Đế Bá

Chương 2686: Ba vòng xoáy lớn 2

Ít người biết sự tồn tại của ba vòng xoáy, vì chúng nó chưa từng cùng xuất hiện. Điểm huyền diệu của chúng rất khó tham ngộ, dù là Tiên Đế cũng cần thời gian rất dài để tham ngộ. Quan trọng hơn hết ba vòng xoáy cần cơ duyên, không có cơ duyên thì ngươi muốn tham ngộ cũng không thể được.

Ba vòng xoáy dính đến huyền bí lớn nhất vạn cổ đến nay, cũng là thứ ngày xưa Tiên Ma động Tiêu thị muốn tìm. Lúc đầu Tiên Ma động không rõ ràng ba vòng xoáy, chỉ biết vụn vặt từ ghi chép kỷ nguyên đã trôi qua biết có thứ như vậy tồn tại.

Về sau Âm Nha đào sâu mới bắt đầu biết nhiều hơn về ba vòng xoáy, Âm Nha thoát khỏi Tiên Ma động khống chế, Lý Thất Dạ hiểu biết về ba vòng xoáy hơn xa Tiên Ma động.

Mãi khi trán Lý Thất Dạ hiện lên ánh sáng màu bạc thì hắn mới hiểu rõ huyền bí của ba vòng xoáy, đó là nguyên nhân hắn đi Thạch Dược giới, Thiên Linh giới.

Ba vòng xoáy không quá khổng lồ, nhưng khi chúng ầm ầm chuyển động thì nguyên Cửu Giới như lung lay. Khi vòng xoáy xoay tròn như thể nuốt vào Cửu Giới, có thể nghiền nát Cửu Giới ra.

Ba vòng xoáy không quá lớn lại có lực lượng mạnh hơn Cửu Giới, cường đại gấp mấy chục, trăm lần lực lượng tổng hợp của Cửu Giới.

Nên khi ba vòng xoáy xoay tròn thì sinh linh Cửu Giới rợn tóc gáy, lòng sợ hãi, trong lòng hãi hùng khó tả. Bọn họ sợ ba vòng xoáy đột nhiên hút luôn Cửu Giới, nghiền nát Cửu Giới ra, từ nay trên đời không có Cửu Giới.

Ong ong ong ong ong!

Ba luồng sáng quấn quýt nhau giữa trán Lý Thất Dạ thoáng chốc chói lòa.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Ba luồng sáng hóa thành ba pháp tắc mỏng nhỏ, mỗi pháp tắc mỏng cỡ sợi tóc nhưng cực kỳ tinh xảo nối từng khâu.

Ầm!

Ba vòng xoáy lớn xoay tròn có biến đổi, trong thời gian ngắn chúng biến thành ba đại đạo, là ba đại đạo người đời chưa từng trông thấy.

Trong phút chốc ba đại đạo kim, ngân, sắt như ba pháp tắc cực kỳ thô to. Chúng nó như ba luồng sáng từ trán Lý Thất Dạ đan xen vào nhau, mãi mãi không ngừng chuyển động lẫn nhau. Ba đại đạo quấn quanh chuyển động, mọi thứ trên đời như biến vĩnh hằng.

Khi ba vòng xoáy lớn háo thành ba đại đạo quấn quýt nhau, thiên địa tĩnh lặng lại không còn tiếng nổ.

Người ta không cách nào xem hiểu ba đại đạo đó, dường như nó sinh ra ở thái sơ, dường như nó cổ xưa hơn cả thiên địa, dường như đại đạo, pháp tắc kỷ nguyên vạn cổ cùng căn nguyên với nó.

Không ai xem hiểu ba đại đạo đó là cái gì, mọi người cảm thấy chúng nó hồn nhiên một thể giống như thiên địa sinh ra vì chúng nó.

Nhìn ba vòng xoáy khoảnh khắc này hóa thành ba đại đạo, Lý Thất Dạ nở nụ cười. Vạn cổ đến nay có ai biết huyền bí trong đó?

Dù là Lý Thất Dạ nếu ngày xưa không phải Tiên Ma động muốn tìm ba vòng xoáy thì hắn cũng không biết bí ẩn của ba vòng xoáy lớn. Ngày xưa vì tìm đến chúng nó mà Lý Thất Dạ lật xem vô số cổ tự, đi trong Cửu Giới, thậm chí tìm ở Đệ Thập giới.

Có thể nói trong Cửu Giới, Đệ Thập giới không có ghi chép về ba vòng xoáy, chỉ ngẫu nhiên nhắc vài câu trong bức tranh trên tường vô cùng cổ xưa.

Qua năm rộng tháng dài tìm kiếm và nghiên cứu, Lý Thất Dạ đã có mặt mày,cho đến hôm nay hắn thành công tìm tòi ra ảo diệu của ba vòng xoáy.

Lai lịch và tác dụng của ba vòng xoáy có thể nói là không thể dùng btú mực, từ ngữ để hình dung. Ngày xưa Tiên Ma động thất bại thì luôn khổ sở muốn tìm được ba vòng xoáy, vì Tiên Ma động cho rằng ba vòng xoáy là cơ hội duy nhất để lật ngược bàn cờ.

Thử nghĩ xem, Tiên Ma động có Trường Sinh Thảo, một trong chín thiên bảo mà vẫn đau khổ tìm ba vòng xoáy lớn, ký thác cơ hội lật ngược bàn cờ vào chúng. Có thể tưởng tượng ba vòng xoáy lớn quý giá cỡ nào.

Có thể nó inếu ngươi thật sự hiểu ba vòng xoáy quý giá thì bí mật đó sẽ khiến bất cứ ai điên cuồng, bao gồm Tiên Đế.

Tu sĩ cường giả Cửu Giới nhìn ba vòng xoáy đã hóa thành đại đạo, nhìn ba đại đạo quấn quýt nhau, mọi người lòng tràn đầy tò mò. Đây là thứ gì? Thứ như vậy lại có lực lượng đến thế, trên đời không có người từng gặp.

Lý Thất Dạ lấy một đồng tướng ra, ngày xưa Lý Thất Dạ lấy đồng tướng từ Thần Chiến sơn. Khi đó đồng nhân to lớn ôm lây đồng tướng.

Lý Thất Dạ mở đồng tướng ra ném hết mọi thứ trong đồng tướng vào ba đại đạo quấn quýt nhau.

Đinh đinh đinh!

Tiếng kim loại va chạm trong trẻo vang lên. Thứ ném ra từ đồng tướng bay hết lên trời, lần lượt treo trên ba đại đạo. Khi các món đồ treo ở phần đuoi ba đại đạo thì ánh sáng nhấp nháy.

Thứ ném ra từ đồng tướng là mười hai thứ tổng như pháp tắc nhưng nó không phải pháp tắc. Nó giống kim nhưng không phải kim, giống đá nhưng không là đá, cực kỳ huyền diệu. Khi mười hai thứ đó treo ở phần đuôi đại đạo thì rất tự nhiên, hồn nhiên thiên thành, như thể chúng vốn là một phần hoàn chỉnh.

Nếu nói khi ba vòng xoáy hình thành đại đạo quấn quýt nhau nhìn tổng thể là khuyên tai xinh đẹp thì mười hai pháp tắc treo ở phần đuôi ba đại đạo như dải lụa bay theo gió.

Ba đại đạo, mười hai pháp tắc như khuyên tai, nó xinh đẹp không thể hình dung. Khuyên tai như vậy e rằng trên đời không ai có tư cách đeo lên.

Nhìn ba đại đạo, mười hai pháp tắc hình thành một thể hoàn chỉnh, nhìn chúng nó hồn nhiên thiên thành càng làm người ta tràn ngập tò mò. Mọi người không biết chỉnh thể hồn nhiên thiên thành đó là vật gì, có tác dụng gì.

- Thiên Mệnh, vạn cổ đến nay đám người bao nhiêu Tiên Đế theo đuổi, bao nhiêu Tiên Đế vì chịu tải Thiên Mệnh mà dũng cảm tiến tới.

Lý Thất Dạ nhìn ba đại đạo, mười hai pháp tắc trước mắt, hắn chậm rãi nói:

- Hôm nay, Thiên Mệnh chỉ là thứ điểm xuyết.

Khi lời nói thốt ra, các tu sĩ cường giả Cửu Giới lòng rung động. Bao nhiêu người vạn cổ đến nay xem Thiên Mệnh là tất cả, có được Thiên Mệnh chính là có được hết thảy. Hiện tại Vạn Cổ Đệ Nhất Đế nói Thiên Mệnh chẳng qua là điểm xuyết, lời này bá khí không gì sánh được. Vạn cổ đến nay chỉ có Vạn Cổ Đệ Nhất Đế là đủ tư cách nói ra lời đó.

Lý Thất Dạ dứt lời, trán hắn lại lóe sáng. Một tiếng vèo, mười hai pháp tắc vốn điểm xuyết dưới ba đại đạo có một pháp tắc vươn ra, nó như sống lại. Một tiếng phụt, pháp tắc khóa Thiên Mệnh lại, đâm vào trong Thiên Mệnh.

Thiên Mệnh vốn hóa thành vô thượng đại đạo chỉ có như dòng nước bị một pháp tắc thú qua. Vang tiếng xèo xèo, nguyên Thiên Mệnh và một pháp tắc hợp nhất, Thiên Mệnh biến thành một phần của pháp tắc.

Khi nguyên Thiên Mệnh và pháp tắc dung hợp lại thì pháp tắc này sáng lên, lấp lánh như được thổi hồn vào, khiến nó có được hết thảy linh khí trong thiên địa.

So với pháp tắc dung hợp với Thiên Mệnh thì mười một pháp tắc chưa dung hợp Thiên Mệnh tối tăm không ánh sáng, không lấp lánh như pháp tắc này.

Mọi người thấy cảnh tượng đó rất rung động. Tu sĩ cường giả Cửu Giới xoe tròn mắt, tuy Vạn Cổ Đệ Nhất Đế đã nói rồi nhưng khi thấy tận mắt, mọi thứ quá chân thật, cảm nhận kích thích rất là cụ thể.