Chương 69: Vì cô mà ra mặt cảnh cáo (9)
- Editor: Hồng Phan – Virgo
- Beta: Stuki^^
“Có …”. Hạ Qúy Thần đáp nhanh gọn.
Đáy mắt Thiên Ca nổi lên sự chờ mong, trong lòng cũng nổi lên chút vui mừng.
Chỉ là sự vui mừng cùng chờ mong duy trì không đến hai giây, Hạ Qúy Thần hướng về phía thùng rác, gẩy một chút tàn ở đầu điếu thuốc sau đó lại dứt khoát mà mở miệng: “Cách xa cô ấy một chút …”
Thiên Ca biểu tình như muốn cười lại như muốn khóc, lời nói đều mang đầy tức giận: “Hạ Qúy Thần, anh là cố ý có phải không? Anh biết rõ tôi không muốn nghe thấy từ trong miệng anh chuyện liên quan đến cô ta, vậy mà mỗi lần anh mở miệng đều dính líu đến cô ta! Anh là cố ý muốn cho tôi khó chịu đúng không?
“A…” Hạ Qúy Thần như là nghe được chuyện buồn cười, cười khẽ hai tiếng, trong miệng mang theo trào phúng: “Tôi cố tình khiến cô khó chịu? Cô cũng không nhìn lại mình! Cô cho rằng tôi đứng chỗ này để cùng cô ôn chuyện? Không phải, tôi cùng cô không có chuyện cũ để ôn lại, tôi sở dĩ đứng ở đây nói chuyện cùng cô là bởi vì tôi có chuyện muốn nói với cô.”
Hạ Qúy Thần vừa nói vừa đem điếu thuốc vứt vào thùng rác, sau đó bước hai bước tới trước mặt Thiên Ca.
Khoảnh khắc hắn dừng lại, trên người tràn đầy hơi thở nguy hiểm, khiến người đối diện có cảm giác áp bức mười phần, ngay cả âm thanh hắn mở miệng cũng tàn nhẫn cùng nghiêm túc hơn trước rất nhiều.
“Cách xa cô ấy một chút, tôi vừa nói mấy chữ này là nghiêm túc! Nếu cô một hai cùng cô ấy so đo, tôi hiện tại liền nói cho cô biết, bốn năm trước cô không phải đối thủ của cô ấy, bốn năm sau cô cũng vậy.”
“Mặc kệ cô có phục hay không, kể cô có dùng những thứ kia, cô cũng không có thắng được cô ấy.”
“Cô đem những lời này nhớ cho kĩ, một ngày nào đó Qúy Ức sẽ đem cô hạ xuống! Hơn nữa cô ấy cũng không cần so đo với cô, bởi vì cô ấy có thực lực sẵn, bốn năm trước cô ấy đứng ở trên đỉnh, bốn năm sau cũng có thể trở về trên đỉnh.”
“Tôi nói cho cô, sẽ có một ngày Qúy Ức đứng ở đâu ở đó sẽ là đỉnh, cho dù cô ấy không đứng ở đỉnh, Hạ Qúy Thần tôi cũng sẽ làm cho cô ấy đứng ở trên đỉnh.”
Hạ Qúy Thần lưu loát nói xong, nâng tay sửa sang lại quần áo, chuẩn bị xoay người rời đi.
Hắn chưa kịp nhấc chân lại nghĩ nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn Thiên Ca sắc mặt đang trắng bạch tiếp tục nói: “Còn có, ít nói cô ấy là phù dung sớm nở tối tàn, cô ấy cũng không phải là hoa quỳnh, cho dù cô ấy thật sự trở thành hoa quỳnh, Hạ Qúy Thần tôi cũng có bản lĩnh khiến cho cô ấy làm một đóa hoa quỳnh bất bại.”
Nói xong Hạ Qúy Thần cất bước rời đi.
Hạ Qúy Thần đi không bao xa, Thiên Ca đang đứng im tại chỗ bỗng hoàn hồn, không màng hình tượng đuổi theo Hạ Qúy Thần.