Bên trong năm viên Thiên Huyễn Châu được một vị thượng cổ đại năng đã bày ra trận pháp thâm ảo bên trong, có thể làm người có được Thiên Huyễn Châu lợi dụng năm viên trân châu là có thể tạo ra được ảo trận vô cùng lợi hại.

Thiên Huyễn Châu còn có thể căn cứ theo tinh thần lực của người sử dụng cùng khả năng lý giải trận pháp để tăng thêm uy lực ảo trận, hiện tại Tần Phàm vô luận là tinh thần lực hay trình độ trận pháp đều cao hơn trước rất nhiều, hiện tại thi triển ra ảo trận càng thêm tinh vi.

Ảo trận do Thiên Huyễn Châu bố trí sẽ căn cứ theo một ít tư tưởng của người bị vây trong trận mà dẫn phát ra đủ loại ảo cảnh, sau đó làm cho người bị vây bên trong lâm vào ảo cảnh không thể tự thoát ra được. Nếu như là trạng thái bình thường của Tần Thiên Hoành, ảo trận kia ảnh hưởng không lớn đối với hắn, hơn nữa hắn sẽ rất nhanh liền có thể thoát ly ra. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nhưng hiện tại trạng thái hoàn toàn không chút đề phòng thậm chí là chủ động vào trận của Tần Thiên Hoành hiện tại là có thể trực tiếp kéo hắn vào bên trong huyễn trận, hơn nữa phỏng chừng thật lâu cũng không thể thoát ly.

- Sưu! Sưu! Sưu! Sưu! Sưu…

- Thiên nhai địa giác hữu thời tẫn, chích hữu tương tư vô tận kỳ…

Tần Phàm niệm xong hai câu thơ, năm viên Thiên Huyễn Châu hóa thành năm đạo lưu tuyến sặc sỡ, thật giống như năm ngôi sao vây lại Tần Thiên Hoành, liên kết lẫn nhau, trận pháp của Thiên Huyễn Châu liền bị kích phát.

Rất nhanh, Tần Thiên Hoành hoàn toàn tiến nhập vào bên trong ảo cảnh.

Bên trong ảo cảnh, Tần Thiên Hoành nhìn thấy địa phương mà trong lòng hắn khó quên nhất, ở nơi này non xanh nước biếc, sông dài chảy qua, dương liễu phơ phất, hắn cũng nữ tử mà mình âu yếm đã gặp nhau tại địa phương này, sau đó quen biết, cuối cùng yêu nhau.

Ngay cả căn nhà gỗ cạnh bờ sông cũng là ngôi nhà mà hắn cảm thấy được ấm áp nhất.

- Vũ Hà…

Chỉ một lát sau, từ trong trận truyền ra thanh âm vui sướng của Tần Thiên Hoành, vị kỳ tích chi kiếm kia có lẽ đã thật lâu không lộ ra ý cười như vậy. Ở bên trong ảo cảnh, hắn lại thấy được người yêu mà mình mong nhớ ngày đêm.

- Một thanh si tình kiếm!

Tần Phàm ở một bên nhìn thấy, cảm giác lòng chua xót, ánh mắt càng ngày càng đỏ bừng.

Thử hỏi trên thế gian này lại có bao nhiêu người si tình như Tần Thiên Hoành? Vì nữ nhân âu yếm của mình, hắn tình nguyện trầm mê trong ảo cảnh, luôn dừng lại tại cảnh giới nửa bước võ thánh suốt hai mươi năm!

Kỳ thật Tần Phàm từng nghe qua chuyện tình của Tần Thiên Hoành cùng nữ tử mà hắn yêu thương kia.

Cụ thể chi tiết bên trong người ngoài không được biết, hắn chỉ biết Tần Thiên Hoành rất yêu nàng, trong một lần hai người chia tay thời gian ngắn ngủi, nữ tử tên Lâm Vũ Hà bị một đoàn cường đạo đuổi giết, cuối cùng nhảy xuống vách núi, hương tiêu ngọc vẫn.

Sau khi Tần Thiên Hoành nhận được tin tức, cơ hồ trong một đêm mái tóc bạc trắng, cuối cùng bỏ ra một năm thời gian truy xét manh mối, đem toàn bộ đoàn cường đạo giết đi sạch sẽ! Cường đạo đầu lĩnh bị hắn đuổi giết kéo dài suốt mấy quốc gia, cuối cùng bị hắn phẫn nộ chém thành mảnh nhỏ.

Từ đó về sau, kỳ tích chi kiếm quay về gia tộc, luôn ẩn cư bên trong, hai mươi năm không còn hỏi tới chuyện thế gian.

Võ đạo của hắn cũng bởi vậy bị vây trong cảnh giới nửa bước võ thánh suốt hai mươi năm.

Chỉ như vậy đã biết chấp niệm của Tần Thiên Hoành cố chấp tới mức độ nào, hiện tại chỉ bị nhẹ nhàng điểm đốt, ngay lập tức không cách nào cứu vãn!

Ở một khắc này, Tần Phàm chợt nhớ Tần Li, nhớ tới thiếu nữ đã cùng hắn tương liên hồn khiên mộng nhiễu cả đời. Đột nhiên hắn chợt sản sinh một loại cảm giác vô cùng tưởng niệm chưa từng có, hắn chưa bao giờ có cảm giác mình tưởng niệm nàng tới như vậy, hận không thể lập tức quay trở về bên cạnh nàng.

- Tỷ tỷ, tỷ hiện tại ra sao?

Trong lòng Tần Phàm run rẩy lên, cảm xúc không ngừng dâng cao, quấy nhiễu tinh thần của hắn.

Tỷ đã đột phá tới cảnh giới võ tôn chưa?

Tỷ đã rời khỏi Chân Võ thánh địa rồi chứ?

Tỷ có bình an hay không?

Hắn thật sự muốn được nghe về tin tức của nàng trong thời gian gần đây.

- Vũ Hà…

Ở bên trong Tần Thiên Hoành lại phát ra thanh âm kêu gọi thật ôn nhu, thần sắc đầy vẻ hạnh phúc, xem ra đã hoàn toàn sa vào bên trong ảo cảnh, loại trạng thái chủ động trầm mê này của hắn thật sự không còn cách nào tự chủ.

Bất quá Tần Phàm cũng rõ ràng hiểu được sau khi ảo cảnh kết thúc, Tần Thiên Hoành nhất định sẽ tổn thương càng nhiều.

Nhìn tới đây, Tần Phàm cũng không đành lòng tiếp tục nhìn thêm nữa, trong lòng khẽ thở dài một hơi, hắn xoay người lại chậm rãi rời đi.

Hắn không muốn nhanh như vậy đi quấy nhiễu Tần Thiên Hoành, cũng không muốn chứng kiến bộ dạng thống khổ của hắn sau khi ảo cảnh tan biến, cho nên hắn lựa chọn trước tiên ly khai. Mà hiện tại Cửu Long Tháp đã bị hắn cơ bản nắm giữ, hắn có thể hoàn toàn đóng cửa tầng thứ tư, sau đó vây Tần Thiên Hoành ở lại nơi này, như vậy thật ra thập phần thích hợp.

Kỳ thật Tần Phàm mơ hồ cảm nhận được, sau hôm nay, tuyệt thế thiên tài kia có thể sẽ vĩnh viễn biến mất trên thế gian này.

Hắn từ trong lời nói của Tần Thiên Hoành cảm nhận được, kỳ tích chi kiếm đã có khuynh hướng muốn tìm cái chết.

- Hi vọng ở kiếp sau hai người có tình sẽ thành thân thuộc, gần nhau cả đời đi!

Tần Phàm quay đầu lại nhìn thoáng qua Tần Thiên Hoành đang ở bên trong ảo cảnh, sau đó triệu hoán ra lốc xoáy màu đen, than nhẹ một tiếng, sải bước đi vào bên trong lốc xoáy.

Đầu bên kia lốc xoáy thông đạo đi thông ra ngoài Cửu Long Tháp.

Sau một lát, Tần Phàm đi ra trước cổng vào tầng thứ nhất của Cửu Long Tháp, hắn ngước nhìn lên tòa tháp cao ngất trước mặt, cảm giác rung động tâm linh vẫn sản sinh, nhưng giờ khắc này trong lòng hắn mang theo tia thương cảm.

Đã tới thời điểm hắn nên bước lên đường về.

- Các vị đồng đạo nhân loại còn ở trong Cửu Long Tháp, hiện tại Cửu Long Tháp sắp đóng cửa, mời chư vị mau nhanh rời đi, nếu không các vị sẽ bị nhốt lại trong Cửu Long Tháp, vĩnh viễn không thể trở ra!

Ngay sau đó Tần Phàm hít sâu một hơi, thanh âm của hắn vang vọng bên trong ba tầng tháp bên dưới.

Lúc này bên trong Cửu Long Tháp vẫn còn không ít cường giả nhân loại đang hoạt động bên trong.

Đối với bọn họ mà nói, Cửu Long Tháp là cơ duyên không nhỏ, những người này ở bên trong liệp sát yêu thú, truy tìm bảo vật, không muốn rời đi quá sớm.

Thời gian Cửu Long Tháp mở ra được quy định là một năm, hiện tại mới qua hơn nửa năm, nhưng Tần Phàm cũng không muốn chậm rãi ở lại chờ cho những người kia tự mình đi ra, bây giờ Cửu Long Tháp bị hắn nắm giữ trong tay, hắn tự nhiên muốn sớm đóng cửa Cửu Long Tháp thu hồi trở lại.

Trên thực tế bản thể của Cửu Long Tháp thật sự là quá mức cường đại, Tần Phàm cảm giác mình căn bản không khả năng mang theo thần khí này trên người, cũng chỉ có thể đem Cửu Long Tháp khống chế đóng cửa toàn bộ lối vào, sau đó trầm xuống lòng đất.