Lý Hân trở lại Tào gia, một mình cô độc ngồi vào phòng khác, ngồi trong chốc lát, thật sự cảm thấy thê lương, liền về phòng ngủ.
Sợ rằng Triệu Duyệt đã từ nhóm vệ sĩ biết được Tào Dật Nhiên ném Lý Hân mang Bạch Thụ đi, nhưng đối với đứa con này, bà thật sự không biết nên dạy dỗ thế nào, vì thế chỉ mặc kệ hắn, buổi tối bà còn có tiệc liên hoan động viên công nhân, khá trễ mới có thể về tới nhà, nhưng vì trấn an Lý Hân, thời điểm bữa tối còn đặc biệt rút thời gian gọi điện cho Lý Hân, bà giả vờ không biết chuyện xấu của Tào Dật Nhiên hôm nay, chỉ hỏi thăm Lý Hân hôm nay đi dạo thương xá thế nào, lại quan tâm bảo cô ăn cơm nghỉ ngơi cho tốt, cần gì thì nói với quản gia, Lý Hân nghe bà quan tâm mình, tuy biết đây đều bởi vì mình mang thai cháu nội nhà bà, nhưng vẫn đột nhiên cảm thấy chua xót, hơn nữa thật vui vẻ xem Triệu Duyệt thành mẹ, vài lần cô muốn nói lại thôi, muốn vạch trần hành vi xấu xa của Tào Dật Nhiên, nhưgn cuối cùng vẫn nhịn xuống không nói gì, dù sao, Triệu Duyệt là mẹ ruột Tào Dật Nhiên, cũng không phải mẹ mình, đến lúc đó cho dù Triệu Duyệt có mắng mắng đánh đánh Tào Dật Nhiên, cũng không thay đổi được sự thật bà sẽ đứng về phía hắn, ngược lại chính mình lại rơi vào tình cảnh không tốt, bị Tào Dật Nhiên ghét bỏ là khẳng định, nói không chừng trong lòng Triệu Duyệt cũng sẽ có khúc mắc với cô.
Nói chuyện điện thoại với Triệu Duyệt xong, Lý Hân mê mang, bắt đầu hối hận cảm thấy mình mệnh khổ, cha không yêu mẹ không thương mẹ kế cũng không yêu thì thôi, hiện tại tới nhà chồng rồi, tình trạng cũng không đổi bao nhiêu, thậm chí bởi vì mang thai, hiện tại ngay cả game thích nhất cũng không thể chơi, thật sự là ngay cả một chút ký thác tinh thần cuối cùng cũng không có, lại xem Tào Dật Nhiên, trong lòng cô lạnh giá, không khỏi nhớ tới Quan Chi, nhớ tới lời cô ấy nói, nếu không có tình yêu, thì tiêu thật nhiều tiền của hắn.
Nghĩ tới tiêu tiền, cô mới hơi có tinh thần, lấy một đống lớn đồ mới mua ra loay hoay trên người mình, nhưng do lớn bụng người béo ra không thể mặc, cô mua đều là số đo trước kia, khoa tay múa chân một hồi, lại nhìn chằm chằm bụng mình, bắt đầu tới chuyện không gả cho Tào Dật Nhiên, đòi nhà bọn họ một khoản lớn, về sau mình muốn sống thế nào thì sống, cũng không về nhà nữa, không cần bị cha đánh mắng, không cần nhìn khuôn mặt tươi cười trong bông có kim của mẹ kế, cũng không cần bị em gái y y nha nha quấy rầy.
Cô nghĩ vậy, cảm thấy rất được, nhưng chỉ sợ cha cô không cho cô làm vậy, hơn nữa cũng không tìm được cái cớ với mẹ Tào Dật Nhiên, như vậy, trước tiên cứ nói một câu với Tào Dật Nhiên, có lẽ sẽ tốt hơn, dù sao tên khốn Tào Dật Nhiên vô cùng khốn nạn, nhưng hình như cũng không quá để ý tiền tài, nếu hắn có thể dùng tiền tài vứt được mình, khẳng định hắn sẽ làm vậy.
Lý Hân cảm thấy chính mình rốt cuộc hoàn toàn thông suốt, hơn nữa buồn bã phát hiện mình rõ ràng mới mười tám mười chín tuổi đã phải làm mẹ, hơn nữa có lẽ về sau rốt cuộc không thể yêu được người khác.
Cô đã quyết định, chỉ cần chờ Tào Dật Nhiên về thì sẽ nói với hắn chuyện này, mới đầu, có lẽ còn mơ hồ chờ mong — có lẽ Tào Dật Nhiên nghe xong lời nói dứt khoác của mình sẽ đột nhiên hối hận lỗi lầm trước kia đối với mình, nguyện ý hồi tâm chuyển ý. Nhưng mà, cô đợi cả đêm, Tào Dật Nhiên căn bản không về nhà, mà đợi tới hôm sau, Tào Dật Nhiên vẫn không về, thời điểm chạng vạng, lại thấy Triệu Duyệt nhìn cô muốn nói lại thôi, cô cho rằng Triệu Duyệt muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng Triệu Duyệt không nói gì hết. Tào Dật Nhiên cũng không về như trước.
Đợi vài ngày, cô luôn không phải người chú ý tới tin tức thời sự, đột nhiên trong lúc đổi kênh chuyển tới kênh tin tức, sau khi nghe được tin tức trên đài, mới hiểu được vì cái gì mấy ngày hôm trước Triệu Duyệt nhìn cô muốn nói lại thôi, mấy ngày nay người giúp việc trong nhà nhìn cô vẻ mặt cũng quái quái.
— “Vụ án tập đoàn Sùng Sinh của Lý thị trốn thuế cực lớn” “Nghi ngờ tập đoàn Sùng Sinh của Lý thị buôn lậu.”
Lý Hân ngây người, tuy cô cảm thấy tập đoàn của cha mình xảy ra chuyện này hình như không quá liên quan tới cô, nhưng nhìn cảnh tượng công ty bị cơ quan kiểm sát kiểm tra trong TV, cô vẫn cảm thấy cực kì mờ mịt.
Cô cũng không phải đồ ngốc cái gì cũng không hiểu, làm sao không biết cha mình xảy ra chuyện, liền tương đương gia thế nhà mẹ đẻ của mình xảy ra vấn đề, cho dù hiện tại mình mang thai con Tào Dật Nhiên, đã không có gia thế chống lưng, về sau cô ở nhà họ Tào không có địa vị gì đáng nói, huống chi Tào Dật Nhiên còn không thích cô, thậm chí là chán ghét cô.
Tết âm lịch năm nay, ồn ào nhất chính là chuyện của tập đoàn Sùng Sinh của Lý thị, cái án này, cổ phiếu tập đoàn Sùng Sinh rớt cực thấp, tập đoàn bị nhận hóa đơn phạt kếch xù, hơn nữa chủ tịch Lý Nghiêu Dân bị mời đi ăn cơm tù không nói, trong tập đoàn tài chính thâm hụt, án buôn lậu còn tiếp tục điều tra, mắt thấy, tập đoàn Lý thị sắp sụp đổ, loại thời điểm này, người đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi không có, người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của lại không ít, vì xoay xở tiền, mấy công ty phía dưới của tập đoàn bị thu mua giá thấp, mà lúc này, lại không có người chủ trì đại cục có thể ngăn cơn sóng dữ xuất hiện, thậm chí đại bộ phận nhân tài bị câu đi, mắt thấy tình huống đủ be bét, cư nhiên lại tuôn ra tin chủ tịch tập đoàn Lý Nghiêu Dân giết vợ nhiều năm trước, việc này không có chứng cớ vô cùng xác thực, nhưng vẫn ép Lý Nghiêu Dân không thể xoay người.
Tào gia thật ra đón năm mới không có không khí gì, bởi vì Triệu Duyệt bận rộn chuyện công ty, còn phải thăm hỏi công nhân viên, mà Tào Quân Hiền càng bận, chân không chạm đất chạy khắo nơi, quan tâm quần chúng nhân dân các giai tầng các dân tộc không nói, còn phải chạy không ít tiệc xã giao, Tết năm rồi phần lớn Tào Dật Nhiên đều ở bên nhà ông bà ngoại, một năm này, cũng không ngoại lệ, chỉ là Lý Hân cũng được đón tới nhà họ Triệu ở mấy ngày, mọi người ở trước mặt Lý Hân không hề đề cập tới chuyện nhà cô, chỉ có Tào Dật Nhiên hỏi cô một câu, hỏi cô muốn về xem cha mình không, Lý Hân không chút suy nghĩ lắc đầu, cô không biết bản thân vì cái gì, giống như rất sợ hãi nhìn thấy một người cha nghèo túng, cô biết cha luôn uy phong quát tháo trước mặt cô, chính mình thấy bộ dạng nghèo túng của ông, không biết ông sẽ chán ghét mình thế nào, nói không chừng sẽ mắng mình vô dụng, mắng mình không phải con trai, không thể đỡ đần giúp ông. Cho nên, cô từ chối đi.
Lúc trước thời điểm Lý gia náo nhiệt, cô đã nghĩ nói với Tào Dật Nhiên không muốn kết hôn với hắn, chỉ cần hắn cho cô tiền liền sinh con cho hắn, nhưng hiện tại Lý gia xảy ra chuyện, ngược lại cô khó mà nói, bởi vì nói như thế, cô cảm thấy mình đặc biệt không ngẩng nổi đầu, nên chỉ có thể giữ im lặng.
Cô im lặng, hai nhà Tào Triệu cũng im lặng, tuy người hai nhà đối đãi với cô như trước không khác biệt, vẫn quan tâm đầy đủ, hỏi han ân cần, bác sĩ định kỳ tới kiểm tra, bác sĩ dinh dưỡng cũng đi theo điều trị, thậm chí còn có người chuyên môn làm công tác dưỡng thai cho cô…., đãi ngộ từ lúc bụng lớn hơn càng tốt hơn, hơn nữa tiền lì xì mỗi người cho cô đều rất nhiều, Triệu Duyệt thậm chí cho cô hai thẻ vàng theo tuổi* chạm khắc tinh xảo xinh đẹp, ngược lại Tào Dật Nhiên, còn không có cái đãi ngộ này. Nhưng là, người lớn hai nhà Tào Triệu lúc trước còn có ý trước khi đứa nhỏ sinh ra đính hôn cho hai người, sau khi Lý gia gặp chuyện không may, không còn ai nhắc tới chuyện này, chỉ nói cô phải nghĩ thoáng, chú ý giữ gìn sức khỏe mình.
Lý Hân không phải ngốc hết thuốc chữa, như thế nào có thể không nhìn rõ tình thế, cô nghĩ có lẽ chờ cô sinh đứa nhỏ ra rồi, trong mắt hai nhà Tào Triệu sợ rằng cái gì cũng đều không có.
Cô chỉ là một cô bé, trước kia không nghĩ tới chuyện tôn nghiêm không tôn nghiêm, cảm thấy có thể có tiền tiêu, cha mặc kệ mình, không đi học, muốn chơi thì chơi, chính là cuộc sống tốt nhất, hiện tại hết thảy đều tốt, phù hợp định nghĩ cuộc sống tốt nhất trước kia, nhưng là, cô không vui vẻ được nữa, cô không nghĩ chính mình trong mắt Tào Dật Nhiên cái gì cũng không phải, chỉ là một công cụ sinh con, thậm chí đứa nhỏ trong bụng cô, chính bản thân Tào Dật Nhiên còn không muốn.
Trong khoảng thời gian này Lý Hân vẫn luôn buồn bực không vui, hơn nữa bởi vì áp lực tinh thần, còn có đứa nhỏ trong bụng làm ầm ĩ, cô thường xuyên ngủ không ngon, vì thế mặt mày có chút tiều tụy, Tào Dật Nhiên thấy, cũng sẽ có tâm tình áy náy.
Năm nay khí hậu khác thường, thời gian Tết Âm lịch đã khá nóng bức, nhiệt độ cao nhất có khi đạt tới hai mươi mấy độ, trên đường có người mặc áo lông dày, cũng có cô gái theo mốt mặc váy mỏng.
Ánh nắng tươi sáng bên ngoài, hoa mai trong sân nở rộ, vài gốc hải đường khác giống cũng tranh nhau khỏe sắc, còn có một gốc hải đường cao lớn giống như anh đào nở rộ hừng hực khí thế chói lọi khói sương, xinh đẹp biết bao.
Lý Hân ngồi dưới tàng cây hải đường phơi nắng, Tào Dật Nhiên từ cửa sổ trên lầu nhìn cô, mặc quần áo rộng thùng thình, bụng đã vô cùng rõ ràng, nhẹ tay phủ trên bụng, tóc dài xõa xuống, một ít thả rơi sau lưng ghế, một ít dừng trên vai trước ngực, lúc trước cô còn mập mạp, nhưng trong khoảng thời gian này vậy mà gầy đi, người gầy, bụng càng lộ hẳn.
Cô nhắm mắt lại, giống như đang ngủ, Tào Dật Nhiên xoay người rời khỏi cửa sổ, đùng đùng đùng chạy xuống lầu, vừa vặn thấy bảo mẫu ôm thảm nhỏ muốn đi đáp cho Lý Hân, hắn không chút suy nghĩ, đón lấy thảm từ bảo mẫu, chậm rãi đi vào trong vườn hoa.
Vườn hoa này cũng có thể dùng từ trăm hoa khoe sắc để hình dung, nhưng Tào Dật Nhiên không không có tầm tình Đỗ Lệ Nương*, hắn đi qua, cả cây trăm hoa đua nở, người dưới tàng cây mặc dù có bụng to to, nhưng trong cảnh xuân cũng giống tiên nữ, chỉ là cô nhíu mày làm tăng thêm cảm giác u buồn thản nhiên, Tào Dật Nhiên đứng một bên nhìn cô một hồi, không biết thế nào, trong lòng ẩn ẩn áy náy với cô, không khỏi khẽ thở dài một tiếng, muốn khoác thảm lên chân và bụng cô, lúc này Lý Hân lại mở mắt, nhìn Tào Dật Nhiên, trên mặt cô không quá nhiều biểu cảm, chỉ thản nhiên nhìn.
Tào Dật Nhiên bị cô nhìn có chút thất thố, hắn có thể sắm vai đích tình săn sóc trước mặt cô gái khác, nhưng đối với người chân chính để tâm, lại không biết nói gì làm gì, cuối cùng chỉ hơi quẫn bách tiến tới trước, đưa thảm cho Lý Hân, nói, “Mặc dù có ánh mặt trời, nhưng có gió vẫn hơi se lạnh, cô đắp đi.”
Lý Hân yên lặng nhận lấy đắp, Tào Dật Nhiên đứng dưới dưới tàng cây cao lớn nhìn trăm hoa trên cành, Lý Hân nghĩ hắn đứng một chút rồi đi liền, nhưng Tào Dật Nhiên không đi, hắn tựa vào cây bắt đầu phát ngốc.
Vẫn là Lý Hân mở miệng trước, hỏi hắn, “Chuyện ba em, anh biết nhỉ?”
Tào Dật Nhiên nhìn về phía Lý Hân, có lẽ là bởi vì ánh nắng quá chói mắt, hắn nheo mắt lại, gật gật đầu, “Biết.”
Tay Lý Hân nắm góc thảm phủ trên bụng, cha cô không phải người cha tốt, nhưng ngàn không tốt vạn không tốt, đó vẫn là cha cô, trước kia lúc cha cô làm chủ tịch, cô không muốn nghĩ tới ông, hiện tại ông nghèo túng, cô không thể không nghĩ về ông, hơn nữa cảm thấy được cha vô luận phá hư thế nào, ông đều vẫn là hậu thuẫn của cô, tuy đó chỉ là hậu thuẫn trên danh nghĩa.
Cô không thể không quan tâm ông, “Ông ấy hiện tại thế nào, anh biết không?”
Thái độ Tào Dật Nhiên không phải lãnh đạm và lười biếng thường có, mà là nét mặt nghiêm túc, ánh mặt trời xuyên thấu qua đóa hoa bị gió lay động vươn trên mặt hắn, loang loang lổ lổ, giống như trang cuốn cảnh sắc thiên nhiên lưu động, hắn nhỏ giọng nói, “Ông ấy hại chết mẹ cô, cô không hận ông ấy sao?” Giọng nhàn nhạt, lại thật sự mang theo quan tâm đối với Lý Hân, nhưng quan tâm này dường như sắp hòa vào mặt trời, phiêu tán trong gió.
Lý Hân sửng sốt, cũng nâng mắt nhìn ánh mặt trời xuyên qua đóa hoa, vẻ mặt hơi mê mang, “Hận? Ông ấy và mẹ em đều không để ý tới em, em không biết….”
Tào Dật Nhiên trầm mặc trong chốc lát, mới nói, “Dù sao ông ấy cũng là chủ tịch, hơn nữa có nhiều bạn bè lâu năm, còn có tiền, có tiền còn có luật sư tốt, tình huống có xấu, cũng không quá xấu. Cô yên tâm đi.”
Lúc này Lý Hân mới yên tâm một chút, nhẹ nhàng “à” một tiếng, lại hỏi, “Vậy…. Anh họ em, còn có mẹ kế, em út đâu?”
Tào Dật Nhiên cảm thấy Lý Hân lúc này không thích hợp, nhưng lại không rõ rốt cuộc là cái gì không thích hợp, vì thế trả lời cô, “Lý Vị sao? Không biết gã chạy đi đâu từ sớm rồi, mẹ kế của cô cũng vậy, không nghe tin tức gì. Em gái cô, có phải đứa nhỏ mẹ kế cô sinh? Cái này, tôi không biết.”
Vốn Lý Vị đã tính toán tốt, từ chỗ Tiêu Nguyên nắm được không ít chứng cớ phạm tội của Lý Nghiêu Dân, lại lợi dụng Tào Dật Nhiên có nhân mạch có thủ đoạn có nhẫn tâm lật đổ Lý Nghiêu Dân, muốn mượn cơ hội này danh chính ngôn thuận thượng vị thuận lợi tại công ty, hơn nữa gã đã sớm lôi kéo một nhóm người trong công ty, còn dời không ít tài sản ra nước ngoài, muốn tiếp nhận vị trí của Lý Nghiêu Dân ngã đài tự mình xoay chuyển tình thế, từ nay về sau khống chế tập đoàn Lý thị trong tay mình, không nghĩ tới chuyện thứ nhất Tào Dật Nhiên làm không phải chỉnh chết nhà mẹ đẻ của Lý Hân, mà là vạch trần chuyện của gã và Tiêu Nguyên cho Lý Nghiêu Dân, vì thế Lý Vị chỉ đành chạy trước, trốn khỏi Lý Nghiêu Dân muốn diệt trừ gã, còn nhất định mang theo Tiêu Nguyên biết không ít tin tức bên trong.
Chờ ra nước ngoài trốn tránh một trận, đã bỏ lỡ thời cơ tiếp nhận Lý thị tốt nhất, cho dù tiếp nhận, cũng là cục diện rối rắm, gã còn không bằng tiếp tục phát triển sự nghiệp vốn có của mình, xem như mở một thiên địa rộng lớn khác, mà không phải quăng tiền vào hồ nước không đáy, quan tâm tập đoàn Lý thị rốt cuộc sẽ thế nào. Chỉ là, nghĩ đến đó là tâm huyết cha mình
(cha Lý Vị) đã trả giá, vẫn có chút không cam lòng, nhưng không cam lòng chung quy không quan trọng bằng xem xét thời thế.