Editor: Cát CánhBeta: Cửu Nguyệt
Hôm nay vì Triệu Thần Hi nhiều chính sự nên vẫn chưa tới Hoa Anh Điện dùng cơm. Cho đến khi tới Hoa Anh Điện, trời đã tối đen.
Người vừa mới tới, chưa nói gì khác đã lôi kéo Hạ Hàn đi dạo cả trong ngoài Hoa Anh Điện một lượt. Thỉnh thoảng lại chỉ trỏ chỗ nào đó, nơi này phải sửa, nơi đó phải thay. Đợi đi được một vòng rồi, Hạ Hàn cảm thấy cả Hoa Anh Điện của mình không còn chỗ nào không phải sửa.
“Ở vẫn được mà, cần gì phải sửa?” Hạ Hàn theo sau Triệu Thần Hi đi vào nội điện, cũng không để tâm gì cả.
“Tốt ở chỗ nào?” Triệu Thần Hi liếc nhìn Hạ Hàn.
Vì lợi dụng chuyện hôm qua Tiêu quý phi nhục mạ phủ Trấn Quốc Công và Dụ vương, ý chỉ tấn phong của Triệu Thần Hi ban xuống có chút vội vàng. Hiện giờ địa vị của Hạ Hàn trên danh nghĩa cũng cao hơn, nhưng Hoàng quý phi nên được kính trọng, giờ này lại mảy may không thấy gì, Triệu Thần Hi vô cùng bất mãn.
Tuy rằng cũng không dự định để Hạ Hàn ở tại điện Hoa Anh lâu dài. Nhưng nơi mà Hạ Hàn đã từng ở, cho dù sau này chỉ để đó cũng phải cao quý hơn nữ nhân kia.
Hạ Hàn dở khóc dở cười, “Ta thấy Hoa Anh Điện này cũng rất tốt, cũng đã ở quen rồi. Về chuyện sửa chữa cung điện… cũng không cần phải thay đổi quá nhiều? Bằng không Hoàng thượng ngày ngày tới nơi đây không phải là hơi bất tiện sao.”
“Vậy tới Càn Nguyên Cung ở cùng với trẫm mấy tháng, đợi khi nơi này tân trang xong rồi hẵng quay lại.” Triệu Thần Hi phất tay không quan tâm mấy.
Hạ Hàn dứt khoát ngậm miệng không nói chuyện nữa, kéo Triệu Thần Hi quay lại nội điện.
Đi Càn Nguyên Cung ở mấy tháng? Cho dù là Hoàng hậu cũng không có chuyện tùy tiện ở chung với Hoàng đế tại cung Càn Nguyên. Nếu như y thực sự đi, có lẽ hậu cung lẫn trên triều mới thực sự nổi lên sóng gió.
Vừa mới quay về phòng khách ngồi chưa được bao lâu, Vân Cẩm cũng mang theo người quay lại.
Ngay từ khi nhìn thấy thủ đoạn đầu tiên của Hạ Hàn, Triệu Thần Hi gần như buông tay với chuyện hậu cung không quản nữa, những ngày tháng này dễ chịu hơn không ít. Hôm nay Vân Cẩm ra ngoài giúp Hạ Hàn làm việc, đương nhiên Triệu Thần Hi biết, nhưng cũng chẳng để tâm. Dù sao vẫn để Hạ Hàn tùy ý làm việc.
Nhưng nếu như lúc này gặp được, cũng ở lại nghe cùng Hạ Hàn.
“Đã đưa hết đồ tới các cung chưa?”
“Thưa Hoàng thượng, Quân hầu, nô tài đều đưa đi cả rồi.” Vân Cẩm đứng trước mặt hai người, giọng nói dường như mang theo chút ý cười, “Nô tì cẩn thận tuân theo sai bảo của Quân hầu, đầu tiên là tới Từ An Cung của Thái hậu nương nương, tặng ngọc phật cho Thái hậu nương nương, cũng đã chuyển lời của Quân hầu. Nhưng mà thân thể của Thái hậu nương nương dường như có chút không khỏe, khi nô tì tới, sắc mặt của người không được tốt. Có điều ngọc phật mà Quân hầu tặng, Thái hậu nương nương cũng đã nhận rồi. Thấy dáng vẻ Thái hậu nương nương bảo cung nhân cẩn thận giữ gìn ngọc phật, có lẽ cũng rất thích.”
“Ra khỏi Từ An Cung, nô tài liền tới Hoa Cảnh Điện. Theo như Quân hầu dặn dò, Quý phi nương nương thân phận cao quý, tặng nhiều Đông châu hơn một chút, dâng lên Quý phi nương nương. Chỉ là nô tài không hề thấy Quý phi nương nương, cung nhân ở điện Hoa Cảnh nói thân thể nương nương không thoải mái, buổi chiều còn gọi ngự y tới. Nô tài chỉ có thể đưa Đông châu cho Thanh Diên, người theo hầu quý phi nương nương, lời mà Quân hầu muốn gửi đến Quý phi nương nương, nô tài cũng đã nhờ nàng chuyển lại.”
“Về phần các chủ tử cung khác, Trang phi nương nương đã nhận được đồ, lại còn cười nói chuyện với nô tài một lát. Còn về Hoa Nguyệt Điện, nhóm cung nhân nói Thục phi nương nương thân thể nặng nề, không tiện gặp người khác. Nô tài cũng chỉ đành giao đồ cho Thụy Châu người hầu bên cạnh Thục phi nương nương…….”
Vân Cẩm làm việc tỉ mỉ, cũng biết rõ dụng ý việc này của Hạ Hàn. Trừ Thái hậu và ba vị phi khác, phản ứng và cảm xúc thể hiện của các phi tần địa vị thấp khác khi nhận được đồ hắn cũng báo cáo kỹ càng từng chút một.
Hạ Hàn nghe xong, vừa lòng thưởng cho Vân Cẩm rất nhiều đồ, lúc này mới cho hắn lui xuống.
Cho Vân Cẩm lui rồi, Hạ Hàn mới nói về phản ứng của các cung với Triệu Thần Hi, “Thái hậu nương nương không hổ là người đã từng trải, vi thần thực sự bội phục.”
Hôm qua bị bản thân mình làm cho tức giận như thế, hôm nay lại bảo Vân Cẩm đi khiêu khích, không ngờ rằng vẫn có thể nhịn được. Tuy rằng không làm tới mức độ ung dung thản nhiên, nhưng cũng không để cho Hạ Hàn nắm được nhược điểm gì. Nhớ tới thái độ của Thái hậu đối với những hậu phi khác trước đây, quả thật không dễ dàng.
“Bà ta cũng ỷ vào thân phận Thái hậu, đã thuận lợi quá lâu rồi.” Triệu Thần Hi cười lạnh một tiếng, nhưng thật ra hiểu rõ sự tình, “Năm đó trong hậu cung của Phụ hoàng, bà ta ngồi lên vị trí Hoàng hậu, cách làm việc cẩn thận không hề xảy ra sai lầm. Hiện giờ nếu như có một nửa phong thái và khoan dung năm đó, tối hôm qua cũng sẽ không xuống nước đơn giản như vậy.”
Nhưng Thái hậu cuối cùng cũng có phản ứng, nếu như sau này Hạ Hàn còn muốn dùng phương thức đơn giản như vậy khiêu khích, có lẽ là không thể thực hiện được.
Không bàn về Thái hậu nữa, hai người lại nói về tình huống ở Hoa Cảnh Điện.
Hạ Hàn hiếm có khi cảm khái, “Tiêu quý phi ngược lại rất yên tĩnh.” Y dự tính để cho Vân Cẩm tốn chút thời gian với Tiêu quý phi, dựa vào tính tình của Tiêu quý phi, chuyện như thế này ồn ào mười lần chẳng sai. Nhưng kết quả Vân Cẩm còn không gặp được người.
“Buổi chiều Tiêu quý phi nghe nói trẫm ban ý chỉ xuống, lập tức ngất đi.” Triệu Thần Hi ở bên cạnh thản nhiên nói: “Buổi chiều còn cùng với Từ An Cung liên tục truyền thái y tới. Bây giờ chưa biết đã tỉnh lại hay chưa.”
Hạ Hàn sửng sốt, tuy rằng y cũng biết chuyện buổi chiều Hoa Cảnh Điện truyền thái y. Nhưng không ngờ rằng qua cả buổi chiều, Quý phi còn chưa ổn lại. Không thể chấp nhận được sự thật tới thế sao?
Triệu Thần Hi cũng khinh thường cười lạnh, “Nghe thấy ngươi được tiến phong làm Hoàng quý phi liền hôn mê cả một buổi chiều. Nếu như nghe được trẫm phong ngươi làm Hoàng hậu, không biết liệu có bị dọa tới mất luôn hay không!”
“Hoàng thượng, người nói gì thế…” Hạ Hàn vốn đang phân tích tình hình nghiêm túc với Triệu Thần Hi, đột nhiên nghe thấy câu như vậy. Có chút kinh hãi lại có chút thẹn thùng quay đầu lại.
Triệu Thần Hi nhìn thấy người này câu trước vẫn còn trấn định thảo luận thái độ của các cung, câu sau đã như thiếu niên mới bước vào tình yêu.
Lúc này cũng không thể nói tiếp chính sự được nữa, lập tức kéo người quay lại phòng ngủ, “Không hiểu trẫm đang nói gì sao? Vậy tối nay trẫm sẽ giải thích kỹ cho ngươi.”
Từ tháng sáu tới giờ, Đức phi như lọt vào mắt Hoàng đế, thanh thế tăng nhanh. Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủn đột nhiên được thăng lên làm Hoàng quý phi. Trở thành người có địa vị tôn quý nhất trong số phi tần. Hoa Anh Điện từng vắng vẻ cũng dường như đột nhiên trở nên náo nhiệt. Các cung tới đây thăm dò, biểu thị tình cảm tốt đẹp, liên miên không dứt.
Mà Hoa Cảnh Điện từng phồn hoa náo nhiệt, giờ phút này lại lạnh lẽo không ít.
Tiêu quý phi từ ngày ấy tỉnh lại, biết được chuyện Hạ Hàn tới tặng Đông châu, thực sự suýt chút nữa thì lại ngất đi. Vài thái y thay nhau trông coi mới không xảy ra chuyện gì.
Chẳng qua người đã tỉnh rồi tính tình của Tiêu quý phi cũng tỉnh theo. Lập tức đập Đông châu mà Hạ Hàn đưa tới, thiếu chút nữa phạt đánh Thanh Diên vừa khóc vừa truyền lời.
Từ khi nàng vào cung tới nay, tuy rằng không thể được phong làm Hoàng hậu, nhưng thân phận nàng vẫn luôn cao nhất trong hậu cung. Từ trước tới giờ nàng cũng khinh thường những phi tần có địa vị thấp, luôn nghĩ rằng đợi nàng sinh được một trai một gái rồi, vị trí Hoàng hậu nhất định sẽ vững chắc.
Nhưng thân phận Hoàng quý phi của Hạ Hàn vừa được sắc phong, đè thẳng lên đầu nàng. Mấy ngày trước chính nàng còn mắng thân phận Hạ Hàn thấp kém, ồn ào Hạ Hàn va vào mình, phải trị Hạ Hàn. Ai biết rằng qua một ngày thôi, thân phận của Hạ Hàn đã ở trên đầu nàng.
Thân phận Hoàng quý phi là gì, chính là tương đương với phó hậu!
Chính vì vị trí phó hậu, cho nên từ khi bắt đầu triều Đại Uyên, rất ít người được sắc phong vị trí này. Nếu như Hoàng quý phi xuất hiện, không phải là ngụ ý Hoàng đế không thích Hoàng hậu, có ý phế hậu, thì sẽ là Hoàng đế chưa có Hoàng hậu, chuẩn bị phong hậu!
Khi Tiêu quý phi tiến cung, Hoàng đế đang trong thời gian giữ hiếu nên không thể phong hậu. Hơn nữa chuyện trước đây Tiêu gia muốn đưa Tiêu quý phi vào Đông Cung làm Thái tử phi, bị Tiên hoàng gạt bỏ. Lúc ấy Tiên hoàng vừa mới băng hà, vẫn còn tàn dư thế lực, Tiêu gia cũng không dám quá mức làm càn.
Hoàng quý phi, không phải mang danh phó Hoàng hậu sao? Lúc ấy vì che giấu sự nổi bật nên Thái hậu chỉ hạ chỉ phong nàng làm Quý phi. Nghĩ rằng có bà nâng đỡ rồi, trong hậu cung của Hoàng đế này sẽ không có người có thể áp chế được cháu ruột của bà.
Vậy mà tính đi tính lại, không ngờ rằng lại bị Hạ Hàn lấp vị trí trống, cuối cùng còn được Hoàng đế phong danh hiệu Hoàng quý phi. Điều này khiến cho Tiêu quý phi đã sớm coi mình như Hoàng hậu không biết phải làm sao? Còn náo loạn ầm ĩ nhưng không ảnh hưởng gì được tới ai.
Thân là đại cung nữ bên người Tiêu quý phi, Thanh Diên sống cũng rất khó khăn. Ngày bình thường ai cũng có thể thấy được đại cung nữ bên người Quý phi vô cùng nở mày nở mặt, nhưng Tiêu quý phi hơi một chút là lại hành hạ cung nhân bên người, có khổ sở cũng chỉ bọn họ tự biết lấy mà thôi.
Chẳng hạn như chuyện Hoàng quý phi sai người tới tặng đồ, chuyển lời. Bây giờ vị kia ở Hoa Anh Điện thân phận đã cao hơn so với nương nương nhà mình rồi. Y phái người tới, Hoa Cảnh Điện sao có thể để người chặn lại? Đồ vật tặng tới, Thanh Diên cũng không dám không đưa cho Tiêu quý phi. Ngay cả lời mà Vân Cẩm truyền, biết chắc rằng sẽ chọc giận quý phi, cũng không thể không kiên trì tới cùng nói ra. Bằng không chờ khi Tiêu quý phi biết rồi sẽ càng không nhẹ nhàng bỏ qua.
Tùy tiện truyền một câu nói, đại cung nữ bên người cũng có thể bị liên lụy tới mức ấy, quả thực cũng là hiếm thấy trong cung.
Nhưng mặc kệ Tiêu quý phi gây sức ép thế nào, ồn ào đòi gặp Hoàng thượng cũng được, muốn tới Hoa Anh Điện tìm Hạ Hàn cũng được, đều bị Thái hậu trách mắng bắt trở lại. Lại sai người trông coi Hoa Cảnh Điện, không cho Tiêu quý phi bước ra khỏi điện nửa bước.
Tiêu quý phi thấy thế lại càng ồn ào hơn, nói rằng Thái hậu cũng đứng về phía Hạ Hàn, bản thân mình sống trong cung còn ý nghĩa gì nữa.
Thái hậu biết được tin tức giận tới đau tim, gần đây bàn việc chủng tộc, bà cũng thực sự không có thời gian, không còn tinh thần và thể lực đi dỗ dành Tiêu quý phi. Lại sợ Tiêu quý phi nói ra lời không nên nói, bị Hạ Hàn lấy ra gây khó dễ. Chỉ đành ngày ngày triệu Tiêu phó thị vào cung, bảo bà trông chừng Tiêu quý phi.
Tiêu quý phi lúc này còn có thể phát tiết ầm ĩ lên, mà Thái hậu hiện giờ đều phải tự mình chịu đựng tất cả mọi chuyện. Vừa nghĩ tới ngọc phật mà Hạ Hàn mang đến, còn cả những lời mà Vân Cẩm chuyển tới, sắc mặt Thái hậu lập tức biến đen.
Bà đã ngồi trên vị trí Thái hậu này tám năm rồi, có hậu phi nào có thể làm bà chịu tức giận như vậy? Cho dù là Tiêu quý phi mà bà cưng chiều cũng chưa bao giờ khiến cho bà phải như thế!
Cái gì mà xin lỗi vì đã mạo phạm bà, căn bản chính là đặc biệt tới cung Từ An của bà khoe khoang!
Ai có thể nghĩ tới chuyện Dụ vương xuất hiện đúng lúc vậy đâu? Nếu như không phải do ngày ấy bà chỉ chú ý trông chừng kỹ Diệc Dao, không để cho Hạ Hàn nắm được nhược điểm này của mình. Hoàng đế có vì Dụ vương mà nổi nóng với Tiêu gia thế nào đi nữa, cũng sẽ không trực tiếp tấn phong Hạ Hàn thành Hoàng quý phi.
Cũng không vì chọc giận Hạ Hàn đúng lúc Hoàng đế lại muốn cầu Hạ gia đang chiến đấu ở biên quan tìm kiếm Dụ Vương. Cho nên mới cho Hạ Hàn ân sủng lớn như vậy!
Xúc động làm hỏng việc! Vì nhất thời đấu võ mồm liền đẩy người ta lên vị trí Hoàng quý phi.
Tiêu Thái hậu đã vừa lòng bảy tám năm rồi, cuối cùng lại một lần nữa cảm nhận được tình cảnh khi còn ở hậu cung thời Tiên hoàng. Nhưng dù sao Tiêu Thái hậu cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn, nhìn thấy rõ nguyên nhân của sự việc rồi, cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.
Tranh chấp với Hạ hàn thêm nữa cũng không chiếm được gì tốt cả, còn có khả năng sẽ kéo cả Tiêu gia vào. Theo như lời mà Tiêu phó thị nói ngay từ đầu, không bằng dọn dẹp những thứ có thể dọn dẹp trước đã. Chờ khi củng cố vững chắc địa vị của Diệc Dao, Tiêu gia cũng qua được khó khăn này. Bà không tin tới lúc đó, tên Hạ Hàn này còn có thể thuận lợi được như bây giờ!