23.

Yunho cảm thấy mình đang nằm mơ, một giấc mơ khiến anh thật bật ngờ nhưng lại không nhịn được ham muốn đắm chìm mãi trong giấc mơ đó. Anh mơ thấy mình và Jaejoong cùng ở trong một phòng tắm tự an ủi, sau đó bản thân lại cưỡng ép Jaejoong, hôm nay cậu ấy không lạnh lùng điềm tĩnh như mọi khi mà lại rất nhiệt tình và dịu dàng, anh cùng cậu ở trong nhà tắm làm ba lần, sau đó cả hai cùng ngã ra giường lớn lại tiếp tục mây mưa trăng gió, thân hình Jaejoong vừa thon dài vừa trắng nõn, làn da mịn màng, chỗ tư mật vừa nóng bỏng vừa chật khít, siết chặt lấy hạ thân Yunho, tiếng rên rĩ của Jaejoong giống như một loại ma dược với Yunho, quẩn quanh bên tai mời gọi. Còn có một loại cảm giác khá rõ ràng, hai người trong mộng không hề cự tuyệt đối phương, nhiệt tình hưởng ứng hết thảy các tư thế ân ái, mãi đến khi vắt kiệt sức mới thôi, sau đó cùng nhau chìm sâu vào giấc ngủ. Yunho nghĩ có phải bản thân nhịn quá lâu, cho nên mới mơ loại giấc mơ kỳ dị như vậy. Yunho chậm rãi mở mắt, cảm giác toàn thân như vừa trải qua một trận vận động kịch liệt, có chút bủn rủn, kỳ quái chính là Jaejoong đang nằm cạnh mình ngủ mê mệt, tay mình còn đang ôm cậu ấy, chân cũng quấn lên người cậu ấy…. cảm giác mồ hôi lạnh tuôn ra, anh lặng người, dự cảm bất an….Yunho cảm nhận được “người anh em” của mình đang nằm trong một nơi nào đó thật nóng ấm, thật chặt….

Yunho không thể nhúc nhích, tiếp tục nhắm mắt lại, trong không khí tràn ngập hương vị gợi nhớ chuyện đêm qua, dùng năm phút để khiến đầu óc tỉnh táo, rồi mở mắt lần nữa, nhẹ nhàng kéo chiếc chăn đang đắp trên thân thể hai người, thật cẩn thận dời cánh tay đang ôm Jaejoong, nhẹ nhàng giở chân trái đang gác trên người Jaejoong xuống, sau đó nín thở từ từ rút phân thân của mình còn nằm trong cơ thể Jaejoong, Yunho tận lực để không gây ra tiếng động nào, phân thân mềm nhũn lại có xu thế ngẩng cao đầu, sợ Jaejoong tỉnh lại Yunho vội quá hơi dụng lực một chút, “người anh em”cũng theo đó mà trượt ra, cảm giác dòng chất lỏng cũng theo động tác đó mà giải thoát, Yunho cảm thấy mặt mình nóng ran, lại không dám ho he một tiếng, may mà Jaejoong chỉ hơi nhíu mày một chút, ưm một tiếng lại tiếp tục say ngủ.

Yunho nhẹ nhàng bước xuống giường, phát hiện nơi này là phòng tình nhân của khách sạn Thiên Đường, quần áo của anh và Jaejoong rơi tứ tung trên mặt sàn, trên bàn dưới đất đều hỗn độn, giống như vừa trải qua một trận đánh nhau, cố gắng nhớ xem hôm qua lúc mình hôn mê rồi đã xãy ra chuyện gì nhưng mãi không có chút ấn tượng gì cả, đầu còn hơi đau Yunho đưa tay xoa xoa thái dương. Đưa tay nhặt quần áo dưới sàn, đã bị xé rách không cách nào mặc lại được. Yunho lập tức gọi điện thoại cho Changmin, dặn dò cậu mang đến khách sạn hai bộ quần áo cho anh và Jaejoong, không đợi Changmin hỏi thêm điều gì liền cúp máy, đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt. Đến phòng tắm mới phát hiện trong phòng cũng một mảng hỗn độn, nước vương vãi khắp nơi, hai chiếc khăn tắm lớn nằm cạnh bồn, trong bồn còn khoảng nửa phần nước, chiếc vòi sen đặt trên thành bồn bị đẩy ngã trái ngã phải…..Yunho nhíu mày càng sâu, dự cảm bất an càng thêm mãnh liệt…..

Yunho xả đi phần nước cũ, rồi lại hứng đầy bồn nước ấm mới. Nửa nằm trong bồn anh nhìn thấy trên ngực và bụng mình đầy dấu hôn, nhìn vào tấm gương đối diện lại thấy trên lưng còn mấy vết cào, Yunho nhắm mắt cố bình tâm cảm xúc cuồn cuộn của mình nhưng chẳng đặng đừng trong đầu lại chạy qua những đoạn ký ức vụn vặt………

Tại bồn tắm ba mặt lắp kính, bản thân đỡ lấy thắt lưng Jaejoong, sau đó mạnh mẽ tiến vào người cậu ta, tấm gương còn phản chiếu ánh mắt mê đắm của Jaejoong cùng biểu cảm trầm mê của mình….

Trên giường lớn mềm mại, Jaejoong oằn người ngồi trên thân thể mình, thân thể mềm mịn trắng trẻo không ngừng đong đưa…….

Chính mình nửa quỳ trên giường, nắm lấy phân thân Jaejoong hung hăng vuốt ve lên xuống….

Bản thân phóng thích tinh hoa vào trong cơ thể Jaejoong, còn cậu ấy thì cong người cào lên lưng mình mấy vết….

Mình cùng Jaejoong trao nhau những nụ hôn sâu bất tận, cơ thể dây dưa chẳng muốn tách rời……..

…………….

Một loạt hình ảnh ngỡ như quen thuộc lại dường như xa lạ cứ liên tục xuất hiện, Yunho mở mạnh hai mắt, tất cả mọi chuyện….đêm qua…lẽ nào…Yunho phiền não tùy tiện lấy chiếc khăn tắm lau sơ thân thể, sau đó quấn khăn bước ra khỏi phòng tắm.

Nhìn Jaejoong vẫn còn đang mê mang, trong lòng cầu nguyện mong cho Jaejoong đừng tỉnh dậy sớm, hiện tại anh còn chưa biết phải đối mặt với tình huống này thế nào nên khoan hãy tỉnh đó. May mà chẳng lâu sau, ngoài cửa vang lên thanh âm gõ cửa của Changmin. Yunho mở cửa như cơn lốc, giật lấy quần áo rồi đóng sầm cửa lại, đem Changmin suýt nữa thì bị cửa đập vào mặt nhốt luôn bên ngoài.

Sau khi đặt quần áo của Jaejoong ở đầu giường, Yunho thay vội quần áo của mình rồi ra ngoài. Changmin từ đầu đến giờ đều dùng biểu cảm “ván đã đóng thuyền còn quái gì phải ngại” nhìn anh. Yunho mất tự nhiên ho khan hai tiếng, không thèm để ý Changmin bước nhanh về phía trước.

“Yunho hyung, bỏ Jaejoong hyung ở đây một mình sao được! Anh sao có thể bội tình bạc nghĩa như vậy! Mẹ nuôi mà biết nhất định sẽ lột da anh luôn! Anh quả thật là một….tra…công mà…” Changmin nhanh chóng bắt kịp bước chân Yunho, vừa đi vừa lải nhải, nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Yunho quét qua, cậu liền thức thời ngậm miệng lại.

“Shim! Chang! Min!” Dù tiếng của Yunho có chút khàn khàn nhưng vẫn không giảm đi phần uy nghiêm nào, khiến Changmin không rét mà run “Anh….anh không biết phải đối mặt với Jaejooong thế nào…” Thanh âm của Yunho đột nhiên xìu xuống, có một chút bất lực….

“…………..” Changmin thông cảm nhìn Yunho, cậu cũng không biết nên nói gì. Tuy rằng bản thân cảm thấy nếu Yunho hyung và Jaejoong hyung củi khô lửa bốc, có trốn tránh nữa cũng chẳng ích gì, đều là đàn ông mà, hạ chút tự tôn cùng nhau ngồi xuống nói chuyện, nên thế nào thì là thế đó, cũng không có gì quá đáng, chỉ cần thuận theo tự nhiên thôi. Thế nhưng Yunho hyung có vẻ như… chuyện này quả thật là khó giải quyết đây! Được rồi, ý là khó giải quyết một cách đơn giản ấy…Có điều chuyện quan trọng nhất hiện tại là xử lý tên phản trắc Jung Kyung Ho ấy như thế nào.

24.

Jaejoong mở mí mặt nặng trĩu, cảm giác mình đang nằm trên tấm nệm mềm mại, cả người mềm nhũn, sức lực để lăn trở cũng không có, đặc biệt là phần eo dưới, tựa như đây không phải là thân thể cậu vậy. Đảo mắt một vòng, nhìn những tia nắng ấm áp xuyên qua màn cửa soi chiếu cả căn phòng, hẳn là không còn sớm…..

Jaejoong chống tay cố ngồi dậy nhưng phần thân dưới quá đau khiến cậu không thể không úp sấp nằm trở lại giường. Nhìn gra giường đầy vết nhăn, dưới đất quần áo cũng hỗn độn, trong không khí vẫn còn mùi hương nồng nàn từ đêm qua, bao nhiêu ký ức lần lượt ùa về làm Jaejoong thoát chốc đã đỏ bừng mặt, ban đầu là bị Yunho cưỡng ép, sau đó chính cậu cũng nhiệt tình hưởng ứng, loại khoái cảm kia thấm tận xương tủy, tất cả mọi chuyện thật quá rõ ràng….là trách Mandala dược tính quá mạnh hay trách cậu và Yunho ý chí quá yếu đây….Jaejoong tức giận đập vào gối mấy cái, hít sâu vài cái lấy lại sự bình tĩnh, tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý nhưng hạ thân truyền đến cảm giác khó chịu khiến Jaejoong không nhịn được mà cau có gầm gừ.

Jaejoong trần truồng đi vào nhà tắm, hơi nóng trong phòng tắm còn chưa tan, hẳn là Yunho vừa mới dùng xong rồi đi ra không lâu. Jajeoong xả một bồn nước đầy, dùng tư thế thật khó coi bước vào bồn tắm. Yunho chết tiệt, làm mạnh như vậy chi hả, đau muốn chết hà! Thân thể quả thật chẳng có cảm giác là của mình gì cả. Ngồi tựa mình vào thành bồn, được nước ấm ôm ấp cơ thể, Jaejoong cảm giác nhẹ nhõm hơn rất nhiều, nghĩ chuyện tối qua giống như một giấc mơ. Cũng không thể không thừa nhận khả năng của Yunho quá mạnh, đến phút cuối mình chẳng còn bắn được gì mà hắn vẫn còn tinh thần sung mãn, một buổi tối có thể làm nhiều lần như vậy….Trừ bỏ lần đầu tiên mới tiến vào thì khá đau, sau đó mình thực thỏa mãn, khoái cảm thấm sâu vào cơ thể, cả hai dùng đủ loại tư thế ân ái với nhau, lúc ở trên giường mình còn chủ động ngồi trên người hắn…..Jaejoong lắc lắc đầu, không cách nào hiểu nỗi lúc đó mình bị cái gì nữa. Bản thân giữ mình thật trong sạch, ngoại trừ lần đó bị một người đàn ông không biết mặt cường bạo ra, thì đây chính là lần thứ hai của cậu, chỉ có Yunho lôi kéo cậu làm ra đủ loại tư thế kỳ dị…. Chợt nhớ đến một chuyện khiến cậu điếng người, lần này sẽ không lại….Không được, lần này nhất định không được….Lần trước là tại mình còn trẻ không biết gì, lúc Jaejae hơn 3 tháng mới phát hiện mang thai, sau đó khó khăn lắm mới khiến Jung Hoon hyung tin rằng người cha kia của Jaejae lúc cậu ở Úc đã qua đời. Khi đó Jaejae vừa mới tượng hình, cậu sao nỡ bóp chết một sinh linh bé bỏng, đành giữ Jaejae lại….

Jaejoong cười khổ, cả hai lần của cậu đều trớ trêu xãy ra trong tình thế ép buộc, bởi vì lần đầu kia tựa như một cơn ác mộng khiến Jaejoong bị chứng phản kháng các loại thân cận, thế là không có bạn trai lẫn bạn gái, sau khi sinh Jaejae, cậu vừa chăm bé vừa theo học chương trình chấp sự làm gì có thời gian nghĩ đến chuyện yêu đương, sau đó Jaejae lớn lên càng lúc càng đáng yêu, cậu cảm thấy không hối hận vì đã sinh ra bé, dần dần cũng có ý định không kết hôn, cả đời ở với Jaejae là đủ rồi.

Nếu chuyện đã xãy ra thì đành phải đối mặt thôi, tìm cách giải quyết, trốn tránh không phải tác phong của Jaejoong, đối với chuyện Jaejae cũng thế và chuyện đêm qua cũng vậy. Có điều Yunho là Thái tử, thân phận của anh xem chừng không dễ giải quyết, tối qua Changmin đến đây có lẽ sự việc đã được xử lý chút ít, không biết có bắt được Dong Wook không, dù thế nào chuyện đêm qua chỉ có thể lén giải quyết, tuyệt đối không thể để người khác biết, nếu không quyền thừa kế của Yunho sẽ bị đe dọa…Suy nghĩ dần trôi xa, Jaejoong nghĩ cả buổi vẫn không tìm ra cách giải quyết ổn thỏa. Mở to mắt, không thèm nghĩ nữa, cậu bực bội bản thân đã chịu thiệt vì Yunho mà còn suy nghĩ cho anh, hiện tại phải lo lắng cho thân thể mình mới phải!

Cậu vừa ngẩng đầu lên liền phát hiện ra thân thể mình phản chiếu trong ba tấm gương gắn chung quanh bồn tắm, từ xương quai xanh, ngực, bụng, lưng, đùi không có chỗ nào không có dấu hôn, trong đầu lại tái hiện cảnh Yunho đè trên thân mình hết hôn lại liếm, vừa nghĩ tới lại có cảm giác….A! Quả thực không cách nào gặp người mà, Jaejoong chà mạnh lên ngực mình, dấu hôn chẳng những không mất đi mà còn đỏ ửng lên rất chói mắt, quả nhiên là vô dụng, Jaejoong vô lực thả người dựa vào thành bồn, ai ngờ vừa nhúc nhích thì tại nơi tư mật chảy ra chất dịch khó nói. Jaejoong biết đó là cái gì, cậu xấu hổ và tức giận vô cùng rồi cuối cùng bất lực, vươn tay xuống phía dưới tìm kiếm, chất lỏng chảy ra mỗi lúc một nhiều, sau đó hòa vào trong nước, biến mất không còn dấu vết. Ngón tay thâm nhập vào trong, đưa đẩy cố tẩy rửa hết chất dịch của người kia, tựa như đêm qua Yunho đã đưa tay vào để mở rộng nơi này, đóa hoa cúc nhỏ dần dần tăng nhiệt….Jaejoong đỏ mặt tắm rửa sạch sẽ, tối hôm qua đã cạn sức khiến sáng nay cậu tốn khá nhiều thời gian cho những thao tác đơn giản, chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng thấy đau nhức cả người, rốt cuộc ngày hôm qua Yunho đã áp mình bao nhiêu tư thế vậy…quả thật không còn gì để nói….chỉ tắm thôi mà mất gần hai tiếng đồng hồ……….

Thật vất vả từ phòng tắm đi ra, Jaejoong cảm thấy hoa mắt, bụng kêu gào kháng nghị, hiện tại cậu cảm giác đói đến mức bụng dính vào lưng luôn rồi, ngày hôm qua từ sáng sớm đã dậy chuẩn bị cho dạ yến, giữa trưa chỉ kịp ăn chút ít lót dạ, buổi chiều từ lúc bắt đầu tiệc rượu thì ngoài rượu ra cậu có ăn được gì đâu, tối hôm qua lại vận động kịch liệt như thế, không bị tiêu sạch năng lượng mới là lạ đó. Jaejoong bọc khăn tắm lăn lên giường, chẳng muốn nhúc nhích chút nào, vừa định gọi điện thoại bảo khách sạn mang lên phòng một phần cơm thì có tiếng gõ cửa vang lên….