Đan Vũ Càn Khôn

Chương 801: Lại một hòm rỗng (2)

Sau đó liền thấy chuôi đao liêm đao đứt rời trong tay người nửa mặt khô lâu kia, vào lúc này cũng là ánh sáng màu đỏ chớp động, bỗng nhiên biến biến thành một cây cốt bổng cực lớn, sau đó như từ trên chín tầng trời, vũ khí tạm thời ngưng tụ một lần nữa kia, mạnh mẽ đập tới Tần Phàm.

Nắm đấm của Tần Phàm đang hướng về lồng ngực của người nửa mặt khô lâu kia, mà cốt bổng của người nửa mặt khô lâu thì là gõ về bả vai Tần Phàm!

Xem tình hình thì người nửa mặt khô lâu này là muốn trực tiếp cùng Tần Phàm dốc sức liều mạng rồi!

- Hừ, ngươi muốn liều, ta liền liều mạng với ngươi!

Lúc này hai mắt của Tần Phàm ngưng tụ, nắm đấm mạnh mẽ đẩy về phía trước, Thủy Hỏa Man Ngưu gào thét mà ra, mà thân thể của hắn đồng thời cũng mượn một cổ xung lực mạnh mẽ này lui về phía sau. Vạn Ngưu Bôn đằng, Hoang Nguyên chấn động!

Tần Phàm vừa mới lui về phía sau hai bước, đầu Thủy Hỏa Man Ngưu kia giống như là một đoàn xe lửa cao tốc lao nhanh, mang theo một loại lực lượng không cách nào khống chế, trực tiếp đập lấy trên thân thể của người nửa mặt khô lâu kia.

Oanh!

Lại một tiếng chấn nổ truyền đến, sau một khắc, người nửa mặt khô lâu này ở dưới khoảng cách gần như vậy, trực tiếp bị lực lượng cường hoành kia của Thủy Hỏa Man Ngưu đụng trúng lồng ngực cùng vị trí ở giữa phần eo, hào quang như là pháo hoa sáng chói.

Rắc rắc rắc…

Ngay sau đó, ở bên trong vị trí bị đụng lên kia, vốn là xuất hiện rất nhiều khe nhỏ như mạng nhện, mà đợi lực lượng nước lửa kia bộc phát, người nửa mặt khô lâu này liền trực tiếp rã cả người.

Bành!

Cơ hồ là cùng lúc đó, cây cốt bổng cực lớn của người nửa mặt khô lâu kia cũng là từ trên trời giáng xuống, Tần Phàm vội vàng giơ cánh tay của mình lên đón đở!

Vốn là Huyền Vũ chi khí nhanh chóng ngưng tụ một tầng hộ giáp, sau đó ngàn cái phòng ngự trận pháp của Thiên Trận Giáp thôi phát, toàn bộ đều bao bọc ở trên cánh tay phải của Tần Phàm!

Hơn nữa bởi vì hắn vừa mới lui về phía sau hai bước, vị trí trọng lực của cốt bổng kia đã rơi vào cánh tay Kỳ Lân có lực phòng ngự mạnh nhất của hắn!

Tần Phàm đối với lực phòng ngự của mình là có tự tin nhất, lực công kích của hắn có lẽ còn so ra kém Tam cấp Võ Thánh, nhưng khí lực lực phòng ngự của hắn tuyệt đối là siêu việt sơ cấp Võ Thánh, thậm chí Trung cấp Võ Thánh! Đặc biệt là lực phòng ngự của cánh tay Kỳ Lân kia, đó là một khỏa ma chủng hắn sớm luyện hóa nhất, trình độ cường hóa tự nhiên cũng là cao nhất đấy.

- Hừ!

Tuy là như thế, Tần Phàm vẫn là cảm giác được cánh tay của mình tê rần, truyền đến một cảm giác vô lực.

Dù sao cái này cơ hồ cũng là tương đương với một kích toàn lực của Võ Thánh cấp hai!

Cũng may là tốc độ của Thủy Hỏa Man Ngưu nhanh một ít, sớm đụng vào thân thể người nửa mặt khô lâu kia, để cho cốt bổng của đối phương ở thời khắc cuối cùng có chỗ tiêu tán, nếu không hắn đoán chừng ngay cả mình cũng sẽ bị thương rất nặng.

Bất quá vô luận như thế nào, hắn cũng kháng trụ được rồi!

- Làm sao có thể, nhân loại ngươi làm sao có thể có được lực phòng ngự mạnh như vậy!

Người nửa mặt khô lâu kia tuy đã rã rời, nhưng đầu lâu rơi trên mặt đất còn có thể nói chuyện, nhìn đến Tần Phàm ở dưới một gậy cuối cùng, cho rằng có nện thể đối phương thành thịt vụn của mình, lại vẫn bình yên vô sự, cái này làm cho nó lộ ra vô cùng kinh ngạc.

Rất rõ ràng, lực lượng phòng ngự của Tần Phàm so với công kích của nó càng thêm ngoài ý liệu, nếu là thay đổi Võ Tôn khác, ở dưới một gậy này, có lẽ tối thiểu nhất cũng phải nện nằm tại chỗ.

- Ngươi vẫn còn có thể nói chuyện!

Nhìn thấy một cái đầu lâu còn có thể nói chuyện, một màn này bao nhiêu cũng lộ ra có chút khủng bố, Tần Phàm lo lắng tái sinh tình huống, hắn trực tiếp liền giẫm chận tại chỗ lao về phía trước.

Bởi vì cánh tay phải của hắn tạm thời không có khí lực, hắn liền duỗi ra cánh tay trái, lấy tinh hạch màu đỏ trên trán đầu lâu kia vào tay.

Tinh hạch màu đỏ vừa bị lấy đi, cái đầu lâu kia quả nhiên là hoàn toàn mất đi tiếng động, biến thành một đống tàn cốt.

- Huyền ảo bên trong cái tinh hạch này quả nhiên rất nhiều.

Tần Phàm cầm tinh hạch màu đỏ kia vào trong tay, có chút cảm ứng, hắn có thể cảm giác đến bên trong tinh hạch này có chứa cốt chất cường đại mênh mông của Chư Thần.

Hắn biết rõ hài cốt những Chư Thần này đối với ngày sau hắn từ Võ Thánh đột phá đến Bán Thần, nhất định rất có trợ giúp.

Bán Thần chi cảnh, tuy bây giờ nhìn giống như cách hắn còn có chút xa, nhưng hắn có thể tưởng tượng đến cửa khẩu kia sẽ khó đột phá đến cỡ nào! Thật giống như Kim Dương Vũ Thánh kia, nghe nói đã khốn ở cửa khẩu đó vài thập niên, vẫn là không cách nào đột phá!

Mà giống như cơ hội Chư Thần Mộ địa tái hiện nhân gian này, lại không phải thường xuyên có thể gặp được, Tần Phàm nhất định phải nắm chắc cơ hội, tận lực thu thập nhiều hài cốt hơn, vì ngày sau chuẩn bị sẵn sàng.

Bất quá thứ này hắn tạm thời là không dùng đến, cho nên chỉ phải trước thả lại trong trữ vật giới chỉ, sau đó hắn giương mắt nhìn về phía rương hòm màu vàng lợt cách đó không xa kia.

- Lúc này đây, bên trong có thể có ít đồ hay không?

Tần Phàm thu thập thoáng một phát, bắt đầu đi đến cái rương kia.

Vẻ bên ngoài cái rương này tựa hồ cùng rương hòm Huyền Thủy không gian ở tầng thứ nhất kia không có bất đồng quá lớn, nhưng Tần Phàm khẽ dựa gần, liền có thể cảm giác được trong đó có khí tức bất đồng chấn động, cảm giác cùng rương hòm Huyền Thủy không gian kia là hoàn toàn bất đồng.

- Huyền Hỏa không gian?

Tần Phàm đến gần xem xét, liền chứng kiến trên nắp rương hòm kia mơ hồ hiện ra mấy chữ, cái này làm cho hắn không khỏi sững sờ lần nữa. Mà khi hắn cẩn thận mở ra xem xét, phát hiện bên trong quả nhiên cũng là hòm rỗng, không có bất kỳ vật gì.

Cái rương tầng thứ nhất kia là Huyền Thủy không gian, tầng thứ hai này lại là Huyền Hỏa không gian.

Bất quá ngay thời điểm Tần Phàm vừa mới muốn cảm giác xem cái rương Huyền Hỏa không gian này cùng Huyền Thủy không gian có cái gì bất đồng, hắn bỗng nhiên cảm giác được không gian sau lưng truyền đến khí tức chấn động dị thường, không cần quay đầu lại xem, hắn cũng biết loại chấn động này là thuộc về một gã Võ Thánh cường giả.

- Ha ha, vị bằng hữu kia, đây bất quá là một cái hòm rỗng, bên trong không có cái gì.

Lúc này Tần Phàm vừa cười vừa nói, thử đi mê hoặc người đứng phía sau:

- Xem ra chúng ta đều đi không một chuyến rồi.

- Tần Phàm, mục tiêu của ta là ngươi!

Bất quá sau lưng lại truyền đến một thanh âm lạnh lùng.

- Tần Phàm, mục tiêu của ta là ngươi!

Nghe thanh âm lạnh lung này, lập tức cũng cảm thấy khí tức kia quen thuộc, sắc mặt của Tần Phàm cũng không khỏi hơi đổi.

Không cần quay đầu lại xem hắn cũng biết rõ người sau lưng là ai.

Càn Kinh Tần gia Đại trưởng lão, Kỳ Tích Chi Kiếm, Tần Thiên Hoành!