- Loại website như thế này rất nhanh sẽ bị xóa thôi.Trong group chat có người không nhịn được mà nhắn một câu.- Đóng là cái chắc rồi, không phải mấy cái clip lúc trước đã bị xóa hết ư.

Bất quá hiện tại tớ mới phát hiện một chuyện, không ngờ năm nay lại xuất hiện nhiều dị năng giả đến thế, chuyện này làm tớ có cảm giác trong lớp chúng ta nhất định sẽ có người thức tỉnh đấy...- Mấy cậu thấy có thể nào là lớp trưởng không? Tớ cảm thấy cốt cách lớp trưởng rất tinh kỳ.- Tớ cảm thấy cậu rất có khả năng đấy!- Haha, thật sao, vậy chờ khi nào cha mẹ tớ nói bọn họ ly hôn, lúc đó bị kích thích, nói không chừng có thể thức tỉnh luôn ấy.- Chú nói cứ như không...Một đám người thảo luận cả nửa ngày, một hồi nói chuyện dị năng, một hồi lại bàn sang chuyện khác vô cùng náo nhiệt.Cuối cùng có một người hỏi Lữ Thụ liệu có thể giác tỉnh được hay không, mọi người trầm mặc một chút.

Không ai muốn trực tiếp đắc tội với người khác, dù sao Lữ Thụ vẫn còn ở trong group đấy.Tất cả mọi người đều cảm thấy Lữ Thụ không có khả năng này, không nói tới tư chất, chỉ dựa vào tình trạng thân thể Lữ Thụ liền biết hắn không thể giác tỉnh được rồi.Hơn nữa còn một điều quan trọng khác, ngoài clip của vị đạo sĩ trên núi ra thì những người khác cơ hồ thức tỉnh dưới tình huống bị kích thích hết.

Mà Lữ Thụ là cô nhi, mấy năm qua bị kích thích như vậy vẫn không thức tỉnh, liệu sau này có thể ư?Không có khả năng.Trong lúc bất tri bất giác, mọi người tựa như chấp nhận website Quỹ Ngân Sách, chấp nhận trên đời này quả thật có dị năng giả.Nhưng chuyện này đối với bọn họ vẫn có chút mơ hồ, bọn họ không biết làm cách nào mới có thể thức tỉnh, cũng không biết các dị năng giả khác cường đại đến nhường nào, hoặc là ảnh hưởng đến thế giới bao nhiêu.Cho nên mỗi nguời ở đầy đều mang trong mình giấc mộng thức tỉnh dị năng, trở thành một trong số các dị năng giả.Vừa nhắc đến Lữ Thụ, dường như mọi người đều mất hết hứng nói chuyện.Có người bỗng nhiên bày tỏ ý kiến:- Lữ Thụ mỗi ngày đều phải đi làm kiếm tiền, không biết tại sao cậu ta vẫn luôn xếp ở trong top 5 nhỉ?Một bạn học nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác, bọn họ ở đây đều cảm thấy cho dù cả lớp thức tỉnh đi nữa thì Lữ Thụ cũng hoàn toàn khả năng, cho nên không cần phải dây dưa nhiều về vấn đề này làm gì.Dù sao thân thể Lữ Thụ vốn dặt dẹo, nhìn thế nào cũng chẳng đủ khả năng trở thành người đặc biệt.- Hahaha, nói không chừng người ta đang rất cố gắng đấy, buổi tối về đến nhà chắc là ngồi học đến nửa đêm luôn, lúc mấy người chơi, người ta cắm đầu vào học thì làm gì mà không giỏi.Có người đột ngột nói một câu.Trên thực tế thành tích học tập của Lữ Thụ rất ổn định, lúc đi học hắn đều úp mặt ngủ, nhưng thành tích vẫn tốt như thường.Chẳng lẽ đây chính là loại người trước mặt lười biếng sau lưng cố gắng trong truyền thuyết sao?Lữ Thụ xem đến đây liền bĩu môi, nghĩ đến lớp học chính là nguồn thu thập điểm số tiêu cực của mình, hắn nhanh chóng quả quyết nhắn một câu:- Có vài người trước mặt rất thoải mái, nhưng các cậu lại không biết, thực tế ở đằng sau...!Càng thoải mái hơn!Group chat lần nữa yên tĩnh, mấy tên cắm đầu cố gắng học tập cả ngày để đuổi kịp Lữ Thụ đều nghiến răng nghiến lợi đầy căm phẫn.Mẹ nó, ngươi không nói không có ai bảo ngươi câm đâu!Cảm xúc tiêu cực đến từ Chu Phương: +77.Cảm xúc tiêu cực đến từ Lưu Dương: +81....Chỉ một thoáng, Lữ Thụ lại có thêm hơn 500 điểm cảm xúc tiêu cực, tính thêm phần dư lúc trước, số dư hiện tại đã đến 800 điểm.Lữ Thụ cảm thấy con đường phát tài của mình đều phải dựa vào đám bạn học đáng yêu này rồi!Mà hắn cũng không hề nói dối, sở dĩ buổi sáng hắn ngủ trong giờ học là vì ban đêm hắn thức khuya, nhưng không phải vì học bài mà là cùng cá nhỏ luyện phim bộ.Chỉ có thể trách trên đời này vẫn tồn tại kiểu người có năng khiếu học hành như Lữ Thụ mà thôi.Hắn duy trì thành tích học tập như vậy là bởi vì muốn chuẩn bị một hành trang thật tốt cho tương lai, hiện tại nghĩ tới, Lữ Thụ cảm thấy mình cần phải tập trung hơn trên con đường tu luyện này mới được.Hắn muốn thử xem nếu như có thêm Tinh Thần Quả thì tốc độ của hắn sẽ như thế nào.Vậy lại bắt đầu hát đếm sao thôi...Lữ Thụ thử hát không đúng giai điệu, kết quả một chút phản ứng cũng chẳng có, chẳng lẽ lạc nhịp thì không được à?Mẹ nó, nếu là người ngũ âm không hoàn chỉnh vậy chẳng phải khóc ra máu luôn sao? Tác giả, ông kỳ thị người khiếm khuyết về mặt ngữ âm đúng không?!Đương nhiên, Lữ Thụ cũng từng nghĩ qua, chắc có lẽ bài hát này phù hợp với một vận luật nào đó, lại thêm linh khí đang khôi phục cho nên mới tạo thành hiệu quả kia.Hoặc là có thể do trang giấy vàng đã hóa thành tro bụi dung nhập vào vết bớt trên tay hắn chẳng hạn.Lữ Thụ giơ tay lên nhìn thoáng qua, liền phát hiện trên cành cây trụi lủi đã xuất hiện thêm hai cái lá cây nhỏ xíu.Đây là kết quả khi hắn thắp sáng ba ngôi sao ư?Lữ Thụ cảm giác những chuyện xảy ra mấy ngày nay quá thần kỳ rồi...!Còn việc muốn tu luyện phải hát bài đếm sao nữa… Mẹ kiếp, thật xấu hổ mà.- Một ông sao sáng, hai ông sáng saoBa ông sao sáng, sáng chiếu muôn ánh vàngBốn ông sáng sao, kìa năm ông sao sángKìa sáu ông sáng sao, trên trời cao...Sau khi hát xong, tinh hà mênh mông dường như một lần nữa lại liên kết với Lữ Thụ, vẫn chỉ có một mình hắn thấy được tinh quang từ trên trời phiêu diêu chiếu xuống mà thôi.Xuyên qua màn tuyết trắng xóa, xuyên thấu tầng mây, nóc nhà, chiếu vào thân thể Lữ Thụ, hóa thành dòng nước ấm từ bốn phương tám hướng hội tụ lại tinh đồ ở giữa ngực hắn.Nếu như nói Tinh Thần Quả giống như dòng nước lũ cuồn cuộn chảy về tinh đồ, vậy việc tự thân tu luyện lại giống như điều khiển từng dòng nước nhỏ chảy về một điểm, nếu không thì chúng sẽ chạy loạn khắp nơi mà không mang lại ích lợi gì rõ ràng, tuy rằng hiệu quả hơi chậm nhưng có thể kéo dài.Hiện tại hắn chưa mua thêm được Tinh Thần Quả, nhưng vẫn tu luyện được.

Sau khi Lữ Thụ đánh giá độ sáng của ngôi sao thứ tư xong liền ước chừng bản thân chỉ cần tu luyện trong vòng nửa tháng sẽ có thể thắp sáng được ngôi sao này.Hắn cũng không biết sau khi thắp sáng nó xong thì tốc độ và căn cốt của mình có gì thay đổi hay không nữa, bây giờ bản thân hắn chỉ mới ăn hai khỏa Tẩy Tủy Quả mà thôi, nếu ăn thêm vài khỏa nữa thì sẽ có hiện tượng gì xảy ra nhỉ?Lữ Thụ cảm thấy chuyện này có thể làm được!Hiện tại hắn chỉ ném đá dò đường chứ hoàn toàn không biết người khác tu luyện như thế nào, cũng không biết phương pháp tu luyện chính xác, chỉ có thể đi một bước tính một bước.Không biết vì sao trong đầu hắn bỗng nhiên nảy ra ý định, nếu tiếp tục rút thưởng và sử dụng Tẩy Tủy Quả cho đến khi nó hết tác dụng, chuyện gì xảy ra?Nếu như đặt nền móng vững chắc thì con đường sau này sẽ đi được xa hơn, đạo lý đơn giản như vậy, Lữ Thụ vẫn hiểu được.Sử dụng Tẩy Tủy Quả làm cho Lữ Thụ cảm thấy căn cơ của mình trở nên ngày càng tốt hơn rất nhiều.Nhưng mà tất cả đều cần có điểm số tiêu cực mới được!Lữ Thụ nhìn chăm chăm vào group chat cả nửa ngày đều không tìm được cơ hội thích hợp, cho nên đành mở lại ứng dụng phiêu lưu bình.

.

.

...