Đấng Du Ký Cửu Giai Giới

Chương 14: 14 Đấng Chơi Ngu Và Cái Kết

-Hiểu lầm, là hiểu lầm, tỉ tỉ bớt giận.

(Ma Kim nằm dưới đất cố xảo biện)

-Rõ ràng là ngươi nhân lúc ta bất tỉnh, cố ý sàm sỡ.

(Tử Nguyệt nói lớn.)

-Tỉ hiểu lầm rồi, đệ chỉ đang kiểm tra hơi thở của tỉ thôi.

(Ma Kim vẫn cố biện minh)

Do hét to quá hoặc là lúc nãy hồi hộp quá nên Tử Nguyệt lần nữa kiệt sức, hạ giọng:

-Thôi, ta không thèm chấp vặt với ngươi.

Ly Ly lúc này đang hấp thụ một khối huyết tinh thể, liền lập tức đi tới giường đỡ Tử Nguyệt ngồi dậy:

-Để tỉ truyền ma lực cho muội.

Ly Ly luồn tay qua lớp áo, chạm tới lưng Tử Nguyệt, bắt đầu truyền năng lượng vừa hấp thụ sang cơ thể nàng.

Ma Kim đứng dậy nói:

-Tỉ tỉ lúc này hồn khí chưa ổn định, xin tránh xúc động mạnh.

Một lúc sau Tử Nguyệt cũng dần dần hồi phục.

Ma Kim ngồi trên ghế nói:

-Sẵn đây ta giải thích vụ việc hôm trước luôn.

Long hồn trận là trận pháp giúp tu nhân cải thiện hồn khí, thăng tiến vũ hồn.

Phàm mỗi cấp bậc tương ứng với số thời gian trụ vững trong trận pháp, vũ hồn nhất giai sẽ duy trì được mười phút, nhị giai hai mươi phút, cứ thế lên tới cửu giai.

Nếu như một người hấp thụ hồn khí vượt quá thời gian đó, thì sẽ có cơ hội thăng cấp vũ hồn.

Nguyệt tỉ xinh đẹp đã gắng gượng lên tận một canh giờ, điều đó đã giúp vũ hồn của tỉ thăng tới lục giai.

Còn nếu thắc mắc sao ta với mẹ là bát giai mà chỉ chịu bốn mươi phút, thì đơn giản là do hai ngươi cùng hấp thụ cho một vũ hồn, thời gian giảm đi một nửa.

Nói tóm lại, việc tỉ thăng giai vũ hồn trong lần đầu sử dụng đã là một kì tích, chúc mừng tỉ tu vi tiến bộ một bậc.

Cố giữ gìn sức khỏe, cần gì thì cứ bảo đệ.

Thế là suốt mấy ngày hôm sau, Tử Nguyệt quyết định cắm trại tại đây luôn, nàng khá là tích cực sai vặt Ma Kim.

Từ việc bưng nước đến việc giặt giũ, tất cả giao cho hắn làm, Ly Ly và nàng chỉ việc ngồi hấp thụ huyết khí:

-Dù sao đệ đệ ngoan của ta tu vi chỉ dừng ở Nhị Giai sơ kỳ, thời gian rảnh rỗi này giúp mẹ quán xuyến mọi việc trong căn phòng nhỏ này đi nhé.

Thi thoảng, nàng còn kêu hắn phục vụ những công việc thể xác như bóp vai, đấm lưng, ấn huyệt, ngâm chân, đắp mặt nạ thư gian.

Sau một tuần, hai người họ đã hấp thụ xong đống huyết tinh thể cực phẩm mà Ma Kim đã sai người ngày đêm luyện chế, tu vi từ đó tăng không ít, đặc biệt là Tử Nguyệt, nàng đã thăng từ tam giai trung kỳ sang tam giai hậu kỳ.

Tử Nguyệt hỏi:

-Tỉ tỉ, có chuyện này muội luôn thắc mắc, tại sao tu vi của tỉ trong một đêm thăng lên từ tam giai sơ kỳ lên tứ giai sơ kỳ nhanh quá vậy?

Ly Ly ngập ngừng:

-Chuyện này...nói sao đây....là Ma nhi giúp tỉ, muội hỏi nó đi chứ tỉ không rành lắm.

Ma Kim đang ngồi nghịch kho báu nghe vậy liền nói:

-Chẳng phải con đã giải thích cặn kẽ cho mẹ rồi sao.

Ly Ly trả lời:

-Mẹ lỡ quên mất.

Ma Kim đáp:

-Sao cũng được, dù gì đang rảnh rỗi, để con giải thích lại.

Thiên phú của con kì lạ, tu vi sẽ chỉ dừng lại ở mức nhị giai sơ kỳ, nhưng khi giao hợp với phụ nữ, sẽ giúp ngươi đó thăng tiến lên một bậc, năng lực này dùng tối đa ba lần một tháng, mỗi cô nương sẽ thăng tối đa ba bậc một năm, bỏ qua cả nguyên liệu thăng giai.

Tử Nguyệt nghĩ thầm:

-Sao việc nhạy cảm này lại nói một cách thẳng thắn thế?

Bỗng trong đầu Ma Kim réo gọi:

+Này chủ nhân, trước em có nói thế à?

-Đúng thế còn gì?

+Thế thì mạnh quá rồi.

-Không sao, ta chịu được.

+À, để em giải thích kỹ thêm.

Thứ nhất là hông được bỏ qua nguyên liệu thăng giai, phải kiếm đủ.

Thứ hai, mặc dù anh bị khóa ở mức nhị giai sơ kỳ, nhưng anh cũng phải hấp thụ năng lượng để chuyển hóa chúng thành năng lượng dự trữ, số năng lượng này dùng để giúp người khác thăng cấp chứ không có chuyện chỉ việc giao hợp là xong.

Thứ ba là năng lượng anh hấp thụ từ đây hiệu quả tăng gấp mười lần bình thường.

-Em rốt cuộc là ai vậy?

+Không nóiiii.

-...

Ma Kim dừng lại một lát rồi, tiếp tục nói với hai nàng:

-À mà con vừa mới tìm hiểu kỹ thêm, để có thể sử dụng năng lực này, con phải tích trữ đủ ma khí, được cái con hấp thụ ma khí nhanh gấp mười lần, với cả việc bỏ qua nguyên liệu thăng cấp chỉ dùng được một lần duy nhất, sau này phải tự kiếm rồi.

Ly Ly vội hỏi:

-Trong giấc mơ đấy hả?

Hắn gãi đầu, ngập ngừng:

-À, nói đúng ra là con tự ngộ ra thôi.

Tử Nguyệt thuận mồm nói:

-Thế là tỉ đây phải tự kiếm nguyên liệu thăng giai à?

Ma Kim vô tư đáp:

-Đúng vậy, nếu cần thì đệ và mẹ sẽ giúp tỉ kiếm, dù gì đệ giờ có chức có quyền rồi.

Tử Nguyệt và Ly Ly nghĩ thầm: "May quá, tên ngốc này không giỏi bắt bẻ mấy chuyện này.".

Mọi việc sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu như Ma Kim lúc này mất tập trung, thuận tay đổ cả lọ âm dịch vào mồm.

-Mẹ ơi cứu con, vòi tiểu tiện lại hóa bự rồi! (Ma Kim thét lên)

+Hay lắm chủ nhân, tuyệt vời! Để em đeo kính và lấy bắp rang.

Thế là hai nàng khóa cửa nhốt thằng nhỏ một mình trong phòng cô độc tự mình chống chọi, mọi sự chơi ngu đều phải trả giá.

"Có nghịch dại thì cũng không trúng lúc này chứ, Tử Nguyệt ở đây thì mình sao giúp nó được." Ly Ly nghĩ thầm.

Trong khi đó Tử Nguyệt cũng ảo tưởng: "Hay lúc nãy đệ ấy hiểu ẩn ý đằng sau câu hỏi của mình, đệ ấy muốn giúp mình lên hậu kỳ viên mãn sao...nhưng ngay bây giờ thì...tên này thực sự ngốc quá đi mà."

Ly Ly chủ động nói:

-Tỉ thật xin lỗi vì không dạy dỗ thằng bé kĩ càng, để nó làm phiền tới muội! Lát hồi tỉ sẽ phạt nó.

Muội hồn khí chưa bình phục nên về phòng tịnh dưỡng đi.

Tử Nguyệt liền nghĩ thầm trong đầu: "Thế mà lúc trước còn xạo sự bảo muốn tác hợp, tới thời điểm vàng thì lại đẩy mình ra xa hòng độc chiếm.

Tỉ tỉ, xưa nay muội đã đánh giá thấp tỉ rồi, đúng là dòng dõi ma vương, âm mưu hiểm độc khó lường."

Nàng liền nói với Ly Ly:

-Thật ra muội đã bình phục hoàn toàn rồi, tỉ đừng lo lắng.

Muội có ý này, hay là tỉ dùng thân phận mẫu thân của tiểu ma vương, hỏi thử những luyện dục sư để tìm cách hóa giải.

Muội ở đây trông chừng đệ ấy cho, tỉ có thể yên tâm.

Trong lòng Ly Ly thầm nghĩ: "Ta thân đàn bà yếu đuối, nguyện xuống địa ngục, xé bụng đẻ con, cắt máu nuôi thằng bé khôn lớn.

Há lại để một nữ nhân thừa cơ hội nước đục thả câu, cướp lấy thể xác thằng bé.

Có muốn thì cũng phải đợi ta cho phép!"

Nàng liền đáp trả:

-Muội đừng có mà cố gắng quá sức nữa, nếu muội thật sự bình phục thì đã sớm rời khỏi đây lâu rồi.

Còn về việc tìm luyện dục sư thì không cần đâu, tỉ đây có kinh nghiệm hóa giải mà.

Tử Nguyệt liền khích:

-Nếu tỉ mà biết thì đã không chạy ra ngoài đây rồi, tình hình nghiêm trọng, nếu tỉ không làm thì để ta!

-Ta là mẹ thằng bé, ta có quyền!

-Chính vì tỉ là mẹ nên tỉ mới không có quyền

-Thằng bé ngay từ đầu chọn ta rồi, muội đừng cố nữa!

-Ta với hắn còn một giao kèo chưa thực hiện, nay hắn cầu khẩn, ta buộc lòng phải giữ chữ tín!

....

Thế là hai nàng giằng co qua lại, không ai chịu nhường ai.

-Hai người bên ngoài im lặng đi, đừng làm phiền ta! (Tiếng Ma Kim từ trong vọng ra khiến hai người phụ nữ ngơ ngác)

Độ hai mươi phút sau, Ma Kim mở cửa, khuôn mặt phờ phạc:

-Xong rồi đấy, mọi người vào được rồi.

Hai người vào phòng, chẳng thấy gì khác thường, thậm chí còn tinh tươm hơn ban đầu, Ly Ly hỏi: -Sao...sao mà con bình phục lại rồi.

Ma Kim trả lời:

-Không nói.

Lúc cần thì không giúp, xong xuôi thì hỏi này hỏi nọ.

Ly Ly liền nói:

-Mẹ xin lỗi, nhưng mà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì phải nói cho mẹ biết chứ.

Ma Kim đáp:

-Không thể nói là không thể nói mà.

Tử Nguyệt thừa cơ:

-Đệ đừng giận nữa, sau này xảy ra chuyện tương tự, cứ đến tìm tỉ, tỉ sẽ cố gắng giúp đệ.

Ly Ly chen vào:

-Muội lo chuyện bao đồng rồi, nếu nãy muội không ngăn tỉ thì tỉ đã có thể giúp thằng bé.

Tử Nguyệt lại nắm tay hắn:

-Đệ muốn tỉ mà phải không?

Ma Kim bỗng tỏa ra sát khí, lườm hai người, sau đó không nói không rằng, quay người bỏ đi.

Tử Nguyệt và Ly Ly vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra.

Tử Nguyệt và Ly Ly hai người nhìn nhau, cảm thấy hành động khi nãy quả thật sai quá sai.

Cả hai ngượng ngùng im lặng.

Một lúc sau Ly Ly tự nhủ mình là đàn chị, đành chủ động làm hòa:

-Muội còn không khỏe, hay để ta truyền ma lực cho muội nhé!

Tử Nguyệt liền trả lời:

-Cảm ơn tỉ nhiều, phiền tỉ vậy.

Ly Ly cười nói:

-Chúng ta là tỉ muội thân thiết, có gì đầu mà phiền, đừng có khách sáo như vậy!

Thế là hai người bắt đầu vờ như chưa có gì xảy ra, vui vẻ nói chuyện.

Trong khi đó, Ma Kim đang ở phòng khách thư giản, hắn hí hửng tự kỷ:

-Này nô lệ, hôm nay sao ngươi ngoan thế?

+Ngoan gì mà ngoan, bực hai con bánh bèo vô dụng có tí việc đơn giản cũng làm không xong.

-Đừng nói họ như thế chứ, dù sao cũng là ta không đúng mà.

Mà nè, sau này dục khí có đến ngưỡng báo động.

Ngươi giúp ta nhé!

+Không thèm, nếu có thân xác thì em sẽ suy nghĩ lại, còn bây giờ em làm vậy chỉ khiến bản thân ức chế, em phải tìm cách gặp được chủ nhân mới được, cứ thế này em chịu không nổi mất.

-Còn có cách gặp được á?

+Em chưa nghĩ ra, phải chi ngày trước không khóa ở mức nhị giai mà là tam giai, thì anh còn có mở ra tâm cảnh gặp được em.

-Nếu ta vào tâm cảnh người khác thì sao nhỉ.

+Không được, tâm cảnh của ai thì chứa suy nghĩ của họ thôi chứ...!À khoan đã, Ly Ly từng thấy em, cô ấy có thể hình dung ra diện mạo của em.

-Thế thì sao, ngươi cũng có làm được gì đâu.

+Có một loại công pháp bổ trợ khiến cho tâm cảnh thoát hư, giúp suy nghĩ trong tâm cảnh trở nên chân thật, lại thêm có một pháp bảo mang tên Thần trí ngọc, giúp liên kết suy nghĩ, cuối cùng là Huyền Mộng trận, khiến người bên trong trận mơ thấy một bản sao người họ từng gặp.

Kết hợp bốn yếu tố đó lại kèm theo linh hồn đặc biệt của em liền giúp em có thể gặp anh thông qua Ly Ly.

Lúc đó, aaaaaa, em chẳng cần phải rên rỉ vô cảm để giúp anh giải tỏa dục vọng rồi.

Lúc đó, chủ nhân sẽ phải thỏa mãn dục vọng của em, khiến em rên la vì sung sướng.

Nghĩ tới đó thôi đã khiến em nứng nừng nưng.

-Em nói nhiều thứ quá anh không thông.

Tìm mấy cái đó dễ không?

+Hmm, em lỡ khóa khả năng tìm kiếm rồi.

Nhưng hứa với em đi, chủ nhân phải tìm bằng được chúng càng sớm càng tốt.

-Ừ, anh hứa.

+À khoan, anh vừa đổi cách xưng hô với em sao chủ nhân?

-Sao thế, không thích à?

+Em thích lắm.