Thời gian rảnh rỗi của hai người cũng không được lâu, sau khi cửa hàng đem máy tính lắp đặt hoàn tất, chuỗi ngày luyện game của Diệp Phi Linh liền bắt đầu.

Tử Hàm đem sở học của mình truyền thụ bạn tốt một cách bài bản. Thứ nhất, hướng dẫn nàng đọc kỹ hướng dẫn game, thứ hai, đem bạn tốt đi thử nghiệm game, thứ ba, chính mình cùng nàng chơi thử tổ hợp game.

Diệp Phi Linh sở trường ưa thích là game trồng trọt, một dạng như "" QnQ vận đào hoa"", Hayday, "" Ta mỗi ngày có thể làm chủ trang trại "" đều có thể tiếp thu được, hơn nữa dạng game này nàng cũng không cần thao tác quá nhiều.

Nhưng Tử Hàm lựa chọn lại là game hành động. Trước mắt, thử tới Mario.

Diệp Phi Linh vẫn biết bạn tốt là một cái cuồng game, nhưng chứng kiến Tử Hàm thao tác đảo quanh bàn phím, đem Mario trò chơi thế kỷ cập nhật đến map cuối, thật sự là có điểm sợ.

Diệp Phi Linh kế tiếp liền thử.

Vừa mới vào, liền bị quái húc chết.

Lần kế tiếp, liền nhảy xuống hố, chết.

Lần kế tiếp, húc phải phần thưởng, nhưng đồng thời cũng khóa lại thông lộ, chỉ chừa lại một cái hố.

Ơ?

Ơ kìa?

- Ơ cái gì? Ngươi thử cày xem, khi nào qua màn một mới được tính là đạt!

Tử Hàm mị mị mắt cười, nhưng trên trán cũng là đầy gân xanh.

Mẹ nó, thế nào lại kém thế này?

Diệp Phi Linh thao tác tay cực nhanh, nhưng không trễ thì cũng trật nhịp. Hơn nữa mỗi lần bấm liền có điểm run tay.

Phong thái nàng mạnh mẽ lúc chơi đàn đâu rồi?

Tử Hàm có điểm muốn chửi người. Móa nó cáu, Diệp Phi Linh thực giống như một tờ giấy trắng, chơi đàn liền thông thạo là thế, một điểm đối với pc game hành động liền...

Thực không dám khen tặng.

Diệp Phi Linh trải qua gần hai tiếng đồng hồ, cuối cùng mới miễn cưỡng bước qua được màn một Mario.

- Hàm, ta làm được rồi này!

Diệp Phi Linh vui mừng hô lên. Bất quá Tử Hàm ngồi ở phía sau đã ngủ tự bao giờ.

Nhìn bạn tốt ngủ đến muộn phiền, Diệp Phi Linh trong lòng có điểm vô lực.

Tử Hàm là tính toán đem nàng đi theo lĩnh vực nàng ấy làm việc. Lương phụ tá ở đó rất cao, hơn nữa cũng không cần phải bước ra ngoài quá nhiều.

Tâm tư bạn tốt sao nàng không hiểu được chứ?

Chỉ là Diệp Phi Linh chơi đàn đã có điểm quen thuộc, nếu nói muốn buông tay hoàn toàn để chuyển việc, nàng lại không thể.

Giảng đường là nơi nàng lưu giữ lại một phần ký ức về cha mẹ, cũng là nơi rèn luyện kỹ năng của nàng. Một thoáng đàn, nàng liền sẽ nhớ về ngày tháng cũ, một thoáng tâm tư liền vui vẻ.

Nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ gặp điểm rắc rối. Lương giáo viên giảng dạy có điểm thấp, mọi thứ chỉ là cầm chừng, nếu không nhờ vào tiền bảo hiểm cha mẹ để lại, có lẽ khó mà duy trì được ngôi nhà này lâu đến vậy.

- Hàm a, ngươi nói, ta phải làm sao đây?

Diệp Phi Linh nhìn hoàng hôn buông xuống, mông lung suy nghĩ.

Nhà, không muốn bán một chút nào, nhưng ở lại nơi này lâu, họ hàng một chốc một lát kéo tới làm phiền. Mỗi năm đều đặn vài lần như vậy, Diệp Phi Linh trong lòng căm tức, nhưng cũng không loại bỏ mối quan hệ này được.

Nàng chỉ có một mình, không thể nào duy trì mãi mãi được căn nhà này, nhưng bán vào tay bọn họ, chẳng bằng nàng đem bán cho người ngoài.

Cuối tuần kết thúc bằng một ngày mưa lạnh, phủ xuống thành phố nhộn nhịp một làn sóng nhàn nhạt yên lặng.

Thời điểm Tử Hàm tỉnh dậy, cơm canh liền đã ủ ấm, bạn tốt đang chuẩn bị tiến sang màn thứ ba.

- Uy, Phi Linh, ta ngủ bao lâu rồi a?

- Gần tám tiếng rồi!

Diệp Phi Linh bình tĩnh đáp, trên tay vẫn không ngừng bấm phím di chuyển. Trò chơi này xác thực không khó, mấu chốt ở chỗ Diệp Phi Linh đã quen với phím đàn, chuyển sang bấm bốn phím liền nhanh nhịp tiết tấu, cho nên... liền chết rất nhiều lần.

Tử Hàm nhìn bạn tốt đang dần ngộ đạo, hí hửng bưng một tô cơm lớn đến, vừa ăn vừa hướng dẫn Diệp Phi Linh thao tác.

Để nàng làm quen với cái này, dần dần thao tác thông thuộc, như vậy liền đối với trò chơi quảng bá liền tốt.

Một trò chơi thao tác dễ dàng, ngay cả thiếu niên mười lăm tuổi cũng biết chơi, Diệp Phi Linh nhà nàng không thể quá kém được.

Tử Hàm biết Diệp Phi Linh không muốn mắc nợ mình cái gì, cho nên những cái gì nàng có thể làm được, một hai đều cố gắng tranh đoạt về cho bạn tốt.

Chỉ cần Diệp Phi Linh có thể tiếp cận trò chơi này, về sau mượn chút quan hệ để nàng làm trailer quảng cáo, dựa vào khả năng của chính nàng, đoán chừng lương bổng cũng không thấp đi.

Diệp thúc cùng Bạch a di là hai cái người tốt, đáng tiếc ra đi quá sớm, bằng không Diệp Phi Linh hiện tại nhất định cuộc sống không đến mức bó chặt như thế này, ngay cả một cái bạn trai đều chưa từng có, ngoại trừ đi dạy chính là trở về nhà làm trạch nữ hoài xuân.

Ngây ngốc một lát, Tử Hàm liền cảm thấy quyết định đầu độc bạn tốt chơi game của mình là đúng đắn, bởi vì biết đâu chơi game Diệp Phi Linh liền sẽ có cái bạn trai.

Nàng điển hình là cái mẫu người săn sóc, nếu đối phương gia cảnh cùng hoàn cảnh phù hợp, biết đâu lại gả được đi.

Tâm tình Tử Hàm liền bát quái hẳn lên.

Bản full đọc tại vtruyen nhe các chế:v:v:v Các page khác không xin per đều là ăn cắp!