- Tốt, đã như vầy, người Anh Hùng Thành Khương gia ở đâu!
Vân Phi Hồng cũng là người sảng khoái, nghe được Tần Phàm đáp ứng, liền kêu tốt một tiếng, xoay người hướng về trong đám người lớn tiếng kêu lên.
- Ha ha, tình cảnh như vậy chúng ta cũng là lần đầu gặp được, vừa rồi còn đang suy nghĩ đi giải quyết như thế nào, nhưng hai vị đều đã có hiệp định, như vậy liền theo như lời các ngươi nói quyết định ai là quán quân Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này a!
Vân Phi Hồng vừa dứt lời, liền có một gã Võ Tôn cường giả chủ sự gia tộc đứng dậy nói ra.
- Vậy để cho ngươi tới với tư cách trọng tài!
Vân Phi Hồng nói ra, sau đó ống tay áo liền phất một cái, đem Bát cấp Yêu Tinh Hạch trong tay tiễn đưa đến trên tay tên Võ Tôn cường giả này nói ra:
- Hai người chúng ta ai thắng, Bát cấp Yêu Tinh Hạch này quy ai, hiện tại trước do ngươi đảm bảo!
Tần Phàm ở thời điểm này cũng không ngăn cản, chỉ là nhẹ gật đầu, cũng dùng một cổ nhu lực buông lỏng Yêu Tinh Hạch trong tay ra.
Nhìn xem Yêu Tinh Hạch kia hóa thành một đạo quỹ tích rơi vào trong tay tên Võ Tôn cường giả Khương gia kia, ánh mắt của mọi người đều có chút nóng rực, cho dù Bát cấp Yêu Tinh Hạch này không phải làm tiêu chí cho lần quán quân này, giá trị bản thân cũng đầy đủ mê người!
Nhưng lại không người nào dám có chút dị động!
Thế lực Đại Ly Vân gia cường đại, Anh Hùng Thành Khương gia với tư cách công chính, còn có một Kỳ Tích Chi Tử tiềm lực cực lớn!
Không người nào dám đắc tội bọn hắn!
Nếu là vừa rồi trong tranh đoạt chiến, người khác cướp được Yêu Tinh Hạch, bọn hắn không có lời nào có thể nói, nhưng hiện tại Yêu Tinh Hạch đã có sở hữu, còn có người dám nhúng chàm, đó chính là tương đương với khiêu khích!
- Không cho phép ai được nhúng tay vào, mọi người có thể thối lui về phía sau, lão phu đại biểu Anh Hùng Thành Khương gia tuyên bố lúc này đây, quán quân Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội sẽ ở giữa Vân Phi Hồng cùng Tần Phàm tầm đó sinh ra, một trận chiến của bọn hắn, người thắng làm Vương!
Gã Võ Tôn cường giả Khương gia kia tiếp được Yêu Tinh Hạch, vào lúc này cao giọng tuyên bố.
Tần Phàm muốn cùng Vân Phi Hồng chiến một trận!
Thắng được có thể trở thành quán quân của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này.
Liệp Thú Vương!
Một cái là bào đệ của đại lục đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương hiện nay, từ nhỏ được rất nhiều người chú ý, hơn nữa ở dưới hào quang siêu cấp thiên tài của thân huynh hắn, cũng sẽ không lộ ra quá mức thua kém, đồng thời hắn vốn là người có tư cách đạt quá quân của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này nhất, bên ngoài đại bộ phận sòng bài đều là đánh bạc hắn có thể trở thành Liệp Thú Vương lần này!
Một bên là Kỳ Tích Chi Tử, nhiều lần sáng tạo kỳ tích, hiện nay cơ hồ là nhân vật mà toàn bộ đại lục đều biết. Mặc dù chỉ đột phá đến Võ Tôn chi cảnh chưa đủ một năm, nhưng hắn vẫn có được thực lực so sánh với nửa bước Võ Thánh!
Hắn lúc này đây dùng tư thái một thớt siêu cấp hắc mã ngang trời xuất thế, mũi nhọn đồng dạng là chưa từng có từ trước đến nay, rất nhiều người ở đây đối với hắn cũng là có chút chờ mong.
Tuyên bố này vừa truyền ra, tất cả mọi người không khỏi chú mục, lúc trước những Linh Vũ Sư kia lui đi rất xa. Vì quan sát trận siêu cấp đại chiến khó gặp này, lúc này cũng bắt đầu nhao nhao về tới trong tràng lần nữa.
Bất quá mọi người cũng biết hai người này chiến đấu cấp bậc rất cao, đều rất tự nhiên kéo ra khoảng cách rất xa.
Mà cái thi thể Xích Viêm Lôi Viên cực lớn kia, thì là bị Anh Hùng Thành Khương gia thu rồi, bọn hắn làm chủ sự gia tộc lần này, hơn nữa Bát cấp yêu thú này cũng là do Khương gia bọn hắn xác minh sào huyệt, bọn hắn lao tâm lao lực, đương nhiên cũng cần thu một ít chỗ tốt.
Thi thể của Bát cấp yêu thú thực lực tương đương với Võ Thánh cường giả này, cả người đều lộ ra thập phần trân quý, tuy cũng làm cho rất nhiều người đỏ mắt, nhưng tất cả mọi người biết rõ quy củ, ngược lại là không người nào dám tranh đoạt.
Lúc này, ở giữa sân chỉ có hai người Tần Phàm cùng Vân Phi Hồng, một xanh một trắng đứng đấy, đều lộ ra phong độ tư thái trác tuyệt, khí chất xuất chúng, bốn mắt nhìn nhau tầm đó, đều có thể chứng kiến được đối phương tự tin ngang nhiên.
- Ha ha, hai người này chiến một trận, các ngươi đoán cuối cùng nhất ai sẽ là người thắng?
Thấy đại chiến sắp bắt đầu, một ít cường giả quen biết vào lúc này tụ lại với nhau, nhìn xem hai bóng người trong sân, không khỏi nghị luận nhao nhao.
- Tuy gần đây danh tiếng của Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm này có phần thịnh, nhưng dù sao Vân Phi Hồng cũng là thành danh nhiều năm, từ nhỏ thiên tư trác tuyệt, hơn nữa cùng huynh trưởng của hắn hợp thành Vân gia Song Kiêu, Vân Phi Dương lợi hại như vậy, hắn tự nhiên sẽ không kém đi nơi nào.
Có người vào lúc này nói ra.
- Cũng chưa hẳn, vừa rồi các ngươi không phải là không có trông thấy, Tần Phàm đã từng đánh lui Vân Phi Hồng đấy! Hơn nữa ngay cả Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn đều chết trong tay hắn, danh hào Kỳ Tích Chi Tử này cũng không phải là giả!
Có người lại phản bác nói.
- Vừa rồi hai người đều không có sử dụng toàn lực, chỉ là một lần dò xét mà thôi, Vân Phi Hồng thật không ngờ Tần Phàm có thực lực mạnh như vậy, cho nên ra tay nhẹ, bị Tần Phàm đánh lui cũng không ngoài ý muốn, nếu như cầm cái này với tư cách phân tích thực lực, ngược lại là có chút không đáng tin cậy rồi.
Lại có không ít người nói ra.
- Đúng vậy a, tuy Trì Viễn, Phong Bạch Vũ cũng là nửa bước Võ Thánh cường giả, nhưng so sánh với Vân Phi Hồng vẫn là chênh lệch rất nhiều.
Có người phụ họa nói ra.
- Tần Phàm dám tự tin tiếp nhận đề nghị ước chiến của Vân Phi Hồng như vậy, tự nhiên cũng sẽ không biết kém đi nơi nào, ta xem có lẽ thực lực hai người này sàn sàn với nhau, phân chia mạnh yếu phải xem kết quả mới được.
Có người thì là nói ra.
Kỳ thật ở lúc mới bắt đầu, mọi người cảm thấy Tần Phàm so với Vân Phi Hồng còn có chút chênh lệch đi một tí, nhưng mà sau khi Tần Phàm dùng lực lượng một người ngạnh kháng ba gã nửa bước Võ Thánh, bây giờ đã không có người có loại cảm giác này rồi!
Hai người này là lực lượng ngang nhau, cường cường gặp nhau!
Trước khi hai người này còn không có chiến một trận, không ai có thể đoán được thực lực chân chính của bọn hắn.
Ở tuổi tác, Vân Phi Hồng nếu so với Tần Phàm thì lớn tuổi hơn rất nhiều, nhưng ở trên Vũ Thiên đại lục, sinh trước sinh sau, ngược lại là không có khác nhau rất rõ ràng.
Hơn nữa ở trên đại lục này, dưới hai mươi tuổi được coi là thiếu niên, hai mươi tuổi đến bốn mươi tuổi là thanh niên, bốn mươi tuổi đến 60 tuổi là trung niên, 60 tuổi trở lên mới được coi là lão niên.
Hôm nay Tần Phàm thiếu một ít nữa là đủ hai mươi tuổi rồi, Vân Phi Hồng lại chưa quá bốn mươi tuổi, như vậy hai người bọn họ ngược lại là có thể miễn cưỡng xem như cùng thế hệ.
Dù sao, ở thời điểm này đã không có người sẽ coi thiếu niên áo xanh trong tràng kia là tiểu tử miệng còn hôi sữa, coi như là những Bát cấp cấp Võ Tôn cường giả kia, trong nội tâm đối với Tần Phàm chỉ có thể là bội phục.
Lúc này Vân Phi Hồng tự nhiên cũng là không để ý đến tuổi thọ của Tần Phàm, chỉ là coi đối phương trở thành đối thủ đồng cấp cùng mình.
- Tần Phàm, kỳ thật lúc mới đầu, thời điểm nghe được tên cùng sự tích của ngươi, ta đối với ngươi rất có hứng thú, Kỳ Tích Chi Tử, nhiều lần sáng tạo kỳ tích, khi đó liền biết rõ ngươi là một nhân vật khó lường.
- Không thể tưởng được hôm nay chúng ta rốt cục có cơ hội nhìn thấy, hơn nữa còn có cơ hội chiến một trận, thật sự là rất có ý tứ.
Vào lúc này Vân Phi Hồng nhìn Tần Phàm đối diện, trong miệng mang theo khẽ cười nói, thanh âm bình thản không vội, bình tĩnh mà tràn ngập tự tin.
- Vân huynh cất nhắc tại hạ rồi, có thể cùng Vân huynh chiến một trận, cũng là hạnh vận của ta.
Vào lúc đó Tần Phàm cũng khách khí nói, lúc trước kỳ thật hắn cũng ngầm trộm nghe qua một ít sự tình về bào đệ của Vân Phi Dương này, biết rõ người này ở Đại Ly quốc cũng là có danh khí không nhỏ, thậm chí so với huynh trưởng của hắn cũng là không sai biệt nhiều.
Vân Phi Hồng có thể ở dưới quầng sáng trác tuyệt như vậy của Vân Phi Dương, còn có thể làm cho người không thể bỏ qua, trên thực tế Tần Phàm đối với hắn cũng là hết sức bội phục.
- Ha ha, ngoại giới đều truyền nói ngươi là nhân vật có thể siêu việt huynh trưởng ta, trước kia có lẽ ta có một ít không tin, nhưng hôm nay vừa thấy, ta ngược lại là nhiều thêm một tí mong đợi.
- Kỳ thật ta cũng muốn siêu việt huynh trưởng của ta, đáng tiếc là một mực không có thể thành công, nếu như ngươi có thể thành công, ngược lại là thay ta bớt một ngụm ác khí.
Lúc này Vân Phi Hồng rất thẳng thắng vừa cười vừa nói.
- Tần Phàm cảm tạ Vân huynh coi trọng rồi, võ đạo là ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình, mặc dù tại hạ không có nghĩ tới muốn siêu việt lệnh huynh, nhưng mà ta truy cầu đối với võ đạo, cho tới bây giờ sẽ không bao giờ đình chỉ.
Một phần tiêu sái cùng phong độ này của Vân Phi Hồng lại để cho Tần Phàm cũng không khỏi thuyết phục, hắn lập tức hơi có chút ngưng trọng nói.
Hắn ở trên võ đạo, tốc độ tăng lên đích thật là nhanh đến kinh người, bất quá hắn cũng không có vì vậy mà mất phương hướng của mình, hắn một mực đều kiên trì võ đạo chính mình, truy tìm đỉnh phong, khống chế vận mệnh của mình, tuy bị rất nhiều ngăn trở cùng đả kích, nhưng chưa từng có cải biến qua!
Hắn không có tâm so sánh quá lớn, nhưng có đan dược cùng ma chủng trợ giúp, hắn cũng không cho là mình sẽ thua bởi bất luận thiên tài nào.
Hơn nữa chính yếu nhất chính là hắn thua không nổi! Vân Phi Dương chưa đủ bốn mươi tuổi đã thành tựu Võ Thánh cường giả, cái này đối với toàn bộ Vũ Thiên đại lục mà nói đều xem như đệ nhất thiên tài bách niên khó gặp rồi, nhưng đối với Tần Phàm mà nói, còn xa xa chưa đủ!
Trong lòng của hắn không có quên cùng Càn Kinh Tần gia ước hẹn năm năm!
Còn có hơn ba năm mà thôi! Hắn phải ở trong hơn ba năm thời gian này đột phá đến Võ Thánh chi cảnh! Nếu không hắn chống lại Võ Thánh Tần Quan cường đại kia của Càn Kinh Tần gia, căn bản không có bất luận phần thắng gì!
Một khi hắn thua, toàn bộ Nam Phong Tần gia kia đều cùng hắn gặp nạn!
Cho nên hắn không thể thua!
- Võ đạo là ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình, nói hay lắm! Không hổ là Kỳ Tích Chi Tử! Hiện tại ta đối với một trận chiến này, cảm thấy càng có hứng thú! Bởi vì ta biết rõ ngươi nhất định sẽ không làm ta thất vọng!
Nghe vậy, Vân Phi Hồng ở đối diện cũng không khỏi động dung tán dương, trong lòng của hắn biết rõ, có thể nói ra một câu như vậy, tuyệt đối là thế hệ có ý chí võ đạo cực kỳ kiên định, khó trách đối phương có thể tuổi còn trẻ liền có thành tựu cao như vậy, cái này tuyệt không phải chỉ là dựa vào kỳ ngộ có thể chồng chất lên.
- Võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình?
Nghe được một câu nói kia của Tần Phàm, kỳ thật không chỉ là Vân Phi Hồng, rất nhiều cường giả vây xem cũng không khỏi lộ ra biểu lộ như có điều suy nghĩ.
Võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình!
Không có mang theo tương đối chi tâm nhất định phải siêu việt người khác, nhưng mà đã vượt qua chính mình, dĩ nhiên là có thể siêu việt người khác! Chỉ có truy cầu chấp nhất đối với võ đạo, cuối cùng nhất mới có thể bao trùm, siêu thoát hết thảy!
Ý nghĩa sau lưng của một câu nói kia, là ý chí võ đạo kiên định nhất!
Không thể không nói, vô luận là vừa rồi thời điểm đối chiến Xích Viêm Lôi Viên, hay là cướp đoạt Bát cấp Yêu Tinh Hạch, Tần Phàm đều chưa từng có hiển lộ qua bối rối chi sắc, cái này đại biểu chính là ý chí võ đạo vô cùng kiên định!
Chứng kiến một phần trấn định này của Tần Phàm, rất nhiều người cũng không khỏi mặc cảm.
Cũng bởi vì một câu nói kia của Tần Phàm, ngược lại là có không ít người đối với thiếu niên áo xanh tuổi không lớn này xem trọng thêm vài phần.
Đương nhiên, cũng có người đối với tự tin bình tĩnh của Vân Phi Hồng tỏ vẻ thưởng thức, cảm thấy hắn là đã tính trước.
Tóm lại, mọi người đối với trận giao chiến của hai người này, ngược lại lộ ra càng thêm chờ mong lên. Từng ánh mắt nóng rực đánh giá trong tràng, tất cả mọi người không thể chờ đợi được mong mỏi chiến đấu chính thức bắt đầu, rất muốn biết hai người này đến tột cùng là ai mạnh ai yếu.
- Ha ha, Vân huynh, xem ra tất cả mọi người đã có chút đợi không kịp, không bằng chúng ta bắt đầu đi.
Cảm giác được ánh mắt chung quanh, lúc này Tần Phàm vẫn là thong dong tự nhiên, nhìn về phía Vân Phi Hồng đối diện mỉm cười nói ra.
- Tốt, đến, chúng ta thống khoái chiến một trận a!
Nghe vậy, lúc này Vân Phi Hồng phất áo bào một cái nói ra, lập tức tựa hồ là quanh thân hắn có mây mù nồng đậm phát ra, trong nháy mắt liền khiến trong tràng trở nên mù mịt, tựa như là một lĩnh vực của hắn, ở bên trong lĩnh vực này, hắn là Chiến Thần!
Sau một khắc, hắn nắm chặt trường thương màu bạc trong tay, hai mắt hiện ra tinh quang, rốt cục khí thế trở nên phi thăng.
Dưới chân đạp mạnh, cả người của hắn liền hóa thành một đạo tàn ảnh bạch sắc, hắn mỗi bước ra một bước, trong hư không liền có từng tiếng xé gió truyền đến, tốc độ nhanh như sấm quang!
Vào lúc này, những người vây xem kia, cách vài trăm mét khoảng cách, vẫn là cảm thấy trong mây mù kia có cảm giác mát lạnh xâm nhập mà đến, loại cảm giác mát lạnh này không giống như là băng tuyết, nhưng lại để cho người cảm thấy trong đó ẩn chứa lực lượng thần bí, tựa hồ tùy thời đều có thể hóa thành Vân Long đem người thôn phệ.
- Vậy thì thống khoái chiến một trận!
Một bên kia, Tần Phàm cũng cảm nhận được trước mặt truyền đến một cổ khí thế bức nhân, như là có sóng to gió lớn, phô thiên cái địa, làm cho lòng hắn thoáng co rút lại, nhưng sau đó hai mắt của hắn ngưng tụ, khí thế lập tức như núi lửa bộc phát, đột nhiên rung chuyển Thiên Địa!