tử, đột nhiên có tiếng đàn vang lên.

Tiếng đàn reo vang, âm thanh như giọt nhỏ lên khay ngọc, mười phần dồn dập, lại mười phần thanh thúy.

Tranh, tranh, tranh…

Thời điểm tiến đàn xuất hiện lại mang theo xu thế như sóng to gió lớn.

Thời điểm tiếng đàn vang lên, tất cả mọi người đều cảm nhận được không khí mát lạnh giống như có hơi nước thổi vào mặt.

Lúc tiếng đàn mát lạnh ập tới, cảm giác nóng bức do tà hỏa mang lại cũng biến mất.

Oanh!

Một tiếng gầm thật lớn vang lên, tiếng đàn va chạm với hỏa diễm, hai bên bộc phát vụ nổ lớn giữa không trung, trên bầu trời xuất hiện lỗ đen đáng sợ không gì sánh kịp, tất cả hỏa diễm, tiếng đàn đều bị lỗ đen thôn phệ, đều biến mất không còn.