Sau bữa sáng nhanh chóng, ba người tiếp tục khởi hành. Nghĩ đến nơi ồn ào náo nhiệt, tiểu Dao có vẻ như rất hưng phấn, trên đường đi nói rất nhiều thứ trên trời dưới đất khiến Dịch Phong và Vân Tịnh phải trả lời đến phát mệt.

Trên quan đạo bên ngoài thành Lạc Dương mười dặm, lúc này đang tụ tập một lượng lớn người.

Mọi người làm thành một cái vòng tròn lớn, nhìn chăm chú tới mức không chuyển nhãn tới những người bên trong.

Chỉ thấy giữa sân có sáu người đang đứng, đều đứng tách rời nhau, trong đó có một nữ bốn nam.

Nữ tử kia vừa trẻ tuổi lại mỹ lệ, thân hình kiều hảo, khuôn mặt mê người, trong mắt mang theo chút tinh quái, đang cùng với một thiếu hiệp đang đứng chung. Lập tức Dịch Phong nhận ra người đứng cùng nữ nhân đó là Đông Kinh đệ tử Kiếm Thần mà hắn từng giao đấu lúc trước, không nghĩ là gặp hắn ở đây.

Vân Tịnh quan sát đám nhân sĩ đó rồi nói nhỏ.

-Đệ tử Kiếm Thần- Đông Kinh, tiểu thư Thượng Quan gia- Thượng Quan Y Y, đệ tử tục gia Thiếu Lâm- Viên Long, còn hai người kia ta chưa thấy.

Dịch Phong quay sang hỏi.

-Nàng biết họ?

Vân Tịnh gật đầu

-Họ là những cao thủ trẻ tuổi có danh lớn trong võ lâm, là mầm non của thế hệ các phái.

-Vậy còn người đứng giữa vòng vây?

-Hắn thì ta không biết nhưng ta thấy người đó rất tà ác.

Lại nói đám người Đông Kinh. Lúc này, người đứng giữa mang theo ba phần tà ác, trong mắt ấn dấu một loại âm sâm chi khí, khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ khó chịu. Hắn cười lạnh một tiếng nói

-Nếu các ngươi đã không muốn động thủ, ta đây phải cáo từ rồi.

Nói xong, thân thể hơi xoay lại, thi triển ra một loại thân pháp tuyệt diệu, xông ra khỏi vòng vây từ phía Thượng Quan Y Y. Nhưng vào lúc thân thể của người này muốn thoát khỏi vòng vây, thân thể của Viên Long trong nháy mắt đã xuất hiện phía trước hắn.

Viên Long này cười lạnh nói

-Đứng lại.

Song thủ nhanh như chớp công ra mười bảy đạo chưởng phong, cường hoành bức hắn phải trở lại.

Hắn không ngờ tựa hồ hắn cũng không nghĩ Viên Long lại lợi hại như vậy, chưởng kình cực kỳ mạnh mẽ. Thân hình nhanh chóng thối lui, khi tiếp đất,trong nháy mắt lại xoay chuyển, tránh khỏi công kích trước kiếm chiêu Đông Kinh cùng Vĩnh Dạ, Hưng Quân.

Hắn tức giận nhìn đám người rồi nhận thấy võ công Thượng Quan Y Y là yếu nhất bởi nàng không hề động thủ.

Vĩnh Dạ vận khí vào song quyền quát lớn.

-Tiếp chiêu

Nói xong, hữu thủ cong lại, toàn lực bổ ra mười bạo quyền kình, ẩn chứa mười thành công lực nghên đón song trảo của hắc nhâ. Đồng thời tả thủ che trước ngực, cẩn thận phòng ngự những yếu điểm phía trước ngực.

Đồng thời khi hắc nhân kia công kích Vĩnh Dạ, Viên Long chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ, còn trường kiếm Đông Kinh rung động, ảo xuất mười hai đóa kiếm hoa, giống như thiên nữ tán hoa, bao trùm những điểm yếu hại toàn thân của hắc nhân. Thượng Quan Y Y chỉ lẳng lặng đứng ở bên cạnh, nhìn ba người giao thủ.

-Cẩn thận

Vĩnh Dạ nhanh như cắt kéo Thượng Quan Y Y ra xa tránh luồng tử khí của hắc nhân kia.

Cái miệng nhỏ xinh của Thượng Quan Y Y chu lên, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

-Không thể tưởng được người này không ngờ lại có thực lực như vậy, thật là tức chết mà.

Vẻ mặt mất hứng, tựa hồ bởi vì võ công của kẻ kia này thật quá cao, khiến nàng cảm thấy khó chịu. Vĩnh Dạ cốc nhẹ lên đầu nàng nói trong khi vẫn chăm chú quan sát hắc nhân.

-Còn nói thế nữa hả? Bây giờ đã biết người khác ta lợi hại thế nào rồi chứ, vừa rồi ai còn muốn làm loạn.

Thượng Quan Y Y nghe vậy, khuôn mặt nở một nụ cười đầy kiều mị, nhìn Vĩnh Dạ làm nũng.

-Biết rồi, là lỗi của muội được chưa?

Bộ dáng làm nũng cùng nụ cười mỹ lệ động lòng người, thật là cực kỳ kiều diễm.

Hắc nhân nhìn chưởng kình của Hưng Quân, ánh mắt lộ ra vẻ âm lãnh yếu ớt, tay đột nhiên gia tốc, lại tăng thêm ba thành lực đạo, trong nháy mắt va chạm với kiếm khí của Đông Kinh, phát ra một âm thanh chát chúa.

Trong mắt hắc nhân hiện lên tiếu ý lạnh lẽo, thân thể nương theo lực phản chấn, chuyển thân tránh né sáu xích, cực hiểm tránh được trường kiếm của Đông Kinh. Còn thân thể của Hưng Quân run rẩy, bị đánh bay ra ngoài tới một trượng năm, trượng sáu thước, trong không trung phun ra mấy ngụm tiên huyết, khi tiếp đất rơi thân thể phải lay động vài lần, lui lại thêm mấy bước nữa mới đứng lại được.

Sắc mặt của Hưng Quân tái nhợt, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi, liếc mắt nhìn mấy người còn lại, rồi chuyển thân vội vàng bỏ đi. Sắc mặt những người quan sát đại biến không nghĩ là hắc y kia võ công cao cường khiến cả cao thủ như Truy Hồn Chưởng- Hưng Quân phải bỏ chạy.

Trong mắt Đông Kinh cũng bắn ra vẻ kinh ngạc, không nghĩ được hắc nhân chẳng có tên tuổi gì này, không ngờ lại là một cao thủ thâm tàng bất lộ. Xem ra hôm nay phải cẩn thận hơn nhiều rồi. Vĩnh Dạ tiến lên phía trước che chắn cho Thượng Quan Y Y, để phòng ngừa tên kia này đột nhiên xuất thủ làm nàng bị thương.

Chỉ có Viên Long vẫn lẳng lặng nhìn hôi y nhân này, trong mắt lộ ra thần sắc kỳ quái, tựa hồ đang nghĩ tới điều gì đó.

Hắc nhân lạnh lùng nhìn đám người xung quanh, kể cả đám người đang đứng xem.

Rồi cuối cùng dừng lại trên người Đông Kinh lạnh lùng giọng nói.

-Ngươi là ai, vì sao lại muốn ra tay với ta, mục đích có giống với bọn họ không?

Đông Kinh lãnh đạm hỏi ngược lại.

-Ngươi là ai? Vì sao lại muốn đánh động đến sự chú ý của người khác? Chẳng lẽ trên người ngươi có điều gì không muốn để người ta biết được hay có một bí mật?

Ánh mắt của hắc nhân đầy lạnh lùng, nhìn thoáng qua Thượng Quan Y Y và Vĩnh Dạ, rồi lại nhìn thoáng qua Đông Kinh đang nắm chặt trường kiếm, lạnh lùng nói.

-Nếu các ngươi cảm thấy hứng thú, cứ việc ra tay thử xem sao, hy vọng không khiến các ngươi hối hận.

Nói xong thân hình đột nhiên biến mất, trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Vĩnh Dạ, một trảo công về phía Thượng Quan Y Y. Hiển nhiên hắc nhân này nếu muốn đả bại đám người này, thì trước hết phải hạ người có võ công yếu nhất.

Sắc mặt của Vĩnh Dạ trầm xuống, ngũ chỉ của hữu thủ huy động, trong nháy mắt phát ra năm đạo chỉ lực cực kỳ cường mãnh, mang theo uy lực như xuyên núi phá đá, nghênh đón trảo kích.

Chỉ phong mạnh mẽ, mang theo những tiết rin rít như muốn phá không gian, khiến cho hắc nhân cũng phải giật mình. Hàn quang trong mắt hắn chợt lóe lên, Âm Phong Trảo trong nháy mắt phát ra một đạo thanh sắc trảo ảnh, giống như rất thực vậy, chấn tan chỉ lực của Vĩnh Dạ.

Thêm vào đó tả thủ cong lại, vồ lấy thân thể của Thượng Quan Y Y, hiển nhiên là muốn làm thương tổn tới nàng.

Vẻ mặt của Vĩnh Dạ tức giận đem theo thân thể của Thượng Quan Y Y tránh ra xa, thoát được công kích. Mũi chân hơi điểm nhẹ, thân hình hắn xoay chuyển, thì xảo diệu đã ở bên cạnh của Viên Long.

Buông Thượng Quan Y Y ra, mười đạo chỉ lực của Vĩnh Dạ bắn ra, chia ra tấn công vào huyệt đạo toàn thân của hắc nhân, nhất thời khiến đám người đứng xung quanh quan sát phải né tránh.