Một tháng sau, Ma Kim cùng Ly Ly đi đến khu luyện dục lấy vũ khí về, lần này Tử Nguyệt không kiềm được tò mò cũng muốn đi theo.

Hồ Mẫn gặp họ, tiếp đón rất tận tình, vừa đi, ả vừa vui vẻ cười nói, khoe về sự thay đổi ở đây:

-Nè, đệ biết không, sau khi áp dụng phương pháp luyện dục của đệ thì hiệu suất tăng vọt.

Áp dụng luyện dục vào những giờ cố định, vừa giữ sức khỏe cho tù nhân, bọn cai ngục cũng không nóng tính mà lỡ ra tay quá giới hạn, lại còn tạo ra hiệu ứng gây nghiện.

Nồng độ dục khí luyện chế ra vừa dễ dàng mà vừa chất lượng.

Bước tới tầng hai, tiếng kêu la ngày trước giờ chuyển sang tiếng rên rỉ ư ử, nghe khá êm tai.

Nơi đây đúng như lời Ma Kim từng nói, đã thực sự biến thành thiên đường khoái lạc.

Nhưng hắn cũng chẳng quan tâm lắm, thứ quan trọng nhất là linh hồn trong lưỡi hái đã có tiến triển gì chưa.

Ly Ly nhảy lên nóc tầng, lấy xuống vũ khí để trên cái đèn.

Nàng thắc mắc:

-Sao tự nhiên nó trơn trượt thế này?

Ma Kim lườm sang Hồ Mẫn, ả vội vàng giải thích:

-Không phải ta, ta không dám đụng vào đồ của ngài.

Hắn tạm tin lời của ả, lấy tay quẹt thử chất nhờn và đưa lên ngửi: "Vị ngon thế này chắc chắn không phải của Hồ Mẫn!"

Ma Kim bảo Ly Ly vận ma lực truyền vào vũ khí để kích hoạt, để xem nó có hiện được nguyên hồn ra chưa.

Nàng làm theo, vũ khí phát ra ánh sáng xanh lá như trước chứ không thay đổi gì.

Ma Kim tiến tới cưỡng hôn nàng khiến tâm hồn của "tiên nữ" xao xuyến.

Nàng không phản kháng vậy nên hắn bắt đầu di chuyển lưỡi điêu luyện hơn, tay thì đưa vào những vùng nhạy cảm.

Hồ Mẫn và Tử Nguyệt đứng đó nhìn chỉ thầm ghen tỵ.

Dục khí của Ly Ly tăng lên nhanh chóng, lớp màn xung quanh chống mị lực từng được nô lệ của Ma Kim dựng lên cũng theo đó dần biến mất.

Vũ khí lúc này bắt đầu có động tĩnh, rung động liên hồi, Ly Ly lúc này cũng chẳng quan tâm lắm, cứ buông xuôi theo động tác của hài nhi để tận hưởng.

Ma Kim đặt tay mình lên bàn tay Ly Ly rồi dúi nàng cầm vũ khí, sau đó đưa nó tới thác nước của nàng tạo sóng.

Sức rung của lưỡi hái tăng lên dữ dội, lớp vải ngăn cách cũng chẳng có tác dụng gì cứ thế lan chấn tận sâu trong khe núi.

"Ra rồi!" Ly Ly không kiềm chế được rên nấc lên, toàn thân bủn rủn đứng không nổi, thác nước bắn tung tóe phía dưới.

Ma Kim dùng thân mình đỡ nàng, rồi chú ý đến cây lưỡi hái.

"Xem ngươi còn núp được không, may mà nô lệ bữa có chỉ ta mẹo rồi!" Ma Kim dùng ngón tay quẹt qua lưỡi bén, máu hắn chảy từng dòng.

Vũ khí bắt đầu biến động, ánh sáng xanh chuyển sang màu trắng, hình dáng nó từ từ biến đổi.

Chỉ sau vài giây, lưỡi hái đã hóa thành một cô gái lõa thể, nói đúng hơn thì giống một đứa bán nhân, nửa thân dưới là đuôi rắn màu xanh lá, nửa thân trên dáng người thon gọn trắng trẻo nhìn khá giống Ly Ly trừ hai quả núi ra, trái ngược với gương mặt trẻ con ngây thơ của Ly Ly thì đây lại là nét trẻ con nghịch ngợm, tóc cô ấy ấy dài tới eo, cọng trắng cọng xanh trông khá bắt mắt.

Ma Kim mở lời:

-Ngươi có phải là nô lệ của ta không?

Linh hồn xà yêu trả lời bằng cái giọng thù ghét:

-Tên kia, ngươi nghĩ gì thế hả, đây mới là chủ nhân của ta.

Dứt lời, cô ta giành lấy Ly Ly đang trong vòng tay của Ma Kim.

Cô ta ôm lấy Ly Ly một cách hả hê, xéo xắt nói:

-Ngươi có tư cách gì đụng vào chủ nhân của ta?

Ma Kim bật cười, tiến lại gần:

-Haha, có vẻ linh hồn này còn chưa quên chuyện hôm bữa nhỉ?

Xà yêu khoanh tay, ngẩng đầu tự luyến hỏi ngược:

-Đừng có thấy ta xinh đẹp mà ngụy cớ, ta đã gặp ngươi hồi nào?

Ma Kim lúc này tỏa ra luồng sát khí nhằm thẳng vào đầu cô ta.

Lúc này xà yêu chợt hiện lên hình ảnh gì đó khiến cô ta ngây người một tí, đổ mồ hôi hột, sau đó một tay cô ta hóa thành lưỡi dao chỉa về phía hắn:

-Dường như ngươi từng cố giết ta, nay thì đừng hỏng.

Ma Kim vẫn thản nhiên đứng cách mũi dao một gang tay và nói:

-Không phải từng cố, mà là đã giết, có vẻ như ngươi không thể nhớ rõ.

Để ta làm lại một lần nữa vậy.

Xà yêu cảm nhận được nguy hiểm liền động thủ, nhưng Ly Ly đã kịp thời níu tay cô ta lại và nói:

-Này, ngưng tay lại cho ta.

-Nhưng mà...hắn rất nguy hiểm thưa chủ nhân.

-Thằng bé chỉ nói đùa thôi, nó không làm gì ngươi đâu.

Xà yêu nghe lời Ly Ly, hóa cánh tay trở về bình thường.

Ma Kim lúc này liền nói:

-Ai bảo là ta nói đùa chứ.

Hồ tỷ, Nguyệt tỷ, mau dùng toàn lực khống chế cô ta lại.

Hồ Mẫn cũng chẳng suy nghĩ nhiều, lập tức trấn áp cô ta, Tử Nguyệt thấy thế cũng làm theo.

Hai người đè xà yêu dưới đất, xà yêu tu vi ngang với Ly Ly ở mức tứ giai sơ kỳ, căn bản không thể chống trả, chỉ biết giãy dụa la hét:

-Các ngươi mau thả ta ra, tên khốn ngươi đánh không lại liền gọi người thế hả, có giỏi đơn đấu với ta!

Ma Kim mặc kệ lời cô ta, hắn tới gần sờ soạng.

Ly Ly cố gắng thuyết phục hắn tha cho cô ta nhưng có vẻ chẳng có tác dụng.

Khi bàn tay chạm sắp tới gần cái khe dọc ở phần thân rắn sát dưới eo.

Xà yêu ngay lập tức biến lại thành chiếc lưỡi hái, Ma Kim cũng chẳng ngạc nhiên lắm, hắn nói:

-Nếu ta đoán không nhầm thì tay phải tượng chưng cho phần lưỡi dài phía trước, tay trái lưỡi ngắn nhỏ phía sau, đầu là phẫn lưỡi bé ở trên, phần cán chính phần thân rắn.

Để ta kiểm nghiệm xem có đúng không nhé.

Hai người cứ tiếp tục giữ lại.

Nói là làm, hắn dựa vào chỗ vết nhờn lúc nãy, mà dùng tay chà sát lên nó.

Không chịu đựng được nữa lưỡi hái phát ra tiếng:

-Dừng lại đi mà, ta ra mất!

Ma Kim đã làm là làm cho tới, hắn vuốt ve bằng hai bàn tay, các ngón tay tục đè ấn, hắn thậm chí còn cúi người xuống, dùng lưỡi để liếm quanh.

Ra, ra rồi, dòng âm dịch chỗ đó cứ thế bắn vào cổ họng của hắn.

Gương mặt hắn thỏa mãn, cười nói.

-Quả là cái vị này!

Tử Nguyệt thẹn thùng nói:

-Đã xong chưa thế, trông bệnh hoạn biến thái quá!

Ly Ly gật gật đầu đồng tình, Hồ Mẫn thì có vẻ vẫn say sưa thưởng thức cảnh cưỡng hiếp có một không hai này.

-Cứ giữ chặt nó lại! Mẹ, lại đây, này giờ dục khí của mẹ chắc cũng đã phục hồi lại rồi, giờ mẹ lại đây chạm vào nó nào!

Ly Ly ngây thơ hỏi:

-Mẹ...mẹ không có mà...!nhưng mà tại sao lại chạm?

Lưỡi hái phát ra tiếng nói:

-Chủ nhân đừng nghe hắn nói, không được chạm vào!!!

Ma Kim đe dọa:

-Mẹ có nghe lời không hay ra về con bỏ nó vào dòng nham thạch nung chảy.

Ly Ly nghe thế đành làm theo lời hắn.

Quả thật khi nàng chạm vào vũ khí, xà yêu đã trở về hình dáng bán nhân.

Ma Kim đứng dậy, chuẩn bị cởi quần ra, xà yêu lúc này mới ngoan ngoãn hạ giọng:

-Làm ơn tha cho ta đi mà, ngươi muốn gì cũng được, làm ơn đừng làm thế mà!

Ma Kim có vẻ không dừng tay, hắn nói:

-Vẫn ngu ngơ như lần trước, muốn gì cũng được thì ta đành trả lời là ta muốn thể xác của ngươi.

Cô ta cố thuyết phục:

-Làm ơn mà, ngoài cái đó ra thì cái gì ta cũng làm!

Ma Kim đành ghé người kề sát tai cô ta nói nhỏ:

-Ta ra lệnh cho ngươi chết!

Cô ta dường như sực nhớ lại cái chết ngày hôm đó, đôi mắt đỏ hoe tràn đầy căm phần, không nói thêm lời nào.

Ma Kim nâng gương mặt cô ta lên và cưỡng hôn.

Miệng cô ta thả lỏng mặc cho hắn làm gì thì làm, tay và đuôi cũng dừng vùng vẩy.

Cô ta đã nhớ lại sự nguy hiểm và độc ác của hắn, biết rằng bản thân sẽ chẳng thể nào đối chọi lại nên đành buông xuôi.

Hắn ta thấy thế liền dừng lại, đứng lên mặc lại đồ vào.

Hồ Mẫn thắc mắc:

-Thế là xong rồi đó sao?

Ma Kim điềm đạm đáp:

-Ừ, thả cô ta ra đi, ta chỉ muốn tìm cách phục hồi ký ức cho cô ta thôi.

Có vẻ thành công rồi.

Xà yêu uất ức:

-Tại sao ngươi lại muốn làm thế? Thà để cho ta quên đi.

-Ta là một tên ích kỷ, nếu người không nhớ lại thì ta không thể coi như ngươi tái sinh được.

Lần trước ta không có cơ hội nói với ngươi: xin lỗi!

Xà yêu liền hét lớn:

-Đời này kiếp này ta sẽ mãi căm thù ngươi.

Ma Kim mắt nhắm hờ, miệng cười tươi trông rất đáng sợ:

-Ngươi muốn bị hiếp thật à?

Xà yêu lấy tay che vòng một, quay đầu sang trái nhắm mắt nói:

-Coi như ta chưa nói gì đi.

Những người còn lại đều bật cười.

Ma Kim quay sang hỏi Hồ Mẫn:

-Này, địa ngục này có chỗ nào để luyện tập sức mạnh không?

-Có vẻ không.

Nơi đây chủ yếu để luyện và hấp thụ ma khí thôi.

-Thế thì chúng ta đi về phòng ngươi nào

-Tính động tay động chân ở đó sao?

-Ừ, tỉ không phản đối chứ.

-Tất nhiên là không rồi, lần trước đệ ác lắm nhé, cái gì mà áp chế tu vi không cho bản thân phục hồi, làm ta hai ba ngày đi đứng không được.

-Ơ, nghe lời thế à, ngoan lắm.

Nhưng hôm nay thì ta cho phép hồi phục liên tục.

-Thật saooo? Được thôi, chúng ta đi liền đi.

-Nào, mọi người cùng đi thôi.

-Hả, nhiều vậy luôn sao? Đệ cân được chứ.

-Không cần lo cho ta, lo cho ngươi đi.

Thế là năm người họ xuống phòng của Hồ Mẫn.

Ma Kim nói:

-Căn phòng này rộng rãi, thích hợp để thử nghiệm không bị ai dòm ngó.

Hồ Mẫn cởi đồ ra, Tử Nguyệt và Ly Ly tò thấy cái vóc dáng đẫy đà đó, nhìn lại bản thân thì có hơi tự ti, liền mò hỏi ả định làm gì thế.

Ả cười đáp:

-Haha.

Không phải là chúng ta thác loạn tập thể sao.

Ma Kim cười nói:

-Haha, không phải.

Tỉ nghĩ đi đâu thế? Ta chỉ muốn xem cây lưỡi hái này sức mạnh đến đâu thôi.

Tin tỉ lắm mới cho nó giao đấu với tỉ đấy.

-Hả? Ý người là thế sao? Sao không nói rõ ra, làm ta hiểu lầm, mất công ta cởi đồ.

-Cứ cởi đồ khoe thân hình nóng bỏng đi, ta thích lắm, với cả có thương tích thì đỡ phải lãng phí bộ đồ.

-Ngươi thật là...

Xà yêu hét lên:

-Ngươi đã hỏi ý kiến ta chưa?

Ma Kim nạt vào mặt cô ta:

-Câm mồm con nô lệ, ngươi không có quyền ý kiến.

Mau lên giao đấu! Nếu có thể làm bị thương ả ta, ta sẽ kiếm cho ngươi một bộ đồ đẹp, không để cho ngươi ung dung khỏa thân thế này nữa.