Đan Vũ Càn Khôn

Chương 864: Địa phương thần bí

Tầng thứ năm lại là một không gian hoàn toàn trống trải, không giống như tầng thứ ba có những thông đạo phức tạp cùng những gian phòng, cũng không giống như tầng thứ tư có được phiến lớn rừng rậm, thậm chí cũng không thấy có yêu thú cùng cốt linh!

Bình tĩnh, tường hòa, giống như một mảnh thánh địa.

Quỷ dị, thật sự là quá mức quỷ dị!

Tần Phàm nhìn không gian vô cùng quỷ dị trước mắt, trong lòng cảm thấy thật sự kinh ngạc cùng ngoài ý muốn, thậm chí hắn đã chuẩn bị đối mặt cùng yêu thú và cốt linh càng thêm lợi hại, nhưng hiện tại hắn lại không cảm giác ra được chút nào uy hiếp.

Ở trong này tựa hồ thật an toàn!

- Rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Tần Phàm mang theo nghi hoặc cau mày, bước ra khỏi lốc xoáy màu đen, thật cẩn thận tiến vào mảnh không gian trống trải phía trước.

Chỉ có một điểm duy nhất hắn cảm giác không tầm thường chính là vị trí trung tâm của đại sảnh nơi đây.

Ở nơi này có ba động đặc thù hơn so với địa phương khác, có khí tức phức tạp lại huyền diệu truyền ra từ bên trong, tựa hồ là bao la vạn trượng, thậm chí ở nơi này làm cho Tần Phàm còn có thể cảm giác được khí tức không gian giống như tầng thứ tư.

- Hưu…

Đúng lúc này, một thanh âm xé gió cực nhỏ từ phía sau truyền tới, Tần Phàm quay đầu nhìn lại, nhất thời liền cả kinh. Lốc xoáy màu đen thông đạo kia thế nhưng đột nhiên biến mất không thấy!

Ý nghĩ nếu nơi này có gì không ổn hắn sẽ lập tức quay người rời đi, nhưng hiện tại ý nghĩ kia đã thất bại!

Nhìn đại sảnh trống rỗng trước mặt, trong lòng Tần Phàm càng thêm trầm trọng, bốn phía đại sảnh kín mít, không hề có chút kẽ hở đi thông địa phương nào khác, hoàn toàn không có đường lui, cũng không có đường ra!

- Nếu Cửu Long Tháp thật sự do Chân Võ Thần cùng thần thú kiến tạo, nếu họ đã dẫn đường đưa ta tới nơi này, không khả năng sẽ vây khốn ta trong địa phương như vậy. Đối với ta không có ưu đãi, đối với chính họ cũng không có lợi!

Tần Phàm thả lỏng tâm thần, tiếp tục đi về hướng trung tâm đại sảnh, vừa đi vừa tự hỏi.

Hắn từ miệng của Kim Dương võ thánh biết được tình cảnh hiện tại của Vũ Thiên đại lục, nếu một khi đại lục xuất hiện hỗn loạn đối với Chân Võ Thần cùng thần thú đều là đả kích trọng đại. Vũ Thiên đại lục cần hắn trở thành người thừa kế trách nhiệm của Kim Dương võ thánh, Chân Võ Thần cũng cần hắn đi quét sạch nghịch thần giả trên đại lục.

Trước khi tìm được người càng thêm thích hợp, hai vị thần kia không khả năng bỏ qua không cần hắn.

Cho nên nghĩ tới đây, Tần Phàm dần dần trấn định xuống, hắn thật ra muốn nhìn xem Chân Võ Thần cùng thần thú rốt cục muốn an bài điều gì cho hắn.

- Cuối cùng là vật gì?

Vì đại sảnh này cũng không quá lớn, Tần Phàm rất nhanh đã đi tới trung tâm, địa phương có ba động thần bí kia.

Sau khi đến gần, hắn có thể phát hiện ở nơi này có một vật thể giống như đám mây trắng đang trôi nổi, đám mây kia hoàn toàn không chút phù hợp với không gian nơi này.

- Di?

Nhưng vào lúc này, Tần Phàm bỗng nhiên cảm giác được bên trong trữ vật giới chỉ của mình truyền ra chấn động đặc thù, hắn vừa mở nhẫn chiếc hộp sắt nhỏ liền tự động bay ra.

Ngay sau đó quang hoa trên hộp sắt lưu chuyển, bay về bên trong đám mây kia, tiếp theo quang mang không ngừng chớp động, dần dần không ngờ lại dung thành một thể!

Vào lúc này hộp sắt chợt mở ra!

Hơn nữa còn biến trở về hình dạng nguyên lai của nó!

Đó là một tòa Cửu Long Tháp thu nhỏ, bên trong có đủ loại khí tức huyền diệu truyền đến, nhưng lần này cũng không còn là hư ảnh, mà chân chân thật thật là một tòa Cửu Long Tháp nhỏ nhắn, toàn thân do chất liệu nguyên lai của hộp sắt hình thành, nhưng lại có thất thải quang mang lưu chuyển, có vẻ càng thêm thần bí cùng chói mắt, không còn là bộ dáng huyễn ảnh mơ hồ như trước kia.

- Chiếc hộp sắt kia…

Nhìn thấy tòa tiểu Cửu Long Tháp tuy nhỏ nhưng khí thế thật bất phàm, trong lòng Tần Phàm rung động, hắn không thể tưởng được bộ dáng nguyên thủy của hộp sắt lại chính là như thế.

- Nhưng vì sao lại như vậy?

Ngay lập tức Tần Phàm cau nhẹ mày, chiếc hộp sắt cùng chư thần mộ địa Cửu Long Tháp có quan hệ thì hắn biết rõ, nhưng hiện tại đám mây kia lại là thứ gì? Không ngờ có thể làm cho hộp sắt biến trở về bộ dáng vốn có.

Đám mây kia lúc này đã hoàn toàn dung thành một thể cùng hộp sắt, mà tòa Cửu Long Tháp nhỏ nhắn trước mắt từ tầng một tới tầng chín mỗi tầng đều có thể nhìn thấy thật rõ ràng, đủ loại điêu khắc nhìn thật sống động, thậm chí hắn còn có thể chứng kiến được một ít yêu thú cùng quái vật bên trong.

- Ông ông ông…

Vào lúc này, tòa tiểu Cửu Long Tháp xoay tròn thật nhanh, quang hoa tản ra chói mắt làm người không thể nhìn thẳng. Sau một lát xoay tròn, tiểu Cửu Long Tháp vừa xoay vừa quay chung quanh Tần Phàm chậm rãi chuyển động.

Một vòng lại một vòng.

Tần Phàm chỉ đứng thẳng nơi đó, ánh mắt nhìn Cửu Long Tháp xoay tròn, hắn cũng không hề loạn động, trực giác cảm thấy tiểu Cửu Long Tháp có chút không tầm thường.

- Ông!

Mà sau khi xoay tròn được chín chín tám mươi mốt vòng, tiểu Cửu Long Tháp chấn động mạnh một cái, sau đó đột nhiên dùng tốc độ cực nhanh hóa thành một đạo lưu quang trực tiếp vọt vào trong ấn đường của Tần Phàm!

Bồng!

Tốc độ của tiểu Cửu Long Tháp thật quá nhanh, Tần Phàm căn bản không kịp phản ứng thì tiểu Cửu Long Tháp đã vọt vào bên trong mi tâm của hắn, hơn nữa tiến thẳng vào trong thức hải của hắn.

Tiến nhập vào trong thức hải của Tần Phàm, Cửu Long Tháp liền tản ra lưu quang, trôi nổi trong thức hải, tiếp tục chuyển động lên.

- Đây là…

Cảm giác được trong thức hải của mình có một tòa hư ảnh Cửu Long Tháp, Tần Phàm không khỏi trợn mắt há hốc mồm, tất cả chuyện này phát sinh thật quá nhanh, làm cho hắn căn bản không kịp phản ứng, căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra.

- Oanh!

Nhưng ngay sau đó Tần Phàm cảm giác đầu óc của mình giống như chợt nổ tung, bởi vì bên trong Cửu Long Tháp đang không ngừng truyền tới tin tức phức tạp mà huyền ảo vào trong thức hải của hắn.

- A…

Cảm giác như đầu óc bị nổ mạnh khi tin tức đập tới, làm Tần Phàm trong khoảnh khắc không thể tiêu hóa, không khỏi cảm thấy đầu mình vô cùng đau đớn, nhịn không được phát ra thanh âm gầm khẽ trầm thấp, hắn vội vàng ngồi xếp bằng dưới đất bắt đầu chuyên tâm đi tiếp thu những tin tức kia.

Trực giác nói cho hắn biết đây có lẽ là chuyện tốt.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Mồ hôi lạnh tuôn đầm đìa trên người Tần Phàm, ướt đẫm quần áo của hắn, thậm chí lúc này thân thể hắn đều thoáng run rẩy, tựa hồ đang tiếp nhận giày vò cực kỳ thống khổ.

Không biết trôi qua bao lâu, rốt cục Tần Phàm mở mắt, trong mắt tràn ngập vui mừng.

- Không ngờ Cửu Long Tháp lại là thần khí!

Siết chặt nắm tay, Tần Phàm chậm rãi đứng lên, lần này vẻ mặt hắn mang theo ý cười, bởi vì hắn cảm thấy một khắc này toàn bộ Cửu Long Tháp đều nằm trong lòng bàn tay của hắn!

Vừa rồi khi hộp sắt biến thành tiểu Cửu Long Tháp trực tiếp chui vào trong ấn đường của Tần Phàm, sau đó Tần Phàm tiếp nhận được tin tức truyền đến, hắn liền phát hiện chư thần mộ địa kỳ thật là một món vũ khí chân chính.