Khi ấy, kế hoạch của Giải Liên Hoàn hẳn là chiếu theo suy nghĩ của Giải Cửu Gia, tìm một người thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, cho nên trước đó ông ta đã mang theo một con thuyền, bám theo đoàn thuyền của đội khảo cổ từ xa.

Trên thuyền ông ta chuẩn bị sẵn một kẻ thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, người này nhất định là do Giải Cửu Gia sắp xếp chu toàn từ rất lâu trước đó.

Ngô Tam Tỉnh hoàn toàn không bị khống chế, việc đó xảy ra trước khi chú Ba kể lại câu chuyện này.

Chuyện xảy ra giữa Giải Liên Hoàn và chú Ba dưới đáy biển hoàn toàn là do chú Ba hư cấu, bởi đó là lần đầu tiên họ chạm mặt trong hoàn cảnh không có bất kì kẻ nào theo dõi.

Trong cổ mộ, giữa hai người đã xảy ra một trận đụng độ kịch liệt. Khi đó chú Ba đã hoàn toàn phát điên, thân thủ, sự quyết đoán, thận trọng và tàn nhẫn đã bù đắp cho bản tính lỗ mãng ngày thường của chú. Kẻ đứng trong bóng tối định tập kích chú Ba trong nháy mắt đã bị giết chết.

Hẳn là vì bị chú Ba ép hỏi, hoặc là gặp thời cơ thuận lợi, Giải Liên Hoàn đã nói ra tất cả kế hoạch.

Cho nên, trong mộ thất dưới đáy biển, hai người bắt tay hợp mưu với nhau. Bản thân Giải Cửu Gia điều hành cả một tổ chức như vậy vốn đã không thuận lợi, cho nên sự gia nhập của chú Ba đã thay đổi hoàn toàn kế hoạch của Giải Liên Hoàn kế thừa từ Giải Cửu Gia.

Tính quyết đoán của Chú Ba vừa khéo bù đắp cho khuyết điểm của Giải Liên Hoàn, thêm vào đó bản thân chú vốn cẩn thận nên hai người bọn họ đã bắt tay vào một kế hoạch mạo hiểm và chóng vánh nhằm hoàn toàn hủy diệt đầu não của tổ chức, cũng chính là hậu duệ của Trương Đại phật gia.

Điểm quan trọng nhất trong kế hoạch này chính là bọn họ phải tìm được viện điều dưỡng.

Cho nên Giải Liên Hoàn giả dạng thành chú Ba, diễn một vở kịch Song hoàng (*). Ở huyệt mộ dưới đáy biển, chú Ba đã dùng hương Cấm Bà gây mê mọi người, sau đó lấy thuyền của Giải gia đưa họ cập bờ, trả về cho tổ chức.

(*) Một loại hình kịch nghệ cổ của Trung Quốc do hai người phối hợp diễn xuất. Một người biểu diễn động tác, một người đứng sau màn hát hoặc nói.

Hương Cấm Bà là một loại dược vật hết sức đặc biệt, thời gian thần trí mơ hồ khá dài. Giải Liên Hoàn đóng vai người đầu tiên tỉnh lại, thêu dệt một câu chuyện li kì rồi chuyển bọn họ đến viện điều dưỡng.

Sau đó, Giải Liên Hoàn cùng với chú Ba nội ứng ngoại hợp, đồng thời sử dụng mưu kế chặt đứt mối dây liên hệ giữa viện điều dưỡng và tổ chức.

Cùng lúc đó, một đội ngũ khác bị lừa đến núi Trường Bạch, không ngoài dự đoán đã găp nạn ở Vân Đỉnh thiên cung. Đống thây khô chúng tôi trông thấy trong Vòng lặp vô hạn chính là thi thể của nhóm người này.

Căn cứ vào số lượng thi thể kết hợp với câu chuyện của Thuận Tử, có thể suy ra những người lên núi năm đó không phải đều đã chết hết. Tôi nghĩ những kẻ có thể giả mạo Trần Văn Cẩm và Hoắc Linh hẳn phải có chút bản lĩnh, không rõ hai cô gái ấy có chạy thoát khỏi tay hai kẻ kia không.

Nhưng đúng vào lúc này, tình hình đã phát sinh biến đổi. Lúc này cả đội chia ra làm ba nhóm, một là nhóm Trần Văn Cẩm chạy trốn sau cùng, một nhóm là chú Ba và Giải Liên Hoàn, nhóm còn lại là Muộn Du Bình.

Chú Ba thật một mực muốn tìm kiếm đám người Giải Liên Hoàn và Trần Văn Cẩm. Mà đám người Trần Văn Cẩm sau khi trốn ra khỏi viện điều dưỡng đã không thể tin tưởng bất kì ai nữa.

Hiển nhiên cả Giải Liên Hoàn lẫn Ngô Tam Tỉnh đều không đáng tin, hai kẻ đó sẵn sàng hi sinh những người khác vì mục đích của mình, mà tổ chức thì càng tuyệt đối không thể tin.

Bọn họ vì lẩn trốn cuộc truy bắt và tìm kiếm chân tướng sự việc mà bắt đầu thám hiểm Cách Nhĩ Mộc, hơn nữa còn làm ra cuộn băng ghi hình, mục đích là để cảnh báo đời thứ ba.

Tôi nghĩ tới đây, cảm thấy lòng mình tràn đầy ấm áp. Trong thế cục hỗn loạn này, những kẻ khác đều vì công danh lợi lộc của riêng mình, bất chấp đôi tay vấy máu. Duy chỉ có đội ngũ do hai cô gái này dẫn đầu dù ở vào cảnh khốn cùng đến thế nào vẫn luôn nghĩ đến chuyện tìm hiểu bí mật và bảo vệ người khác.

Mà chú Ba và Giải Liên Hoàn vẫn cố thủ ở Hàng Châu, tìm kiếm tung tích của những người kia ở khắp mọi nơi. Tôi tin chú Ba chấp nhất như thế là vì tình cảm đối với Trần Văn Cẩm.

Nhưng không thể phủ nhận rằng hoàn toàn có khả năng Giải Liên Hoàn muốn thủ tiêu bọn họ để trừ hậu hoạn. Lần đó Văn Cẩm gặp tôi có nhắc cho tôi biết chú Ba là giả, cũng chính vì nguyên nhân này.

Lúc này, công cuộc truy lùng Giải Liên Hoàn diễn ra trong bí mật đã trở nên khẩn trương hơn bao giờ hết. Cuối cùng Giải Liên Hoàn cũng tới Hàng Châu, đi xuống bên dưới cửa hàng của chú Ba trông chừng cỗ quan tài kia, đợi ngày đó tới.

Cũng từ ngày đó trở đi, chú Ba mà tôi gặp thật ra là hai người khác nhau, chẳng qua lúc ấy tôi thật sự không ngờ trên thế gian này lại có kỹ thuật làm mặt nạ da người hoàn hảo đến vậy. Vả lại hai người kia cũng có vô số điểm giống nhau, cho nên thật sự rất khó phân biệt.

Trong thời gian này, tôi luôn cảm thấy chú Ba xuất quỷ nhập thần, thì ra là do có hai chú Ba. Cả hai chú Ba đều hết sức quen thuộc với tất cả mọi thứ, có điều tính cách hơi bất đồng, khi bọn họ cùng làm một việc thì mỗi người lại có cách riêng của mình, cũng để lại những manh mối khác nhau. Những manh mối này đan xen lẫn lộn khiến cho sự việc càng thêm phức tạp kì quái.

Tôi không sao phân biệt nổi người đối diện tôi khi nào là Ngô Tam Tỉnh, khi nào lại là Giải Liên Hoàn. Nhưng tôi vẫn còn nhớ rất rõ ràng, không chỉ một lần tôi thấy tính cách chú Ba thay đổi.

Bỏ qua những điều vụn vặt thì bọn họ tựa như anh em song sinh, vì một mục đích chung mà không ngừng cố gắng.

Lại nói đến Trần Văn Cẩm và Hoắc Linh, lúc này họ đã đưa người của mình đến Cách Nhĩ Mộc điều tra được một thời gian. Thân thể của họ vì ăn nhầm đan dược mà xảy ra rất nhiều biến đổi.

Hoắc Linh biến đổi đặc biệt nhanh, thần trí bắt đầu mơ hồ, trí nhớ dần dần giảm sút. Bọn họ đành phải lấy viện điều dưỡng bỏ hoang làm nơi theo dõi tình trạng của Hoắc Linh.

Mà Muộn Du Bình cũng có mục đích của riêng mình, hắn trở lại Trương gia cổ lâu. Đáng tiếc từ nhỏ hắn đã mắc phải căn bệnh mất trí nhớ di truyền của Trương gia, sau bị bắt làm mồi đem vào cổ mộ câu thi rồi được Trần Bì A Tứ cứu, một lần nữa trở về với mọi người.

Nhưng lúc này thế lực của tổ chức đã chẳng còn như xưa, cơ hồ trở thành hữu danh vô thực, không thể khống chế chặt chẽ cục diện như trước nữa.

Lúc ấy chú Ba và Giải Liên Hoàn cảm thấy mọi chuyện hết sức kỳ quặc, bọn họ lấy ra từ cổ mộ bên dưới cửa hàng chú Ba một chiến lợi phẩm lấy được từ Trương gia cổ lâu —— Hắc kim cổ đao, dùng để dò xét Muộn Du Bình.

Cùng lúc đó, Cầu Đức Khảo bắt đầu chính thức nhúng tay vào vụ này, không cam lòng làm một kẻ đầu tư bị lừa gạt nữa. Do đó mới có chuyện Cầu Đức Khảo mang theo tất cả tài liệu mà Kim Vạn Đường thu thập được đến cửa hàng tìm tôi.

Ngay sau khi thấy sách lụa Chiến quốc, chú Ba lập tức hiểu ra Cầu Đức Khảo hiện giờ là mối họa lớn cần phải chế ngự, vì thế mới tổ chức chuyến thám hiểm đầu tiên đến Thất tinh Lỗ Vương cung. Thật không ngờ, mọi chuyện từ đó về sau ngày càng không thể kiểm soát.

Hết.