Sau khi Bạch Liên ngất đi thì cả bọn Đường Tam điều được nhận vào học viện, Triệu Vô Cực nhờ vào mấy miếng đậu hủ được tạo ra bằng hồn kỹ của Áo Tư Tạp mà hồi phục được những vết thương ngoài da, nhưng vết thương tâm lí do hồn kỹ cuối cùng của Bạch Liên để lại là rất sâu và không có cách nào chữa được, vì vậy sau này cứ mỗi đêm người ta sẽ nghe thấy tiếng kêu thất thanh của ai đó vang vọng suốt đêm.

Bạch Liên thì sau khi được Triệu Vô Cực dụng hồn lực chữa trị xong không còn nguy hiểm gì thì được Đường Tam mang đến căn phòng của nàng mà Triệu Vô Cực sắp xếp cho, Đường Tam được xếp chung phòng với Áo Tư Tạp, Chu Trúc Thanh ở với Trữ Vinh Vinh còn Bạch Liên và Tiểu Vũ chung phòng.

Bạch Liên hiện giờ đang hôn mê nhưng thần thức thì lại đang ở trong Tinh thần hải của nàng, hiện giờ nàng đang phải quỳ hai gối đối mặt với Tiểu Điệp đang ngồi trên ghế bắt chéo hai chân mà nghe Tiểu Điệp thuyết giáo không ngừng.

" ta đã nói với muội bao nhiêu lần rồi hả, muội biết chiêu đó mang theo thuộc tính hắc ám thuồn khiết sẽ làm tăng quá tiến độ dung hợp của hai thuộc tính hỏa, ấm của vũ hồn của muội mà phải không?, muội muốn chết đến vậy? " Tiểu Điệp ánh mắt nhìn Bạch Liên đang quỳ hai gối dưới chân mình nói.

Bạch Liên mặt vô cảm hiện giờ dâng lên một tia hối lỗi nhìn Tiểu Điệp ấp úng nói " À... chỉ là ta nghĩ là mình có thể khống chế được nó, nhưng không ngờ quá trình đó lại tăng đến khủng khiếp đến vậy ".

Tiểu Điệp nghe xong hừ lạnh kinh bỉ nhìn Bạch Liên nói " muội nghĩ quá trình đó mà một hồn tôn như muội có thể khống chế thuần phục được sao, trừ khi muội đặt đến it nhất là hồn đế, hoặc hồn thánh thì còn may ra có thêm đêm chúng dung hợp lại, còn không thì cứ chờ nó bạo phát mà chết đi ".

Bạch Liên nghe vậy cũng không nói gì thêm chỉ cúi đầu nghe Tiểu Điệp tiếp tục thuyết giáo, 2 năm trước vũ hồn Âm Sinh Hỏa Bỉ Ngạn của Bạch Liên sau khi đạt  được đệ nhị hồn hoàn liền sinh ra dị biến,hai thuộc tính cực hạn hỏa, ám của Âm Sinh Hỏa Bỉ Ngạn luôn cách biệt độc lập mà lúc hấp thụ hồn hoàn thứ hai liền dần dần dung hợp, khi hai luồn thuộc tính đang dần dung hợp vào nhau nhưng do lực lượng quá cường đai liền đối nghịch nhau.

Khi hai nguyên tố đối nghịch nhau thì lực lượng của nó liền ảnh hưởng đến Bạch Liên, lúc hai luồng nguyên tố bạo phát nàng cảm thấy cơ thể mình nóng như đang bị thiêu cháy, còn linh hồn thì như bị bóp nát thành từng mãnh, xương cốt và đa thịt như bị nung chín trong hỏa ngục ở 18 tầng địa ngục.

Đại Minh và Nhị Minh chứng muội muội của mình một thân đau đớn lăn lộn trên đất, miệng và hốc mắt không ngừng chảy máu rên rỉ, một màn khủng khiếp đó làm cho Đại Minh và Nhị Minh trong lòng khiếp sợ cuống cuồng nhưng lại không thể làm gì.

Nhờ vào hai luồng lực lượng nguyên tố cường đại và quen thuộc nên đã đánh thức Tiểu Điệp đang dưỡng thương trong tinh thần hải của Bạch Liên tỉnh lại. Thân là Âm Linh Hỏa Thần Điệp bách van niên hồn thú mang trong mình hai cực hạn nguyên tố hỏa, ám nên đối với hai loại nguyên tố này rất am hiểu liền đem hai loại nguyên tố đang cuồng bao bộc phát trong người Bạch liên khống chế, nhưng Tiểu Điệp bây giờ không phải chân chính bách vạn niên hồn thú toàn bộ lực lượng đều bị phong ấn xuống vạn năm nên chỉ có thể tạm thời tách hai luồng cực hạn nguyên tố ra tạm thời đem phong ấn xuống nguyên tố bình thường.

Mặc dù đã được phóng ấn những Bạch Liên chỉ có thể sử dụng nguyên tố hỏa ở mức thông thường chứ không phải cực hạn nguyên tố, còn hắc ám nguyên tố của Âm Sinh Hỏa Bỉ Ngạn đã được phóng ấn triệt để hoàn toàn để không phải xảy ra hiện tượng hai nguyên tố dung hòa nhau mà bộc phát thiêu cháy chủ thể.

Dù đã được phong ấn nhưng nếu Bạch Liên sử dụng tới hồn kỹ mang thuộc tính ám mà bản thân chưa chạm tới cảnh giới hồn đế hoặc hồn thánh để có thể điều khiển hai luồng nguyên tố thì phong ấn của hắc ám nguyên tố sẽ bị rò rỉ rồi một lần nữa cùng hỏa nguyên tố dung hợp mà bộc phát.

Vậy mà lúc thực chiến với Triệu Vô Cực, Bạch Liên đã vô tình thi triển ra đệ nhị hồn kỹ của đệ tam hồn hoàn của nàng, hồn kỹ này mang theo thuộc tính hắc ám nồng đậm người bị trúng chiêu sẽ phải trải qua ảo giác cực mạnh có thể làm cho các dây thần kinh của cơ thể trải qua một cảm giác như thật, một cảm giác như đang ở mười tám tầng địa ngục lãnh án phạt vậy, Âm Sinh Hỏa Bỉ Ngạn đệ nhị hồn kỹ - địa ngục huyễn cảnh.

Lúc Bạch Liên thi triển địa ngục huyễn cảnh cũng là lúc phong ấn bị rồ rỉ và bắt đầu cùng hỏa nguyên tố dung hòa bạo phát, nhưng may mắn là lúc hai luồng nguyên tố sắp sửa bạo động thì Tiểu Điệp đã ra sức khống chế đem hắc ấm nguyên tố phong ấn lại.

" được rồi muội màu chóng tỉnh lại và sử dụng  nó để khống chế lại một ít ám nguyên tố còn dư thừa đi, để ta còn phải nghỉ ngơi nữa khống chế hai cái nguyên tố đó đúng là tốn sức mà " sau một hồi thuyết giáo thì Tiểu Điệp cũng hả giận nhẹ giọng nói.

" được rồi " Bạch liền nói xong liền biến mất khỏi tỉnh thần hải. 

Khi tỉnh lại thì trời cũng đã tối còn Bạch Liên thì đang nằm trên một cái giường trong một căn nha nhỏ cỡ một phòng ngủ, căn nhà nhìn qua thì rất sơ xát nhưng rất sạch sẽ, trong căn phòng có hai chiếc giường một là của Bạch Liên, cái con lại thì được Tiểu Vu chiếm lấy và đang ngủ say như chết.

Bạch Liên nhìn sơ qua căn phòng và Tiểu Vũ đang ngủ một hồi thì liền lấy ra một viên đan dược màu lam từ chiếc vòng trữ vật ra, viên đan nhỏ bằng một trái nho nhìn rất bình thường nhưng khi cầm thì lại có thể cảm nhận được hơi lạnh tỏa ra từ viên đan, viên đan này là một loại dược thảo gọi là Tịnh Băng Liên Đan có thể giúp áp chế một phần cực hạn hỏa nguyên tố để không cho bạo phát và công có thể thanh lọc ám nguyên tố bị rò rỉ của Bạch Liên một loại dược liệu quý hiếm.

Còn từ đâu mà Bạch Liên có loại thảo dược này? Thì chắc chắn có liên quan đến hai vị khống muội muội sâm lâm chi vương rồi. Sau khi Bạch Liên tỉnh lại từ đợt bạo phát của hai nguyên tố thì có kể lại nguyên nhân cho hai vị ca ca đang tột cùng lo lắng của nàng, khi biết được nàng bị hai nguyên tố cực hạn hỏa, ám dung hòa mà bạo phát thì không biết nghĩ gì? Liền chạy đi đâu đó suốt một ngày trời và khi quay lại thì liền ra một đống thiên tài địa bảo đủ loại không biết từ đâu mà có.

Một trong số dược thảo được mang về thì chỉ có Tịnh Băng Liên Đan được xưng là1 trong 36 loại dược thảo mang thuộc tính băng thuần khiết, dưới sự chỉ dẫn của Tiểu Điệp thì Bạch Liên có thể đem dược liệu phục dụng hết, và trước khi rời đi thì nàng cũng có mang theo một số thảo dược chân quý và Tịnh Băng Liên Đan thu vào vòng trữ vật.

Bạch Liên đem Tịnh Băng Liên Đan bỏ vào miệng và vận hồn lực đem dược lực và băng nguyên tố từ Tịnh Băng Liên Đan áp chế hỏa nguyên tố và thanh lọc ám nguyên tố còn sót lại.

Lúc hoàn toàn thanh lọc toàn bộ ấm nguyên tố trong cơ thể thì trời cũng bừng sáng, nhờ vào trận chiến với Triệu Vô Cực và dược lực của Tịnh Băng Liên Đan mà hồn lực của Bạch Liên đã thăng từ 35 cấp lên đến 36 cấp hồn lực, Bạch Liên trong lòng liền thầm cảm ơn Triệu Vô Cực nhờ vào trận đấu khắc nghiệt mà có thể đem hồn lực của nàng thăng lên một cấp. Đôi với một hồn sư mang nhiều cực hạn nguyên tố như Bạch Liên thì 1 cấp khó thăng hơn so với hồn sư bình thường, nếu không nhờ vào thảo dược chân quý liên tục cải tạo cơ thể và đề thăng tu vi của nàng trong suốt 4 năm thì sợ rằng nàng sẽ không có được như ngày hôm nay.

Khi Bạch Liên từ trong tu luyện mở mắt thì thứ đầu tiên nàng nhìn thấy là gương mặt dễ thương của Tiểu Vũ đang nhìn nàng. Thấy Bạch Liên tỉnh lại Tiểu Vũ liền nhìn nàng hỏi " này ngươi tên là Bạch Liên phải không? ".

" ừm " Bạch Liên mặt vô cảm trả lời.

" vậy gọi ngươi là Tiểu Liên đi, công ta là Tiểu Vũ ngươi có thể gọi là Tiểu Vũ tỷ tỷ, và từ bây giờ ta sẽ là tỷ tỷ của ngươi " Tiểu Vũ vỗ ngực tự tin nói.

" hả " Bạch Liên kinh ngạc trước những lời nói của Tiểu Vũ.

" thì ngươi so với ta nhỏ tuổi hơn, nên ta sẽ là tỷ tỷ của ngươi, không được sao? " Tiểu Vũ đáng thương nhìn Bạch Liên.

" à, được thôi " Bạch Liên nói

" hoan hô, cuối cùng ta cũng có một muội muội rồi " Tiểu Vũ ôm Bạch Liên vui mừng nói.

" này thả ra " Bạch Liên khó chịu nói.

Sau một lúc thì Tiểu Vũ cũng chịu thả Bạch Liên ra rồi nói " Tiểu Liên muội mau đi chuẩn bị đi, rồi cùng ta đi gặp Tam ca, suốt ngày hôm qua hắn cứ lo lắng đếm độ đứng rồi không yên ".

" ừm " Bạch Liên trả lời ngắn ngọn rồi đi vào nhà vệ sinh, sau khi xong thì Bạch Liên liền được Tiểu Vũ đưa tới nhà ăn của Sử Lai Khắc Học viện, nhà ăn của học viện rộng khoảng 10 thước, nhìn bên ngoài khá cũ kĩ nhưng sạch sẽ.

Vừa đi vào thì Bạch Liên liền nhìn thấy Đái Mộc Bạch đang giận giữ chửi mắng một tên mập đang ngồi ăn, tên mập này nhìn qua thì tướng mạo và khí chất bình thường, cao khoảng 1 thước 3, thân hình to tròn.

" Mã Hồng Tuấn ngươi lại ăn sạch đồ ăn của học viên rồi " Đái Mộc Bạch tức giận quát.

" Đái lã đại à, đều là tại ngươi không chịu đến sớm thôi, sao lại trách ta " Mã Hồng Tuấn cười vô sĩ nói.

" ngươi.... hôm nay ta mà không xử ngươi một trận, thì ta liền không phải là Đái Mộc Bạch " Đái Mộc Bạch tức lao vào Mã Hồng Tuấn.

Bạch Liên đứng ngoài cửa nghe được Mã Hồng Tuấn ăn sạch bữa sáng mà nàng lại đang rất đói, gương mặt vô cảm hiện lên tia tức giận chuẩn bị lao vào phụ Đái Mộc Bạch xử Mã Hồng Tuấn thì cánh tay của nàng liền bị ai đó nắm lấy.

Quay lại thì liền thấy Đường Tam đang đứng cách nàng hai bước, Đường Tam nhìn thấy Bạch Liên khỏe mạnh lành lặng liền thở phào nhẹ nhọn hỏi " Tiểu Liên muội bây giờ cảm thấy thế? "

" không sao, rất khỏe mạnh " Bạch Liên trả lời.

Đường Tam nghe xong liền thả tay nàng ra tiến tới ôm lấy Bạch Liên nói " xĩn lỗi muội Tiểu Liên vì lúc đó không che chở được cho muội ". Bạch Liên nghe vậy có chút bất ngờ nhưng lúc sau liền cảm thấy ấm áp liền giương tay ôm lại hắn nhỏ giọng nói " không sao, lần sao huynh phải nhớ che chở ta đấy ".

" ừm " Đường Tam ôm chặt lấy Bạch Liên nói.

" khụ khụ.... " Tiểu Vũ đứng kế bên chứng kiến cảnh âu ếm này liền ho khan. Nghe thấy tiếng của Tiểu Vũ, Đườn Tam liền buông Bạch Liên ra khi hắn vừa buông Bạch Liên thì liền thấy ánh mắt thâm thúy của 3 người Tiểu Vũ, Đái Mộc Bạch và Mã Hồng Tuấn nhìn mình thì liền cười khổ.

" kính ~ kong "

" chết, chuông báo hiệu vang rồi, ta phải đi kêu Trúc Thanh mới được " Đái Mộc Bạch nói xong liền chạy đi.

" hử lạ thật chưa bao giờ thấy Đái lão đại vì một nữ nhân mà hành động như vậy bao giờ, chắc là có chuyện gì rồi đây " Mã Hồng Tuấn nhìn Đái Mộc Bạch bỏ đi liền cười nham hiểm nói xong rồi quay đầu đi.

Bạch Liên nhìn Mã Hồng Tuấn cư nhiên bỏ đi thì không cam lòng dùng ánh mắt tức giận nhìn hắn, Đường Tam đương nhiên nhìn ra nàng đang tức giận thì cũng cười khổ cho qua.

Một lúc sau thì tất cả mọi người đều tập trung tai một căn phòng học, sau một lúc chờ đợi thì liền thấy một lão già từ ngoài tiến vào, lão già này khoảng 30 - 40 tuổi, mái tóc đen dài, trên mặt có đeo một cái mắt kính, gương mặt có chút nhăn nheo nhưng khí chất thì rất cao ngạo, lão ta mặc một bộ quần áo đơn giản màu đen. 

Bạch Liên nhìn lão già liền bất ngờ chỉ ngón tay về hướng lão mặt vô cảm nói " lão già bốn mắt "

Cả bọn Đường Tam nghe vậy liền phì cười, còn lão già thì tức giận nhìn qua chỗ Bạch Liên, lão già vừa nhìn thấy Bạch Liên thì mắt kính đang cầm trên tay liền rơi xuống đất, hai tay run rẩy, giọng run rẩy nói " ngươi..... con nhóc giang thương ".

" con nhóc giang thương " cả bọn Đường Tam khó hiểu nhìn Bạch Liên.