Khi Cơ Huyền vừa về nội viện gặp Hách trưởng lão. Trong phòng, Hách trưởng lão nghe thấy Cơ Huyền cầu kiến, vội vàng đứng dậy chạy ra đón Cơ Huyền. Lúc nhìn thấy cậu thì có chút thấp thỏm hỏi:

- Luyện chế thế nào rồi? Thành công hay không?

Hắn đối với luyện đan cũng biết chút ít, cho nên cũng hiểu được xác xuất luyện chế thành công ngũ phẩm đan dược là rất thấp.

- Người còn có thể nhẫn tâm hơn nữa không. Nhìn dáng vẻ uể oải của ta như vậy người không thèm hỏi thăm ta mà chỉ chăm chăm tới đan dược sao?

Cơ Huyền dáng vẻ mệt mỏi nhìn Hách trưởng lão. Hách trưởng lão thấy dáng vẻ Cơ Huyền đúng là mệt mỏi, khí tức thấp thoáng đình trệ, mắt thâm như con gấu trúc thì thoáng chút ngại ngùng tính hỏi thăm thì thấy Cơ Huyền rút ra ba bình đan dược đưa cho lão.

- Trong này có ba viên “ Long Lực đan ” ta đã luyện thành công, lão với vị trưởng lão kia tự mà chia nhau.

- Quả nhiên thành công! Cái tên tiểu gia hỏa nhà ngươi quả là có vài phần bổn sự, khó trách ngay cả Dị hỏa cũng đều có thể chiếm tới tay.

Đem Long Lực đan cất thật kĩ, Hách trưởng lão phất phất tay trêu ghẹo nói:

- Về sau nếu cần dược liệu gì, cứ việc tới tìm ta, nhưng nhớ kĩ là chúng ta giao dịch đấy nhé, ha ha.

Cơ Huyền hiện này đến khí lực đáp lại còn không có. Tốn mất năm ngày thời gian không ăn không ngủ chỉ có cắn thuốc để luyện chế ra đan dược lục phẩm, rồi còn phải chốn lão bất tử đại trưởng lão nữa. Hiện tại Cơ Huyền hư thoát không chịu nổi chỉ muốn về nhà của mình để ngủ một giấc lấy lại sức lực thôi. Có điều trời không chiều lòng cậu.

"Oanh!"

Đột ngột, một âm thanh mạnh mẽ vang lên, làm xao động toàn bộ Thiên Phần Luyện Khí Tháp. Sau khi âm thanh đó truyền ra chốc lát, năng lượng trong tháp vốn bình thản, đột nhiên như nước sôi vậy ào ạt bốc lên.

Thậm chí các vùng lân cận trong nội viện cũng vì thế mà rung động không nhẹ. Thiên địa năng lượng như sôi sục lên, các học viên đang hoạt động gần khu vực đó cũng bị xung độ, thổ huyết. Trong thoáng chốc hơn trăm học viên bị nội thương nhẹ.

Cơ Huyền cũng bị làn sóng chấn động này đánh tan sự uể oải, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn hẳn. Linh hồn lực nhạy bén của cậu cảm nhận được sự biến dị và nguồn năng lượng khổng lồ không ngừng tích tụ bên dưới Thiên Phần Luyện Khí Tháp.

- Tinh. Năng lượng trong tháp trở nên mãnh liệt hơn rất nhiều, chắc chắn là do Vẫn Lạc Tâm Viêm gây nên.

Thanh âm của hệ thống báo cáo với Cơ Huyền, nghe vậy Cơ Huyền trong lòng mang chút kinh hỷ nhưng cũng chút lo lắng.

- Tình huống như thế này,xem ra vẫn chưa bạo phát triệt để, hiện tại chỉ là vẫn lạc tâm viêm theo định kỳ bạo động mà thôi.

Cơ Huyền nhíu mày cảm nhận một lần nữa, lúc này mới thở phào nói:

- Bất quá xem xét hiện tượng này, chậm thì hai ba tháng, Vẫn Lạc Tâm Viêm trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp này, chắc chắn sẽ bạo động triệt để, mà đến lúc đó, cơ hội cướp đoạt Vẫn Lạc Tâm Viêm của chúng ta sẽ tới.

- Tiêu rồi lại bạo động rồi…..

Hách trưởng lão thực lực cao thâm đương nhiên cũng cảm nhận được biến dị này, lão giật nảy mình, khuôn mặt thập phần biến sắc. Đến tạm biệt với Cơ Huyền cũng không nói mà cấp tốc biến mất.

……

Trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp….

Đó là một mảnh không gian méo mó, ở trong đó, vô hình hỏa diễm tựa như tinh linh vậy, điên cuồng chuyển động, chỉ trong giây lát, có một tiếng rống kì dị vang lên, ngay sau đó, vô hình hỏa diễm tựa như núi lửa phun trào, bạo dũng ra, phóng thẳng tới đỉnh tháp

- Tiểu không gian kết kính, phong!

Hơn mười tiếng già nua âm thanh đồng thời vang lên trong bóng tối, ngay sau đó, một cỗ năng lượng hùng hậu hiện ra, thế rồi tại mảnh không gian đó hình thành một mảnh lưới ánh sáng đa sắc màu, vô hình hỏa diễm mạnh mẽ va chạm với lưới ánh sáng, thế rồi chấn động mạnh mẽ, một luồng năng lượng đủ để đánh chết một gã đại đấu sư ngay lập tức tỏa ra, rồi cuối cùng nện thẳng vào bức tường, thế rồi mới dần dần tiêu tán.

Dưới va chạm của vô hình hỏa diễm, mặt ngoài của lưới ánh sáng như nước gợn, không ngừng rung chuyển, nhìn qua rất giống sắp vỡ, nhưng thủy chung vẫn chưa hóa thành hư vô năng lượng, trong nhất thời liền cùng với vô hình hỏa diễm bá đạo kia hình thành thế giằng co.

.........

Những người trước cửa này, đều vừa mới ra khỏi Thiên Phần Luyện Khí Tháp, bởi vậy tất cả đều có tâm trạng kinh hoàng và thấp thỏm. Bọn họ giờ đây đang đàm luận về chuyện xảy ra trong tháp, lần đầu tiên trải qua biến hóa như vậy, chắc chắn làm cho người ta thấy sợ hãi

Cơ Huyền nhẹ nhàng bước tới xuyên qua đám người lại gần Thiên Phần Luyện Khí Tháp, linh hồn lực len lỏi sau vào bên trong cảm nhận. Kì lạ là xung quanh Cơ Huyền như không nhìn thấy cậu nhưng vẫn hữu ý hay vô tình tránh khỏi nơi cậu đang đứng. Sau cùng cậu vẫn phải tiếc nuối thở dài:

- Vẫn Lạc Tâm Viêm lần này muốn đột phá phong ấn còn có chút trắc trở a, huống hồ mấy gã trưởng lão trên kia cũng không phải là ngọn đèn dầu dễ tắt, với lại còn có đại trưởng lão chủ trì.

Nhưng rất nhanh cậu bình tĩnh trở lại:

- Có điều thế cũng tốt nếu như động thủ ngay lập tức, chỉ là trong tình huống này, xác suất thành công sợ cũng không có.

Nắm bắt được tình hình Cơ Huyền trực tiếp xoay ngời rời đi. Lần này Cơ Huyền phải chuẩn bị chú tâm một chút, nếu không sợ cửu tử nhất sinh.

Theo dòng người, khi Cơ Huyền rời đi từ trong dòng người mấy người Tiêu Viêm cũng ra khỏi Thiên Phần Luyện Khí Tháp. Tiêu Viêm không thèm quan tâm tới việc thảo luận này, ánh mắt lẳng lặng chăm chú nhìn đỉnh tháp nhọn hoắt nhô lên khỏi lòng đất, có thể bởi vì một số phong ấn phụ gia trên thân tháp, bởi vậy vừa ra khỏi cửa tháp.

Cảm giác về năng lượng bạo động càng ngày càng mờ nhạt, bất quá bằng vào mối liên hệ đặc biệt nào đó giữa Thanh Liên Địa Tâm Hỏa cùng với Vẫn Lạc Tâm Viêm, Tiêu Viêm vẫn có thể cảm thấy được, trong tháp lúc này, phong ấn cùng phản phong ấn đang kịch liệt diễn ra.

……

Trở về nơi ở của mình Cơ Huyền nhanh chóng ngả lưng xuống chiếc giường êm ái, muốn chợp mắt nghỉ ngơi. Dù sao trong mấy ngày nay xảy nhiều việc đã khiến sức lực của cậu tiêu hao sạch từ bao giờ rồi, lúc này thì Cơ Huyền chỉ muốn đánh một giấc tới sáng rồi mọi việc tính sau.

Nhưng trời không bao giờ chiều lòng người, bên cửa sổ lúc này xuất hiện một chú chim sẻ nho nhỏ màu lam được ngưng tụ bằng đấu khí. Nhìn con chim sẻ này Cơ Huyền nhíu mày, cách tay cách không hút con chim được ngưng tụ bằng đấu khí này lại.

Chim sẻ vừa được hút vào lòng bàn tay của cậu thì lập tức tan biến, đấu khí ngưng tụ hóa thành màn sương mỏng phiêu đãng trong hư không rồi ngưng tụ lại thành câu:

- Gặp trong thâm sơn, không gặp không về.

Sau đó dòng chứ biến mất hóa thành một đạo lam quang đột tốc mà đi, tốc độ này cực nhanh dù có là Đấu Linh đỉnh phong cũng không theo kịp.

- Nha đầu Huân Nhi này lại bày trò gì không biết.

Khẽ lẩm bẩm vào lời Cơ Huyền bất đắc dĩ phải đuổi theo, đây là cách hẹn của cậu với Huân Nhi. Chính xác là phương thức liên lạc của cậu khi kế hoạch cụ thể bắt Vẫn Lạc Tâm Viêm với Huân Nhi, chỉ là cậu không nghĩ tới Huân Nhi lại chủ động liên lạc với cậu.

Tiến vào thâm sơn, rồi nằm ở bãi cỏ xanh um tùm, dựa sát vào nhau, sưởi những tia nắng vô cùng ấm áp, đầy thư thái và hạnh phúc. Xung quanh là bãi cỏ xanh lục um tùm nhìn như một tấm thảm xanh biếc trải dài tới chân trời, cách đó không xa là những dãy núi trùng điệp cùng với những đám mây nhàn nhạt lượn lờ, mọi thứ thật giống như tiên cảnh.

Trong tiên cảnh đó một thiếu nữ mang nét đẹp giống với tiên nữ, xung quanh nàng tỏa ra một cảm giác cao quý cùng khuôn mặt hoàn mỹ không chút tì vết của nàng khiến chúng sinh không dám kinh hờn. Nhưng trên khuôn mặt tuyệt mỹ này mang theo chút u buồn, tang thương.

Cảm nhận được tiếng động xung quanh, người thiếu nữ này mau chóng mang nét u buồn đó hoàn mỹ che dấu vào trong nội tâm của nàng. Ánh mắt của thiếu nữ đó lại trở về bình thản như mặt hồ tĩnh lặng không một gợn sóng, có điều bên mặt hồ tĩnh lặng đó chứa sự nhu mì, dịu dàng mà không ai có thể nhận ra.. dù chính bản thân người thiếu nữ đó.

- Có việc gì mà phải hẹn ta đến nơi này vậy?

Cơ Huyền sau khi đáp xuống vị trí đối diện với thiếu nữ thì nhàn nhạt nói.

Thiếu nữ nhìn khuôn mặt có chút uể oải của Cơ Huyền trong ánh mắt hiện lên chút cảm xúc nao nao nhưng sau đó lại biến mất vô tung. Nàng bình thản nói:

- Ta sắp phải rời khỏi Già Nam học viện rồi….

Trước lời nói của thiếu nữ Cơ Huyền có chút ngoài ý muốn nhưng vẻ mặt vẫn như bình thường không để lộ một chút cảm xúc gì gật đầu ý tứ đã hiểu.

Thấy phản ứng của Cơ Huyền như không có gì bất ngờ cả làm thiếu nữ không nhịn được hỏi cậu.

- Ngươi không ngạc nhiên sao?

- Cô muốn ta phản ứng gì…. Dù sao ta đã đoán được điều này.

Cơ Huyền nhún vai lẩm bẩm nói.

Thiếu nữ này phi thường kinh ngạc nhìn Cơ Huyền không tin:

- Ngươi có thể biết sao.

Biết mình lỡ lời Cơ Huyền đem một đống lý do mình nghĩ được hợp lý hóa cách giải thích với Huân Nhi.

- Đó không phải điều hiển nhiên sao? Tiêu gia bị diệt, Tiêu Chiến biến mất, món đồ mà Cổ tộc muốn cô tìm cũng không rõ tung tích. Vậy đương nhiên Cổ tộc sẽ triệu gọi cô về rồi….Nếu không phải cô đẩy lùi thời gian lại thì chắc cô đã về Cổ tộc rồi đúng không Huân Nhi tiểu thư

Huân Nhi không phủ nhận cũng không khẳng định, nàng nhàn nhạt nói:

- Động tĩnh ở sâu trong sơn mạch mấy ngày trước là do ngươi gây ra đúng chứ.

- Cô đã biết rồi còn hỏi lại làm gì? Hơn nữa cô phí công gọi ta tới cũng không phải nói mấy lời như vậy chứ.

Dưới ánh mắt nghi ngờ của Cơ Huyền thì Huân Nhi đánh ra một đạo kim quang về phía Cơ Huyền. Đạo kim sắc quang mang tốc độ tương đối nhanh, nhưng với thực lực Cơ Huyền hiện tại hoàn toàn không đáng nói. Cơ Huyền tùy tiện điểm nhẹ ngón tay vào đạo kim sắc quang mang.

- Rắc, rắc.

Đạo kim sắc quang mang bị một chỉ của Cơ Huyền nhẹ nhàng đánh tan, từ trong đó xuất hiện một chiếc giới chỉ đen tuyền có chút phong cách cổ xưa. Cơ Huyền nhíu mày, linh hồn lực nhẹ quét quan bên trong chiếc giới chỉ thì hoàn toàn không có bị cản trờ, linh hồn lực dễ dàng tiến vào bên trong.

Bên trong chỉ chứa hai món đồ đó là một chiếc kim sắc lệnh bài và một quyển cổ trụ mang theo sự tang thương của năm tháng, chỉ cảm giác qua Cơ Huyền cũng nhận ra được hai thứ này hoàn toàn không tầm thường. Lúc này Cơ Huyền mang ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Huân Nhi.

- Ta nợ ngươi hai ân tình, hai thứ này sẽ ân tình ta trả lại cho ngươi. Kim sắc lệnh bài đó khi truyền đấu khí vào có thể điều động người của Cổ tộc, bất luận ngươi yêu cầu gì họ sẽ hoàn thành. Có điều nó chỉ có thể kích phát hai lần, ngươi hãy suy nghĩ cẩn thận.

Huân Nhi chầm chậm nói tiếp:

- Cái thứ hai là một bộ đấu kĩ viễn cổ, Cổ tộc ta không ai có thể hoàn toàn tu luyện. Nếu ngươi có thể tu luyện thì thực lực sẽ tăng mạnh.

- Ngươi tựa hồ có chút kì lạ.

Cầm trong tay chiếc giới chỉ này Cơ Huyền mang trong mình một cảm xúc quái dị…. Hãy tưởng tượng mà xem một người đối với mình cả ngày một bộ mặt như mình thiếu nợ nàng ức vạn kim tệ, nhiều khi còn coi mình là bức tường hay người vô hình bỗng đối tốt với mình thì cảm giác như nào.

“Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo!”. Ừm đây chính là điều Cơ Huyền đang muốn diễn tả nhưng chưa kịp truy hỏi thì sắc mặt khẽ biến nhìn về phía xa xa kia, thầm nghĩ vì cái gì mà tại thâm sơn nội viện lại xuất hiện khí tức một đám cường giả xa lạ.