Đế Bá

Chương 3270: Trường sinh đan (Hạ)

Thấy cảnh đó trái tim mấy người như treo cao, vì biết phút then chốt nhất đã đến.

- Thu!

Vạn lô thần của Lý Thất Dạ tuôn ra lửa cháy. Ngọn lửa như mồm máu há to nuốt sương đan vào, kéo mùi đan vào lô.

Mùi đan bị kéo vào lô rồi có tiếng xèo xèo, Lý Thất Dạ lại phong vạn lô thần. Mùi đan như đang uẩn dưỡng trường sinh đan trong lô.

Dương Thăng Bình nín thở nhìn, đây là phút quan trọng nhất. Lò trường sinh đan này có thành công hay không phải xem lúc này.

Trường sinh đan có chín loại kiếp, mỗi loại khác nhau, trường sinh đan được luyện ra cũng khác.

Ví dụ thứ cấp thấp nhất đệ nhất kiếp thường thấy trong trường sinh đan được gọi là Phản Hỏa. Lúc đệ nhất kiếp lò lửa sẽ tôi luyện ngược lại, nếu không nắm giữ lò lửa thì trường sinh đan sẽ bị hủy.

Khi đệ nhất kiếp phản hỏa nếu phản hỏa muộn chút đan sẽ bị hủy, phản hỏa sớm thì trường sinh đan không thành công, phải phản hỏa vừa đúng.

Khi luyện đan, lò đan này xuất hiện đệ nhất kiếp phản hỏa, nếu như có thể luyện thành tức là lò trường sinh đan này là trường sinh đan cấp thấp nhất, chỉ giúp người kéo dài tuổi thọ vài năm.

Luyện trường sinh đan có chín loại kiếp, mỗi kiếp chia ra mạnh yếu. Đan kiếp trường sinh đan từ thấp đến cao gồm có: Đệ nhất kiếp phản hỏa, đệ nhị kiếp đan hương như xạ, đệ tam kiếp đan trầm như kim, đệ tứ kiếp từ long, đệ ngũ kiếp như ý, đệ lục kiếp thanh không, đệ thất kiếp cử thế, đệ bát kiếp phi tiên, đệ cửu kiếp vạn cổ.

Lò đan của Lý Thất Dạ xuất hiện đệ nhị kiếp tức là đan hương như xạ. Đan kiếp có tiếng rồng ngâm, khoảnh khắc mở lò đan hương tuôn ra như mây như sương. Lúc này dược sư phải ngưng hương, không thể để mùi đan tán đi.

Quá trình ngưng hương rất chú trọng. Ngưng hương quá nhiều thì đan sẽ nổ, ngưng hương quá ít thì đan không thành công.

Khi đan hương uẩn dưỡng trong lò trường sinh đan một thời gian rồi Lý Thất Dạ trầm giọng quát:

- Mở lô!

Lý Thất Dạ mở đan lô ra, ra tay nhanh như tia chớp chính xác bỏ trường sinh đan trong lô vào bình ngọc để sẵn.

Nhìn Lý Thất Dạ thu đan, Chu Tư Tĩnh luôn yên lặng thở phào một hơi:

- Rốt cuộc xong.

Lý Thất Dạ đổ trường sinh đan ra khỏ bình ngọc, lật xem:

- Tạm được.

Lý Thất Dạ tùy tay ném cho Dương Thăng Bình.

Dương Thăng Bình nhận lấy trường sinh đan, đặt trước mắt nhìn kỹ. Đan ôn nhuận như ngọc, đặt ở chóp mũi ngửi, Dương Thăng Bình rung động nói:

- Đây là mùi long xạ, ít nhất có thể tăng thọ tám, chín mươi năm, là cực phẩm trường sinh đan đệ nhị kiếp. Dùng dược liệu miễn cưỡng bước vào dược linh mười vạn năm luyện ra trường sinh đan đệ nhị kiếp mùi long xạ, đúng là đại tông sư. Đừng nói là Cuồng Đình đạo thống chúng ta, nhìn khắp Tam Tiên giới cũng tính là dược sư đỉnh cao nhất.

Dương Thăng Bình rất kích động, kích động còn hơn tự mình luyện ra trường sinh đan.

Một lò trường sinh đan tốt hay xấu, có phẩm cấp gì trừ công lực của dược sư ra thì dược linh của dược liệu góp phần quan trọng trong lò trường sinh đan.

Muốn luyện một lò trường sinh đan đệ nhất kiếp rất chú trọng công lực của dược sư. Quan trọng hơn là lò này dược linh của dược liệu cỡ vạn năm.

Luyện một lò trường sinh đan đệ nhị kiếp phải mỗi vị dược liệu ít nhất là dược linh mười vạn năm.

Bình thường trường sinh đan đệ nhị kiếp chỉ kéo dài mấy chục năm tuổi thọ.

Dược liệu của Lý Thất Dạ toàn là chất lượng bình thường, dược linh của dược liệu miễn cưỡng vào mười vạn năm nhưng hắn luyện ra lò trường sinh đan là trường sinh đan đệ nhị kiếp có mùi long xạ, ít nhất kéo dài tám, chín mươi năm tuổi thọ, xứng là cực phẩm trường sinh đan đệ nhị kiếp.

Từ đây nhìn ra được công lực đan đạo của Lý Thất Dạ rất thâm sâu.

Lý Thất Dạ tùy ý nói:

- Ban cho ngươi.

Nghe Lý Thất Dạ nói thế Dương Thăng Bình không già mồm từ chối, vội bái lạy, cực kỳ kích động nói:

- Đa tạ công tử!

Mấy ngày nay Dương Thăng Bình làm trợ thủ cho Lý Thất Dạ, được hắn tặng cho mấy lô trường sinh đan. Lý Thất Dạ không hứng thú để lại trường sinh đan đẳng cấp này nên tùy tay ban cho Dương Thăng Bình.

Chu Tư Tĩnh còn trẻ nên không cần trường sinh đan nhưng Dương Thăng Bình thì khác. Hắn đã rất già rồi, tùy thời về chầu trời nên rất cần trường sinh đan. Ngày thường thân phận cỡ Dương Thăng Bình sao có thể kiếm được trường sinh đan, trường sinh đan hơi tốt chút đều bị người phân chia, rất được yêu thích. Trường sinh đan loại kém thì không giúp ích gì cho Dương Thăng Bình.

Giờ Lý Thất Dạ luyện tốt mấy lò trường sinh đan, tuy rằng đều là hoàng đan nhưng đã cực kỳ quý giá với Dương Thăng Bình.

Hoàng đan ý chỉ trường sinh đan từ đệ nhất kiếp đến đệ tam kiếp. Nó được gọi là hoàng đan đơn giản vì loại trường sinh đan này thường cho lão tu sĩ có địa vị hoặc thực lực như vua của một nước, chủ một môn dùng, nên được gọi là hoàng đan.

Trường sinh đan đệ tứ kiếp đến đệ lục kiếp thì gọi là thần đan. Bởi vì trường sinh đan đẳng cấp này chỉ lão tổ thực lực Chân Thần mới dùng được.

Trường sinh đan đệ thất kiếp đến đệ cửu kiếp gọi là đế đan, bình thường Chân Đế, Bất hủ mới dùng trường sinh đan loại đó.

Với Lý Thất Dạ thì hắn còn lười nhìn hoàng đan, chỉ là luyện tập tay. Dù là thần đan thì Lý Thất Dạ cũng không thèm. Thần đan không giúp ích gì với hắn.

Lý Thất Dạ theo đuổi là đế đan đệ cửu kiếp. Đó là ngưỡng cửa mà hắn nghiên cứu. Đương nhiên Lý Thất Dạ không vì lò trường sinh đan đó, hắn muốn qua trường sinh đan tìm hiểu ảo diệu trường sinh đằng sau nó.

Trong mấy ngày này Lý Thất Dạ nghiên cứu trường sinh đan, hắn luyện từ lò này qua lò khác. Hiện những thứ Lý Thất Dạ luyện đều là hoàng đan, trừ luyện tập trường sinh đan cấp thấp ra hắn cũng chuẩn bị cho sau này luyện trường sinh đan đệ cửu kiếp.

Trong khi Lý Thất Dạ ở lại Cuồng Đình đạo thống nghiên cứu trường sinh đan thì Cuồng Đình đạo thống bình yên, bốn bề thanh bình. Các môn phái thế gia đều không có chiến sự, có thể nói là thái bình thịnh thế.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, đang lúc Cuồng Đình đạo thống bình yên thì trên bầu trời Hoàng Đình bỗng nổ tung. Rầm một tiếng, có lốc xoáy khoan rách cả hư không.

Chớp mắt nơi hư không bị xé rách nàng một đội cực kỳ mạnh.

Tiếng cảnh báo bỗng chốc vang vọng khấp Hoàng Đình:

- Bị tập kích, bị tập kích, bị tập kích!

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tiếng cảnh báo dồn dập vang vọng thiên địa.

Có lão tổ trong Hoàng Đình giật mình kêu lên, dẫn theo đệ tử môn hạ giữ vững vị trí của mình:

- Ngoại địch xâm nhập!

Đột nhiên xảy ra chuyện đó khiến hoàng đế Vương Hàm ngạc nhiên, lập tức ra lệnh tất cả quân đoàn, các đệ tử tiến trạng thái chiến tranh:

- Chuẩn bị chiến đấu!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong khoảnh khắc một đội thiết kỵ từ trên trời giáng xuống, nghiền nát hư không, có được uy thế vô địch.

Đội thiết kỵ cỡ mấy ngàn người, hơn nữa đều là cường giả trong cường giả, trong đó có nhiều người là Chân Thần.

Soẹt!

Các lá cờ bay phấp phới trong đội thiết kỵ, các lá cờ khác nhau, có thêm rồng nằm, thêu âm dương, thêu tranh họ.

Thấy các lá cờ chiến, có lão tổ sắc mặt hoảng sợ kêu lên:

- Dương Minh giáo, Bàn Long đạo thống, Chu Tướng Võ Đình...

---------------