Đế Bá

Chương 2628: Nhân hiền đế hậu 1

Kỳ dị là sơng mù mỏng manh tràn ngập Phi Tiên giáo có thể mê hoặc cường giả, lão tổ Phi Tiên giáo. Nếu không có thánh huy Tiên Đế bảo vệ thì Phi Tiên giáo đã bị công chiếm, đệ tử mặc cho thiết kỵ Diệp Cửu Châu đồ sát.

– Chuyện gì xảy ra?

Nhìn Diệp Cửu Châu dẫn theo thiết kỵ Trấn Thiết Hải thành tập kích Phi Tiên giáo, Sơn Tổ ngạc nhiên. Bọn họ không ngờ Diệp Cửu Châu sẽ làm chuyện như vậy, bọn họ luôn cho rằng Diệp Cửu Châu mãi mãi theo Phi Tiên giáo.

– Cướp báu!

Tử Thúy Ngưng thấy cảnh đó thì thào:

– Cố Tôn thèm muốn kho báu Phi Tiên giáo, năm vị Tiên Đế đời đời tụ tập kho báu, bên trong giấu nhiêu thứ kinh thiên.

Nghe giải thích, các Sơn Tổ lòng rung động. Năm vị Tiên Đế Phi Tiên giáo tích lũy kho báu kinh người biết bao, nói không động lòng với kho báu đó là lừa người. Ai đối diện kho báu kia sẽ tim đập nhanh, năm vị Tiên Đế tích lũy rất hấp dẫn. Có kho báu đó sẽ xài nhiều đời không hết.

Biến dị đột ngột khiến người bất ngờ, đột nhiên nghịch chuyển không phải Phi Tiên giáo cũng không là Lý Thất Dạ mà do Cố Tôn lãnh đạo Trấn Thiên Hải thành. Cục diện biến đổi thế này e rằng không ai ngờ tới.

Vèo!

Hai tiên tác bắn ra trói lại bong bóng phong ấn Lý Thất Dạ và bốn huynh muội Nhân Hiền, Cố Tôn kéo hai bong bóng xoay người đi.

Keng!

Tiếng thương ngân, khi Cố Tôn kéo hai bong bóng to định chạy trốn thì mũi thương lóe tia sáng lạnh. Thanh long do quân đoàn Thanh Long biến thành nháy mắt chặn đường Cố Tôn, trường thương lóe tia sáng lạnh đâm xuyên hư không, cực kỳ sắc bén, khiến người rét run.

Bị chặn đường nhưng Cố Tôn không sợ, mỉm cười nói:

– Quân đoàn Thanh Long các ngươi nên đặt sức lực vào đối phó Cổ Minh.

Trấn Thế Chân Thần mở miệng nói:

– Buông Thời Gian Trường Hà Phao, tha cho ngươi khỏi chết!

Thanh âm lạnh băng không có đường thương lượng.

Tuy Cố Tôn được gọi là một tỏng mười thiên tài vạn cổ nhưng Trấn Thế Chân Thần ngôn ra tức pháp, mặc cho thiên tài như Cố Tôn cũng không dám coi thường.

Trấn Thế Chân Thần cực kỳ cường đại, nhưng Cố Tôn không sợ:

– Đáng tiếc, đối thủ của các ngươi không phải ta.

Cố Tôn cười hét to hướng Phi Tiên giáo:

– Nếu các ngươi không có gì phàn nàn vậy ta mang bốn Nhân Hiền Đế Tử đi!

Tất cả cường giả, lão tổ trong Phi Tiên giáo vừa kinh vừa giận nhưng bọn họ lực bất tòng tâm, hiện tại Diệp Cửu Châu tấn công kho báu quan trọng nhất Phi Tiên giáo qua mạnh mẽ. Cường giả, lão tổ tỉnh táo từ sương mù lo chạy đi cứu viện, kho báu quá quan trọng với họ.

Phi Tiên giáo rất mạnh nhưng lần này Diệp Cửu Châu đến có chuẩn bị, mang theo vô số kho báu, rất nhiều thần khí công thành, có thể nó imột đường thế như chẻ tre. Hi nhiều lão tổ chạy tới mới giảm chậm thế công của nhóm Diệp Cửu Châu.

Hiện tại những cường giả tỉnh táo từ sương mù đang đối kháng với Diệp Cửu Châu, không rảnh tay cứu Nhân Hiền Đế Tử. Những đệ tử cường giả còn trong mê mang thì càng không trông chờ.

Lúc này Cố Tôn cũng không vội chạy trốn, thật ra trong cục diện này dù gã phong ân Lý Thất Dạ, bốn Nhân Hiền Đế Tử thì vẫn không trốn được. Vì bầu trời này không chỉ có quân đoàn Thanh Long trấn thủ, trên bầu trời còn giấu Hắc Long Vương, Cố Tôn biết rõ điều này.

Giờ Cố Tôn đã phục hồi trạng thái trung niên nhưng gã biết sức một mình không thể đấu lại Hắc Long Vương, quân đoàn Thanh Long. Nên giờ Cố Tôn lật con bài trong tay gã, chỗ dựa của gã là bốn Nhân Hiền Đế Tử. Bây giờ bốn Nhân Hiền Đế Tử thành con tin của Cố Tôn.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, một mảnh đất thần thánh Phi Tiên giáo chợt nứt ra.

Đất thần thánh này có một ngôi mộ cổ, tuy chiếm diện tích không lớn nhưng non xanh nước biếc, thánh quang thường chiếu, tràn ngập thánh huy Tiên Đế. Ngôi mộ cổ trong năm tháng dài dòng được quang huy Tiên Đế chiếu rọi, có thể nói trên đời không nhiều thứ khiến quang huy Tiên Đế luôn chiếu sáng. Khiến Tiên Đế để lại quang huy vĩnh viễn không thay đổi chứng minh thứ này hoặc người này cực kỳ quan trọng với Tiên Đế.

Đằng trước ngôi mộ cổ nựg một tấm bia cổ xưa rộng rãi viết ‘mộ của ái thê’, dưới góc bia đá ký tên Diệp Vân Châu.

Không người biết Diệp Vân Châu là ai, nhưng cái tên Thôn Nhật Tiên Đế thì người đời đều biết, đó là vị Tiên Đế thứ ba của Phi Tiên giáo.

Trong tiếng nổ ngôi mộ cổ nứt ra, một nữ nhân bước ra khỏi mộ cổ. Nữ nhân đi ra sơn hà lu mờ, trời trăng không ánh sáng. Nữ nhân này quá xinh đẹp, nàng như ngôi sao trên bầu trời chiếu sáng trời đêm, nàng tụ tập vạn vực dục tú, lấp lánh tỏa sáng. Khiến người ngước nhìn là người nàng toát ra khí chất cao quý vô thượng, trên người nàng tràn ngập khí thế quân lâm thiên hạ, khiến người cảm nhận nó muốn quỳ xuống ngay. Nàng trời sinh chấp chưởng vạn giới, hiệu lệnh bát phương.

– Đây là Đế Hậu của Thôn Nhật Tiên Đế sao?

Nhìn nữ nhân tuyệt thế vô song bước ra từ mộ cổ, cường giả Phi Tiên giáo cũng hoảng sợ tái mặt.

Đệ tử Phi Tiên giáo biết chỗ bọn họ đứng cực kỳ thần thánh, là nơi chôn ái thê của Thôn Nhật Tiên Đế. Sau khi Thôn Nhật Đế Hậu qua đời thì Thôn Nhật Tiên Đế đau đớn truy điệu, chôn nàng tại đây, để quang huy Tiên Đế luôn chiếu rọi.

Các đời đệ tử Phi Tiên giáo từng đến đây điếu niệm, tưởng nhớ Đế Hậu cống hiến cho Phi Tiên giáo.

Bây giờ một nữ nhân tuyệt thế ra từ mộ Thôn Nhật Đế Hậu, sao không khiến đệ tử Phi Tiên giáo ngạc nhiên? Bọn họ cho rằng Thôn Nhật Đế Hậu sống lại.

Có lão tổ nhìn nữ nhân tuyệt thế vô song ra khỏi ngôi mộ rất nhanh nhận ra thân phận của nàng.

Lão tổ hoảng sợ kêu lên:

– Không phải Thôn Nhật Đế Hậu, là Nhân Hiền Đế Hậu!

Nghe lão tổ nói, nhiều đệ tử Phi Tiên giáo trợn tròn mắt, không rõ xảy ra chuyện gì. Vì Đế Hậu của Nhân Hiền Tiên Đế chôn tại nơi khác trong Phi Tiên giáo, cách mộ Thôn Nhật Đế Hậu rất xa.

Hiện tại Nhân Hiền Đế Hậu ra từ mộ Thôn Nhật Đế Hậu làm các đệ tử Phi Tiên giáo ngây người, bọn họ kỗ có chuyện gì. Tại sao Nhân Hiền Đế Hậu chôn trong mộ của Thôn Nhật Đế Hậu?

Nhiều cường giả Phi Tiên giáo biết Nhân Hiền Đế Hậu chết sớm, nàng chưa kịp hưởng thụ vinh diệu Đế Hậu thì đã lìa đời. Nhưng Nhân Hiền Tiên Đế có nhiều cống hiến cho Phi Tiên giáo, nên Nhân Hiền Đế Hậu được chôn vào Phi Tiên giáo, được hậu nhân kính ngưỡng.

Lúc nhìn Nhân Hiền Đế Hậu ra khỏi mộ cổ, một số lão tổ Phi Tiên giáo, ví dụ chiến tướng từng dưới tay Nhân Hiền Tiên Đế đều lặng im, dường như không ngạc nhiên với kết quả này.trước đó bọn họ đã biết sự thật, đều chọn đứng về phía Nhân Hiền Đế Hậu, nếu không mạch Nhân Hiền Tiên Đế làm sao có thể độc chưởng quyền to Phi Tiên giáo?

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Nhân Hiền Đế Hậu đi ra một chỉ ngang trời thẳng hướng đoàn thiết kỵ Diệp Cửu Châu.

Tiếng hét vang lên:

– A!

Nhiều cường giả Trấn Thiên Hải thành bị giết, Diệp Cửu Châu cũng bị một chỉ đánh bay. Đối phương quá mạnh, siêu khủng bố, Diệp Cửu Châu không đỡ nổi một chiêu.

Ong ong ong ong ong!

Nhân Hiền Đế Hậu bước vào chiến trường, thoáng chốc chặn đường Cố Tôn.