Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 503: Ăn đậu hủ cùng bị ăn đậu hủ!

“Này quá không thể tưởng tượng!” Phó Tổng thống đối kết quả này vẻ mặt kinh ngạc cảm thán không thôi, tuy rằng bởi vì thiên phú vấn đề, ông vô pháp trở thành một Cơ giáp sư ưu tú, nhưng học tập quá cơ sở thao tác, ông vẫn rõ ràng, đối mặt đối thủ nhiều hơn mình gấp ba, tiểu đội bảy người có thể không hy sinh một người mà đem chiến đội 24 người toàn bộ đánh bại, này tuyệt đối là một cái kỳ tích.

Lăng Tiêu buông xuống tay phải, ngón tay nhanh chóng ma xát một chút, trên mặt lại cười nói: “Phó Tổng thống, này cũng không tính cái gì, chiến đội bảy người này có thể thắng trận chiến đấu kỳ thật vẫn là vận khí chiếm tuyệt đại bộ phận, nếu là lại tới một lần, kết cục liền khả năng không giống nhau.”

Phó Tổng thống nghe vậy cảm thấy hứng thú liền hỏi Lăng Tiêu vì sao phán đoán như vậy.

Lăng Tiêu nói: “Kỳ thật, chiến đội 24 người vấn đề lớn nhất là đội trưởng bọn họ xuất hiện vấn đề.” Lăng Tiêu đem quan điểm của mình nhất nhất trình bày, “Đội trưởng đầu tiên khinh địch, không chỉ có như thế, cậu ta còn đem loại cảm xúc này ảnh hưởng tới đội viên phía dưới, đây cũng là nguyên nhân bọn họ bị mất nhiều cơ giáp như vậy trong vòng tấn công đầu tiên. Mà điểm này, kỳ thật chính là ảnh hưởng đến chiến cuộc, nếu bọn họ không khinh địch, càng tiểu tâm cẩn thận chút, này tiểu đội bảy người căn bản không có một chút cơ hội.”

“Điểm thứ hai, tố chất tâm lý đội viên không đủ quá cừa, nhìn đối phương có thể là cải tạo cơ liền chính mình luống cuống tay chân, lại làm đối thủ đánh rớt thêm một số Cơ Giáp, tiến thêm một bước kéo gần khoảng cách chênh lệch Cơ Giáp lẫn nhau.”

“Cuối cùng, tuy có mấy Cơ Giáp liên thủ cùng đánh, bất quá bởi vì là chiến đội liên minh, đội viên cũng tới từ 2 trường khác nhau nên đều không có tín nhiệm lẫn nhau. Vô pháp làm đem chính mình phía sau lưng hoàn toàn giao cho đối phương bảo hộ, tuy là hợp tác nhưng vẫn lưu lại ba phần cảnh giác, tuy rằng bọn họ nhìn như hợp tác nhưng trên thực tế, chẳng qua là biến tướng một chọi một thôi, chiến đội bảy người có thể đánh bại bọn họ cũng không khó lý giải.”

“Với ba điểm này, chỉ cần 1 điểm được cải thiện thì kết quả trận chiến đấu này liền hoàn toàn bất đồng.” Lăng Tiêu lộ ra một tia tiếc hận, “Cho nên mới nói. Chiến đội bảy người thập phần vận may, các loại nguyên nhân bồi dưỡng trận thắng lợi. Nếu bọn họ đụng tới một chiến đội của một trường thì kết quả liền không phải như vậy.”

Lăng Tiêu nói làm mọi người âm thầm gật đầu, Lăng Tiêu thấy thế tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, ông lặng lẽ lau cái trán mồ hôi lạnh, cuối cùng cũng đem chuyện này giảm tới mức thấp nhất.

Bảo bối nhà ông, hoặc là không làm, nhưng mỗi khi làm là kinh thiên động địa như vậy, lúc trước tiến quân giáo như thế, hiện tại càng là như thế, liền tính ông là Lăng Tiêu, cũng có chút không được.

Lăng Tiêu giải thích đơn giản sáng tỏ mọi thứ khiến cảm giác khiếp sợ của Phó Tổng thống hơi chút bình phục một ít, Lăng Tiêu có tiếng là công chính công bằng, không nói dối. Lăng Tiêu nói tuyệt đối không sai. Vì thế, ông liên tục gật đầu nói: “Tôi cũng đoán vậy. Cái vận khí này quá lớn, nếu không liền……” Quá khủng bố, thật giống như lại thấy được một Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu chỉ cười không nói, hiện tại ông chỉ có thể kiên định mà đem những hành động Lăng Lan phát huy đẩy cho vận khí, chỉ hy vọng hình tượng công chính nhiều năm nỗ lực đắp nặn ra có thể giúp những gì ông nói càng có sức thuyết phục.

Cứ việc Lăng Tiêu lần nữa dùng ngôn ngữ đè thấp sự ưu tú của tiểu đội Lăng Lan, trên thực tế, ở sâu trong nội tâm ông, ông thật hận không thể đối mọi người kiêu ngạo mà nói: Cái kia người đội trưởng mang đội đó chính là còn gái của ông, là con gái của ông........... Có người con gái song toàn như vậy, kiếp này của ông quá đáng giá.

Các đại biểu quân đoàn ở bên cạnh nghe Lăng Tiêu giải thích thì ánh mắt khó hiểu không thôi, không ít người đã lặng lẽ phân phó phó quan bên người đi tra tìm tin tức kỹ càng tỉ mỉ về tiểu đội bảy người này. Lăng Tiêu nói bọn họ đương nhiên tin tưởng, vận khí cũng là một loại thực lực, nhưng có thể chế tạo ra một màn kinh điển lấy ít thắng nhiều như vậy bảy người tất nhiên là nhân tài xuất sắc. Bọn họ, những quan quân tới đây tham dự Cơ Giáp đại tái kỳ thật đều là thân mang trọng trách, họ phải tận khả năng mà khai quật những tài năng xuất chúng, tăng cường thực lực cho quân đoàn bọn họ.

Không ít đại biểu quân đoàn kiêng kị mà nhìn đại tướng Lăng Tiêu vân đạm phong khinh đằng trước, thiệt hy vọng biểu hiện những người này hoàn toàn không đi vào hai mắt ông, nếu không, bọn họ không tự tin tranh được với thần tượng toàn quân. Trong khoảng thời gian này, bọn họ khắc sâu lĩnh hội sức quyến rũ siêu cường của thần tượng, trong quân đoàn bọn họ, những hạt giống ưu tú mỗi khi nói tới Lăng Tiêu đều mang vẻ mặt kính yêu, tin tưởng, nếu Lăng Tiêu tiến hành điều phối toàn quân đoàn, trong quân đoàn khẳng định sẽ có không ít người hưởng ứng kêu gọi, đi ăn máng khác theo quân đoàn Lăng Tiêu.

May mắn Lăng Tiêu là người chính trực, chưa bao giờ nghĩ tới dùng thủ đoạn như vậy, bọn họ không khỏi tâm sinh may mắn.

Có lẽ Lăng Tiêu nói cũng ảnh hưởng tới phán đoán của đoàn trọng tài, đoàn trọng tài lặp lại nghiên cứu, cuối cùng cũng đồng tình với phán đoán của Lăng Tiêu, cho rằng phát sinh này kỳ thật là do trùng hợp chiếm đa số, nhân tố may mắn rất nhiều. Tóm lại, bọn họ từ các chi tiết phân tích ra đồ vật, còn tính có trật tự, rất có căn cứ.

Lăng Tiêu không nhìn căn cứ lý luận, chỉ cần trọng tài đoàn tán thành cách nói của ông thì chuyện chứng minh không phải là điều mà ông cần quan tâm.

Mà lúc này, nhìn Lý Lan Phong cùng Triệu Tuấn một trước một sau thuận lợi giải quyết đối thủ, Lăng Lan giây tiếp theo liền xuất hiện ở bên người Lý Lan Phong, vừa lúc đỡ lấy cơ giáp Lý Lan Phong đang ngã quỵ.

“Cậu thế nào?” Lăng Lan cau mày hỏi, thanh âm so dĩ vãng lạnh hơn.

Lý Lan Phong biết Lăng Lan tức giận, cũng không biết nói sao, anh cảm thấy sung sướng cực kỳ, anh kịch liệt ho khan, hồi lâu mới vất vả mà trả lời: “Không chết được.”

“Cậu quá xằng bậy.” Lăng Lan cứ việc tức giận, nhưng đây là lựa chọn của Lý Lan Phong, con đường tiến hóa của Lý Lan Phong, Lăng Lan vô pháp ngăn cản.

Lý Lan Phong cười nhìn Lăng Lan, rốt cuộc cảm giác được người này bên cạnh, không còn quá xa vời. Đã hao hết sở hữu thể lực cùng tinh lực, Lý Lan Phong hoàn toàn hôn mê.

Lăng Lan sắc mặt đột biến, vẫn luôn dùng tinh thần lực điều tra tình huống Lý Lan Phong lập tức phát hiện tình huống này, cô nhanh hô lớn: “Lý Thì Du, lập tức lại đây cứu người!”

Nói xong, Lăng Lan liền thao tác Cơ Giáp đem Cơ Giáp Lý Lan Phong đáp xuống đất, cô nhanh chóng mở khoang thao tác ra rồi phi thân xuống, sau đó lao qua bên khoang cơ giáp của Lý Lan Phong. Lăng Lan nhanh chóng đưa một chuỗi dài mật mã giải khóa liền nghe được ca một tiếng, khoang thao tác của Lý Lan Phong bị mở ra.

Lăng Lan không do dự, trực tiếp thò người tiến vào, ánh mắt đầu tiên liền thấy được đài điều khiển nhiễm đầy máu, ánh mắt tức khắc biến đổi. Cô đem tầm mắt chuyển tới vị trí của Lý Lan Phong. Phát hiện Lý Lan Phong nhắm hai mắt, hơi thở bắt đầu chậm rãi yếu bớt. Lăng Lan trong lòng kinh hãi, cô nhanh cởi đai an toàn của Lý Lan Phong. Đem Lý Lan Phong từ trong khoang điều khiển ôm ra...

Lý Thì Du đã mang theo cái hòm thuốc đuổi lại đây, nhìn trong tay Lăng Lan mang theo Lý Lan Phong đang hôn mê bất tỉnh, đồng dạng đại kinh thất sắc. Anh đột nhiên tiến lên, cầm cổ tay phải Lý Lan Phong bắt mạch, phát hiện mạch đập chính càng ngày càng yếu, liền biết tình huống nguy cấp.

Anh lập tức từ hòm thuốc lấy thuốc cấp cứu. Mở Lý Lan Phong muốn rót vào, có lẽ Lý Lan Phong quá đau nên hàm răng cắn thật chặt, trong khoảng thời gian ngắn, thuốc không rót vào được.

“Dùng châm!” Lăng Lan thấy thế, bình tĩnh mà nhắc nhở nói.

Lý Thì Du lập tức quay đầu. Ngón tay cấp tốc vũ động. Nháy mắt liền đem một châm cấp cứu chuẩn bị xong, mà Lăng Lan đồng thời đem bộ đồ phòng hộ của Lý Lan Phong cởi bỏ, phát hiện bên trong bị máu loãng nhiễm hồng, căn bản nhìn không ra một khối da thịt hoàn hảo, nứt toạc huyết nhục làm người nhìn thấy ghê người, làm mày Lăng Lan không khỏi nhíu chặt.

Lý Thì Du cầm châm ống trong tay, ngón trỏ tay trái nhanh chóng ấn xuống cánh tay Lý Lan Phong, ngay sau đó, ống châm cũng đã chuẩn xác đi vào trong mạch máu Lý Lan Phong, một liều cấp cứu được đưa vào trong cơ thể Lý Lan Phong. Thực nhanh, mạch đập và hô hấp vốn gần biến mất của Lý Lan Phong cũng bắt đầu trở nên hữu lực, điều này làm cho Lý Thì Du cùng Lăng Lan tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Lý Thì Du nhìn thấy Lý Lan Phong đã không còn nguy hiểm sinh mệnh, lúc này mới lấy dụng cụ kiểm tra phụ trợ, bắt đầu nghiêm túc kiểm tra tình huống thân thể Lý Lan Phong, phát hiện Lý Lan Phong tình huống thực không xong, các cơ năng thân thể ở vào trạng thái hỏng mất, chỉ có thể tĩnh dưỡng, nói cách khác, Lý Lan Phong đã không có khả năng tiếp tục tác chiến.

Lý Thì Du đã hiểu rõ thương thế của Lý Lan Phong, lúc này mới đâu vào đấy mà đem thuốc đưa vào cơ thể Lý Lan Phong, sau khi mọi thứ dần ổn định thì mới đem tình huống nói cho Lăng Lan.

“Lấy số thuốc chúng ta chuẩn bị trước mắt, anh có nắm chắc chữa khỏi cho Lý Lan Phong hay không?” Lăng Lan nghe thấy tình huống hơi hơi suy xét một chút, sau đó hỏi Lý Thì Du nói.

“Có thể, bất quá trong thời gian phục hồi, Lý Lan Phong không thể lại thao tác Cơ Giáp, nếu không, lực phản hồi của Cơ Giáp sẽ lại lần nữa phá hư cơ thể Lý Lan Phong, lúc ấy, liền rất khó khống chế.” Lý Thì Du đối chính mình rất có tự tin, nhưng cũng nói ra điều mình băn khoăn, tiếp theo anh kiến nghị nói, “Kỳ thật, biện pháp tốt nhất, chính là đem Lý Lan Phong đưa đến khu chiến hậu,  đưa vào khoang điều trị, chỉ cần hai ba ngày là có thể khỏi hẳn.”

Lăng Lan trầm mặc mấy giây, sau đó mới hỏi: “Nói cách khác, anh trị liệu thì mất 2, 3 ngày?”

Lý Thì Du cười khổ nói: “Không có khoang trị liệu vô khuẩn toàn diện thì liền tính thuốc của tôi có hữu hiệu thế nào cũng vô pháp đem khả năng của thuốc phát huy toàn bộ. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, yêu cầu một thời gian mới có thể khỏi hẳn, bất quá, thời tiết này……” Anh cau mày nhìn bầu trời đầy tuyết cách đây mấy giờ trước, lúc này cũng đã tiến vào giữa hè, nhiệt làm người người cảm thấy như thiêu cháy, loại thời tiết thay đổi thất thường như vậy thật sự không thích hợp cho người bệnh dưỡng thương.

“Kéo dài trị liệu thời gian, có thể đối thân thể Lý Lan Phong sinh ra di chứng gì không thể đền bù hay không?” Lăng Lan nghiêm túc mà nhìn Lý Thì Du, điểm này cô cần hỏi rõ ràng.

“Sẽ không.” Lý Thì Du quyết đoán trả lời.

Lăng Lan nhận được đáp án mong muốn liền cho Lý Thì Du băng bó vết thương cho Lý Lan Phong, Lý Thì Du tốc độ thực mau, không vài phút liền đem toàn thân Lý Lan Phong trên dưới đều băng bó xong.

Nhìn trị liệu xong, Lăng Lan liền tiến lên bế Lý Lan Phong lúc này đã lâm vào ngủ say. Cô nhìn về phía Lý Thì Du lúc này đang sửa sang lại hòm thuốc, nghĩ nghĩ liền nói: “Anh cùng Lý Lan Phong đều là dùng Cơ Giáp tổng hợp, vậy cơ giáp của Lý Lan Phong liền để anh thao tác.”

Lời này làm Lý Thì Du ngạc nhiên, anh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Lan, bởi vì ngược sáng, anh vô pháp thấy rõ biểu tình Lăng Lan, chỉ cảm thấy ánh mắt Lăng Lan sắc bén nhìn chằm chằm anh, làm anh áp lực như núi.

“Vì cái gì?” Lý Thì Du cắn chặt răng, rốt cuộc hỏi.

“Anh không phải thăng cấp Đặc cấp sư sĩ sao? Mà Lý Lan Phong cũng không thể thao tác Cơ Giáp, như vậy để anh dùng cơ giáp Lý Lan Phong đúng là an bài tốt nhất.” Lăng Lan nhàn nhạt nói.

“Cậu như thế nào biết tôi thăng Đặc cấp sư sĩ?” Lý Thì Du chính mình cũng không nghĩ tới mình sẽ thăng Đặc cấp sư sĩ ở trong chiến đấu, nguyên bản trong chiến đấu thăng cấp là nguy hiểm nhất, thực dễ dàng trong lúc hiểu được bị quấy nhiễu thậm chí đánh chết. Mà anh thực may mắn, bởi vì có Lý Lan Phong yểm hộ, thành công vượt qua một khắc nguy hiểm nhất khi thăng cấp kia.

“Nếu không phải thành công thăng cấp Đặc cấp sư sĩ, anh làm sao có thể liên tục vài lần giúp Lý Lan Phong thoát nguy hiểm. Hai Đặc cấp sư sĩ, cũng không phải là đối thủ mà một cao cấp Cơ giáp sĩ có thể ngăn cản.” Vẫn luôn theo dõi toàn trường, Lăng Lan đương nhiên không nhận sai chút dao động năng lượng của Lý Thì Du khi thăng cấp.